Tình Yêu Học Trò - Chương 40
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
127


Tình Yêu Học Trò


Chương 40


Giật mình tỉnh dậy sau một cơn ác mộng. Nhìn đồng hồ : 5h. Tôi ngồi dậy, thở hổn hển , người ướt đẫm mồ hôi. Cơn ác mộng chết tiệt, làm tao mất giấc ngủ. Bây giờ mà ngủ tiếp thì cũng không được nữa, thôi thì dậy đi thể dục tý vậy. Lâu lắm rồi không chạy bộ buổi sáng, hôm nay chạy tý cho nó khỏe người chút, chứ không suốt ngày ngồi ôm cái máy vi tính thì bao giờ mới lớn được đây.

Thay quần áo xong, tôi xuống tầng 1. Lúc này cả nhà đang rất yên tĩnh, ai cũng chìm trong giấc ngủ hết à.

Mùa đông, 5h mà trời vẫn còn tối, chưa có chút ánh sáng nào. Ngoài đường lác đác một số người đi bộ sớm, may sao vẫn còn ánh đèn đường đêm chưa tắt soi sáng cho tôi.

Hít một hơi, tôi bắt đầu chạy. Chạy chầm chậm để cơ thể dần thích nghi với hoạt động. Tôi cứ mải miết chạy, chạy, chạy, không quên …

mang theo cái máy nghe nhạc để nghe. Dần dần, tôi chạy như một người vô thức, người đang trôi theo điệu nhạc sàn sôi động của bài ” Party Rock Anthem “. Bỗng ” Uỵch “, tôi va phải ai đó chạy đằng trước thì phải. Chậc, do trời tối, đoạn tôi chạy đến lại không có đèn , cộng thêm cái mắt cận do chơi gane quá nhiều nữa nên tôi mới bị như vậy à.

Chết mẹ nó rồi, lại tông phải người ta. Tôi chạy đến gần hỏi thăm , ồ, hóa ra là Quỳnh Anh. À, Quỳnh Anh hả? Chờ đã, nhà Quỳnh Anh cách nhà tôi 2 dãy phố cơ mà?? Sao lại có mặt ở đây được nhỉ?? Kì quá zợ? . Tôi ngớ người hỏi :

– Ủa. Sao QA lại chạy bộ ở đây vậy?

– T hả. À , mình vừa mới chuyển nhà về khu này đó. Nhà mình ở kia kìa.

Vừa nói QA vừa đưa tay chỉ về phía cái nhà ở cuối khu phố. Cái nhà đó mình đi qua mấy lần mà không để ý. Căn bản là chỗ đó toàn là khu của nhà giàu nên mình chả cần quan tâm làm gì .

– À. Thế hả, thế QA chuyển về đó lâu chưa?

– Mình mới về được mấy ngày thôi. Định sang gặp mặt T để giới thiệu nhưng chưa có cơ hôi. Không ngờ sáng nay lại gặp nhau ở đây, trùng hợp ghê nhỉ.

– Haha. Đúng là trùng hợp thật đấy.

Bỏ xừ rồi. Nhà Quỳnh cũng ở gần nhà tôi, mà giờ đây lại có thêm QA nữa, tính sao đây. Có lẽ từ nay làm gì cũng phải cẩn thận chứ nếu không thì cầm chắc cái chết.. Sực nhớ lúc nãy va vào QA , tôi nói thêm :

– À. Lúc nãy T lỡ va vào QA, có sao không thế. T xin lỗi nhé.

– Haha. Không đau đâu, va nhẹ thôi ý mà. Lần sau đi đứng cẩn thận tý là được.

– QA cũng biết là T bị cận mà. Thông cảm nhé. Hehe

– Thôi, mình chạy tiếp đi. Vừa chạy vừa nói chuyện.

Thế là 2 chúng tôi chạy bộ cùng nhau. Đúng là vừa chạy vừa có người nói chuyện nó vui hơn hẳn, cũng đỡ mệt hơn. Mà nếu có mệt thì cũng là mệt do cười nhiều chứ chẳng mệt do chạy được.

Làm 3 vòng quanh khu phố xong thì cũng 6h15 rồi. Sắp phải đi học rồi, phải về nhà chuẩn bị thôi. Tôi nói :

– Hôm nay chạy thế đủ rồi . Để mai chạy tiếp nhé, bây giờ T phải về đi học rồi.

– Mình cũng thế. Buổi sáng vui vẻ nhé T.

– T hi vọng QA cũng như vậy . Hì.

Vẫy tay chào QA, tôi bước vào trong nhà. Bố mẹ cùng anh tôi dậy hết rồi, thấy tôi vừa đi thể dục về, cả nhà ai cũng nhìn tôi bằng con mắt khác. Tôi hỏi :

– Có gì mà nhìn con ghê thế?

Ông anh tôi lên tiếng :

– Thằng này hôm nay lại nổi máu đi thể dục hả. Đấy, nghe lời anh thế có phải tốt không. Ráng chăm chỉ luyện tập đi nhé.

Ổng cứ tưởng là mình nghe lời ổng nên mới làm như vậy, haha mơ đi nhé.

Tôi mò lên phòng, híc, mồ hôi ra ít nhưng cũng phải lau, nếu không để nó bốc mùi ghê lắm. Vào phòng tắm, tắm nhanh qua cơ thể rồi thay bộ quần áo đi học vào. Nào, bắt đầu ngày học mới thật hoàn hảo nào.

Vác cái cặp xuống nhà, mẹ đã bày bữa ăn sáng ra trên bàn, bố với anh thì đang ăn. Mẹ hỏi tôi :

– Không ăn sáng à T.

– Lên trường con ăn. Con quen rồi.

Tôi chạy ra ngoài , ngồi lên con xe và phóng đi. Nếu ăn sáng ở nhà thì chắc là tôi bị muộn học mất, mà mỗi lần đi học muộn là bị viết bản kiểm điểm nên tôi sợ lắm à.

Đến trường lúc 6h50.

Vào lớp, cất cặp xong thì mới để ý: Thằng H hôm nay nó không đi học. Chắc là nó nghỉ học vì vụ tối qua đây mà. Kệ nó, chẳng quan tâm.

Giờ ra chơi tiết 1. Cả lũ bọn tôi mò đi ăn sáng, đang định ra khỏi cổng thì bị thằng trực cổng nó ngăn lại không cho ra. Đậu má, thế là lại phải trèo tường ra à? Tôi không thích việc trèo tường lắm, nhưng vì muốn giải quyết cơn đói nên phải chấp nhận thôi. 5 thằng thi nhau trèo qua bức tường cao 1m5 của trường. ” Hấp “, tôi nhảy xuống, chả biết luống cuống thế nào đập mẹ đầu gối xuống đường. Đen như thế là cùng.

Mấy thằng xúm xít lại xem tôi có bị sao hay không, tôi cười nói :

– Tao không chết đâu mà lo.

Tôi cười làm lộ vết trầy xước ở trên mặt sau vụ đêm qua với thằng H. Bọn nó thấy thế liền hỏi tôi:

– Mày bị sao thế T?

– Bị đánh à?

– Đánh nhau với thằng nào đấy?

Tôi cũng không phải loại hay nói xấu người khác, tôi chỉ kể đúng sự thật chứ không xuyên tạc bậy bạ thêm. Bọn nó nghe xong thì mỗi thằng một ý kiến :

– Đấm lại nó đi T. Bọn tao giúp.

– Chuyện thế rồi thì đấm nó được cái gì?

– Bỏ qua đi T. Nó thua mày rồi.

Không, thằng H không chịu thua, tôi biết điều đó.

– Thằng H nó chưa chịu thua đâu. Tao chắc chắn đấy.

– Thua hay không thì mặc kệ nó đi, giờ tao đói lắm rồi. Đi ăn sáng đê.

Nhắc mới nhớ, nãy giờ mải nói quên mất đi ăn sáng. Bụng thằng nào cũng réo ùng ục hết à. Đi ăn bánh mì, mỗi thằng 2 cái. Cái lũ này ăn như trâu vậy. Bình thường tôi chỉ ăn hết một cái, nhưng do sáng nay hoạt động mạnh nên cơ thể cần nhiều năng lượng hơn, làm phát hai cái bánh mì , no căng cả bụng, làm thêm lọ sữa nữa thì thôi rồi. Không thể bật tường được vì quá nó. Cả bọn rình xem thằng canh cổng còn ở đó không rồi chuồn vào trong trường.

Chờ mãi , chờ mãi cuối cùng thằng canh cổng cũng phải lên lớp có việc. Chỉ chờ có thế ,mấy đứa chúng tôi chạy ào vào. Không biết thằng đó nói gì mà khi tôi quay lại chỉ nghe loáng thoáng :

– Ê, ê, lớp nào đấy, vào lớp muộn nhé.

Cho mày tìm đó, haha. 5 thằng vào tiết 2 muộn 10′, cũng may là cô giáo bộ môn hiền nên cho vào, chứ phải mấy cô già già , khó tính thì xác định là đứng ngoài cả tiết.

Hêt giờ học sáng, tôi lại trở về nhà, trở về với những lối sống quen thuộc.

Bất chợt nhận được một tin nhắn lúc 11h45. Của ai nhỉ, mở inbox ra xem, à, hóa ra là của QA : ” 2 tuần rồi T không đến dạy kèm nhé. Tuần này nhớ phải đi đó. Hihi ”

À, quên mất vụ dạy kèm cho QA. Mình học cũng có giỏi gì đâu, híc

2 tuần vừa rồi bận bịu quá nên quên bẵng đi mất. Tôi reply lại : ” Chết. 2 tuần rồi cơ à. Được rồi, tuần này T sẽ đi đầy đủ. Hehe ”

” Nhớ nhé, đã nói là phải giữ lời đó ”

Đi tong 2 buổi chiều trong tuần rồi. Không sao, vẫn còn rất nhiều ngày khác để mình đi chơi. Hờ hờ . Mà đi kèm cho QA cũng có cái thú vị của nó chứ, vừa được ôn lại kiến thức, vừa được ngắm nhìn người đẹp. Phải công nhận là QA rất xinh, ở gần chỉ chực chảy máu mũi . Học như vậy làm sao tập trung được đây.

Tôi ngồi suy nghĩ, liệu mình có thể thích QA không nhỉ? Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén mà. Nếu mình yêu QA thì mọi chuyện sẽ ra sao?….Và rồi như bừng tỉnh, tôi đánh vào đầu mình một cái, làm sao mình lại có mấy cái suy nghĩ như thế được nhỉ, mình đã có người yêu rồi và mình tuyệt đối không được nghĩ đến ai khác nữa. Tôi tự cười vì những suy nghĩ ngốc nghếch của mình vừa rồi.

Đúng, tôi là của em và em là của tôi, tôi sẽ không yêu ai khác, như vậy, luôn luôn là như vậy…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN