Tình yêu or tình dục (siêu sắc., cao h)
Q2 _ Chương 24
________DẢI PHÂN CÁCH LTG VÀ T ________
” Đó là nơi nào ? Anh không có quyền đưa tôi đi ” Hàn Song Nghi trừng mắt nhìn hắn, gan cô khá to đấy. Hoắc Vũ cười như không cười, cúi người xuống, tay ôm eo nhỏ của cô, tay còn lại nắm chiếc cằm nhỏ , bắt phải hướng nhìn vào hắn
” Cô nghĩ Hoắc Vũ tôi cái gì cũng không dám làm sao, để tôi nói cho cô biết, tốt nhất là ngoan ngoãn nghe lời, không thì tôi khiến cô làm một con chim nhốt mãi trong lòng đấy” Giọng nói lạnh lùng, hắn nhíp đôi mắt nâu của mình, tay vút nhẹ chiếc cằm của cô. Khuôn mặt thể hiện sự không vừa ý vì thái độ của cô.
Hàn Song Nghi rùn mình, hắn thật đáng sợ, nó không đem lại như hai người kia, chiếm đoạt của hắn thật lớn, thứ hắn muốn có đều bất chấp muốn lấy
” Hoắc tổng, mời ngài” Một người đàn ông cỡ năm mươi đứng kế bên, khuôn mặt vẫn bình thãn.
Hoắc Vũ hắn không những là một giáo viên ở trường để theo dõi em mình , hắn còn là tổng tài của công ty do Hoắc gia lập,với tính cách của hắn những năm gần đây đã mang cho công ty sự phát triển lớn mạnh hơn thời của cha mình,nhưng thế hắn vẫn không vừa ý, sự lãnh khốc và kiêu ngạo trong người hắn ngày càng cao.
Hoắc Vũ ôm chiếc eo nhỏ kia, Hàn Song Nghi không dám vùng vẫy vì cảm thấy người đàn ông này rất nguy hiểm, cô nên nghe lời nếu có cơ hội thì trốn đi càng tốt.
” Được, tôi mong toa hạng Vip chỉ có mình tôi và cô gái này, nếu có ai vào mà không có sự cho phép của tôi thì các người biết rồi đó” Hắn nhìn những người đứng gần và ra lệnh, thời gian từ đây đến Canada còn dài, hắn muốn có chút thời gian để ” trò chuyện” với cô gái thú vị này.
Để cô không trốn, hắn bế cơ thể nhỏ bé kia lên, hơi đau lòng một chút vì để cho bàn chân mềm mại kia chịu lạnh của nền gạch. Từng bước đi về phía trước.
Hàn Song Nghi được bế lên, sợ mất cân bằng nên theo phản xạ choàng hai tay qua cổ người đàn ông to cao này, đôi mắt nhìn xung quanh, ở đây thật lạ, nhiều người qua lại , họ đều nhìn phía cô, làm Hàn Song Nghi vúi đầu vào ngực người kia vì hổ thẹn.
” A.. Chào Hoắc Tổng, tôi đã chuẩn bị những thứ mà ngài đã nói rồi” Một người đàn ông chạy đến, kiểu như đang nịnh hót, cơ thể khá run vì khí lạnh lùng toát ra , người trước mặt lão ta trong giới bất động sản và xây dựng rất đáng sợ, không làm đúng ý thì có mà biến mất khỏi nơi này.
” Hừ” Hắn liếc nhìn rồi đi thẳng muốn đến chỗ máy bay nhanh thật nhanh, sao lại có những người luôn cản trở thế nhỉ. Tay bỗng nhiên bóp nhẹ chiếc eo nhỏ kia
” Aa” Bị bóp như thế làm Hàn Song Nghi hét lên một chút, nó không đau nhưng mà..
Mặc dù nhiều người nhìn vào thấy họ thật có tình cảm với nhau nhưng thật chất đây là vụ cưỡng giam , nên họ không quan tâm cho lắm. Đến chỗ cửa kết nối với máy bay
” Xin ngài đưa vé ạ” Một cô gái nhẹ nhàng nói, nụ cười mỉm trên môi hướng mắt nhìn người đàn ông lực lưỡng trước mặt.
” Cô đi ra, đây là Hoắc Tổng không cần kiểm giấy gì hết” Lão gìa lúc nãy đi đến quát vào mặt cô tiếp viên. Cô gái cúi xuống xin lỗi
” Thật ồn ào, ông có thể im lặng một chút cho cô gái của tôi nghĩ ngơi không ?” Hoắc Vũ khinh thường liếc mắt nhìn lão, cô tiếp viên đâu có làm gì sai đâu mà quát như thế, muốn nịnh bợ hắn nhưng nhầm người rồi.
” Xin lỗi ngài” Lão cúi xuống rồi ra lệnh cô gái mở cửa ra, hắn một thân một mình bước vào máy bay, không gian khá im lặng vì hắn bao hết khu Vip này.
” Anh.. anh có thể buông tôi xuống được không….” Chắc là đến nơi rồi, nhưng cô vẫn còn bị bế , khá mỏi tay nên liều mạng hỏi.
” Sao! cô không thích tôi bế à, phụ nữ được tôi bế là có phúc đấy, cô còn không biết thích mà còn kêu thế” Hắn ngồi xuống hàng ghế giữa, tay ông hông cô thả ra rồi bấm lên chiếc màn hình phía trước, ép cô dựa vào ngực mình. Mùi thơm của hoa đào trên tóc cô tỏa ra khiến hắn không muốn rời .
” Không.. có… tại vì tôi muốn được ngồi thỏa mái hơn thôi , chứ không có ý đó” Né tranh đi câu kia, thật sự giống nhau mà, đâu cần nghiêm trọng đến thế đâu.
” Hôn tôi đi rồi tôi thả cô ra” Hắn cười nhẹ vì động tác đáng yêu của cô gái. Hai cặp thỏ vì không có mặt áo ngực nên dựa hẳn vào , hắn có thể cảm nhận qua chiếc áo sơ mi của mình, hạt đậu nhỏ đang dựa vào , cô cử động là nó đung đưa lên đưa xuống làm hắn nổi hứng rồi, đũng quần từ khi nào đã trồi lên như muốn được giải phóng
” Hôn.. nhưng tôi hôn kém lắm, tôi không có kinh nghiệm” Hàn Song Nghi đỏ mặt quay sang một bên né tránh đi. Cảm thấy hơi thở của người đối diện có chút là lạ, nó nặng nhọc và nóng hơn
” Anh.. anh bị bệnh à, sao lại nóng thế này” Cô lo lắng quay đầu lại hỏi, sao cơ thể lại nóng hơn chứ.
” Không.. hơ.. hộc.. tôi không sao, cô ngồi im đừng náo” Cô nàng này bị ngu ngơ à, đây là biểu hiện hắn sắp nhịn không được, mà cô còn nhúc nhích thế kia chả lẽ giờ đè xuống mà hiếp.
” Nhưng Nhưng.. ” Nóng thế này mà nói không sao, cái nóng muốn đốt cháy cô nè. Khoan , sao mình lại quan tâm hắn làm gì, hắn bệnh thì liên quan gì đến cô.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!