Tình yêu or tình dục (siêu sắc., cao h)
Q3_chương 10
“ Cô làm sao biết tôi không đi học ?”
“ À ?” Lam Tĩnh Nghi sửng sốt , không ngờ rằng cậu ta sẽ hỏi như vậy “ Là các bạn trong lớp nói với cô .”
“ Cô chẳng phải cũng không đến lớp đấy sao ?”
“……..” Lam Tĩnh Nghi lúng túng nhìn Lam Tứ , cũng may Lam Tứ nhắm mắt , không thấy được vẽ mặt xấu hổ của cô . Cô đã sớm biết , Lam Tứ là học sinh khó đối phó nhất .
“ Tại sao không nói chuyện ?” Lam Tứ quét mắt nhìn Lam Tĩnh Nghi . ( anh ấy đang ghen ấy mà …hài…giống chồng đang chất vấn vợ mình quá …)
“ Vì cô bị ốm nên mới xin nghĩ ba ngày . Còn em , cô sẽ không truy cứu vì sao ba ngày qua em không lên lớp . Nhưng ngày mai , cô mong sẽ nhìn thấy em ở trường , được chứ ?” Lam Tĩnh Nghi chân thành nói .
Thế nhưng Lam Tứ vẫn giữ nét mặt ngàn năm không đổi , lại vờ nhắm mắt , như không để ý đến cô , nhưng là đang ngủ .
“ Lam Tứ ….đã ngủ rồi sao ?” Cô cúi đầu hỏi , trong lòng chợt cảm thấy thất bại .
“ Nếu muốn ngủ thì vào nhà mà ngủ , ở đây em sẽ bị cảm !”
Lông mi nhẹ nhàng run rẫy , nhưng Lam Tứ lại không hề mở mắt . Lam Tĩnh Nghi thở dài , cô biết , cậu bé này không hề ngủ , chỉ là không muốn nói lý với cô thôi .
Ngồi một hồi , Lam Tĩnh Nghi đứng lên , đưa lay lấy một túi giấy .
“ Đây là bài vở ba ngày qua , cô đã mượn tập của các bạn dùm em . Em mau chép bài lại đi , cả lớp…đều rất nhớ em…Ngày mai gặp lại !”
Lúc đi ngang qua hồ bơi , Lam Tĩnh Nghi đột nhiên cảm thấy choáng váng , hai chân mềm nhũn , ngay lặp tức đổ nhào vào hồ nước .
“ Đông !” một âm thanh vang lên , Lam Tứ cấp tốc mở mắt , trước mạt đã không thấy bóng dáng Lam Tĩnh Nghi đâu , chỉ có mặt hồ nổi lên bọt nước . Cậu hốt hoảng , vứt khăn tắm xuống sàn , tức thì nhả̀y vào hồ nước .
Hai thiếu niên đem Lam Tĩnh Nghi đặt trên chiếc giường lớn , nhanh chóng cởi hết quần áo trên người cô , dùng dây thừng buộc cô lại . Bọn họ một trái một phải lần lượt nằm xuống , cùng nhau đùa bỡn thân thể cô .
Sâu đó , thiếu niên tóc đen cởi dây thừng đang buộc chân cô ra , nâng một chân cô lên , ánh mắt nóng bỏng gắt gao nhìn vào nơi tư mật của cô . Ngón tay vươn đến gảy gảy cánh hoa của cô , dục vọng cứng rắn đặt trên đùi cô .
“ Luật, nơi này của cô ấy quả thực rất chặt , anh không chịu nổi nữa rồi , để anh cắm vào trước .” Nói xong , cậu đem hai chân của cô mở ra cực đại , nam căn đứng vững đang ở cửa huyệt , cậu động thân một cái , thẳng tiến vào hoa tâm của cô .
“ Đừng !” Lam Tĩnh Nghi hét lên , lặp tức ngồi bật dậy . Cô thở hổn hển , phát hiện đó chỉ là cơn ác mộng , trên mặt cô , lúc này lấm tấm mồ hôi lạnh .
Cửa mở ra , một thiếu niên chạy vào “ Làm sao vậy , cô không sao chứ ?”
“ Lam Tứ ?” Lam Tĩnh Nghi ngơ ngẫn nhìn cậu .
Lam Tứ không nói gì , ánh mắt đột nhiên nhìn vào đùi cô . Vẻ mặt phi thường kỳ quái . Lam Tĩnh Nghi hướng mắt nhìn theo , cô chợt cả kinh , lặp tức đem chăn che chắn cơ thể .
Trên người cô chỉ mặc một chiếc áo rộng thùng thình , vừa vặn che được tới đầu gối . Nhưng bên trong , cô chẳng mặc gì cả .
Vừa rồi cô tốc chăn lên , những vết xanh xanh tím tím trên người đều hiện rõ .
Lam Tĩnh Nghi xấu hổ vùi mặt trong chăn , mặt nóng lên như phát sốt . Làm thế nào lại để cho học trò của mình nhìn thấy cảnh tượng này…..Cô chỉ muốn chết đi cho rồi . Bất quá , cậu nhóc này còn nhỏ như vậy , chắc chắn sẽ không hiểu được những dấu vết này có ý nghĩa gì . Đúng vậy , chắc chắn sẽ là thế . Lam Tĩnh Nghi tự an ủi chính mình .
“ Cô bị ngã trong bể bơi , là tôi cho nữ giúp việc thay quần áo cho cô . Cô đã thấy khá hơn chưa ?” Lam Tứ bình thản nói .
Lam Tĩnh Nghi cứng ngắc cười “ Cám ơn em , cô ổn rồi . Cái kia…quần áo của cô , cô thay xong sẽ lặp tức đi ngay.” Lam Tĩnh Nghi cắn môi nhìn Lam Tứ , Lam Tứ mặt vẫn lạnh như băng .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!