[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu (18+) - Chương 7 : Anh có muốn uống soda không?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
122


[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu (18+)


Chương 7 : Anh có muốn uống soda không?


Sáng sớm ra, cô mở mắt ra và nhìn sang phần giường trống trơn bên cạnh mình, liền giật mình mà bật dậy ngay.

Cô đưa tay sờ sang phần giường đã lạnh toát ấy, chắc anh đã đi từ khá lâu.

Nhưng khi nghĩ lại chuyện đã xảy ra đêm qua, mặt cô lại chuyển đỏ, miệng bỗng cười tủm tỉm, trong người lại cảm tháy rạo rực như chuyện mới bắt đầu.

Không cần suy nghĩ gì nhiều thêm nữa, đêm qua chính xác là đêm hạnh phúc nhất với cô.

***

Anh bước chân lên tầng thật nhẹ nhàng, cũng vặn núm nắm cửa và đẩy nhẹ vào trong, thật không nghĩ rằng cô đi ngủ mà lại không khóa cửa phòng.

Vừa bước chân vào bên trong, mùi thức ăn đã lan tỏa khắp phòng và len vào mũi anh.

Anh như bị thu hút bởi mùi hương hút hồn của món ăn đó, liền tiến thẳng tới chỗ bàn bếp.

Bóng lưng quen thuộc ấy vẫn đang tiếp tục làm bữa sáng, có lẽ cô vẫn không biết anh đã về.

Mái tóc màu vàng pha nâu ấy xõa dài xuống ngang lưng cô, mùi hương từ mái tóc ấy thoảng qua mũi anh, thật sự rất dễ chịu.

Anh đứng đằng sau lưng cô, mắt khẽ nhắm lại như đang hưởng thụ.

Anh đứng nhìn những món ăn mà cô đang chuẩn bị, cũng vì thèm mà lên tiếng,

– Có món gì đây? – Giọng anh hỏi nhẹ nhàng mà ấm áp khiên cô giật mình.

Cô vì bất ngờ mà thốt lên : “Victor!” rồi quay ngoắt lại, vòng tay ôm chầm lấy cổ anh, nhướn cổ lên và hôn nhẹ vào má anh như một sự nhớ nhung.

Anh cũng vì bất ngờ nhưng theo phản xạ, liền khẽ chau mày khó hiểu, nhưng hai tay vẫn đặt nhẹ lên hông cô.

Có gì đó bất ổn, cô ngửi được mùi nước hoa của phụ nữ, nó vẫn còn vương trên người anh, cử chỉ của cô như khựng lại một chút, ắt hẳn cô không dám tin vào điều đó, điều mà cô lo sợ.

Rồi cô tiếp tục nhìn xuống cổ anh, có một vết bầm tím đang lấp lộ nửa ẩn nửa hiện dưới cổ áo sơ mi của anh, không còn nhầm lẫn nữa, đó là tàn tích của cuộc “ân ái” giữa anh và cô gái nào đó.

Cô như không dám tin dù sự thật đã bày ra trước mắt, chỉ biết buông anh ra và đứng lùi về phía sau, cô đang cảm thấy hụt hẫng rất nhiều.

– Có chuyện gì sao? – Anh chau mày nhìn cô, chỉ vì thấy cô có biểu hiện lạ thường nên anh đã hỏi.

– Dạ không. – Cô lắc nhẹ đầu, miệng cười vu vơ.

Nghe cô nói vậy rồi anh cũng mang mấy đĩa thức ăn cô đã chuẩn bị ra chỗ bàn ăn và thưởng thức nó.

Nhìn anh ngồi ăn phần đồ ăn cô làm cho anh một cách ngon lành như vậy, không rõ vì sao tim cô lại đập rất nhanh.

Người đàn ông này, sẽ không bao giờ đánh đồng tình dục và tình yêu, người phụ nữ khác có thể ngủ với anh ấy, nhưng không có nghĩa là có được trái tim anh ấy.

Nhưng ngay lúc này đây, cô đang sợ mất anh hơn bao giờ hết.

– Tôi mới nhận một vụ, cũng tương đối lớn. – Anh khoe với cô bằng giọng thích thú.

– Thật sao? Tuyệt quá! – Cô thốt lên, tạm gạt bỏ suy nghĩ đó trong đầu ra.

– Nếu nó thành công, chúng ta sẽ giàu to, ý tôi là giàu hơn nữa. – Anh cười nhếch mép đầy vẻ thích thú.

Anh đã kể cho cô sơ qua về phi vụ lần này của anh, rằng anh sẽ thâm nhập vào bữa tiệc mừng thọ 90 của tỷ phú người Mỹ đó, được tổ chức vào chiêu mai tại dinh thự của ông ta nên anh sẽ không về nhà.

Tất cả chỉ có vậy.

Cô thấy anh cười như vậy mà cũng bất giác cười theo, Victor mà cô biết là một người như vậy đấy, tài giỏi vô cùng.

Đang ăn bỗng anh dừng lại, rút chiếc ví từ trong túi quần ra, lấy ra vài tờ 500 đô rồi đặt lên bàn, đẩy về phía cô.

– Đây chẳng phải lần đầu tiên em tới New York hay sao? – Anh ngước mắt nhìn cô rồi nói bằng giọng nhẹ tễnh.

– Cầm chúng rồi đi tham quan vài vòng đi, mua gì cứ mua. – Nói rồi anh cúi xuống ăn tiếp.

Cô nhìn những đồng tiền trên bàn ấy mà thầm mừng trong lòng, có thể cô sẽ rủ anh đi cùng, còn gì tuyệt hơn nữa chứ!

– Anh có thể đi cùng em không? – Cô nở một nụ cười rất tươi trên môi, nụ cười ấy tưởng chừng như có thể xua tan mọi bóng tối vây quanh anh.

Nhưng.

– Không, tôi bận rồi. Em đi một mình đi. – Giọng điệu lạnh như băng ấy của anh như đã dập tắt ngọn lửa hy vọng trong cô.

Lúc đó điện thoại anh có tin nhắn đến, anh cũng gạt bữa sáng sang một bên mà nhìn xuống màn hình :”Cô hacker đó đã đến sớm hơn chúng ta tưởng, có mặt tại trụ sở trong 10 phút nữa nhé.”

Khi đọc tin nhắn ấy từ Josh, anh lập tức đứng dậy và đi ngay, không hề mảy may nhòm ngó tới dáng vẻ đứng thẫn thờ của cô lúc bấy giờ.

Cô rảo bước ngoài phố và cầm số tiền anh đã cho trên tay.

Dù cầm số tiền nhiều như vậy nhưng tâm trí cô lúc này không còn muốn làm gì hết, có nhiều chuyện làm cô phải suy nghĩ quá.

Cô bắt xe buýt và đi xung quanh thành phố New York hiện đại, tiện nghi.

Tới trưa, cô liền nghỉ chân tại một bang trong thành phố, cảnh tượng ở đây thật đẹp quá.

Sau khi ăn trưa, cô tiện đường mà vào ghé qua một cửa hàng bán quần áo cho giới thượng lưu, có thể cô không có ý định mua đồ ở đây, nhưng cũng vì tò mò mà đã ghé qua.

Đồ ở đây thật đẹp quá, giá cả cũng rất đắt đỏ, rất phù hợp với nơi thế này, khách hàng mua đồ ở đây trông cũng thật sang trọng không kém.

Trong lúc ngắm nhìn những chiếc váy dạ hội đang treo trên giá, bỗng một dinh thự nằm khá gần cửa hàng đã đập vào mắt cô khi cô vô tình liếc ra ngoài cửa sổ.

Trong lúc cô còn ngơ ngác, một nhân viên đã nói nhỏ với cô với giọng điệu vô cùng ngưỡng mộ.

– Đó là dinh thự của tỷ phú Jay Mcterson, ôi ông ấy nhiều tiền thật! Ngưỡng mộ quá! – Cô nhân viên tíu tít khen ông ta.

Khoan đã, dinh thự của tỷ phú Jay Mcterson, chẳng phải là nơi mà anh sẽ thâm nhập vào chiều mai sao?

Lúc đó, một cô gái trẻ tuổi với dáng vẻ kiêu căng đang khoe mẽ, ngoa miệng ra để đề cao bản thân ở phía bên kia dãy hàng.

– Chiều mai tôi sẽ dự bữa tiệc trong dinh thự đó. – Cô ta mạnh bạo chỉ tay về phía dinh thự khổng lồ ấy.

– Chỉ những người cao quý như tôi, có tên trong danh sách mới vào được thôi. Ha ha. – Cô ta cười đắc chí mà không biết rằng những nhân viên xung quanh chỉ đang cười trừ trước mặt cô, và sau lưng cô thì lại nói xấu.

– Ai vậy? – Một nữ nhân viên hỏi đồng nghiệp.

– Diễn viên mới, Carla Manchas, nghe nói bảo là diễn viên nhưng có thấy tên tuổi gì đâu? Nhiều người còn chả biết mặt cô ta. Nghe nói là đi cùng theo đoàn làm phim được mời tới tham dự tiệc thôi chứ có tiếng tăm gì. – Nhân viên khác cho hay.

Vô tình nghe được cuộc nói chuyện ấy, Erena lại như nảy ra được ý tưởng gì đó trong đầu mình.

***

Tất cả mọi người trong The Demons, cùng với cả Victor đều đã có mặt đầy đủ tại trụ sở.

Chiếc xe đỗ lại, cánh cửa được mở ra và một dôi chân thon gọn bước xuống.

Tất cả đều không thể tin vào mắt mình, trước mắt họ lúc này là một cô bé, hacker mà họ sẽ làm việc cùng, là một cô bé?!

Nhưng Justin lại rất thản nhiên nói với họ, đây là người tốt nhất mà ông tìm được, Layla là một hacker rất trẻ tuổi nhưng lại rất có tài năng, không nên khinh thường tài năng của cô.

– Justin, nếu ông ghét chúng tôi thì cứ nói, sao phải hạ thấp chúng tôi bằng cách cho chúng tôi làm việc với một con nhóc cơ chứ? – Victor tức giận nói với ông.

– Đúng rồi dấy ông chủ. – Mike đồng tình.

– Thôi! Ta đã nói Layla rất có tài, tin cô bé một lần thì có sao? – Ông cau có.

– Chúng ta chỉ làm chuyện này một lấn, tin sai người tức là chết. Hiểu ý tôi chứ? – Victor trừng mắt, gằn giọng với ông rồi quay lưng bỏ đi.

Không chỉ riêng Victor, mọi người trong The Demons đều thấy rất khó, họ không biết nên tin hay không tin vào cô bé đó, nhiệm vụ lần này không thể xem thường được.

***

Một ngày đầy mệt mỏi và bực tức của Victor đã trôi qua nhanh như vậy, dù đã cuối ngày nhưng mọi chuyện vẫn chẳng đâu vào đâu.

Anh trở về nhà ngay sau khi dùng bữa tối với Angela, chợt thấy Erena ngồi trên ghế, mắt đang chăm chú dán vào màn hình tivi.

Thấy anh về, cô liền quay ngoắt sang, chào đón anh bằng khuôn mặt tươi tắn thường ngày.

– Anh về rồi, anh đã ăn tối chưa? – Cô nhẹ nhàng hỏi anh.

– Rồi, tôi chỉ muốn đi tắm thôi. – Anh trả lời cô một cách qua loa rồi vào thẳng phòng tắm, đó là việc duy nhất anh có thể làm để gạt bỏ những suy nghĩ đang rối tung lên trong đầu anh.

Thấy anh có bộ dạng như vậy, cô biết có chuyện chẳng lành nên cũng không dám hỏi, vì cô biết dù có hỏi anh cũng sẽ không trả lời, đồng thời anh cũng sẽ khó chịu khi cô cứ xen vào đời sống riêng của anh như vậy.

Khi tắm xong, tinh thần cũng thoải mái hơn được phần nào.

Anh bước ra khỏi phòng tắm mà chỉ cuốn độc nhất một chiếc khăn tắm ở phần thân dưới, những múi cơ trên người anh được lộ rõ hoàn toàn, những giọt nước chưa được lau kĩ vẫn còn đọng lại trên những múi cơ săn chắc, quyến rũ ấy.

Những vết sẹo hằn sâu trên cơ thể anh cũng đã hiện rất rõ trước mặt cô, cô rất sợ chúng nhưng sao lúc này cô lại thấy chúng đẹp tới lạ thường?

Mái tóc còn ướt của anh rủ xuống, mùi hương của anh pha lẫn với mùi dầu gội đàn ông đã tạo nên một mùi rất quyến rũ.

Anh bước ra phòng khách và ngồi xuống cạnh cô trên chiếc sôpha đã bạc màu.

Anh tì tay lên đầu gối rồi với một lon soda trên bàn, tiếng nắp lon mở “cạch” một cái khiến tim cô đập nhanh hơn một nhịp.

Người đàn ông này, đang làm tim cô đập nhanh liên hồi, với vẻ ngoài gợi cảm thế này của anh, cô không thể bình tĩnh được.

Anh đưa miệng lon soda kề vào môi mình, ngửa cổ và uống từng ngụm, mỗi lần anh nuốt một ngụm nước là yết hầu của anh lại chạy lên rồi chạy xuống, nó khiến đôi mắt cô cứ nhìn vào đó mãi không thôi.

Bỗng những giọt nước tràn ra khỏi miệng anh rồi chảy xuống cằm.

Do vô ý nên anh đã làm tràn ra khi đang uống, thấy những giọt nước đó lăn dài từ cổ xuống vòm ngực và bụng mình, anh liền đặt lon soda lên trên bàn, loay hoay tìm khăn giấy, chau mày và khẽ lẩm bẩm trong miệng :”Chết tiệt!”.

Thấy anh như vậy, cô liền rút ra một tờ khăn giấy ở trên bàn, tiến lại gần bên anh, cúi người thấp xuống chỗ bụng anh định giơ tay lau :”Để em lau cho.”

Bỗng cô dừng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào giọt soda đang chảy từ từ xuống bụng anh, nó lăn dài trên từng múi cơ bụng của người đàn ông ấy.

Đột nhiên một vật gì đó mềm mềm, ấm nóng và ẩm ướt đã chạm vào từng múi cơ bụng của anh khiến anh giật mình, anh đưa mắt nhìn xuống, đó là lưỡi của cô.

Anh ngạc nhiên mà cũng lúng túng ngay lúc đó, cô vẫn tiếp tục liếm giọt soda đó, liếm khắp phần bụng của anh rồi liếm thẳng lên trên.

Anh giật mình khi cô làm một chuyện tới như vậy, cô đã trở nên “chủ động” tới vậy từ khi nào?

– Erena? – Anh khẽ chau mày hỏi cô.

Cô nhẹ nhàng ngẩng mặt dậy, ánh mắt cô nhìn anh thật ngây thơ trong sáng, nhưng ẩn sâu trong đó lại là một sự quyến rũ tới chết người.

– Để em chăm sóc anh đêm nay, nhé? – Cô nói nhẹ nhàng, thủ thỉ, phả từng hơi ấm nóng ra ngoài khiến anh kích thích hơn bao giờ hết.

Erena, cô là người phụ nữ đã mang đến cho anh một cảm xúc rất khác, có lẽ những thứ cô đem tới cho anh, cả đời này sẽ không ai có thể thay thế.

Anh nhìn cô mà chỉ biết cười một cái đầy thích thú, em càng chủ động, tôi càng thích.

Anh im lặng, tặng cô nụ cười ấy, nhưng cô biết rằng đó là sự đồng ý, cô mỉm cười thật nhẹ nhàng nhưng sắc sảo, tiếp tục liếm lên cổ anh.

Anh ngửa nhẹ cổ, mắt khẽ nhắm lại hưởng thụ.

Cô liếm nhẹ yết hầu của anh, khiến anh phải nổi da gà một chút.

Sau khi mân mê dưới cổ anh, cô lập tức tiến tới bờ môi quyến rũ ấy của anh.

Cô hôn anh thật nồng nàn và mãnh liệt, nụ hôn như không bao giờ dứt.

Hai đầu lưỡi quấn chặt lấy nhau, phả từng hơi ấm nóng vào khoang miệng của đối phương khiến cả hai cùng hứng hơn bao giờ hết.

Anh cũng chủ động dùng tay và nắn bóp bầu ngực cô, tay kia thì đỡ vào hông cô, đưa cô ngồi lên đùi anh.

Căn phòng lúc này trở nên im lặng, nhưng nhiệt độ trong phòng lại tăng lên đáng kể, hơi ấm từ hai con người đang gắn bó với nhau.

Lúc này, giữa háng cô đã bị “gõ cửa” bởi một thứ gì đó cồm cộm phía dưới chiếc khăn tắm.

Cô biết rõ nhưng cũng chỉ cười một cái, rồi cởi áo ra.

Ở nhà nên cô cũng không mặc áo lót, thật sự rất vướng víu.

Hai bầu ngực căng tròn, trắng nõn nà của cô đang được phơi bày trước anh, anh thấy vậy còn hứng hơn, liền dùng cả hai tay mà nắn bóp chúng.

Lúc này, cô với tay lấy lon soda ban nãy của anh, liền đổ cao từ trên xuống dưới khe ngực của mình khiến anh hết sức bất ngờ.

– Anh muốn uống soda nữa không? – Cô hỏi bằng giọng khiêu khích.

Anh nhoẻn miệng cười rồi cắm mặt vào đó và liếm, mút mãnh liệt, chính vì vậy mà đã có những âm thanh vô cùng kích thích vang lên khắp phòng.

Lưỡi anh di chuyển mềm mại ở khe ngực của cô, hai tay thì liên tục nắn bóp, vuốt ve hai bầu ngực căng tròn.

Rồi anh đứng dậy, đẻ ngửa cô nằm xuống chiếc bàn gỗ ngoài phòng khách, mọi chuyện càng trở nên mãnh liệt hơn nữa.

Cô như lạc vào cơn khoái lạc, đầu óc không còn suy nghĩ được gì, hai tay vò nhẹ mái tóc còn ướt của anh đang ở trên ngực mình, rồi anh từ từ tiến xuống phía dưới, anh nhanh tay cởi bỏ chiếc quần sooc bò của cô, mạnh tay banh hai bên đùi của cô ra, hôn nhẹ lên mép đùi ấy…

Chiếc khăn tắm cuốn phía dưới anh lúc này cũng tuột ra, để lộ rõ cái thứ cương cứng đó đang trỗi dậy mạnh mẽ.

Anh thò tay xuống dưới gầm bàn và lấy ra một gói giấy bạc nhỏ, anh nhẹ tay xé vỏ ngoài ra và đeo thứ trơn trơn đó vào cái vật nam tính của mình.

Anh chống tay xuống hai bên tai cô, khoảng cách lúc này rất gần.

– Trong suốt 20 năm nay, chưa bao giờ soda ngon tới vậy. – Anh thì thầm với cô bằng giọng điệu quyến rũ, khiêu khích.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN