To My Life
Chương 4: Tiếp
Hôm đó là lúc ta đang ăn cơm tối. Mẹ ngồi bên cạnh ta và em trai còn bố thì ở dưới tầng. Mẹ đã mắng ta và điều ta lo sợ không phải mẹ mắng mà là daddy đang ở dưới. Nếu nói không sợ mẹ mắng có vẻ không đúng lắm, lúc đó ta cũng rất sợ. Mẹ ta chỉ to tiếng lúc nào mà sự tức giận đã lên đến đỉnh điểm. Ăn cơm xong, ta run cầm cập bước xuống tầng dưới, cố tỏ ra vui vẻ, đùa đùa với mấy đứa em, rồi lễ phép mời bố lên ăn cơm. Thời khắc đó, quả thực tim tao như chực sẵn nhảy ra ngoài. Nhưng….chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, bố ta nghiêm giọng bảo ta mang chiếc điện thoại ra chỗ bố. Bố bảo ta xóa tất tần game đi: ngôi sao thời trang của ta, học viện tam quốc của ta, liên quân yêu dấu của ta,… Tất cả đều biến đi mất, không còn cái logo game nào nữa hết trong máy ta. Ôi xót biết bao! Cơ mà lúc đó ta cũng không cảm thấy xót game mà ta đang xót ta đây này .-. Bố bảo bố đầu tư cho ta cái máy để ta học để ta luyện tiếng anh, nhưng ta lại làm hỏng đi, ta lại biến tướng thành công cụ chơi game. Lúc đó ta buồn lắm! Buồn vì ta lần nữa lại sa đọa vào cái xấu mà đến bây giờ ta vẫn rất khó bỏ :< haizz. Nhưng ta lại ít chơi game hơn, chăm học hành hơn :3 hehe. Có việc gì ta cũng giúp mom với bà :3 ta cũng cảm thấy vui nữa. Đó chính là ta hiện tại đấy! À à đúng rồi, ta sắp được đi trượt băng vào T5 tuần này, nếu có chuyện gì vui ta sẽ viết vào đây để kể chuyện cho độc giả nha! Pp <3
25/7/2018—
Tại có lỗi mọi người ơi huhu
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!