Tổ Trinh Thám Linh Dị - Chương 25
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
109


Tổ Trinh Thám Linh Dị


Chương 25



Vũ vừa ngoi lên khỏi mặt nước lập tức bị Thầy Tào túm được.

Lão mừng rỡ siết chặt lấy hắn bằng cả hai tay, từ miệng phun ra một mảng khói đen thổi thẳng vào mặt khiến hắn hét lên một tiếng rồi lăn lộn co giật như con đỉa phải vôi.

Thầy Tào mãn nguyện quăng hắn vào một góc. Vũ chết chắc rồi, không còn phải nghi ngờ gì nữa.

Chỉ nhìn qua màu sắc đen tuyền và đậm đặc như mực tàu đủ biết mảng khói đen này so với luồng oán niệm khi nãy còn đáng sợ hơn rất rất nhiều. Một khi bị nó bám vào thì trước tiên là linh hồn sẽ bị hủy hoại, sinh mệnh lực cũng nhanh chóng bị ăn mòn, chỉ trong chốc lát Vũ sẽ trở thành cái xác không hồn, điên loạn và vô dụng, không thể gây nguy hiểm gì cho lão nữa.

o0o

Lúc này quá trình hấp thụ long mạch của Bảo Châu đã gần hoàn tất. Vòi rồng cuốn lấy nàng khi nãy cũng đã mât đi linh khí, không còn hình dạng như rồng mà chỉ còn là những sóng nước nhô cao, bao bọc quanh thân thể của Bảo Châu.

Thầy Tào mãn nguyện nhìn Linh thể lặng lẽ đứng trên không trung. Linh khí của cả một quốc gia tích lũy ngàn năm đâu phải chuyện đùa, người bình thường chỉ cần được linh khí này thổi qua cũng đã cảm thấy tinh thần sáng láng, thân thể mạnh mẽ lên rất nhiều, hàn nhiệt không xâm nhập được.

Nếu là những người biết cách tu tập khí công, chỉ cần hấp thụ được một phần nhỏ không đáng kể trong đó cũng có thể đả thông kinh mạch, mở rộng thần thức đạt tới những cảnh giới mà bình thường phải mất hàng chục năm khổ luyện.

Vậy mà chút nữa thôi, khi lão hoàn thành phép dung hợp với linh thể thì linh khí long mạch ngàn năm đó sẽ chỉ thuộc về một mình lão. Không những thế, trong linh thể kia không phải là một, mà là hai ngàn năm linh khí.

Thầy Tào không biết hai ngàn năm linh khí kia sẽ đem lại cho lão lực lượng lớn đến mức nào. Trước nay chưa từng có ai nhắc đến, chính lão cũng chưa từng mơ.

Nhớ năm xưa khi mới bắt đầu học đạo thuật, những hiệu năng mà pháp quyết đem lại khiến lão mê mẩn trong cảm giác màu nhiệm thần kì. Để rồi suốt hàng chục năm về sau lão không ngừng tìm kiếm và tu tập theo những bí pháp thần kì mà lão dày công sưu tập.

Tới khi tham gia vào hội Kim Quy, cơ hội tiếp cận với các pháp môn lại càng nhiều. Với lòng si mê đạo thuật và thiên phú của mình, lão nhanh chóng học được rất nhiều pháp thuật. Các pháp quyết dù kì quái hay khó khăn đến đâu lão cũng quyết học cho bằng được.

Nhưng càng tu luyện lão càng nhận ra rằng khi tu luyện đã đạt tới ngưỡng thì gần như không thể tiến triển thêm. Các pháp quyết kia mặc dù đều nói khi luyện tập đến mức đại thành sẽ có uy lực dời non lấp bể, hô mưa gọi gió nhưng dù lão có thi triển hoàn toàn chính xác hay luyện tập khắc khổ đến mấy cũng không thể nào phát huy được uy lực như mong muốn.

Đem thắc mắc này đi hỏi những người hiểu biết trong hội, lão mới vỡ lẽ rằng các pháp môn kia đều được ghi chép lại từ rất lâu rồi.

Cổ đại xa xưa, khi đó trời đất còn nguyên sơ, không khí trong lành. Linh khí trong trời đất hết sức dồi dào nên việc tu hành cũng dễ dàng hơn. Mỗi môn pháp quyết khi thi triển đều dẫn động được lượng linh khí lớn vô cùng nên mới có được uy lực dời non lấp bể.

Thẳng đến ngày nay, thế giới đã bị con người hủy hoại quá nhiều. Đốt rừng phá núi, máy móc xe cộ thải ra khí độc khiến cho linh khí trong trời đất bị mất đi, những gì còn lại cũng đã bị ô nhiễm rồi nên khi thi triển thuật pháp thường không có linh khí để mà huy động, vậy nên thuật pháp trở nên vô dụng, các pháp môn cũng dần mai một.

Mặc dù hiểu đó là sự thật nhưng lão không thể cam lòng. Lão biết trên cao tầng của hội Kim Quy vẫn có những người tu luyện đến cảnh giới cao siêu. Chính mắt lão thấy họ sử dụng ra những pháp quyết đơn giản như phóng lửa, khinh công mạnh mẽ vô cùng . Trong khi cũng những pháp quyết đó, lão thi triển ra không nổi. Chứng tỏ vẫn có những pháp quyết bí mật có thể khắc phục được sự thiếu hụt linh khí này, chỉ là dù lão có cầu xin thế nào bọn họ cũng không chịu dạy cho lão mà thôi.

Bởi vậy hơn hai chục năm về trước, sau khi bị phát hiện đọc trộm các thư tịch bí mật của hội rồi bị trục xuất khỏi Kim Quy, lão đã đem mối thù hận này trở về đình Vạn.

Kim Quy hội quy củ hết sức ngặt nghèo. Những người đã từng tham gia vào hội một khi bị trục xuất ra sẽ chỉ có hai con đường. Thứ nhất là phải chết, hai là sẽ bị quản thúc vĩnh viễn ở một ngôi đình hoặc chùa nào đó dưới sự giám sát chặt chẽ của những người trong hội.

Thầy Tào ở đình Vạn này suốt hai chục năm chính vì lẽ đó. Nhưng hội Kim Quy không biết, lão chọn nơi rừng núi này ở một mình suốt hai chục năm dưới sự giám sát của Thầy L. chính là vì những ghi chép bí mật mà lão đọc trộm được về long mạch nơi này.

Long mạch của vùng Hoa Lư xưa kia nổi tiếng dồi dào, những truyền thuyết về Đinh Bộ Lĩnh được long mạch bổ trợ mà thành nghiệp lớn rồi lại vì bị đoạn long mạch mà chết thảm đều có thật chứ không phải chuyện hoang đường. Trong các thư tịch cổ xưa mà Kim Quy hội nắm giữ đã khẳng định điều này, chẳng qua con mắt thần thánh hóa của dân gian và các nhà chép sử thời xưa đã phủ những truyền thuyết hoang đường lên sự thật này.

Long mạch do đó trở thành một biểu tượng của quyền lực quốc gia. Sau khi Đinh Tiên Hoàng bị hại, liền hai chục năm trời loạn lạc, quốc gia ba lần thay tên đổi họ đều bị cho là do long mạch bị phá hoại mà ra.

Tiếc là Đinh Tiên Hoàng năm xưa thành nghiệp nhờ long mạch nên rất mê tín, không những giấu tiệt vị trí của Long mạch mà còn làm nhiều thủ thuật thay đổi phong thủy cảnh tượng vùng này khiến cho sau này dù Thiền Sư Vạn Hạnh – hội trưởng Kim Quy thời bấy giờ cố công khảo sát nhiều năm cũng không sao tìm được.

Chính vì lẽ đó, Thiền Sư Vạn Hạnh lại phải cất công ra đất Đại La, phá giải phong ấn của Cao Biền để khơi lại Long mạch ở đây, phò tá Lý Công Uẩn thuận lợi dời đô.

Cũng nhờ Long mạch được khai thông mà thành Thăng Long trở thành nơi quốc thủ kinh kì của nước ta suốt ngàn năm không đổi.

Kim Quy hội sau này cũng nhiều lần phái người đi Hoa Lư tìm kiếm long mạch nhưng đều không thấy, cuối cùng cũng đành xếp lại, dần dần bị thời gian quên lãng.

Thầy Tào trong lúc học trộm các thư tịch bí pháp đã vô tình đọc những tài liệu này.

Do đó khi bị trục xuất khỏi Kim Quy, lão lấy cớ trở về quê cũ, suốt hai chục năm trời tìm kiếm long mạch bị trấn yểm kia. Chỉ cần tìm được long mạch ấy, với lượng linh khí tích lũy cả ngàn năm như vậy thì lão lập tức có thể trở thành tiên thành thần giống như những vị thượng cổ tiên nhân tu luyện suốt mấy trăm năm trong các động thiên phúc địa.

Có lẽ những năm chiến tranh bom đạn rồi người dân phá núi khơi nguồn để lấy đất canh tác và khai thác đá đã phá hủy non nước Ninh Bình khiến phong thủy ở đây bị thay đổi ít nhiều. Những thủ pháp che giấu năm xưa Đinh Tiên Hoàng sắp đặt cũng không còn tác dụng.

Bởi vậy sau mấy năm tìm kiếm, trời đất dun dủi thế nào lại khiến Thầy Tào phát hiện long mạch trong truyền thuyết năm xưa lại bị phong ấn trong chính ngọn núi đá phía sau đinh Vạn.

o0o

Thầy Tào tìm được Long mạch rồi mới lại phát hiện ra việc nuốt trọn số linh khí khổng lồ này cũng không đơn giản chút nào.

Linh khí ngàn năm tích lũy, dồi dào như núi như biển, lực lượng của nó cũng mạnh mẽ vô cùng.

Bất kể là thân thể người thường hay là pháp bảo, muốn hấp thụ lượng linh khí lớn như vậy e rằng đều không làm được.

Giống như một người muốn uống cạn cả một hồ nước đầy cần phải mất mấy chục năm tiêu hóa từ từ.

Lão Tào không có thời gian, lão đã quá già khi tìm ra long mạch, đứng trước long mạch khổng lồ, lão cũng không biết mình phải mất bao nhiêu trăm năm, ngàn năm mới tiêu hóa nổi. Tuổi thọ của lão không đủ để làm như thế.

Thực ra lão Tào biết một cách làm độc ác có thể làm được việc này. Đó là Đoạt Xá.

Chỉ cần lão chiếm đoạt một thân xác mới, trẻ trung và phù hợp thì lão sẽ có thêm rất nhiều thời gian để luyện hóa long mạch. Mặc dù tuổi thọ của thân thể mới sẽ bị giảm đi rất nhiều, hơn nữa hiệu quả tu luyện cũng kém hơn nhưng có thời gian là có tất. Lão sẽ có thể tìm được một cơ hội khác. Lão tin rằng mình đã có cơ duyên tìm được Long mạch có nghĩa bản thân đã là người được chọn, rồi sẽ có lúc lão đạt được tâm nguyện của mình.

Lão âm thầm chuẩn bị, cho đến một ngày vận may thực sự đến với Thầy Tào.

Lúc được tận mắt chứng kiến Thánh Vật ở phủ của thầy L. lão đã biết đó là món quà trời ban cho lão, nên lão vội vã ra tay.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN