Tớ vẫn luôn thích cậu,ngốc à! - Chap 1: Đau lòng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
156


Tớ vẫn luôn thích cậu,ngốc à!


Chap 1: Đau lòng


Tại sân thượng học viện Angel. -Cô gọi tôi lên đây làm gì?-Chàng trai hai tay nhét túi quần nhìn cô một cách khinh bỉ.Cô gái ấy lấy hết can đảm nhìn vào mắt chàng trai nói: -Ken! Tớ thích cậu, thật sự rất thích cậu. Anh cười khẩy: -Cô thích tôi ư? Cô có tư cách để thích tôi sao?Cô tự nhìn lại bản thân mình đi. Nói rồi anh quay người bỏ đi. \”Tư cách ư?\” Một giọt, hai giọt, ba giọt…Nước mắt nó bắt đầu rơi lã chã. Nó cảm thấy đau, rất đau.Anh là hotboy nổi tiếng của trường, là người thừa kế tập đoàn ATP.Anh hoàn hảo như vậy sao một đứa nghèo nàn, xấu xí như nó có thể với tới được chứ? Từ lần đầu tiên gặp anh, nó đã thích anh rồi.Vì muốn được gần anh nó cố gắng học tập không kể mệt mỏi để dành được học bổng vào học viện danh tiếng này.Vì anh nó chịu đựng không biết bao nhiêu lời mỉa mai, châm chọc của bạn bè.Cuối cùng, nó nhận lại được gì chứ? Trái tim nó giờ đây như có ngàn con dao đâm vào vậy.Dù biết trước kết quả nhưng nó vẫn bằng lòng đánh cược.Vì nó tin vào phép màu, tin vào tình cảm nó dành cho anh có thể khiến anh suy nghĩ lại. Nhưng nó đâu ngờ cái giá nó phải trả lại đau đến vậy.Thực sự rất đau.Sau lưng nó chợt vang lên một giọng nói mỉa mai: -Ôi! Đây không phải là bạn Moon mập của lớp mình đây sao? Sao bạn lại ngồi khóc ở đây vậy? -Minh Thư! Bạn không biết gì à? Người ta vừa mới tỏ tình với Ken-hotboy trường mình đó.Nhưng thật không ngờ lại bị cậu ấy từ chối phũ phàng như vậy? Haizz…Tội nghiệp.-Phương Mai lên tiếng đầy khinh bỉ. Ngọc Trâm lắc đầu: -Thật không biết lượng sức. Cóc ghẻ mà cũng đòi ăn thịt thiên nga. Bỗng một cô gái bước đến gần nó,đưa bàn tay trắng nõn nâng gương mặt baby của nó lên, miệng tạo thành một đường cong hoàn hảo: -Nguyễn Huyền Trang, cậu nghe cho rõ đây.Đỗ Nhật Trường(Ken) là của Lâm Bảo Ngọc này.Cậu đừng mơ mộng hão huyền nữa. Nói rồi cô cùng ba người kia bỏ đi.Từng lời nói của họ như xoáy sâu vào trái tim đang rỉ máu của nó vậy.Nó đã quá mơ mộng chăng?Nó vẫn biết anh quá xa so với tầm với của nó nhưng nó không thể buông bỏ được tình cảm nó dành cho anh.Nó thật ngốc, biết sẽ không có kết quả tốt đẹp mà vẫn đâm đầu vào để giờ đây nhận lấy nỗi đau không nguôi.Mây đen từ đâu kéo đến che phủ khắp bầu trời.Gió thổi mỗi lúc càng mạnh.Rồi những giọt mưa nối tiếp nhau rơi xuống hòa cùng với những giọt nước mắt nóng hổi của nó. Mưa rơi trên vai nó như vỗ về, an ủi cô gái đang tan nát cõi lòng
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN