Tớ vẫn luôn thích cậu,ngốc à!
Chap 3: Tức nước vỡ bờ.
Một ngày mới bắt đầu.
Nó bước đến trường với tâm trạng nặng trĩu.Từ khi nó thổ lộ với anh, anh như biến mất vậy. Nó nhớ anh, nhớ ánh mắt nâu cuốn hút ,nhớ khuôn mặt tuấn tú và nụ cười tỏa nắng ấm áp -nụ cười mà anh chưa bao giờ dành cho nó. Nó rất hận anh vì anh giẫm đạp lên tình cảm của nó, hận anh vì anh khinh thường nó. Nhưng cớ sao nó vẫn thích anh nhiều như thế. Hình ảnh anh, nó đã cố xóa đi nhưng sao càng cố xóa lại càng in đậm…. Học viện Angel dần hiện lên trước mắt nó với vẻ uy nghi vốn có.Nó dừng lại nhìn mà suy nghĩ vu vơ. Tại đây, nó cảm thấy lạc lõng. Nó luôn bị các bạn học khinh thường, cảm giác như một con vịt xấu xí lạc giữa bầy thiên nga xinh đẹp vậy. Nó chỉ biết thở dài.
Tại lớp 10A1.
-Này! Tớ chả hiểu, tại sao Devil lại chọn ngồi với con Moon mập nhỉ? Lớp mình bao nhiêu hotgirl như vậy cơ mà.- Minh Thư vừa đưa tay nghịch tóc, vừa bĩu môi nói.
Phương Mai tán thành:
-Tớ cũng không thể hiểu nổi. Chả lẽ tiêu chuẩn của Devil lại thấp đến vậy?
-Các cậu không thấy bạn Moon mập lớp mình đặc biệt sao? Trong cái lớp này có ai giống bạn ý không?- Lâm Bảo Ngọc lành lùng lên tiếng.
Ngọc Trâm tay nắm thanh quyền, đáy mắt hiện lên tia xấu xa:
– Nó mà dám ve vãn Hoàng Hạo Thiên, Trịnh Ngọc Trâm này sẽ cho nó biết thế nào là sống không được, chết không xong.
-Vừa nhắc \”Tào Tháo\” , \”Tào Tháo\” đến rồi kìa.- Minh Thư nhếch môi khi vừa thấy bóng dáng nó.
Nó im lặng bước vào lớp. Nó không muốn gặp rắc rối thêm nữa. Thế mà cây muốn lặng nhưng gió không muốn dừng.
-Minh Thư này! Dạo này mình không thấy Ken đến lớp nhỉ ?
– Đúng rồi ha! Hình như từ ngày bạn Moon mập gọi cậu ấy lên sân thượng hay sao ý. Mà chẳng biết gọi lên đó làm gì không biết.-Phương Mai hùa theo
Bảo Ngọc giễu cợt:
– Tỏ tình chứ làm gì. Đúng là không biết trời cao đất dày. Tư cách nói chuyện với Ken còn không có chứ đừng nói là thích với chả yêu.
\”Tư cách??\” Lại là hai từ đó, quan trọng đến vậy sao? Nó không thể nào nhịn nổi nữa . Tức nước thì vỡ bờ. Nó quay mặt về phía Bảo Ngọc, đôi mắt xám trở nên vô hồn lạnh lẽo, miệng tạo thành đường cong hoàn mĩ, lạnh lùng lên tiếng:
– Chẳng phải chúng ta đều thế sao? Ken cũng đâu để ý gì đến cậu .Ngay cả tư cách thổ lộ với cậu ấy cậu còn không có. Lâm Bảo Ngọc, cậu còn không bằng một đứa như tớ kia.
-Cậu….Sao cậu dám.-Bảo Ngọc tức tối chỉ tay vào nó.
Nó đưa bàn tay búp măng trắng nõn đẩy nhẹ tay của Bảo Ngọc xuống nhếch môi:
– Tại sao tớ không dám? Mà cậu bỏ cái thói chỉ tay vào người khác khi đang nói chuyện đó đi, BẤT LỊCH SỰ lắm đó.
XOẢNG…Chiếc cốc thủy tinh quý quý giá của Ngọc Trâm bị Bảo Ngọc ném xuống đất một cách không thương tiếc. Những lời nói của nó quả thực cô nuốt không trôi. Nó nhìn bọn họ một lượt rồi bỏ đi. Nhưng họ đâu để nó bỏ đi dễ dàng như vậy. Cục tức đó đâu dễ nuốt trôi… Nó đang đi ngang qua chỗ Minh Thư thì Phương Mai- ngồi đối diện với Minh Thư- đưa chân ra ngáng chân nó. Nó vấp ngã tay đâm vào mảnh thủy tinh của chiếc cốc vỡ lúc nãy chảy máu.
-Ơ! Tớ xin lỗi, tớ vô ý quá. Cậu có sao không? Tay cậu chảy máu rồi kìa.- Phương Mai ngồi xuống bên cạnh nó tỏ ra vô tội nhưng không đỡ nó dậy.
Minh Thư,Ngọc Trâm và Bảo Ngọc nhìn Phương Mai cười hả hê. Bọn họ nhìn nó cười chế giễu, còn những bạn học trong lớp nhìn nó vẻ khinh bỉ. Mảnh thủy tinh đâm khá sâu nên máu từ tay nó không ngừng chảy ra nhưng khuôn mặt baby của nó vẫn bình tĩnh. Nó nhìn tay mình rồi quay lại nhìn Phương Mai khẽ nhếch môi:
-Tớ không sao. Cảm ơn sự quan tâm của bạn, nó \”CHÂN THÀNH\” quá mình không dám nhận đâu.- từ \’chân thành\’ được nó nhấn mạnh.
Đúng lúc đó Devil bước vào. Thấy cô bạn cùng bàn đang ngồi dưới sàn nhà tay đang chảy máu, bên cạnh có nhiều mảnh thủy tinh vỡ. trong khi đó các bạn cùng lớp vẫn dửng dưng, hắn vội chạy lại đỡ nó dậy. Nó khá ngạc nhiên với hành động này của hắn. Hắn nhìn nó ôn tồn hỏi:
-Cậu có sao không? Tớ đưa cậu lên phòng y tế nhé.
– Tớ không sao. trong cặp tớ có băng dán vết thương tí tớ lại dán là được.- nó trả lời.
– Nhưng vết thương khá sâu đó.Không băng bó cẩn thận sẽ bị nhiễm trùng.
– Không sao đâu, vết thương nhỏ thôi mà.Dán vào sẽ đỡ thôi.
– Vậy cũng được.-Đoạn hắn quay sang bốn cô bạn kia( chắc các bạn biết những ai rồi)nói:
– Tớ không biết giữa các cậu xảy ra chuyện gì nhưng sao thấy cậu ấy bị thương các cậu làm như không có chuyện gì xảy ra vậy.Dù gì cũng là bạn học với nhau kia mà.
– Tớ…..- Bốn cô đồng thanh nhưng chưa kịp nói gì hắn đã cùng nó về chỗ ngồi.
Nó im lặng quay đầu lại nhìn bọn họ đang tức nổ đom đóm.
– Nguyễn Huyền Trang, cậu hãy đợi đấy.-Cả 4 cô đồng thanh lần 2.
==================================================================================================
Hai chap trước ngắn quá nên chap này mình viết hơi dài. Đây là lần đầu tiên mình viết truyện nên có gì sai sót hay không hay chỗ nào mong các bạn thông cảm và góp ý. Hi vọng các bạn sẽ tiếp tục theo dõi truyện này
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!