Toàn Cầu Cao Võ (Dịch)
Kiểm tra khí huyết
Trong số đó còn có hai bạn nữ, mặc dù không quá đẹp, nhưng mà thân thể xem ra cũng không phải tệ.
So với lớp khác đến bay giờ vẫn còn chưa hoàn toàn dậy thì, hai bạn học sinh này vì chuẩn bị thi khoa võ nên ăn uống đầy đủ, tập luyện tốt, nên cơ thể hoàn hảo, Dương Kiến và Trương Hạo đứng bên cạnh Phương Bình không ngừng ngắm được toàn đường cong của hai bạn nữ.
Trừ Phương Bình ra, những người khác kỳ thực cũng sẽ có thói quen như vậy.
Thi khoa võ không phải là ngày một ngày hai, mọi người buổi tối có thời gian đều cùng nhau tập luyện, có một vài người còn cùng nhau đăng ký học thêm lớp phụ đạo.
Phương Bình là người không giống ai. Lúc này mọi người không có hứng thú gì với họ, ngược lại rất có hứng với Phương Bình.
Dương Kiến bọn họ nhìn chằm chằm hai nữ sinh này, một trong hai nữ sinh đó liền đảo mắt nhìn Phương Bình, nhịn không được liền hỏi: “Phương Bình, khí huyết của bạn bao nhiêu?”
“A?”
Phương Bình không biết nên nói gì, chẳng lẽ nói khí huyết của tôi 1.1 sao? Quan trọng là, cậu ấy không biết trong thực tế, rốt cuộc làm sao để thống kê, lại không biết dùng đơn vị gì để đong đếm.
“Tốt”
Không cần Phương Bình trả lời, Dương Kiến cười nói: “Trương Nam, tôi thấy Phương Bình căn bản chưa có kiểm tra qua. Tên tiểu tử này, nếu thật có đi kiểm tra qua, e rằng cũng sớm nói cho chúng tôi biết rồi.”
Trương Hạo trả lời thay: “Đại loại chưa kiểm tra qua, nhưng mà xem tướng cậu ta ốm, chắc chắn không cao bằng tôi.”
“Thôi, đừng có nói khoác nữa được không”
Trương Nam cũng hỏi, Phương Bình tuyệt nhiên không nói gì, bất kể là kiểm tra hay chưa, vẫn là không muốn nói, Trang Nam cũng không muốn hỏi nữa.
Coi thường lời của Trương Hạo, Trương Nam vừa đi vừa lắc đầu: “Lớp chúng ta lần này sẽ hộ tống thái tử ôn tập. Hôm trước tôi lại đi kiểm tra lại một lần nữa, khí huyết của tôi biến động cao nhất là 108 cân. Haizz, trước khi kiểm tra chỉ có thể nghĩ cách ăn bù uống bù, xem xem có thể tăng lên được hay không”.
Trương Nam nói xong, Dương Kiến miệng cười ha ha nói: “Tôi tốt hơn bạn một chút, lần trước kiểm tra, tôi cao nhất là 112 cân.”
“Cân” hiển nhiên là đơn vị đo khí huyết, nghe qua là biết càng cao càng tốt.
Phương Bình chưa kiểm tra qua, ngay lúc này cũng không rụt rè sợ hãi, hỏi: “Lớp chúng ta khí huyết ai cao nhất?”
Đi trước Phương Bình có một thiếu niên, lúc này quay đầu xuống nói: “Theo như kết quả lần trước, tôi là cao nhất, lúc cao nhất là 115 cân.”
Phương Bình có quen biết người này, mặc dù thế giới có thay đổi như thế nào thì họ vẫn là người này.
Người nói là người có thành tích cao nhất ở lớp khoa văn hóa, đương nhiên, hiện tại không phải, Phương Bình cũng không hiểu rõ. Nhưng mà tên tiểu tử này không phải là lớp trưởng, trên thực tế đều không phải là cán bộ gì, bởi vì mọi người đều không có thời gian để lãng phí, cũng không có thời gian để mọi người phục vụ.
Tên gì, Phương Bình suy nghĩ một hồi, hình như là tên Ngô Chí Hào.
Ngô Chí Hào nói, lại lắc đầu: “Mặc dù khí huyết tôi không được thấp, nhưng những người khác trong lớp tôi mới cao, cao nhất là Châu Bân,lần trước nghe mấy bạn trong lớp đó nói, lúc capo nhất là 120 cân trở lên. Trường chúng ta người ngoài khó nói, khả năng Châu Bân có thể thi đậu là chín phần chín, chỉ cần không xảy ra vấn đề ngoài ý muốn.”
“Haha, Chí Hào, hay là bạn thuê người đánh gãy chân mình đi, chúng ta sẽ ít hơn một đối thủ?”
Trương Hạo khoái chí cười haha.
Ngô Chí Hào trợn mắt lên, nhạt nhẽo nói: “Dù gì cũng không phải trường chúng ta chọn ưu tú, Châu Bân nếu không thi đậu, chúng ta cũng không ảnh hưởng nhiều, nếu không, tôi cũng có cách nghĩ như vậy”
Trương Hạo cười hihi, thuận miệng nói: “Suy cho cùng cũng thử xem, nói không chừng thi đậu cũng nên.
Năm ngoái tiêu chuẩn tuyển sinh của đại học võ thuật Nam Giang, khí huyết 112 cân là cao nhất. Năm nay nếu nói cao hơn một chút, cũng cao có hạn, dù sao tôi thấy vấn đề của bạn không lớn….”
Ngô Chí Hào lại nói vừa lắc đầu: “Mỗi năm tiêu chuẩn đều tăng cao, tôi thấy năm nay ít nhất cũng 115 cân trở lên. Còn nữa, nếu chỉ có khí huyết đủ tiêu chuẩn, còn những vấn đề khác thì sao? Quan trọng không phải xem cái này, còn phải nhìn cái khác, nếu những người khác đều thấp, chúng ta cao, vậy chúng ta coi như có đất để sống. Những người khác đều cao, chúng ta có thi cao đến đâu, cũng không thể đậu.”
Tiêu chuẩn chiêu sinh này giống như thi khoa văn, không phải là cố định, hạn ngạch chiêu sinh khoa võ là ở đây.
Nếu như thành tích của bạn hôm nay, dựa theo năm ngoái mà nói, có thể thi đậu khoa võ, nhưng năm nay ai cũng mạnh, vậy bạn chỉ có thể bị rớt lại.
Hoặc là năm nay bạn thi không ổn, kết quả mọi người cũng đều không tốt, bạn không được mạnh như những người năm ngoái, cũng có thể thi qua.
Nhưng mà thời đại hôm nay, cuộc sống mọi người ngày càng tốt, hầu hết mỗi năm đều tăng tiêu chuẩn, xác suất đi xuống càng thấp
Dựa theo lời nói của Ngô Chí Hào , lớp 12(4) cộng thêm Phương Bình, tổng cộng báo danh là 8 người, khí huyết vượt quá 110 cân. Ngô Chí Hào, Dương Kiến, ngoài ra còn một bạn nữ không lên tiếng là Lưu Nhược Kỳ.
Những người khác, bao gồm Trương Hạo đều không đặt đến 110 cân. Nhưng mà Trương Hạo cách 110 cân không xa,trước khi thi.
Những người khác, bao gồm Trương Hạo đều không đặt đến 110 cân. Nhưng mà Trương Hạo cung gần 110 cân,trước khi thi, ăn nhiều uống nhiều bồi bổ thêm, như vậy vẫn còn có hy vọng.
Cái này không phải là làm giả, ở trong thời gian này, sản phẩm bổ máu thật sự có hiệu quả, đều rất đắt đỏ. Có thể ăn được những thứ như vậy, gia đình chắc phải thuộc dạng khá giả
Mà võ gia cũng cần nhà tài phú hỗ trợ. Gia đình có tiền hay không tiền, đối với tinh thần ủng hộ tương lai võ gia mà nói không giống nhau, tài phú quyết định tương lai, mặc dù không phải tình trạng tuyệt đối, cũng là tình trạng bình thường.
Cho nên bây giờ mặc dù không đạt được 110 cân, Trương Hạo cũng dám báo danh, bởi vì nhà anh ta đã chuẩn bị sẵn thực phẩm bồi bổ rồi.
Mặc dù giờ chưa ăn, chủ yếu sợ thuốc vào tiêu hóa hết một phần, đến lúc thi không đạt đủ tiêu chuẩn. Mà trước khi kiểm tra, cho dù nhất thời không tiêu hóa hết, nhưng đối với người muốn nhập môn lại là chuyện tốt, có thể phát huy hết công dụng của thuốc.
Cái này Trương Hạo không nói, nhưng mà trên thực tế những người khác cũng chuẩn bị tương tự. Đương nhiên, cũng có cái những người khác họ, đó là Phương Bình. Cậu ta báo danh thi khoa võ quá đột ngột, ba mẹ cũng không ngờ được cậu ta sẽ báo danh.
Trên thực tế, nếu như Phương Bình không biết tình hình, Phương Danh Dung đã có suy nghĩ, có nên mua cho con trai một vài thuốc bổ khí huyết không.
Chỉ tiếc những loại thuốc bổ đó đều rất mắc, đều tính từ vạn tệ trở lên, Ông Phương hiện tại còn chưa quyết định.
Nghe mọi người nói chuyện, Phương Bình nghĩ trong đầu: “Mình khí huyết 1.1, có phải có thể đổi thành 110 cân? Khả năng cũng rất cao.”
Nhưng mà nếu tính 110 cân, thì xem ra cũng như không có ưu thế gì, suy cho cùng Ngô Chí Hào lớp phổ thông đều đạt 115 cân rồi, quan trọng những lớp khác vượt qua 110 cân đều không phải ít.
Năm ngoái đại học Nam Giang chiêu sinh tiêu chuẩn thấp nhất là 112 cân, nhưng mà năm nay không nói trước được.
“Xem ra còn phải ở phía trên này chọn ít công phu, ít nhất cũng qua được 3 cửa ải, mới có thể suy nghĩ đến những cửa ải tiếp theo.”
Trong lòng Phương Bình nghĩ, những người khác cũng đã đến trước cửa văn phòng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!