Toàn Chức Pháp Sư - Chương 7: Lục Trà Nam
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
164


Toàn Chức Pháp Sư


Chương 7: Lục Trà Nam


“Thật là…sao học sinh này không được phân vô lớp mình mà lại rơi vào tay Trương Kiến Quốc chứ, lần này Trương Kiến Quốc xem như nhặt được bảo bảo rồi “. Trên mặt chủ nhiệm Tiết Mộc Sinh ngập tràn hâm mộ lẫn ghen ghét.

Mà Mục Bạch ở phía trước, sau trận kinh ngạc đó khuôn mặt lại mang thêm vài phần âm trầm cùng xem thường.

Lôi hệ rất ghê gớm, nếu như không hiểu được việc tu luyện thì cũng chỉ là thứ phế thải. Người Trung Quốc nhiều như vậy, xuất hiện một cái cường hệ không nhất thiết phải ngạc nhiên đến thế, cũng chẳng phải kiểu song hệ trời sinh xuất sắc ngút trời. Hừ, cứ chờ xem sau này tôi giẫm đạp cậu thế nào, lại dám cướp đi sự nổi bật của ta.

Ờ, suýt chút nữa đã quên xem tên Mạc Phàm cặn bã ra sao, thức tỉnh lâu như vậy, trên cơ bản chắc thất bại đi.

“Wow, wow, cũng là Hỏa hệ“.

“Không đỡ được, lớp chúng ta lại thêm một Hỏa hệ“.

“Ai nói hắn sẽ thức tỉnh thất bại chứ, là Hỏa hệ đó, thật khiến người ta hâm mộ“.

Sau trận phong ba vì Lôi hệ xuất hiện, mọi thứ lại chầm chậm trở về bình lặng, mọi người cuối cùng cũng phát hiện ra Mạc Phàm đã thức tỉnh hệ xong.

Bạn học lúc trước thức tỉnh Hỏa hệ – Châu Mẫn có vẻ hơi kinh ngạc, cố ý liếc nhìn Mạc Phàm một chút, phát hiện ngọn lửa xuất hiện trên Thức Tỉnh Thạch của cậu ta đem so với mình còn dồi dào hơn.

“Ban 8 lại ra một cái Hỏa hệ nữa kìa“.

“Tuy rằng không xuất hiện được cái hệ hi hữu như Lôi hệ nhưng Hỏa hệ mà nói cũng rất lợi hại nha“.

“Hỏa… Hỏa hệ“. Tiết Mộc Sinh nhìn học sinh trước mắt mình mà ngây ra.

Lôi hệ xuất hiện làm Tiết Mộc Sinh suýt chút nữa quên mất sự tồn tại của học sinh này, vốn tưởng rằng cậu ta sẽ thức tỉnh thất bại, không nghĩ tới cậu ta thức tỉnh thành công, lại càng không nghĩ đến cái mà cậu ta thức tỉnh thành công chính là Hỏa hệ xuất sắc.

“Cái này… Cái này cũng xem như là nhặt được bảo vật rồi. Hơn nữa nhìn hỏa viêm dồi dào, có vẻ như thiên phú còn cao hơn Châu Mẫn một chút“.

Tiết Mộc Sinh thật không nghĩ tới học sinh xếp cuối của lớp đột nhiên lại cho mình nở mặt như thế này.

“Không tồi, không tồi, thật không tồi, tên là gì nhỉ?… À, Mạc Phàm phải không? “. Tiết Mộc Sinh cao hứng nheo mắt lại.

“Ân“. Mạc Phàm gật đầu.

Mạc Phàm vốn cho rằng sẽ có người thấy được mình thức tỉnh Lôi hệ, nhưng lúc quan sát bốn phía lại ngoiaf ý muốn phát hiện căn bản không có ai chú ý đến thời điểm mình thức tỉnh Lôi hệ.

Phỏng chừng lớp bên cạnh xuất hiện Lôi hệ thực sự quá chấn động, cũng có thể do sức mạnh Lôi hệ mà bản thân thức tỉnh quá yếu.

Khi mới bắt đầu thức tỉnh, Thức Tỉnh Thạch quả là có ảnh hưởng đến việc đưa ra mức độ mạnh yếu của hệ ma pháp, nhưng không phải là thứ quyết định. Cứ coi như khi mới thức tỉnh sức mạnh còn mỏng manh thì sau đó vẫn có thể thông qua nỗ lực tu luyện từ từ bù đắp được.

“Học sinh Hỏa hệ, được, được, sau này nhất định phải cố gắng nỗ lực, cái gì không hiểu cứ đến hỏi lão sư“. Chủ nhiệm Tiết Mộc Sinh vỗ vỗ vai Mạc Phàm vui mừng nói.

Nội tâm Mạc Phàm đang vui mừng như điên.

Bất quá hắn cũng không quá vênh váo, đắc ý, chỉ hận không thể lập tức đem Lôi hệ mình vừa thức tỉnh ban nãy bày ra cho mọi người thấy minh là song hệ trời sinh. Mạc Phàm không có làm như vậy,biết rõ bên phía Mục thị có người mang ý đối địch với mình rất lớn, nếu bản thân để lộ song hệ trời sinh thì chỉ có nước phục tùng hoặc bị giết chết. Chính mình tuy nắm giữ tuyệt thế song hệ nhưng chung quy lại quá yếu ớt, chờ đến khi lớn mạnh rồi càn rỡ cũng không muộn.

Mạc Phàm quay đầu lại nhìn phản ứng của Mục Bạch và Triệu Khôn Ba.

Quả nhiên mặt hai người này đều run rẩy rồi.

Tên tử này gặp được cái vận khỉ gì vậy? Thức tỉnh thành công không nói, còn thức tỉnh ngay một cái Hỏa hệ. Mục Bạch bày ra dáng vẻ đạo mạo nhưng thực chất trong lòng không ngừng buông lời thô thiển.

“Ta, cái đệch, sao có thể là Hỏa hệ… “. Tên chó săn Triệu Khôn Ba nhìn thấy mà cũng choáng váng.

“Hahaha, em nói Mạc Phàm ca nhất định bất phàm, Hỏa hệ, thiệt “trâu bò”, chính là “trâu bò” nha, Phong hệ của Triệu Khôn Ba cậu chỉ là cái bóng nhá“. Trương Tiểu Hầu vui vẻ nhảy cẫng lên, nhìn thấy bộ dạng đó của Triệu Khôn Ba nhất thời hiểu được cảm giác của mấy người ác khẩu lấn át người khác.

Triệu Khôn Ba đầy mặt tức giận, đem Phong hệ và Hỏa hệ cấp cơ bản mà so đấu, khẳng định là Phong hệ chịu thiệt thòi.

Mạc Phàm xoay người trên mặt nở ra một nụ cười tiêu sái đắm mình dưới ánh mặt trời rực rỡ, bước chân nhất thời chẳng khác nào cảm giác đang đi trên một tấm thảm trải dài, hai bên đám thiếu nữ thét chói tai, có thể hình dung ra một con đường xuân phong đắc ý.

Lúc đi ngang qua Mục Bạch, Mạc Phàm yên lặng hướng về phía hắn giơ ngón giữa lên, tất cả động tác khinh bỉ làm liền mạch lưu loát, nhìn qua lại chỉ giống như đang chào hỏi nhau.

Mục Bạch cảm giác bản thân đã ăn đầy một bụng chế nhạo của đối phương, tức giận đến mức ngực như muốn nổ tung.

Hít sâu một hơi, Mục Bạch tự nói với chính mình phải bảo trì hình tượng, nhất định phải bảo trì hình tượng, chính mình không thể chấp nhặt với tên bụi đời này, chính mình nói ra cũng là một nửa thiếu gia Mục thi, tên này chỉ là một nhi tử của người hầu.

“Tên phế vật này thức tỉnh thành công không nói còn thức tỉnh ngay một cái Hỏa hệ có điểm khởi đầu rất tốt, phế vật cũng có vận may của phế vật. Còn nữa, con mẹ nó càng giận hơn là lớp bên cạnh lại xuất hiện ngay một cái Lôi hệ hiếm có.Băng hệ tổ truyền danh tiếng của mình hoàn toàn bị đè bẹp, mẹ nó“. Bộ dáng bên ngoài vẫn đạo mạo như một bạch mã hoàng tử nhưng thực chất trong lòng Mục Bạch đã sớm văng không ít lời thô tục.

Mạc Phàm trở về chỗ của chính mình đồng thời cũng cảm nhận được ánh mắt hoàn toàn bất đồng của bạn học.

“Hỏa hệ kìa, tốt nhất sau này đừng chọc đến gia hỏa này“.

“Cái gì mà chớ chọc, là phải tạo quan hệ mới phải, ta là Quang hệ nếu muốn tiếp tục sống ở trường thì phải dựa vào Hỏa hệ đại ca đó“.

“Đúng rồi, tên cậu ấy là gì nhỉ? Gọi là Mạc Phàm đúng không? “.

Đồng học xung quanh khe khẽ nói nhỏ nhưng vẫn truyền được đến tai Mạc Phàm khiến tinh thần cậu sảng khoái một trận, lại cố ý liếc nhìn sang Mục Bạch, quả nhiên nghe thấy những lời này khóe miệng cậu ta không ngừng co rút.

Mạc Phàm sớm đã biết Mục Bạch là cái mặt hàng gì, nhìn khuôn mặt tỏ vẻ mọi thứ đều không sao thế thôi chứ kỳ thực trong lòng cực kỳ khó chịu.

Lục trà nam [1], lão tử mới thức tỉnh mỗi cái Hỏa hệ mà mi đã thành cái tính tình này rồi, chờ lúc mi biết Mạc Phàm gia gia còn có Lôi đình hệ, ngươi còn không mổ bụng tự sát sao?

[1] Lục Trà Nam ( 绿茶男): tiếng lóng để ám chỉ những người nam giới xấu tính, không xuất sắc, giấu bản thân mình quá sâu, thường bày ra bên ngoài dáng vẻ đạo mạo, điềm tĩnh, nhiệt tình, tốt đẹp.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN