Toàn Chức Vú Em Vị Diện Trực Tiếp
Chương 31
Morrison không ngờ là có thể tự chọn, hắn lập tức vui vẻ tinh tế quan sát ba viên, sau đó không do dự chút nào mà chọn viên lớn nhất.
Tô Đạt cho viên lớn nhất và nhỏ nhất vào trong thương thành, còn nói với mọi người: “Viên lớn nhất chỉ cần ngài Morison có thể cho tôi một cái giá mà ngài cho là hợp lý để tôi tiếp nhận giao dịch là được, còn viên nhỏ nhất thì vẫn áp dụng quy củ cũ, ai ra giá cao nhất thì nó là của người đó.”
Sau khi xác nhận giao dịch với Ma đạo sư Morrison xong, thì Tô Đạt mới chú ý đến Morrison cũng tham gia vào cuộc cạnh tranh viên nhỏ nhất còn lại, thế nhưng hắn thấy chưa phải thời điểm thích hợp để bán đi, vậy nên liền để nguyên ở đấy để bọn họ tự mình cạnh tranh.
Vốn dĩ Ma nhân cũng muốn tham gia đấu giá để mua viên hạt giống nhỏ kia, nhưng khi nhớ lại thi thể của Nụ hoa lân ruồi thì đành phải nhịn, hắn tiếp tục đi hỏi Tô Đạt: “Chủ bá, ngài bán đấu giá thi thể trên mặt đất kia đi? Tôi có đồ tốt nha, tôi có thể cho ngài nhìn xem.”
Tô Đạt thấy thi thể của Nụ hoa lân ruồi này cũng vô dụng, thế nên trực tiếp đặt nó vào trong thương thành để bán đấu giá.
Ma nhân vừa thấy liền rất nhanh tham gia vào bán đấu giá, Tô Đạt có chút tò mò hắn dùng thứ gì để đấu giá, nhưng vừa nhìn liền kinh ngạc, ở trong ấn tượng của hán thì ma nhân là một cái chủng tộc lừa đảo, bây giờ lại ra tay hào phóng như vậy, chẳng lẽ có ẩn tình gì?
“Tái sinh lệnh”, nghe tên liền biết là có tác dụng giống với Khởi tử hồi sinh đan, nhưng Tái sinh lệnh lại khác Khởi tử hồi sinh đan ở chỗ: Đan dược phải được dạ dày tiêu hóa mới có hiệu quả, ý tứ là phải có thi thể người dùng ở đó, hơn nữa cũng không được tử vong quá lâu, chỉ cần không quá một tuần là được.
Mà Tái sinh lệnh thì còn nghịch thiên hơn Hồi sinh đan rất nhiều, cho dù người kia có chết hơn trăm năm hơn ngàn năm đi chăng nũa, thì chỉ cần có một ý thức dẫn dắt hoặc là một ít máu, một cọng lông cọng tóc là có thể tái tạo lại cơ thể.
Nhưng đi kém theo đấy, thì Tái sinh lệnh cũng có cái khuyết điểm, chỉ sợ đây cũng là nguyên nhân mà ma nhân kia không sử dụng nó.
Người chết sống lại nhờ Tái sinh lệnh không thể rời xa người sử dụng Tái sinh lệnh trăm mét, trừ khi người chết đó giết đối phương.
Ma nhân chẳng có lợi lộc gì khi dùng thứ này để cứu người có tu vi thấp hơn so mình, cứu người có tu vi cao hơn so với mình thì chẳng khác nào đi tìm chết, cho nên mới cất giữ đến ngày hôm nay, hắn sợ Tô Đạt nghi ngờ nên lập tức lừa gạt ở phòng phát sóng trực tiếp: “Chủ bá, đây chính là thứ tốt nha, cơ hội ngàn năm khó có được! Ngài mau đồng ý đi?”
Ma Đạo Sư Morrison phát hiện có chút không thích hợp, liền nhắc nhở Tô Đạt: “Chủ bá chú ý một chút, Ma tộc vô cùng xảo trá, chúng sẽ không làm trao đổi bất lợi cho bản thân.”
Tô Đạt gật đầu, đồng ý với ý kiến của Ma Đạo Sư Morrison, Ma nhân này thực sự vô cùng xảo trá, khó mà có thiện cảm với hắn được, Tô Đạt nháy mắt một cái, trả lời ở trong phòng phát sóng trực tiếp: “Ta không cần thứ này làm gì, ta thà đồng ý trao đổi các bảo bối tu luyện khác còn an toàn hơn.”
Ma nhân không nghĩ tới sẽ nhận được câu trả lời như vậy, hắn âm thầm hận Ma Đạo Sư kia nói xấu mình, lại không thể không mặt trơ trán bóng mà đi lấy lòng Tô Đạt: “Ngài đừng chỉ nhìn sự vô dụng nhất thời của món đồ này, nếu sau này xẩy ra chuyện lớn gì thì nó sẽ rất có ích, về phần bảo bối tu luyện thì khi nào ngài thiếu thì sau này để ta góp nhặt rồi giao dịch với ngài mà, có được không?”
Sắc mắt Tô Đạt bỗng chốc lạnh đi, hỏi Ma nhân: “Ngài đang hy vọng về sau tôi gặp chuyện sao? Tôi cũng đã biết tác dụng của đồ vật mà ngài đưa ra rồi, nó chỉ có tác dụng ở loại tình huống kia thôi, nhưng khi ngài vừa nói như vậy, thực sự làm tôi không dám giao dịch cùng ngài nữa vì sợ đen đủi.”
Ma nhân trợn tròn mắt, thầm hận chính mình ăn nói vụng về, hắn móc từ trên người ra một lọ phấn đốt thi thể: “Lại thêm một lọ phấn đốt thi thể nữa thế nào? Tuy tên nó chỉ là phấn đốt thi thể, nhưng nó có thể đốt tất cả mọi thứ, hơn nữa những đồ vật bị tiêu huỷ bằng phấn đốt thi thể không thể khôi phục được.”
Sắc mặt Tô Đạt vẫn không đổi như cũ: “Một lọ nhỏ như vậy có thể đốt sạch thi thể của Nụ hoa lân ruồi này không?”
Ma nhân nghẹn họng, hắn quyết tâm móc một giấy màu nâu nhạt ra: “Đây là Giấy khế ước, chỉ cần viết điều lệ lên trên giấy, hai người nhỏ máu lên là không thể làm trái lại điều lệ, một khi làm trái lại sẽ bị trời phạt mà chết!”
Tô Đạt vẫn là không ngừng làm khó dễ: “Đừng cho là tôi không biết khuyết điểm của cái Tái sinh lệnh kia, suy tính của ngài khi lấy nó ra để giao dịch tôi cũng đã hiểu.”
“……” Ma nhân tức giận đến tóc đều dựng lên, nhưng lại nghĩ đến việc những đồ vật bị đặt lên để giao dịch sẽ không thể lấy lại được trừ khi Tô Đạt đồng ý giao dịch khác liền nhịn xuống.
Đệ tử Huyền môn xem đến Mắt trừng cẩu ngốc giơ ngón tay cái lên: “Cao! Thật sự cao! Không nghĩ tới chủ bá trình độ gia giá của chủ bá lại cao tới vậy.”
Tô Đạt xoa xoa thân yêu đao rồi cất nó về bên hông, hắn nhìn khu bình luận một cái, thuận đường trả lời: “Ngài không muốn giao dịch nữa cũng không sao, cơ hội cuối cùng cho mọi người đây, ta sẽ đồng ý giao dịch mà ta thấy thích hợp.”
Ma nhân khẽ cắn môi, hắn nghĩ đến Nụ hoa lân ruồi kia, thứ này đã ăn rất nhiều nhân loại cùng với thú hoang, nhìn thì thấy số tuổi cũng dài, tuy rằng bây giờ chỉ còn là thi thể, thế nhưng nếu hắn có thể hấp thu nó thì khẳng định sẽ rất có lợi cho hắn.
Nghĩ đến đó, hắn lại lấy ra phù chú bảo mệnh của mình, giải thích nói: “Thứ này có thể giúp người dùng thuấn di đi bất cứ đâu trong khoảng cách một ngàn dặm xung quanh nơi ngài đang đứng.”
Tô Đạt vừa nhìn lên là thấy, tuy rằng chỉ là một cái phù chú dùng một lần, nhưng tác dụng rất lớn, liền đồng ý làm giao dịch này với ma nhân, hắn câu môi cười: “Được, nếu lần sau ngài còn muốn giao dịch với tôi thì tôi khuyên ngài nên thành thật hơn một chút, nếu không thì sẽ không dễ dàng như lần này đâu.”
Bây giờ Ma nhân mới phát hiện ra là Tô Đạt đang cố ý chỉnh mình, tuy không cam lòng nhưng vẫn phải tỏ vẻ không để ý, xem ra lần sau phải bỏ đi một ít âm mưu quỷ kế khi giao dịch với chủ bá này thôi, dù có chút đau lòng thế nhưng đối phương lại có rất nhiều đồ tốt thế nên cũng đành nhường nhịn.
Người ra giá cao nhất cho viên hạt giống Nụ hoa lân ruồi còn lại kia chính là Bán thú nhân nhặt mót, tới 3 vạn 8 ngàn tích phân, Ma Đạo Sư Morrison khi ra đến 3 vạn 2 ngàn liền dừng lại.
Cuối cùng Tô Đạt vẫn đồng ý giao dịch với Bán thú nhân nhặt mót, sau đó mới vội vội vàng vàng chạy đi xem tình hình của nhóm người Tô Bảo Nhi.
Nhìn thấy bóng người quen thuộc, đám người Thang Lâm mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, Tô Bảo Nhi nhảy lộc cộc tới ôm lấy đùi của Tô Đạt kêu chú một tiếng thật to.
Tô Đạt thấy vậy đành phải bất đắc dĩ bế lên bé lên, nghe Thang Lâm cùng Cái Bao Tuấn nói không có việc gì mới tiếp tục tiến về phía trước.
Lần này bọn họ đi mất nửa tháng mới có thể nói là tới ranh giới, ngẫu nhiên sẽ gặp được một đến hai nhà thám hiểm ở xung quanh nhặt vài món hời, nhưng đám người Tô Đạt không hề chủ động tiến đến chào hỏi, mà bảo Cái Bao Tuấn tìm một nơi để ở lại.
Cái Bao Tuấn đã sớm nghĩ đến một nơi có thể sinh hoạt nếu có bảo bối rồi, hiện tại bọn họ cần một nơi không chỉ có tính ẩn nấp cao mà còn phải không gặp nhiều người hoài nghi xung quanh mình, để thuận lợi cho bọn họ làm việc.
Nghĩ đến thế, Cái Bao Tuấn vẫn trưng cầu ý kiến của Tô Đạt trước, như thế mới xem như là một người hầu cận đủ tư cách, “Đại đương gia, ở Tứ Khu chúng ta cần phải có thể chứng minh thân phận mới có thể làm nhiều chuyện, một người bạn của tôi biết đi nơi nào để xử lý thẻ chứng minh thân phận, nhưng cũng không thể giải quyết ngay lập tức được.”
Cũng đúng, ở thế giới kia của Tô Đạt, muốn mua nhà, cùng những vật dụng quan trọng khác thì đều phải cần đến thẻ chứng minh thân phận. Thế nhưng Cái Bao Tuấn đã nói như vậy, thì hắn cũng tin tưởng ông sẽ có biện pháp, “Ông có cách nào sao?”
Cái Bao Tuấn nhìn thấy thủ thế như vậy, liền cười nói: “Có, cho dù có là nơi nào đi chăng nữa thì cũng phải có một cái chợ đêm, nơi đó chính là địa phương thích hợp cho chúng ta ở lại, chúng ta có thể tạm thời ở lại đó vài ngày, tiện đường đi dạo rồi tìm hiểu vài tin tức gần nhất của Tứ Khu, đồng thời cũng có thể xử lý tốt thẻ chứng minh thân phận.”
Thang Lâm không nghĩ tới nơi đầu phải ở lại chính là chợ đêm, nơi này hắn đã từng nghe qua rất nhiều lần, và phần lớn toàn là tin tức xấu.
“Chú Tuấn, chợ đêm là nơi như thế nào?” Thang Lâm hỏi những tin tức về chợ đêm từ Cái Bao Tuấn, để cậu có thể chuẩn bị sẵn sàng trước mọi tình huống.
Cái Bao Tuấn nhún vai: “Tôi cũng chưa vào đó bao giờ, nhưng bạn của tôi lại ở trong đó, nghe hắn nói tình huống bên trong rất loạn, sẽ thường xuyên thấy có người nâng thi thể của người chết mang đi vứt.”
Nếu chỉ có một mình ông, thì Cái Bao Tuấn là sẽ không lựa chọn tiến vào chợ đêm, trước khi sinh mệnh được bảo đảm thì ông thà trốn chui trốn nhủi ở bên ngoài còn hơn.
Tô Đạt nghe cuộc đối thoại của bọn họ xong, mới nêu lên ý kiến của bản thân: “Đi vào xem một vòng cũng được, dù sao thì ở chỗ chúng ta cũng có vài thứ được mang ra từ Phế Khu Tử Vong, chúng ta có thể trao đổi chúng với những thứ cần thiết hơn ở nơi đó.”
Nhớ tới đồ vật ở Phế Khu Tử Vong, mắt của Cái Bao Tuấn lập tức sáng ngời. Đúng vậy, đồ vật ở Phế Khu Tử Vong đều là thứ tốt, chỉ cần bán vài thứ ở trong chợ đêm thôi là không cần lo đến tiền nong gì nữa!
•~~~~~•~~~~~•~~~~~•
Chào mọi người, là Ca đây, thông báo là dù đã được truyền thuốc một cách tích cực thế nhưng Miêu đại thần vẫn không đủ sức để ra bonus ngay lập tức cho nên đợi đến mai nha. Mai chắc chắc chắc chắn có 🤣🤣🤣
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!