Toàn Giới Giải Trí Đang Đợi Chúng Ta Ly Hôn
Chương 56
Lúc Lương Yên nhìn thấy thẻ chứng nhận công tác treo trên cổ nhân viên phụ trách đang đứng trước cửa thì đầu lập tức nổ tung, ngay cả việc buông cánh tay đang đặt trên người Lục Lâm Thành cũng quên mất.
Ngay khi cô còn chưa thể kịp thời phản ứng lại thì đã thấy nhân viên phụ trách đang hốt hoảng luống cuống tay chân nhìn xuống điện thoại di động trong tay mình.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Cậu đang làm gì vậy?’’ Lục Lâm Thành hỏi, ánh mắt sắc bén hung ác nham hiểm, xoay người che chắn Lương Yên ở sau lưng mình.
Nhân viên phụ trách càng gấp gáp khẩn trương, ngón tay lại càng không nghe theo chủ nhân nó, lúc nghe thấy câu hỏi chất vấn tựa như muốn giết người của Lục Lâm Thành đã sắp khóc: “Phát sóng… Phát sóng trực tiếp.’’
Lương Yên nghe được hai chữ “trực tiếp”, trước mắt bỗng trở nên mờ mịt trắng nhợt, như thể cách cái chết chỉ còn thiếu một cái chớp mắt nữa mà thôi.
Ở giữa sự sục sôi ầm ĩ của người hâm mộ dưới đạn mạc, màn hình video phát sóng trực tiếp lập tức chỉ còn lại một màu đen u tối.
Đêm đó, buổi lễ từ thiện “Duyệt tú” long trọng được tổ chức một năm một lần, chỗ ngồi của Lục Lâm Thành và Lương Yên đồng thời vắng mặt.
Vốn dĩ dựa theo thông lệ phải là nội dung hoạt động của buổi lễ từ thiện “Duyệt tú” chiếm giữ hầu hết các trang báo và tìm kiếm hot search, nhưng tối nay lại bị một cặp vợ chồng cũ đã ly hôn tàn sát đại bản doanh, mang đến lượng truy cập còn kinh khủng hơn cả lúc hai người bọn họ tuyên bố kết hôn và ly hôn, server máy chủ căng mình chống đỡ chưa đến mười phút cuối cùng cũng tê liệt, các tiểu ca lập trình viên phải thức thâu đêm gào khóc tăng ca làm thêm giờ.
Hai cái tên “Lương Yên và Lục Lâm Thành” lại một lần nữa bị cột chặt cùng với nhau.
Còn về lý do tại sao hai người bọn họ lại xuất hiện trong phòng nghỉ VIP1 của Vương Thuận Thành lúc này đã không còn quan trọng nữa rồi.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mà điều quan trọng nhất là, trống ống kính truyền hình trực tiếp kia, người đàn ông cường thế lại bá đạo mạnh mẽ hôn môi cùng với âm thành nức nở đáng thương của người phụ nữ bị đè trên vách tường.
Hình ảnh sống động đến mức vượt xa bất kỳ bộ phim thần tượng kinh điển nào.
Không khó có thể nhìn ra được, đây là do người đàn ông chủ động, hơn nữa nụ hôn mạnh mẽ kia còn mang tính chất tuyên thệ chủ quyền của bản thân.
Bắt đầu từ một tiếng gào thét giận dữ kinh thiên động địa quỷ thần khiếp sợ “Lục Lâm Thành, tôi X mẹ anh” xé toạc cả bầu trời đêm yên tĩnh trong khu ký túc xá nam của một trường đại học trong nước nào đó, dư luận rốt cuộc cũng bùng nổ.
Hình ảnh Lương Yên mặc chiếc váy tiên nữ xinh đẹp đã đánh thẳng vào trái tim tất cả mọi người, nhưng lúc này lại để cho bọn họ nhìn thấy nàng tiên nữ của mình, bị người đàn ông nào đó đè trên tường “Khinh nhờn”.
[Wcnm, Lục Lâm Thành, anh nhanh thả Lương Yên ra!]
[A a a a đao của lão tử đâu rồi, a a a a không được hôn Lương Yên của tôi!]
[ Tôi con mẹ nó thực sự khóc lóc cầu xin Lục Lâm Thành đừng hôn cô ấy, cầu xin anh đừng hôn cô ấy mà, chẳng lẽ anh không thấy cô ấy không muốn cho anh hôn sao?]
[Tôi thực sự không dám tưởng tượng nếu không có nhân viên phụ trách đột nhiên xông vào thì Lương Yên của tôi phải làm sao bây giờ!!]
[Lục Lâm Thành, hồi đó khi còn chưa ly hôn anh đã đối xử với Lương Yên của chúng tôi thế nào mà bây giờ anh còn làm ra những chuyện như thế này, anh còn biết liêm sỉ là gì không?]
[Lúc trước có fan nào đó vẫn còn mắng Lương Yên cọ nhiệt rồi đu bám muốn quay lại với Lục Lâm Thành đâu rồi, bây giờ đã nhìn thấy rõ chưa, mau ra vả mặt đi!]
[Tôi xin đơn phương tuyên bố, sau này Lương Yên chính là mạng của lão tử, nếu ai dám bôi đen Lương Yên nữa thì lão tử đây sẽ liều mạng với hắn!]
Dĩ nhiên cũng có rất nhiều người qua đường không tỏ ra kích động đến thế, họ chỉ muốn ghé lại đây ăn dưa mà thôi.
[Cho nên hai người bọn họ đã hợp lại rồi sao?]
[Mẹ kiếp, nụ hôn này chỉ cần xem thôi cũng đã thấy nhiệt huyết sôi trào, tôi cũng muốn được nam thần đè lên tường hôn như vậy hu hu hu.]
[Lầu trên hãy tự ngắm nghía lại mình trong gương rồi từ bỏ đi, có thể khiến cho Lục Lâm Thành không nhịn được cưỡng hôn như thế cũng chỉ có một Lương Yên với nhan sắc và dáng người đỉnh cao mà thôi.]
[Má ơi, vậy cái bức ảnh Lương Yên nửa đêm mắng tiểu chó săn bị người ta chụp lại kia, chẳng lẽ tiểu chó săn đó thực sự là Lục Lâm Thành sao?]
[Đúng đúng đúng, thế mà fan của Lục Lâm Thành còn sống chết không chịu thừa nhận, còn nói là Chung Trạch nữa chứ, để xem lần này mấy người kia tẩy trắng như thế nào, Lục Lâm Thành cũng con mẹ nó lộ rõ mặt rồi còn gì nữa.]
[Có khi nào bọn họ sẽ nói là do ứng dụng thay đổi khuôn mặt Ai không ha ha ha ha.]
[Mẹ khiếp, cho nên người mà Lương Yên mắng xối xả kia lại là Lục Lâm Thành? Cô ấy cũng dám mắng Lục Lâm Thành? Hơn nữa Lục Lâm Thành còn cam tâm tình nguyện để cô ấy mắng?]
[Dĩ nhiên không cam tâm tình nguyện rồi, liếc mắt người.jpg. Nhìn xem, không phải đêm nay Lục Lâm Thành đã lấy lại tất cả rồi sao?]
[Nếu như nói tiểu chó săn bị Lương Yên mắng đếm đó không phải là Lục Lâm Thành thì cái cảm giác cưng chiều này là như thế nào?]
[Minh nhân bất thuyết ám thoại, từ nụ hôn này của Lục Lâm Thành, dường như tôi đã có thể tượng tượng được lúc anh ta và Lương Yên ở trên giường mạnh mẽ như thế nào rồi!]
[Thực ra thì tôi cũng…]
[Đúng rồi, đúng rồi, mấy người còn nhớ có một lần ở trong đoàn làm phim Lục Lâm Thành vô tình bị người ta chụp phải trên ngực có vết cào không?]
[Nhớ, nhớ! Lúc đó người đại diện của anh ta còn nói là do bị dị ứng nữa.]
[Tự mình cào cái rắm, không phải vào lúc đó Lương Yên cũng ở thành phố Cổ Đông sao? Nhất đinh là buổi tối trong lúc quá kịch liệt Lương Yên đã vô tình cào lên người anh ta rồi.]
[A a a a tôi điên mất thôi! Vậy tại sao bọn họ lại ly hôn??]
[Nhất định là do Lương Yên bị người hâm mộ của Lục Lâm Thành mắng đến mức không thể chịu được nữa rồi.]
[Nói thật đêm nay tôi thấy người hâm mộ Lương Yên mắng Lục Lâm Thành mà trong lòng đã ghiền quá ha ha ha ha.]
[Đã ghiền +1]
……
Lúc này Lương Yên thực sự không dám vào Weibo nhìn xem nữa rồi, điện thoại của cô và Khương Mộc cũng sắp bị mấy phóng viên giải trí lớn nhỏ oanh tạc đến mức nổ tung, chỉ đành phải bật chế độ máy bay mới có thể yên tĩnh trở lại.
Cô nhìn người đàn ông từ đầu đến cuối vẫn một mực nhíu mày trầm mặc ngồi trên ghế sô pha đối diện, cuối cùng không thể nhịn được nữa hùng hổ đi đến, điên cuồng lắc lắc bả vai anh: “Lục Lâm Thành, tôi giết anh hu hu hu hu…’’
Lục Lâm Thành hít một hơi thật sâu, đó là phòng nghỉ VIP của Vương Thuận Hoành, theo lý mà nói thì hẳn sẽ không có người đến quấy rầy, nhưng ai biết người định không bằng trời định, có những lúc mọi chuyện lại xảy ra đúng là trùng hợp đến thế.
Nhưng mà cũng phải trách anh, khi cánh cửa bị đóng sầm lại rồi lại bị văng ra, anh cũng đã quên mất phải khóa.
Lục Lâm Thành nhẹ nhàng trấn an cô: “Đừng ầm ĩ nữa.’’
Lương Yên bị Khương Mộc lôi tuột xuống từ trên người Lục Lâm Thành: “Đừng nóng, đừng nóng, trước tiên phải nghĩ cách giải quyết cái đã.’’
Lương Yên căm phẫn trừng mắt nhìn Lục Lâm Thành.
Còn có thể nghĩ cách giải quyết như thế nào nữa, cảnh tượng cô và Lục Lâm Thành ở trong phòng nghỉ bây giờ đã bị cả thế giới này thấy hết rồi còn chi.
Khương Mộc: “Không sao đâu, không sao đâu, cô nhìn ảnh hậu Diệp Tô cách vách kìa, chuyện người ta dùng cả tài khoản phụ để lên Weibo hốc cây* ói máng** về phương diện tính phúc của chồng mình quá mạnh mẽ cũng bị cư dân mạng đào ra được, chuyện của hai người chẳng thấm vào đâu đâu…’’
(*Weibo hốc cây: 树洞博主 là một Weibo được đặt tên theo “Hốc cây”, bất kỳ cư dân mạng nào cũng có thể thông qua hốc cây này nặc danh nói ra bí mật trong lòng mình, rồi công bố rộng rãi trên mạng.
**Ói máng là một ngôn ngữ mạng dùng để chỉ sự bình luận, nêu cảm nhận trung thực về một vấn đề cụ thể của một cái gì đó theo một cách hài hước.)
Lục Lâm Thành: “………………”
Lương Yên: “………………”
Mấy ngày nay Lục Lâm Thành nghỉ phép nên Trác Dương vẫn còn đang trong kỳ nghỉ ngơi du lịch ở Maldives cùng chồng mình, lúc nhìn thấy hot search đã hoảng hốt đến mức đánh rơi điện thoại vào trong hồ bơi.
Vì thế không thể làm gì khác hơn là mượn điện thoại của chồng gọi một cuộc điện thoại quốc tế đường dài.
Trác Dương đã lăn lộn trong thế giới hỗn loạn nhiều năm như thế, kinh nghiệm giải quyết rắc rối dạn dày, phát sóng trực tiếp quả thật đã là hình ảnh chân thực nhất, không có cách nào phủ nhận chối cãi, cho nên chỉ đành phải nghĩ mọi cách để giảm thiệt hại xuống thấp nhất có thể mà thôi.
Giọng điệu của Trách Dương trong điện thoại vô cùng bình tĩnh: “Hãy nói anh và Lương Yên đã tái hợp lại với nhau, tất cả đều đang tiến triển rất tốt, cảm ơn mọi người đã quan tâm.’’
Lúc này trong căn phòng rất yên tĩnh, Lương Yên nghe được ý tứ của Trác Dương ở đầu dây điện thoại bên kia, hừ lạnh một tiếng.
Lục Lâm Thành nhìn Lương Yên tức giận quay mặt sang chỗ khác, nói với Trác Dương: “Cô cứ thoải mái nghỉ ngơi đi, tôi sẽ tự mình xử lý chuyện này.’’
Vừa dứt lời, anh đã trực tiếp cúp điện thoại.
Khương Mộc cũng nghe thấy Trác Dương ở trong điện thoại bảo anh lên tiếng thông báo mình đã tái hợp lại với Lương Yên, liếc mắt: “Cũng chỉ còn cách như vậy mà thôi.’’
Lục Lâm Thành không lên tiếng, im lặng mở Weibo của mình ra.
Trên Weibo liên tục có người hâm mộ đặt câu hỏi: [Lục Lâm Thành, là người đàn bà tên Lương Yên kia cưỡng hôn anh đúng không? Sự thật là cô ấy cưỡng hôn anh đúng không?]
Lúc này fan đều đã phát điên lên rồi, chỉ cần thần tượng của mình từ chối, hoặc tùy tiện tìm đại một lý do nào đó cũng có thể lập tức xông lên, giống như năm đó giúp một Lục Lâm Thành vừa mới xuất đạo leo lên đỉnh lưu lượng mà xé Lương Yên đến tơi bời.
Lục Lâm Thành nhìn Lương Yên đang phẫn nộ trước mắt mình, sau đó lại nhìn xuống những bình luận thắc mắc của fan hâm mộ Lương Yên và người qua đường, cuối cùng, ngón tay khẽ lướt lướt trên màn hình điện thoại, đăng một bài viết Weibo:
“Rất xin lỗi,
Hai chúng tôi chưa tái hợp lại,
Là tôi đang theo đuổi cô ấy.’’
……
Điện thoại di động Lương Yên nhận được một thông báo nhắc nhở, không thể tin nổi nhìn bài viết Weibo kia của Lục Lâm Thành.
Lục Lâm Thành để điện thoại xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Lương Yên, lúc nhìn thấy đôi môi vẫn còn hơi sưng đỏ của cô, ánh mắt vừa áy náy lại ôn nhu không kể xiết.
……
Tối nay, các fan vẫn một mực canh giữ trong Weibo của Lục Lâm Thành chỉ chờ anh đáp lại thì sẽ lập tức đến xé Lương Yên, ngàn vạn lần không thể ngờ được cuối cùng mình lại nhận được một câu trả lời như thế này.
Một đám người đang vận sức chờ phát động chiến đấu bị giáng ngay một gậy vào đầu, trong nháy mắt trở nên tỉnh táo.
Lục Lâm Thành của các cô, thực sự đang theo đuổi Lương Yên sao?
Là sự thật.
Chính anh ấy đã đăng Weibo thừa nhận.
Cũng đã nói lời xin lỗi với người hâm mộ.
Cho nên còn muốn mắng Lương Yên nữa không?
Mặc dù rất muốn mắng, nhưng nhất định… Mọi người nhất định phải nhịn được, không thể mắng Lương Yên.
Mấy người không nhớ dáng vẻ Lục Lâm Thành tựa như một tiểu chó săn yên lặng bị Lương Yên mắng trong hai bức ảnh chụp lén kia sao?
Vì thế không thể mắng Lương Yên.
Nếu mắng Lương Yên đến bật khóc.
Lúc Lâm Thành sẽ phải ăn nói khép nép đi dỗ dành cô ta.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!