Toàn Giới Giải Trí Đều Run Rẩy - Chương 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
63


Toàn Giới Giải Trí Đều Run Rẩy


Chương 2


Cảm giác về phương hướng của Nhiếp Thiên Thu không tồi, nhưng đây là lần đầu tiên cậu đến nơi này nay nhất thời không tìm được đường. Sau khi quẹo trái quẹo phải trong hành lang mấy lần, cuối cùng cậu cũng nhìn thấy một ký hiệu quen thuộc, đúng lúc đang muốn quẹo qua thì nghe thấy sau lưng có người gọi lại, “Xin chào, xin hỏi muốn tìm Nhiếp Thiên Thu thì đi đâu?”

Nhiếp Thiên Thu quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thanh niên đang nhìn cậu, thân hình đối phương cao lớn, khí thế bức người. Nhiếp Thiên Thu nhét hai tay vào túi quần, hỏi, “Có chuyện gì không?”

Lúc này người kia đã nhận ra cậu, sắc mặt nhất thời có chút vi diệu, “Cậu là Nhiếp Thiên Thu?”

Nhiếp Thiên Thu khẽ mỉm cười: “Là tôi.”

Người kia hơi ưỡn nguc một cái: “Tôi là Mạch Hạo Thiên, đại đệ tử thứ mười chín của phái Côn Luân.”

Nhiếp Thiên Thu ngạc nhiên hỏi: “Đại để tử của phái Côn Luân không phải là Trình Thức sao?” Trình Thức chính là người đã bị cậu đánh bại khi tham gia chương trình, là con trai của chưởng môn Trình Kỳ.

Sắc mặt Mạch Hạo Thiên lộ ra vẻ tức giận: “Hai cha con Trình Kỳ cùng Trình Thức đã sớm bị trục xuất khỏi phái Côn Luân, bọn họ căn bản không phải là truyền nhân chính thức của phái Côn Luân, lại dùng danh nghĩa của phái Côn Luân lừa bịp vơ vét của cải, sư phụ tôi nể mặt sư bá mới không vạch trần hắn, thế mà họ lại để Trình Thức thua cậu ở trên chương trình đó.”

Hắn càng nói càng kích động: “Bây giờ phái Côn Luân đã trở thành trò cười của toàn bộ người xem chương trình cùng võ lâm rồi!”

“Hiện tại danh tiếng của phái Côn Luân ở trên mạng cũng không quá tốt nha.” Nhiếp Thiên Thu tiếc nuối gật gật đầu, “Nhưng mà tôi muốn ăn ngay nói thật cho cậu, tôi dựa vào thực lực để thắng, thật sự không phải là Trình Thức nhường tôi.”

Mạch Hạo Thiên đánh giá cậu từ trên xuống dưới một lần, cười lạnh nói: “Chỉ bằng cậu?”

Nhiếp Thiên Thu tiếp tục gật đầu: “Chỉ bằng tôi.”

“Sợ là cậu chưa từng được thấy võ công chân chính của phái Côn Luân.” Mạch Hạo Thiên nói, đột nhiên ra tay muốn chụp lấy vai của Nhiếp Thiên Thu. Hắn ra tay cực nhanh, căn bản không để cho người khác có cơ hội phản ứng, trong nháy mắt đã sắp chạm vào người Nhiếp Thiên Thu thì đã thấy Nhiếp Thiên Thu đột nhiên lui về đằng sau một bước, sau đó là hình ảnh mà người dẫn chương trình cùng người xem livestream đã nhìn thấy.

Mạch Hạo Thiên bị Nhiếp Thiên Thu kiềm chế, quỳ một chân xuống đất, trong lòng không khỏi hoảng hốt, cả kinh nói: “Cậu là đệ tử của môn phái nào?”

Nhiếp Thiên Thu trả lời: “Tôi không có môn phái.”

“Không thể nào.” Mạch Hạo Thiên không tin, “Không có môn phái, vậy võ công của cậu là do ai dạy?”

Nhiếp Thiên Thu nhíu mày một cái: “Mấy môn phái nhỏ như các cậu, không có tư cách dạy tôi.”

Mạch Hạo Thiên: “…”

“Tôi có thể buông cậu ra, nhưng mà tôi nhắc cậu trước, đừng có gây chuyện nữa.” Nhiếp Thiên Thu nói xong thì buông Mạch Hạo Thiên ra. Mạch Hạo Thiên làm gì còn dũng khí làm căng với cậu, hơn nữa dù muốn thì hắn cũng không có năng lực đấy. Hắn đứng lên, có chút đau nhức mà xoa xoa khớp vai, có chút không cam lòng mà nói: “Là do cậu chưa gặp phải cao thủ chân chính thôi.”

Nhiếp Thiên Thu nhíu mày: “Cậu không phải là cao thủ sao?”

Gương mặt Mạch Hạo Thiên ngượng ngập, ấp úng nói: “Tôi, tôi vẫn không tính là, thế nhưng nếu như gặp sư phụ tôi, ngài nhất định sẽ đánh thắng cậu.”

“Ồ.” Nhiếp Thiên Thu đáp, “Sư phụ cậu là ai?”

Nói đến sư phụ, trên mặt Mạch Hạo Thiên tràn đầy vẻ kiêu ngạo: “Sư phụ tôi chính là trưởng môn đương nhiệm của phái Côn Luân, Hà Điếu Yên, ngài ấy là truyền nhân thiên phú nhất trong vòng trăm năm qua của phái, nếu như ngài ấy đánh với cậu, ngay cả mười chiêu cậu cũng không thể đánh lại!”

Nhiếp Thiên Thu không nhìn hắn: “Nếu như là như vậy, vậy cậu làm đại đệ tử cũng quá thất bại đi.”

Mạch Hạo Thiên: “…” QAQ thật mất mặt!

Hắn bẹp bẹp miệng, giải thích: “Cái này không thể trách ta, hiện tại võ lâm suy thoái, người có thiên phú càng ngày càng ít, người nguyện ý tập võ còn càng ít hơn, rất nhiều môn phái đều gặp phải tình trạng không có người nối nghiệp, ít nhất phái Côn Luân còn có tôi…”

Nhiếp Thiên Thu bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Nói cách khác, cậu là lượm được tiện nghi của người khác…”

Mạch Hạo Thiên: “… Trúng tim.”

“Bất kể thế nào, Trình Kỳ mạo danh phái Côn Luân là lừa bịp, bây giờ còn bêu xấu trước mặt khán giả toàn quốc, làm đệ tử thứ mười chín của phái Côn Luân, dù thế nào thì tôi cũng không thể ngồi im không để ý đến được.” Mạch Hạo Thiên nhìn Nhiếp Thiên Thu, ánh mắt kiên định, “Nhất định tôi phải cứu vãn lại danh tiếng của phái Côn Luân.”

Nhiếp Thiên Thu nhìn hắn: “Cậu muốn cứu vãn kiểu gì?”

Mạch Hạo Thiên ấp úng nói không ra lời.

Nhiếp Thiên Thu: “…Không phải là cậu muốn đến đánh bại tôi đấy chứ?”

Mạch Hạo Thiên vẫn không lên tiếng, đồng nghĩa với chấp nhận.

Nhiếp Thiên Thu “Chậc chậc” hai tiếng, tổng kết lại: “Mục tiêu này của cậu thật sự quá lớn lao.”

Mạch Hạo Thiên đỏ mặt, còn không phục mà phán bác lại, “Tôi nhận là học nghệ không tinh, nếu như cậu có bản lĩnh thì so với sư phụ tôi một trận đi.”

Nhiếp Thiên Thu nhìn bộ dáng ngốc nghếch của hắn, không nói gì, hồi lâu sau mới lên tiếng: “Không phải cậu định cứu vãn danh tiếng của sư môn cậu sao? Vậy chỉ đánh thắng tôi cũng không được đâu. Cậu không nhìn thấy người trên mạng đánh giá tôi thế nào hả, hơn nữa các cậu cũng không thể đánh thắng được…”

Mạch Hạo Thiên nhớ lại những bình luận ở trên mạng, lập tức ủ rũ: “Vậy phải làm sao đây?”

Nhiếp Thiên Thu sờ sờ cằm: “Ngược lại tôi có một biện pháp.”

****

Chờ đến khi Nhiếp Thiên Thu ngồi vào xe bảo mẫu, Bùi Thanh đã kề cận bờ vực bùng nổ: “Cậu đi đâu? Sao không trả lời lại tin nhắn của anh?”

Nhiếp Thiên Thu hơi hơi nghiêng người tránh nước miếng của hắn văng vào: “Mới vừa kéo một mối cho Lữ Phương.”

Lữ Phương chính là đạo diễn của chương trình « Cao thủ võ lâm ở nơi nào ».

Bùi Thanh sửng sốt một chút: “Kéo mối gì?”

Nhiếp Thiên Thu kể lại chuyện gặp phải Mạch Hạo Thiên: “Cho nên em giới thiệu cậu ta cho Lữ Phương, Lữ Phương cảm thấy rất hứng thú với phái Côn Luân chính thống, dự định lại chế tác thêm một tập mới.”

Bùi Thanh vỗ trán: “Anh tìm cậu chính là chuyện này, cậu có biết cậu lại lên hot search không?”

“A?” Nhiếp Thiên Thu khó hiểu mà nhận lấy điện thoại Bùi Thanh đưa đến, chính thấy quả nhiên mình đã đứng ở vị trí đầu tiên trên bảng hot search, từ mấu chốt là “Thân thủ của Nhiếp Thiên Thu”.

“Cái quỷ gì vậy?” Cậu mở bài viết ra, mấy cái đầu tiên đều là do mấy tài khoản kinh doanh đăng, nội dung đại thể giống nhau: 【Thời điểm livestream hậu trường nhân dịp kỷ niệm thành lập của Pineapple Live, tình cờ quay được cảnh Nhiếp Thiên Thu xảy ra xung đột với một thanh niên lạ mặt, Khiến cho người khác càng kinh ngạc hơn chính là Nhiếp Thiên Thu vốn xây dựng hình tượng nhã nhặn thanh tú lại có thân thủ phi thường mạnh mẽ, gọn gàng, lập tức đã chế phục được thanh niên kia, 】 phía dưới còn dẫn link một video.

Dưới bài đăng của mỗi một tài khoản kinh doanh này đều có hàng ngàn hàng vạn bình luận, hoàn toàn phơi bày sức ảnh hưởng của một minh tinh lưu lượng, mà fan cơ hồ nghiêng về một phía, đơn phương nghiền ép những người trước đó nói Nhiếp Thiên Thu dựa vào tấm màn đen mà thắng được đại hội luận võ.

Đương nhiên cũng có người không phục, anti-fan số một của Nhiếp Thiên Thu, “Bây giờ Thiên Nhiếp nương nương lui vòng sao” có trăm vạn fan, liền trực tiếp chuyển phát một tài khoản trong số đó, đồng thời thêm một lời bình: Mấy con gà mổ lẫn nhau mà thôi, Nhiếp nương nương tùy tiện kéo một người qua đường đến là có thể tẩy trắng được bản thân, quá khôi hài, có bản lĩnh thì khi nào được hiệp hội võ thuật công nhân thì thông báo đi!

Người đứng đầu hội fan của Nhiếp Thiên Thu, “Thiên Thu một đời đẩy” nghe tiếng mà tới, liền chuyển phát nên weibo: Phục rồi, đánh thắng một cuộc thi đấu của chương trình giải trí mà thôi, có phải thắng được minh chủ võ lâm mới không coi là có tấm màn đen?

Anti-fan không cam lòng yếu thế, lần thứ hai chuyển phát: Khuyên các người đừng có cố gắng tẩy trắng nữa, hay là nương nương đang ảo tưởng mình là Đông Phương Bất Bại. Nếu như Nhiếp Thiên Thu thật sự là cao thủ, ông đây sẽ livestream cởi chuồng chạy.

Nhiếp Thiên Thu nhìn mà lắc đầu: “Anti-fan nhỏ này của em cũng quá kích động, hoàn toàn không chừa lại đường lui cho bản thân mình.”

Cậu suy nghĩ một chút, lấy ra điện thoại di động của chính mình rồi đăng nhập vào weibo, dùng acc chính của mình chuyển phát weibo của anti-fan.

@ Nhiếp Thiên Thu: Khi nào cởi chuồng chạy, đề cử cậu livestream trên Pineapple Live! (#^. ^#) @ Hôm nay Nhiếp nương nương lui vòng sao: Khuyên các người đừng có cố gắng tẩy trắng nữa, hay là nương nương đang ảo tưởng mình là Đông Phương Bất Bại. Nếu như Nhiếp Thiên Thu thật sự là cao thủ, ông đây sẽ livestream cởi chuồng chạy.

….

Bùi Thanh phát hiện động tác của cậu muốn ngăn lại nhưng đã quá muộn. Hắn đoạt lấy di động của Nhiếp Thiên Thu, trơ mắt nhìn con số thông báo số người like không ngừng tăng lên, dù bây giờ có xóa thì cũng đã bị chụp lại rồi. Hắn đè lại vai Nhiếp Thiên Thu, dùng sức lay động: “Cậu có biết cậu vừa làm cái gì không?”

Nhiếp Thiên Thu bị hắn lắc qua lắc lại đến choáng váng cả đầu: “Anh bình tĩnh lại chút đi.”

Bùi Thanh lệ rơi đầy mặt: “Từ khi làm người đại diện của cậu, mỗi ngày anh đều cảm giác sinh mạng đang dần trôi qua…”

Nhiếp Thiên Thu liếc mắt nhìn nhìn hắn: “Đều chảy vào số dư thẻ ngân hàng của anh đấy.”

Bùi Thanh: “… Anh cũng chỉ có thể dựa vào tiền mà kéo dài sinh mạng của mình thôi!”

Hắn tiếp tục thở dài thở ngắn: “Vốn anh đã chuẩn bị xong khâu quan hệ xã hội rồi, thừa dịp chương trình phát sóng này, rửa sạch hình tượng tiểu bạch kiểm của cậu. Bây giờ cậu phát bài này, lại phải thổi cậu thành một cao thủ võ lâm sao?”

Nhiếp Thiên Thu an ủi hắn: “Yên tâm đi, em sẽ không làm cho anh mất mặt đâu.”

Bùi Thanh trợn mắt: “Thiên Thu à, một hai ngày cũng không thể thành tài được. Bằng vào chút khoa tay múa chân này của cậu, có thể xóa được hình tượng tiểu bạch kiểm bây giờ đã là tốt lắm rồi, làm sao lại có thể phân cao thấp với người khác chứ…”

Nhiếp Thiên Thu: “…”

****

Bùi Thanh lo lắng là có đạo lý. Sau khi video livestream của Pineapple Live được tung ra, dư luận hoàn toàn nghiêng về một bên. Chủ yếu là do kỳ vọng của mọi người với Nhiếp Thiên Thu cũng không hề cao, dưới cơ sở như vậy, Nhiếp Thiên Thu bày ra “Thân thủ” đương nhiên đã vượt qua dự đoán của rất nhiều người.

Thế nhưng sau khi Nhiếp Thiên Thu chuyển phát weibo của anti-fan, dân mạng lại tiếp tục bùng nổ, đánh giá của mọi người cũng khác nhau.

Fan thì “Gào gào” kêu gọi chuyển phát weibo của Nhiếp Thiên Thu, hô to “Thu Thu uy vũ”, “Ngồi đợi anti-fan livestream”, “Pineapple Live nên tăng thêm chi phí quảng cáo” vân vân.

Còn quần chúng ăn dưa thì mang tâm thái xem kịch vui:

【 Có phải Nhiếp Thiên Thu quá kiêu ngạo không… 】

【 Là Lương Tịnh Như* cho Nhiếp Thiên Thu dũng khí sao? 】

(*Lương Tịnh Như là ca sĩ hát bài Dũng khí, nghe ở)

【 Nhiếp Thiên Thu trong video là rất đẹp trai nha, nhưng mà da trâu này thổi cũng quá lớn đi…】

【 Ăn dưa, dù kết quả là ai thắng thì bản quần chúng đây cũng có kịch hay để xem, đắc ý ~ 】

【 Tui ngược lại cảm thấy cách làm này không quá tốt… 】

@ bây giờ Thiên Nhiếp nương nương lui vòng sao: [ mỉm cười ] Nói được là làm được. @ Nhiếp Thiên Thu: Khi nào cởi chuồng chạy, đề cử cậu livestream trên Pineapple Live! (#^. ^#)…

Weibo bị tê liệt.

Bùi Thanh lướt weibo một chút rồi thực sự không dám nhìn tiếp nữa, tức giận trừng Nhiếp Thiên Thu: “Dù như thế nào, da trâu này cũng không thể phá được!”

~ Hết chương 2 ~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN