Toàn Phương Vị Huyễn Tưởng
Chương 93: Vấn đề từ một năm trước
“Thật sự không có vấn đề sao?”
Đi trên đường cái, Noah sờ lên khẩu súng và hộp đạn chứa đầy đạn Varanium giấu dưới áo khoác ở sau lưng, lên tiếng.
“Bất kể là khẩu súng được chuyên môn cải tạo hay là đạn dược chế từ
Varanium, giá trị chế tạo cũng không nhỏ chứ? Miễn phí thật sự không có
vấn đề sao?”
“Người ta đã nói là miễn phí, ngươi liền hào phóng tiếp nhận đi.” Đi bên cạnh Noah, Rentaro thờ ơ.
“Ngay cả nhân vật như ta, người ta đều chịu làm nhà tài trợ. Ngươi biểu
hiện ra sức chiến đấu mạnh hơn ta 210 lần, hơn nữa chỉ vận dụng xạ kích, vả lại còn nhắm mắt, liền khả năng cận chiến mà Enju cũng không phải
đối thủ đều không biểu hiện ra, nếu không ít nhất phải hơn ta ở trạng
thái bình thường 500 lần trở lên. Thiên kim xã trưởng khôn khéo kia nếu
buông tha cho ngươi, một bảng hiệu sống, nàng liền không phải là Shiba
Miori rồi.”
Cảnh sát nhân dân được cung cấp trang bị từ nhà tài trợ là các công ty
vũ khí. Thoạt nhìn, có vẻ chỉ có cảnh sát nhân dân được lợi. Thế nhưng,
điều đó đương nhiên là không thể.
Là nhà tài trợ, các công ty vũ khí có thể thông qua quảng cáo “Tổ hợp
cảnh sát nhân dân cường lực này sử dụng vũ khí do chúng ta cung cấp” để
đạt được hiệu quả tuyên truyền, khiến sinh ý trở nên rất tốt.
Cho nên, công ty vũ khí không thể cung cấp trang bị cho bất luận kẻ nào. Muốn để công ty vũ khí thành nhà tài trợ, là cần trải qua thẩm tra
nghiêm khắc.
Một năm trước, vẫn còn ở vào giai đoạn cất bước, hoàn toàn không đạt
được thành tích nào, công ty canh gác dân gian Tendo đưa đơn xin tới
công nghiệp nặng Shiba với tâm lý có thể bị quét xuống ở giai đoạn thẩm
tra, nhưng kết quả lại thông qua được.
Lý do là gì, Noah không biết. Nhưng đối với cảm khái của Rentaro, hắn chỉ có thể âm thầm cười khổ.
Nếu biểu hiện ra khả năng cận chiến, Noah nhất định càng mạnh hơn, điểm này không sai.
Nhưng Rentaro cũng không biết, ở phương diện xạ kích, Noah vẫn luôn ăn gian đấy.
Rentaro cho rằng Noah nhắm mắt tiến hành xạ kích mà vẫn bách phát bách
trúng là một sự tình không thể tin được. Nhưng, chỉ có Noah mới biết, đó không phải là sự tình không thể tin được gì, ngược lại, nếu không ăn
gian, có thể Noah sẽ không bắn trúng một mục tiêu nào.
Đó cũng không kỳ quái.
Tới thế giới này đã một năm, đối với súng, đây không phải lần thứ nhất
Noah thấy. Nhưng, trước hôm nay, Noah còn chưa chạm súng lần nào, nói
chi là bách phát bách trúng?
Cho nên, vì không khiến mình bắn trượt, Noah chỉ có thể nhắm mắt, toàn
tâm toàn ý vận dụng năng lực cảm ứng của mình, mượn năng lực cảm ứng
xuất sắc để đem hoàn cảnh bốn phương tám hướng và vị trí, động tác, dự
định của đối thủ nhét vào phạm vi tra xét, giống như mở radar, tiến hành xạ kích.
Vì vậy, Noah mới có thể bách phát bách trúng.
Nói cách khác, năng lực xạ kích của Noah xuất sắc như vậy, chẳng qua là
bởi vì có năng lực cảm ứng xuất sắc làm hậu thuẫn mà thôi. Nếu để hắn xạ kích bằng năng lực của mình, rất có thể là bắn trượt hết.
Trận chiến mô phỏng kia, cuối cùng, kỹ xảo lắp đạn và ngăn lại hỏa lực
đột kích như thần mà Noah biểu hiện ra mới là chân tài thật học.
Về phần năng lực xạ kích, nếu không có năng lực cảm ứng, nói Noah là cặn bã thì hơi quá đáng, nhưng nếu so với những người đã trải qua huấn
luyện ở phương diện xạ kích, Noah xác thực kém một chút, chớ nói chi là
bách phát bách trúng.
Không biết những điều này, Rentaro cảm khái vô cùng. Miori còn coi Noah
là chí bảo, liên tục tỏ vẻ vũ khí và đạn dược đều miễn phí. Về sau nếu
cần vũ khí khác, nàng cũng sẽ cung cấp miễn phí, giống như Rentaro nói,
hoàn toàn coi Noah là bảng hiệu sống rồi.
Khi Noah đang nghĩ những thứ này, Rentaro đột nhiên lên tiếng.
“Kỳ thực, ta vẫn luôn muốn hỏi ngươi, lúc đầu vì sao ngươi lại chấp nhận ta làm Promoter của Enju?” Rentaro dần dần nghiêm túc, nhìn phía trước, nói.
“Ngươi rõ ràng mạnh như vậy, Enju lại được ngươi tự mình chỉ đạo kỹ xảo
chiến đấu. Thân là Initiator, năng lực của Enju cũng mạnh hơn Initiator
bình thường rất nhiều. Ngay cả ngươi cũng nói nàng có thể chen vào Top
300 xếp hạng IP. Một Initiator mạnh như vậy, vì sao ngươi không hợp
tác với Enju? Ngươi cũng không có Initiator mà?”
Bước chân Noah ngừng một lát, một lúc sau lại khôi phục, sau một hồi trầm mặc, mở miệng.
“Nói thật, lúc đầu, khi thấy ngươi, ta chẳng những không nghĩ để Enju
trở thành Initiator của ngươi, còn muốn một cước đạp ngươi ra khỏi Fairy Tail!”
“Đạp?” Rentaro ngạc nhiên.
Hiển nhiên, Rentaro nghĩ tới rất nhiều đáp án, nhưng không nghĩ tới Noah sẽ trả lời như vậy.
“Rentaro.” Noah có chút lãnh đạm nói.
“Ngươi là thế hệ bị cướp đoạt chứ?”
Toàn thân Rentaro chấn động, ánh mắt chập chờn.
“Ta còn nhớ, một năm trước, khi ta nhận được đơn xin muốn đạt được một
gã Initiator của ngươi, tất cả biểu hiện của ngươi sau khi gặp mặt.”
Noah vẫn nhìn về phía trước, vừa đi vừa nói.
“Lúc đó, khi ngươi nhắc tới Initiator, trong mắt không có nửa phần cảm
tình. Bộ dáng ngươi nhìn những Kẻ bị nguyền rủa trong Fairy Tail, giống
như nhìn động vật. Nếu ta đoán không nhầm, lúc đó, ngươi giống với người khác, cũng căm hận và bài xích Kẻ bị nguyền rủa, phải không?”
Rentaro không phản bác, chấp nhận.
“Mục đích ta thành lập Fairy Tail, ta nghĩ ngươi phi thường rõ ràng,
chính là muốn để những đứa trẻ kia sinh hoạt như người bình thường.” Ngữ khí của Noah đặc biệt kiên định.
“Cho dù những đứa trẻ lập chí muốn đấu tranh, muốn làm Initiator, ta
cũng hi vọng các nàng có thể đạt được một người hợp tác quý trọng các
nàng. Nếu không thể làm được một điểm này, ta nhất định sẽ không chút do dự bác bỏ bọn họ!”
“Vậy vì sao ngươi còn tuyển chọn ta?” Rentaro rốt cuộc không nhịn được, hỏi.
“Ta lúc đó không có tư cách được ngươi đồng ý, không phải sao?”
Nghe vậy, Noah nhắm mắt lại, nở nụ cười.
“Trước kia, ngoài người thu nhận Enju là ta và đồng bạn của nàng ra,
nàng căm hận tất cả những người còn lại. Ngươi còn nhớ những biến hóa
của ngươi khi nhìn thấy nàng sao?” Noah cũng dừng bước, ngữ khí có chút
xa xôi.
“Khi thấy ánh mắt tràn đầy cừu hận của Enju, Rentaro, ánh mắt không có
cảm tình của ngươi đã biến đổi, trở nên tràn đầy rung động. Đây là biến
hóa mà thế hệ bị cướp đoạt khác sẽ không có!”
“Cho nên, ta quyết định cho các ngươi một cơ hội, cho Enju, người luôn
căm hận người khác, một cơ hội tiếp xúc với người bên ngoài, thay đổi sự căm hận đối với người bên ngoài, cũng cho ngươi một cơ hội nhận thức
bọn nhỏ một lần nữa, được giải thoát từ trong thế hệ bị cướp đoạt, trở
thành người bình thường!”
Noah ngẩng đầu lên, nhìn về phía Rentaro, nhếch miệng.
“Sự thật chứng minh, ánh mắt của ta coi như không tệ, các ngươi đều thành công cáo biệt căm hận trong lòng.”
“Hô…” Rentaro nặng nề thở ra một hơi, cười khổ.
“Xem ra, ta còn phải cảm tạ ngươi…”
“Không cần khách khí.” Noah giỡn.
“Reng reng reng —— ——!”
Đột nhiên, điện thoại của Noah và Rentaro đồng thời vang lên, khiến ánh mắt của hai người đồng thời biến đổi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!