Toàn Thế Giới Đều Là Thần Trợ Công
Chương 195: Chân tướng đổi màu
Cậu đã làm gì quả trứng à?
Ash cố nhớ lại, trong đầu cậu xuất hiện mười bảy mười tám loại thuốc phép và trận pháp hoa văn pháp thuật… Ừm, cậu đã làm rất nhiều chuyện với quả trứng xám.
Vì ấp nở quả trứng yếu ớt mãi không phá xác, cậu đã lật hết sách vở bản ghi chép và thử đủ mọi cách.
Cậu ho nhẹ một tiếng, dứt khoát bắt đầu kể từ ngày mua được quả trứng vào ngày Sao Rơi. Còn những chuyện khác cứ để Zeldorf tự suy đoán.
Đầu tiên cậu nói đến dáng vẻ của quả trứng khi họ trông thấy nó.
Nho nhỏ, vỏ trứng màu xám, không hề nổi bật.
Cho nên tính theo cân thì nó có giá rẻ nhất.
Lavinia lắc đầu tắp lự, hắn thấy lạ bèn nói: “Không thể nào. Trước khi sinh ra, vỏ trứng của rồng vàng bọn ta rất óng ánh xinh đẹp!”
Zeldorf cũng do dự một chút: “Vỏ trứng của rồng đen bọn ta cũng lấp lánh đẹp đẽ như hắc diệu thạch, cũng không thể nào giống vậy được… Hơn nữa trứng còn nhỏ như vậy…”
Rồng con nhìn họ một cách khó tin, vừa rồi còn tranh nhau nói nó là rồng vàng/rồng đen mà? Tại sao có thể phủ nhận nhanh như vậy!
Rồng lam xoa cằm, suy tư nói: “Theo ta thấy, nếu thằng nhóc này thật sự là quả trứng duy nhất bị bỏ lại ở thế giới bên kia rất nhiều năm, phai màu cũng có khả năng đúng không?”
Hắn vừa dứt lời thì phát hiện tất cả mọi người đều nhìn hắn, rồng lam giật mình: “Gì vậy? Ta nói sai hả?”
Lavinia nở nụ cười: “Đúng, rất có khả năng.”
Có thể quan sát sức sống của trứng rồng qua bề ngoài của trứng. Quả nào lớn, màu rực rỡ, sáng bóng đương nhiên là quả trứng khỏe mạnh đầy sức sống. Mà kích cỡ nhỏ, vỏ trứng nhạt màu sần sùi thì là quả trứng có khả năng chết yểu cực lớn.
Một quả trứng rồng khỏe mạnh có thể sống qua mấy ngàn năm đã rất khó rồi, dù trứng trở nên suy yếu cũng rất bình thường.
Zeldorf nhìn Ash, ra hiệu cậu tiếp tục nói.
Thế là Ash tiếp tục, cậu kể Sigourney mua trứng rồng, tặng trứng rồng cho cậu, mà bởi vì trứng rồng là Sigourney tặng cho nên cậu luôn mang theo bên người và cũng thử nhiều cách ấp nở.
Nhóm rồng: “…” Rõ ràng họ nên nghiêm túc phân biệt trong những cách ấp trứng đó có cách nào khiến đổi màu rồng con hay không, nhưng nghe một hồi họ vô thức cảm thấy chua chua, cả thân rồng đều sắp không ổn.
Với số rồng ít ỏi của họ bây giờ thì không có cách nào tìm người yêu, biết chưa?
Rất nhanh Ash đã kể đến chuyện cậu và Sigourney bị tập kích ở sào huyệt tuyết yêu, cả hai người và cả quả trứng đều rơi vào con sông ngầm lạnh lẽo dưới lòng đất.
Nhóm rồng nghĩ tới khả năng vô căn cứ như rồng con trong trứng bị đông lạnh tới đổi màu.
Tiếp theo họ nghe thấy Ash nói: “Dưới lòng đất, chúng tôi tìm được một căn phòng vẽ đầy bức bích họa. Đó là lần đầu tiên tôi biết tới rồng.”
“Đúng rồi.” Cậu đưa tay mò mẫm cái túi treo bên eo, trước đó quả trứng xám được đặt ở bên trong, hiện giờ trứng rồng đã nở, bên trong chỉ còn thừa lại “Sẽ có tinh tú thay tôi yêu em” và một cái vảy: “Có một cái vảy rớt khỏi bức bích họa, tôi cũng giữ nó, nó đây… Ơ?”
Đầu ngón tay của cậu lượn quanh một vòng trong túi, ngoại trừ cảm giác cứng rắn của thiết bị luyện kim ra thì không còn gì khác.
Vảy đâu?
Từ khi Ash nói về căn phòng đầy bích họa, sắc mặt của Lavinia lập tức trở nên quái lạ, lúc này hắn cuối cùng cũng không nhịn nổi và mở miệng: “Không cần tìm nữa.”
Ash: “Hả?”
Lavinia nhìn thoáng qua rồng con rồi lại nhìn Zeldorf, hắn yên lặng cúi thấp đầu, giơ một tay che mặt: “Ta biết có chuyện gì xảy ra rồi.”
Zeldorf bỗng nhiên có linh cảm xấu.
Lavinia hỏi: “Vảy vàng đúng không?”
Ash gật đầu.
Lavinia lại hỏi: “Bức bích họa đó có một hòn đảo rồng và còn có rất nhiều rồng, nhưng trong số đó rồng vàng là khôi ngô tuấn tú nhất đúng không?”
Ash gật đầu.
Vai Lavinia run run: “Vảy của ngươi là rớt từ trên người rồng vàng à?”
Ash đã nhận ra gì đó: “Bích hoạ là ngài vẽ? Vảy màu vàng kim cũng là của ngài?”
Lavinia ngẩng đầu với vẻ mặt nặng nề: “Ừ.” Đáng tiếc vẻ mặt nặng nề của hắn không thể duy trì đến một giây thì đã bị nụ cười xán lạn trên mặt hắn phá vỡ: “Con rồng vàng đó là tranh tự họa của ta đấy!”
Hắn không hề nói dối mà rất hưng phấn đắc ý giải thích cho nhóm rồng.
Căn phòng dưới lòng đất mà Ash nói chính là phòng vẽ tranh của hắn trước kia.
Sau cùng hắn còn tự vẽ bản thân, vì để cho bức họa càng thêm khí thế, càng thêm chân thật, thậm chí hắn còn dùng vảy rụng của mình lặng lẽ giấu trong lớp vảy được vẽ ra.
Về sau Ash nhặt được vảy của hắn, rồi lại cất vảy của hắn vào túi chung với quả trứng xám…
Lavinia giơ một tay vỗ ngực, nói với giọng du dương tràn đầy tình cảm: “Mấy ngàn năm qua, coi như quả trứng đã gặp may mắn gì đó và vẫn sống tiếp, nhưng đã đến những giây phút cuối cùng. Nó suy yếu, rơi vào nguy hiểm, không có ý thức, không biết chết yểu vào lúc nào. Ngay lúc này, nó gặp vảy của ta. Sức hấp dẫn và mùi của ta đã dẫn dắt quả trứng ngủ say quá lâu tỉnh lại, cuối cùng nở ra.”
Khóe môi của hắn cong lên tạo thành một nụ cười đắc ý: “Là ta trao sự sống cho rồng con. Huyết thống của ta đã trao cho nó huyết thống lần thứ hai.”
Hắn cho hắc long một ánh mắt ẩn ý, nhìn đi, ta là rồng cứu mạng em trai ngươi đó, nghĩ kỹ báo đáp ta thế nào chưa? Ta thấy châu báu trong hang của ngươi cũng ngon đấy.
Ash trầm ngâm, vậy nói đơn giản là trong lúc rồng con gặp nguy hiểm chết non, nó được vảy của rồng vàng kích thích và có được cơ hội sống lại, trong quá trình này vỏ trứng hấp thu vảy khiến rồng con biến màu?
Thì ra quả trứng xám đã bị vảy vàng nhuộm màu từ bên trong à?
Rồng lam bật cười ha hả: “Xem ra rồng con là em trai của Zeldorf rồi nên cả hai mới có mùi giống nhau. Rồng con hấp thu vảy Lavinia trong vỏ trứng nên mới có mùi của Lavinia.”
Sau đó nụ cười của hắn trở nên trở nên vi diệu: “Rồng con phải gọi Zeldorf là anh, gọi Lavinia là cha nhỉ? Cho nên…” Hắn nhíu mày, đảo mắt từ Zeldorf sang Lavinia như sợ thiên hạ không loạn…
Có con rồng đần độn nối lời hắn: “Cho nên Zeldorf cũng phải gọi Lavinia là cha hả?”
“…”
“…”
Còn, còn có vụ này nữa à?
Nhưng tính ra vụ này cũng không có gì sai nhỉ?
Tất cả rồng, bao gồm Ash và Sigourney đều rơi vào im lặng.
Hai con rồng đương sự cũng trợn mắt há mồm đứng tại chỗ.
Cả hai hoàn toàn không ngờ tới.
Họ không hề muốn có thêm một người cha/đứa con!
Rồng con nằm trên đầu Ash, trong sự im lặng dài lâu của mọi người cuối cùng nó mới tiêu hóa xong lời mọi người nói, Grey tự cảm thấy đã hiểu được chân tướng, nó vô cùng kiêu ngạo ưỡn ngực lên.
Nó nhìn sang Zeldorf và kêu: “Ngoao!” Anh!
Nó nhìn sang Lavinia và kêu: “Ngoao!” Ba ba!
Tiếng kêu vui sướng rất vang dội.
Thoáng cái đã tìm được hai người thân! Siêu may mắn!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!