Toàn Trường Chỉ Có Tôi Là Người - Chương 3: sở trường của bạn học mới.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
95


Toàn Trường Chỉ Có Tôi Là Người


Chương 3: sở trường của bạn học mới.


Sau khi Đế Chiêu dẫn cô tham quan học viện thương mại xong, còn đặc biệt đi con đường nhỏ để tham quan khuôn viên trường.
Đường Táp hỏi: “Học trưởng sao anh luôn chọn con đường nhỏ ít người để đi thế?”
Lòng Đế Chiêu đang nói, bằng không thì sao? Trong mắt đại đa số học sinh em chính là miếng thịt tươi biết đi đấy.
Anh cười nói: “Tôi thấy tính cách của em dễ xấu hổ, sợ em bị bọn họ làm phiền.”
Đương Táp nói: “Ý của học trưởng là, sau này em đi lại ở trong trường sẽ rất nguy hiểm sao?”

Đế Chiêu đành phải gật đầu, dặn dò thành khẩn: “Tuy có quy định rõ ràng là không được ăn thịt người, mà ăn thịt người đều là hành vi chỉ có yêu quái hạ đẳng mới làm. Nhưng nói thật, mũi của một vài yêu quái vô cùng thính, mùi của em đối với chúng mà nói lại rất kích thích xúc giác, lỡ như đụng phải người có lực kiềm chế yếu thì……”
“Ăn em rồi, chúng sẽ chịu trừng phạt chứ?”
“Đương nhiên, luật pháp chỗ bọn tôi rất nghiêm khắc, ăn người là phải đền mạng.”
“Vậy thì không sao đâu ạ.” Đường Táp nói, “Em nghĩ có lẽ không có học sinh bình thường nào lại dám mạo hiểm cả tính mạng để ăn em đâu?”
Đường Táp còn nhấn mạnh bốn chữ “học sinh bình thường”.
Đế Chiêu không hề phát giác, nói tiếp: “Trên lý thuyết là thế. Nhưng để cẩn thận hơn, tốt nhất em phải chú ý một chút. Mặt trời vừa xuống núi phải về ký túc xá ngay, buổi tối đừng đi dạo ở trong khuôn viên trường, về ký túc xá phải kiểm tra cửa sổ, lúc ở một mình thì cố gắng đừng đi những nơi vắng vẻ, gặp phải học sinh có tính công kích mạnh, lực kiềm chế kém tính tình xấu phải lập tức tránh ra……”
“Học trưởng, yêu quái có tính tình không tốt là như thế nào?” Đường Táp móc ra một quyển sổ nhỏ, vẻ mặt nghiêm túc.
“Là tôi sơ suất……” Đế Chiêu nói, “Mấy ngày tới tôi sẽ giành thời gian làm một sổ tay về những điều cần chú ý cho em, trong đó sẽ có ký hiệu về những nhân vật nguy hiểm và một vài yêu quái có tính công kích mạnh trong trường học, em mang theo sổ tay đó có thể lật xem bất cứ lúc nào, bình yên trải qua học kỳ này có lẽ không vấn đề.”
“Vậy làm phiền học trưởng rồi.” Đường Táp cười híp mắt nói, “Cám ơn học trưởng, thật hy vọng nhanh chóng được nhìn thấy quyển sổ tay đó.”
“Đừng khách sáo, tôi sẽ cố gắng nhanh chóng làm xong cho em.” Đế Chiêu nói, “Đi bên này, tôi dẫn em đi ký túc xá.”
“Ký túc xá là nơi toàn bộ học sinh của Phi Đại đều ở sao?”
“Không phải đâu, phân theo học viện, ký túc xá đều ở tại khu vực trường của mình.” Đé Chiêu nói tiếp, “Ký túc xá của em là ở học viện quan hệ, khu Bắc, kế bên lầu học số bốn.”

“Có phân nam nữ không?’
Đế Chiêu ngừng vài giây, mới đáp: “Là như vầy, bởi vì chuyện giới tính ở chỗ bọn anh không có ai phân biệt rõ ràng như vậy…… Có rất nhiều yêu quái không có giới tính đặc trưng rõ ràng, có lưỡng tính, cũng có đơn tính, học viện quan hệ bọn em càng phức tạp, đa số đều là cây cỏ tu luyện thành tinh, vì muốn mở mang kiến thức, chỉ cần có bóng hình mơ hồ thôi thì đã có thể đến đây học rồi…… Cho nên, có một số bọn tôi chiếu theo chủng loại để chia ký túc xá.”
“Ồ, cho nên là ở hỗn tạp?”

“Đúng.” Đế Chiêu nói: “Nhưng điều kiện ký túc xá rất tốt, hai người ở chung một phòng, có nhà vệ sinh riêng, có nhu cầu đặc biệt có thể nói với hội học sinh, hội học sinh bọn anh sẽ căn cứ theo nhu cầu của từng người để cải thiện.”
“Em sẽ có bạn cùng phòng sao?”
“Vốn là muốn xếp riêng cho em, nhưng học sinh của học viện quan hệ nhiều, năm nay độ phủ xanh của cây cỏ tốt, là bởi vì nguyên nhân thời tiết, làm thức tỉnh một khối lượng lớn, học sinh mới nhập học tăng, phòng ở hơi thiếu thốn. Nhưng mà, bạn học Đường yên tâm, hiệu trưởng và hội học sinh bọn tôi đã chú tâm sắp xếp bạn phòng cho em, rất ôn hòa.”
Đế Chiêu lấy ra một chiếc máy tính bảng, sau khi nhập mật mã của nhân viên quản lý, đi vào hệ thống quản lý danh sách học sinh.
Đường Táp đứng ở bên cạnh nhìn, vờ ra vẻ tò mò, hỏi: “Đây là hệ thống quản lý của trường học sao?”
“Khoa học kỹ thuật cao, có lẽ bạn học Đường thấy nhiều rồi, bên thế giới bọn anh tiếp xúc với internet cũng chưa được bao lâu, nghe nói lạc hậu hơn so với bọn em nhiều, trang web của trường cũng là ra giá cao mời lập trình viên ở thế giới bên ngoài làm, mạng rất chậm, lúc chọn lớp nhiều người truy cập, hệ thống sẽ bị liệt.”
Vậy nghĩa là, hệ thống rất yếu, rất dễ thâm nhập.
Đường Táp âm thầm cười.
“Là người này.” Đế Chiêu vào kho danh sách tên học sinh của học viện quan hệ, tìm ra một bức ảnh, “Yêu ma Y Lan.”
“Yêu ma?” Đường Táp đánh giá tấm ảnh nhập học của yêu ma này, nhớ rõ trong lòng, nhưng trên miệng lại hỏi tiếp: “Là nam hay nữ?”
“Không giới tính.” Đế Chiêu nói, “Hồ sơ của cậu ấy hiện rõ thuộc tính là hoa tinh, không có giới tính đặc trưng và và những bộ phận khác, yên tâm.”
“Tên của yêu ma này nghe rất……”
“Không sao cả, có mùi hương đều có thể quy về loại yêu ma.” Đế Chiêu nói, “Hãy tin tưởng sự lựa chọn của hiệu trưởng Bạch, tính cách của Y Lan rất tốt, theo dữ liệu kiểm tra tâm lý cho thấy, tính cách của cậu ấy rất ổn định, trước kia cũng vì giúp đỡ khách qua đường bị lạc đường ra khỏi rừng, từ đó tâm trí được đánh thức, thân thiện lại không có tính công kích, rất thích hợp làm bạn cùng phòng với em.”
“Được thôi.”
Nhìn bên ngoài ký túc xá học sinh của học viện quan hệ trông đơn giản và mát mẻ, trên mặt tường trồng đầy dây Thường Xuân, lầu cao bảy tầng, mỗi một gian phòng đều có một bancon nhỏ, hoa cỏ xanh tươi, hương thơm len vào khoang mũi.
Đế Chiêu đẩy cửa phòng 303, yêu ma không ở đây nhưng thấy hành lý đang bày ra ở trên giường, vị bạn cùng phòng này đã đến đây trước đó rồi.
Diện tích gian phòng không lớn, ở trên là giường ở dưới là bàn, hai cái giường đối diện nhau, bên tay trái cửa ra vào là nhà vệ sinh, bên tay phải là hai tủ quần áo lớn.
“Không khác gì ký túc xá của đại học ở thế giới bên ngoài.”
“Phần lớn là mô phỏng theo thiết kế của đại học của thế giới bên ngoài. Lầu ký túc xá của học viện quan hệ năm ngoái vừa được sửa mới, cài đặt thêm rất nhiều thiết bị. Nghỉ hè nhận được thông báo của hiệu trưởng Bạch, bộ phận vật tư của hội học sinh còn đặt biệt mua một bộ chăn đệm mới cho em, hi vọng em sẽ thích.”
Giường của Đường Táp đã được hội học sinh sắp xếp xong rồi, giường đơn chăn đệm đều là mới cả, in hoa nhỏ màu hồng nhạt, rất là mềm mại.
“…… Rất đẹp ạ.” Miệng Đường Táp đáp một đằng lòng lại nghĩ một nẻo.
Trông Đế Chiêu rất vui vẻ, đại khái là giường đơn chăn đệm này là anh chọn mà: “Em thích thì tốt. Tôi đặt hành lý của em ở đây, em tự sắp xếp nhé?”
“Dạ, cám ơn học trưởng.”
“Cho em nửa tiếng, tôi ở dưới lầu đợi em.” Đế Chiêu nói, “Sắp xếp xong, anh dẫn em đi nhà ăn ăn cơm, thuận tiện tham quan thư viện.”
“Vâng.”
Đế Chiêu đặt hành lý xuống, đúc một tay vào túi, vừa xoay người, trùng hợp đụng phải yêu ma vừa ăn cơm về.
Yêu ma có mái tóc dài ngang vai, tóc xanh mượt mà, ý xuân dào dạt, màu tóc vô cùng bất lợi cho người muốn thưởng thức nó.
Quả thật anh nhìn không ra giới tính của người này, người cao khoảng một mét bảy, ngũ quan tinh tế thiên về hướng nữ tính hóa, lại có một loại khí khái đàn ông rất đặc biệt, giống như một cậu bé xinh đẹp chưa bắt đầu dậy thì vậy.
“Y Lan.” Đế Chiêu chìa tay ra, “Tôi là hội trưởng hội học sinh tên Đế Chiêu.”
“Chào hội trưởng.” Y Lan bắt tay với anh, đầu ngón tay tràn đầy màu xanh sức sống.
“Bạn học mới phải làm phiền cậu quan tâm rồi.” Đế Chiêu chỉ về phía Đường Táp.

“……. Ồ.” Y Lan gật đầu, rồi lại gãi đầu.
Đợi Đế Chiêu đi khỏi, cậu ta mới dần phản ứng lại, chậm rì rì hỏi Đường Táp: “Cậu chính là người đến từ nhân loại?”
Đường Táp cười tít mắt đáp: “Chào bạn, Đường Táp, xin chỉ bảo nhiều hơn.”
Từ đầu đến cuối phản ứng của Y Lan luôn chậm hơn nửa nhịp, rất lâu sau, cậu ấy mới nói chậm như rùa: “Đáng thương thay…… chỉ mình cậu là người, như vậy không phải là…… cừu lạc giữa bầy sói sao?”
“Sói lạc giữa bầy cừu?” Đường Táp tiếp tục cười tít mắt, “Đúng vậy, là như thế, không sai.”
Y Lan suy nghĩ chậm chạp, sau đó, gãi đầu: “Hở?”
Cậu nghe nhầm rồi sao? Hay là cô gái nhân loại này nói sai rồi? Hình như cô nói ngược hai chữ rồi nhỉ?
Chỉ thấy cô gái này nhảy phốc ngồi lên bàn, đung đưa chân, trên mặt treo nụ cười bí ẩn, hỏi: “Năng lực của cậu là gì? Cậu có năng lực gì không? Mùi hương phả vào người khiến người đó điên đảo?”
Y Lan nói: “…… Tôi có rất nhiều phân thân, bọn nó có thể truyền âm cho bản thể……”
“Ồ, có thể làm nghe thử không.” Đường Táp lấy ra một quyển sổ lớn bằng lòng bàn tay, xoay mở đầu bút, ngòi bút sột soạt, viết năng lực của yêu ma Y Lan lên quyển sổ.
“Còn cậu?” Yêu ma Y Lan hỏi, “Cậu có thể đến đây học, nhất định là…… người kế thừa đạo gia, cậu có năng lực gì?”
Đường Táp đầu cũng không ngẩng lên, nói một cách nhẹ nhàng: “Tôi không phải là đạo gia, nhưng tôi biết làm cơm, tôi ăn rất nhiều.”
Y Lan chậm rì rì cười lên: “Đây được coi là năng lực gì? Khóa bắt yêu…… Cờ phục yêu…… cậu có không?”
“Không có.” Đường Táp ngẩng đầu lên, mỉm cười với cậu, nói: “Nhưng tôi không kén ăn.”
“Cậu ……thật kỳ lạ.” Y Lan nghĩ không hiểu câu trả lời của cô và câu hỏi của mình có liên quan gì nhau, chỉ đành gãi gãi đầu, xoắn xuýt lễ khai giảng buổi tối nên mặc quần, hay là mặc váy tốt hơn.
Cuối cùng, cậu chọn váy, Đường Táp khen ngợi: “Cậu mặc váy rất đẹp.”
Y Lan ngại ngùng nói: “Cám ơn lời khen.”
Nửa tiếng sau, Đường Táp xuống lầu.
Đế Chiêu đưa cho cô một cái điện thoại.
“Nhà cung cấp dịch vụ mạng ở đây với thế giới bên ngoài không có hợp tác, cho nên điện thoại của em khi đến trong này sẽ không có tín hiệu.”
Đế Chiêu nói: “Vừa rồi tôi vừa lấy cho em một cái điện thoại mới, sim điện thoại cũng làm xong rồi, số điện thoại dán ở mặt sau, trong danh bạ có phương thức liên lạc của tôi và hội học sinh cùng hiệu trưởng Bạch. Ngoài ra tấm thẻ mạng này em cũng cầm lấy đi, tối nay chọn môn cần phải đăng ký vào hệ thống giáo vụ của nhà trường, lưu lượng mỗi tháng không nhiều, nhưng đủ cho em dùng.”
“Học trưởng thật chu đáo.”
“Hội học sinh cấp đấy.” Đế Chiêu cười nói, “Phí công.”
Hai người cùng tham quan thư viện to lớn cao bảy tầng, điều không giống với thế giới con người là, hơn một nửa sách vở lưu trữ trong thư viện đều có liên quan đến đánh quái kỳ dị thượng cổ thần thoại.
“Bên này là khu tiểu thuyết ngôn tình.” Đế Chiêu chỉ giá sách bên tay phải, “Nhưng đều là những câu chuyện tình yêu giữa yêu với yêu, cảm thấy hứng thú có thể xem thử. Trước kia thịnh hành Rồng với Phụng, Rồng với Hồ ly, gần đây thì hướng gió thay đổi rồi, bắt đầu thịnh hành Phụng Hoàng với Cửu Vĩ Hồ……”
Đường Táp thật sự bật cười ra tiếng: “Thật thú vị.”
“Ừm, còn có bên này.” Đế Chiêu nói, “Bên này là tài liệu nghiên cứu sinh dục. Em biết đấy, bây giờ mọi người đều tu thành hình người, sự kết hợp giữa các loài gần như trở thành trào lưu, nhưng có thể có thế hệ sau hay không, thì phải xem vấn đề vận may rồi…… Cho nên sách vở của khu nghiên cứu sinh dục luôn là nơi được mượn nhiều nhất của chúng ta.”
“Ví dụ sau khi Rồng và Cửu Vĩ Hồ kết hôn, thế hệ sẽ là gì, vấn đề như vậy sao?”
“Đúng vậy, sau khi kết hợp trong hình dạng con người, chúng ta sẽ khôi phục về nguyên mẫu để mang thai sinh con.” Đế Chiêu nói xong, còn bổ sung thêm: “Hai loài khác nhau kết hợp, hình hài của thế hệ sau là giống với người mẹ. Ví dụ như, Cửu Vĩ Hồ cái, đại khái cũng sẽ là Cửu Vĩ Hồ mang thai sinh, nếu mẹ là Rồng, thì sẽ sinh trứng Rồng.”
“Ồ…… em hiểu rồi ạ.” Đường Táo nói, “Đã giải quyết được thắc mắc nhiều năm của em.”
“Ba tôi chính là Cửu Vĩ Hồ.” Đế Chiêu nói, “Mẹ tôi luôn nói màu da của tôi là di truyền từ ông ấy, coi như là cho ông một chút an ủi…… ha ha ha ha, trên thực tế tính cách cũng khá giống với ba tôi.”
Tính cách của Cửu Vĩ Hồ là gì, phóng đãng sao? Tiếng lòng của Đường Táp.
Điện thoại của Đế Chiêu rung lên.
“Là thông báo của hội học sinh.” Đế Chiêu lắc lắc điện thoại, “Chúng ta đến hội trường đi, lễ khai giảng sắp bắt đầu rồi.”
“A…… Hôm nay em phải làm diễn thuyết nhập học sao?”

“Có chuẩn bị gì chưa?” Đế Chiêu nói, “Nếu không có, cứ đơn giản nói vài câu chào hỏi với mọi người là được rồi, còn lại cứ giao cho hiệu trưởng Bạch.”
……
Sáu giờ tối, học sinh trở lại trường tập trung ở hội trường, phân theo học viện mà ngồi.
Đường Táp rụt rè ngồi ở trên bàn chủ trì, ngồi ở phía dưới bên tay trái của Bạch Trạch.
Đế Chiêu đi lên sân khấu, phía dưới học sinh học viện quân sự sớm đã ngồi ngay ngắn lập tức đứng lên, theo tiếng mệnh lệnh cực kỳ dài, kính lễ với Đế Chiêu.
“Toàn thể có mặt — — Kính lễ!”
Vẻ mặt của Đế Chiêu lạnh nhạt, đáp lại một quân lễ.
“Lễ xong!”
Tất cả học sinh viện quân sự lại ngồi xuống ngay ngắn, đồng loạt cởi mũ xuống, đặt ở trên đùi ngồi thẳng, chỉnh tề thống nhất đến mức khiến da đầu Đường Táp ngứa ngáy.
Những học viện khác cũng chịu ảnh hưởng, dần dần cũng yên tĩnh lại.
Đế Chiêu nghiêm mặt xoay người, đưa micro lên, cười dịu dàng nói với Bạch Trạch: “Chào hiệu trưởng, có thể bắt đầu rồi.”
Bạch Trạch hắng giọng, nói: “Học kỳ mới bắt đầu rồi, rất vui khi nhìn thấy các bạn học cũ trở về trường an toàn, năm nay lại có thêm nhiều gương mặt mới, trường học chúng ta cũng có tình hình mới…… Tôi nghĩ, mọi người đều chú ý đến cả rồi, năm nay chúng ta có một vị bạn học mới rất đặc biệt, Đường Táp.”
“Là người.”
“Ngửi mùi vị thôi…… Xem ra khá tươi ngon.”
“Tôi thèm rồi.”
Phía dưới truyền đến đủ loại giọng nói “không thân thiện” lắm.
“Tất cả câm miệng hết cho ông!” Hàng trước, một nam sinh xù lông rống to một tiếng, “Líu ra líu ríu, làm rung cả tai ông, ông thiêu chết chúng mày!”
Ô…… là con, Phụng Hoàng nóng tính đây mà.
Đường Táp rũ đầu, trông như đang xấu hổ và căng thẳng, nhưng thực ra trong lòng đang âm thầm hưng phấn.
Toàn là giống loài quý hiếm, thật vui quá đi!
Bạch Trạch nói: “Tiếp theo mời bạn học Đường Táp tự giới thiệu.”
Đường Táp nắm chặt micro, nửa ngày sau không nói ra được câu nào.
Một tiếng “ong” vang lên, sóng âm làm đinh tai các học sinh.
Lần này, đúng thật là mọi âm thanh đều biến mất.
Lúc này Đường Táp mới vỗ micro, nhỏ giọng nói: “Chào mọi người, mình là Đường Táp, năm nay mười chín tuổi, là một con người…… Sở trường của mình là làm cơm, mình còn có thể xử lý nguyên liệu. Đúng rồi, sở thích của mình là ăn…… Bình thường cũng thích nghiên cứu sách dạy nấu ăn, quan sát nguyên liệu nấu…… Hy vọng có thể làm bạn với mọi người.”
Hầu hết các yêu quái đã lấy lại được thính giác từ làn sóng âm, sau đó chỉ nghe rõ câu cuối cùng là tuyên ngôn kết giao bạn bè.
Phụng Hoàng vừa vỗ lỗ tai, vừa nhíu mày mắng: “Đang nói gì thế? Sao tôi chỉ toàn nghe thấy ăn ăn ăn……”
Mắt mày Đường Táp cong cong, mỉm cười ngọt ngào, bắn tim với toàn thể học sinh bên dưới.
“Học kỳ này, xin chỉ dạy nhiều hơn nha.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN