Tôi Bán Thức Ăn Trên Wechat Phát Tài
Chương 15
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
–Dịch: Autumnnolove–
(đã chỉnh lại tên của các món ăn ở các chương trước)
Sau khi pha trà Heze một lần, Hướng Vãn đã có chút kinh nghiệm cho nên muốn thử lại lần nữa. Nhưng mà sao trà thật sự là một công đoạn hao phí rất nhiều tâm tư cùng thể lực, cuối cùng cô vẫn quyết định chờ tới buổi chiều rồi mới thử lại.
Mẻ trà Heze đầu tiên này mặc dù không đạt tiêu chuẩn bán ra như hệ thống thông báo, nhưng mà giữ lại tự mình uống cũng được, Hướng Vãn lấy một một lon thiếc ra xúc lá trà vào đầy lon rồi mới đi ra ngoài nghỉ ngơi.
Nói là nghỉ ngơi nhưng cô cũng không nhàn rỗi, thuận tiện lên mạng tham khảo thêm mấy video tài liệu sao trà. Sau đó, ngoài việc làm bánh a giao mà Tần Sâm đặt, thời gian còn lại cô đều dành cho việc nghiên cứu thủ pháp sao chế trà Heze, thậm chí buổi phát sóng trực tiếp của Miêu Tinh Tinh hôm nay cũng bị cô quên mất.
Nhưng mà cho dù Hướng Vãn không xem thì phát sóng trực tiếp vẫn cứ theo lẽ thường mà bắt đầu.
“…Tôi cảm thấy bánh a giao này hiệu quả thật sự không tệ đâu, các người xem mặt tôi nè, có phải là khí sắc lại tốt hơn hai ngày trước rồi không?”
Sáng nay Miêu Tinh Tinh thức dậy thì thấy tinh thần tràn đầy năng lượng, sau khi nhìn vào gương còn phát hiện da dẻ đặc biệt tốt, đi hỏi người bên cạnh, người ta cũng nói khí sắc của cô xác thật không tệ.
Miêu Tinh Tinh lúc ấy liền nghĩ tới bánh a giao, cơn sốc đi qua, cô lập tức sờ soạng hộp bánh lấy một cái bánh a giao ra ăn, thậm chí nhịn không được liền mở phát sóng trực tiếp để chia sẻ với khán giả.
[ Có sao? ]
[ Không phải do hôm nay cô bật bộ lọc làm đẹp sao? ]
[ Sao có thể thấy hiệu quả nhanh như vậy được! Chị Miêu à, chị bị thương gia uy hiếp tới mức thay đổi trong một cái chớp mắt sao ]
–Dịch: Autumnnolove–
[ Thiệt hay giả? Miêu Miêu em đang nói chơi sao? ]
Thấy phần đông khán giả đều không tin, Miêu Tinh Tinh mở tấm ảnh hai ngày trước chụp bằng di động ra để sát bên mặt mình để so sánh: “Các người tự xem đi nè, không chỉ có khí sắc không đâu, tôi cảm thấy tinh thần hay ngày này tốt hơn trước kia rất nhiều, trước đó sáng nào thức dậy cũng cảm thấy đầu óc choáng váng tới muốn hôn mê một trận, mây ngày nay thì không có…”
Khí sắc của cô bây giờ so sánh với ảnh chụp hôm qua thì rõ ràng tốt hơn rất nhiều, đặc biệt là khi cô chuyển sang tấm ảnh chụp ngày đầu tiên, sự đối lập giữa hai bên càng thêm rõ rệt.
[ Vl!!! Vừa so sánh như vậy liền thấy khí sắc của chị Miêu xác thật là đã cải thiện hơn một chút ]
[ Không thể nào? Chẳng lẽ bánh a giao kia thật sự hữu hiệu như vậy? ]
[ Em không tin, chị Miêu có chắc là chị hông bật filter hông dạ? ]
–Wattpad: Autumnnolove–
[ Nói tới filter có bị ngốc hay không dạ, filter chỉ có thể chỉnh được người không chỉnh được ảnh hay gì? ]
Thấy khán giả vẫn còn bán tín bán nghi, Miêu Tinh Tinh dứt khoát kéo trợ lý kiêm bạn tốt của mình ra trước ống kính: “Hai chúng tôi tuổi xấp xỉ nhau, gần đây ăn uống, nghỉ ngơi hay làm việc đều như nhau, khác biệt duy nhất chính là cô ấy không ăn bánh a giao, các người nhìn coi chúng tôi có khác nhau không…”
[ Thật sự là hai người làm việc và nghỉ ngơi đều như nhau sao? Sao một bên khí sắc lại tốt như vậy, còn một bên thì giống như thức liên tiếp mấy ngày đêm vậy… ]
[ Má ơi, này cũng khác biệt quá rõ ràng rồi! ]
[ Tuổi của hai người có thật sự là không cách biệt lắm không? Nhìn như vậy cứ có cảm giác chị gái trợ lý lớn hơn cô năm sáu tuổi vậy! ]
[ Chị Miêu, em tin chị! Chút nữa đăng đường link lên đi, em muốn mua một hộp ăn thử! ]
[ Thật sự không phải quảng cáo sao? ]
[ Chỉ cần hiệu quả thật sự là như vậy thì ai thèm để ý có phải quảng cáo hay không ]
[ Động tâm… ]
[ Hương vị ngon, hiệu quả tốt, mỹ thực dưỡng sinh như vậy làm gì có ai không động tâm chứ? ]
[ Cảnh báo bị vả mặt! ]
[ Không cần cảnh báo, tôi đã bị vả mặt… ]
–Fanpage: Bản dịch 0 đồng–
[ Hương vị thơm ngon thì không nói, hiệu quả cũng mười mươi như thế, phái phái chảy nước miếng…đừng có ai cản tui, tui nhất định phải mua một phần ăn thử xem! ]
[ Dạo này nhìn tui xuống sắc thấy rõ luôn, ra ngoài lúc này cũng cần phải trang điểm, Miêu Miêu nhanh đăng link mua sắm lên đi ]
Đại bộ phận fan vẫn rất tin tưởng nhân phẩm của Miêu Tinh Tinh, xem thấy bánh a giao này mới ăn ba ngày đã thật sự nhìn ra hiệu quả của nó rồi, lập tức liền động tâm, náo loạn kêu cô đăng đường link mua sắm lên.
Đương nhiên, môi trường mạng phức tạp, người xem phát sóng trực tiếp cũng không phải chỉ có fan Miêu Tinh Tinh, cũng có không ít bình luận kiểu ‘người đời đều say riêng mình ta tỉnh’ cho rằng đây là một kịch bản quảng cáo, khuyên người xem khác đừng bị lừa.
Miêu Tinh Tinh nhìn thấy mấy bình luận như vậy, trong lòng cô cũng thấy khó chịu, vì thế nói: “Nếu mà mọi người đã nói là tôi làm quảng cáo thì tôi cũng không đăng thông tin chỗ bán hàng lên làm gì, mà thực tế là chẳng có đường link nào cả…”
Thấy cô ấy không đăng link mua sắm lên, những fan thật lòng muốn mua bánh a giao quả thực muốn khóc.
[ Đừng mà chị Miêu, em thật lòng muốn mua mà, chị chia sẻ phương thức liên hệ của người bán qua tin nhắn riêng cho em có được không! ]
[ Có vài người đừng có ích kỷ như vậy được không? Mấy người không mua nhưng mà tụi tui muốn mua, hơn nữa trước giờ Miêu Miêu nhận quảng cáo cho sản phẩm cũng quang minh chính đại mà quảng cáo, chơi chiêu trò như vậy khi nào? ]
[ Đúng vậy, Miêu Miêu đừng có để ý mấy người đó, đăng phương thức liên hệ lên đi! ]
[ Cầu xin chị Miêu, cứu cứu em bé đi! Em bé thực sự rất cần cái này đó… ]
…
[ Chị Miêu không đăng thì bạn fan đề cử bánh a giao nhà này có ở đây không? Bạn gửi phương thức liên hệ của cửa hàng này cho tôi được không? ]
[ Đúng đúng đúng! Bạn fan kia có ở đây không? Bạn lên tiếng xem! ]
…
Buổi chiều, lúc Hướng Vãn đang chuẩn bị thử nghiệm làm trà Heze lần nữa, bỗng nhiên nhận được tin nhắn Dương Điềm gửi tới, nói rằng hôm nay cô ấy được tan làm sớm, muốn qua đây tìm cô.
Đoán được cô bé này chắc là muốn qua đây ăn cơm ké, Hướng Vãn cười cười quyết định đi tới phòng bếp hầm sẵn một nồi canh xương sườn lần trước cô ấy khen không dứt miệng.
Cũng không biết chính xác là mấy giờ cô ấy tới nên Hướng Vãn tiếp tục ngồi xem các video liên quan tới sao trà, cũng không vội vàng đi làm thử nữa.
Thời gian này trời rất nhanh tối, lúc sắc trời bên ngoài ảm đạm xuống, Hướng Vãn vừa đứng dậy mở đèn thì bên ngoài đã vang lên thanh âm của Dương Điềm: “Vãn Vãn mau mở cửa, em bé đáng yêu của cậu lại tới rồi ~”
Hướng Vãn bật cười đi tới mở cửa ra, liền nhìn thấy cô ấy giơ cái túi trong tay lên: “Mình mang vịt nấu bia tới cho cậu đây! Vịt nấu bia nhà này ăn cực kỳ ngon, thịt rất tươi, hơn nữa vệ sinh nhà bọn họ cũng rất sạch sẽ, chắc là cậu có thể nếm thử một chút đó.”
(*) : Vịt nấu bia
(*) : Vịt quay bia
Vịt nấu bia trong miệng của Dương Điềm hoàn toàn khác với vịt nấu bia làm ở nhà, thực ra món này nên được gọi là vịt quay bia, da vịt có màu vàng sậm mỏng giòn, thịt vịt tươi ngon, còn mang theo mùi bia nhàn nhạt, một miếng thịt vịt đi xuống chất phát ngất.
Hướng Vãn vừa mở cửa đã ngửi được được mùi vịt thấp thoáng, chờ lúc cô ngồi vào sô pha, gấp chờ không nổi mở lớp giấy gói ra, mùi hương càng thêm nồng đậm hấp dẫn.
“Đúng rồi, vịt nấu bia có bia cậu ăn được không?”. Dương Điềm xé một miếng thịt vịt nhét vào trong miệng, đang muốn ăn nhân lúc còn nóng thì đột nhiên nhớ tới nên hỏi.
“Độ cồn của bia cũng không cao, sau khi được nướng trên lửa nóng cũng sắp bay hơi gần hết rồi, không sao đâu.”
Hướng Vãn bị vịt quay bia này thu hút, nói xong cũng xé một miếng ăn. Da vịt xốp giòn mang theo mùi thơm và hương bia nhàn nhạt, thịt vịt béo ngậy mà không ngán, cho dù là ăn da không hay là ăn thịt không, hoặc là một ngụm cắn cả da và thịt thì cũng đều mỹ vị.
“Ăn ngon thật sự”. Hướng Vãn nói sau khi đã khắc chế bản thân ăn hai ba miếng thì dừng tay
Biết tình trạng thân thể của cô cho nên Dương Điềm cũng không dám kêu cô ăn nhiều một chút, còn bản thân thì ăn tới nổi hai má phồng to, bảo là đợi nguội thì không ăn được nữa.
“Mình có hầm canh xương sườn, cậu ăn xong vịt xào bia còn uống canh nổi không?”. Hướng Vãn thấy tư thế chuẩn bị giải quyết hết toàn bộ vịt quay của cô ấy thì không khỏi lên tiếng.
“Mình ngửi được mùi canh rồi, cậu yên tâm, đợi lát nữa mình uống cạn nồi canh còn được.”
Dương Điềm đảm bảo xong, không mất quá nhiều thời gian đã giải quyết xong vịt quay bia trước mặt, liếm môi vẻ mặt còn chưa đã thèm.
Vịt quay bia thật sự ăn rất ngon, nhưng ăn một lần nhiều như vậy, Hướng Vãn không khỏi lo lắng thay cô ấy: “Mình pha cho cậu ly trà uống cho bớt ngấy nha?”
Cô không nói thì thôi, nhưng mà cô vừa nói thì Dương Điềm liền cảm thấy có chút ngán. Hướng Vãn đứng dậy đi lấy đặt hộp trà và ly lên bàn, loại xoay người lấy nước nóng.
Dương Điềm cũng không chịu ngồi yên trên sô pha, duỗi tay cầm hộp trà mở ra, một mùi hương thơm mát xông vào mũi: “Vãn Vãn mua trà này lúc nào đó? Quá thơm!”
“Là trà lá sen mà hôm nay mình mới làm thử, vừa đúng lúc để cho cậu nếm thử hương vị”. Cơ bản là thành phần chính của trà Heze này giống như lá sen, Hướng Vãn nghĩ nhập gia thì tùy tục cho nên cứ gọi là trà lá sen đi.
“Tới trà mà cậu cũng tự làm được luôn hả? U là chòi, còn có cái gì mà cậu không làm được không!”. Dương Điềm cảm thán xong thì trút một vài viên trà xoắn từ trong hộp ra tay.
Lá trà qua khâu sao chế chuyển thành màu xanh đậm, cuộn tròn từng hạt, nhìn qua thì không khác gì với các loại trà được bán bên ngoài.
(*) : trà lá sen, hay còn được gọi là trà hà diệp.
Nhìn thấy Hướng Vãn quay trở lại, cô liền thả trà trong tay vào cái ly thủy tinh, tiếp tục khen: “Vãn Vãn thật sự quá có năng lực, chờ ngày nào đó mình không lăn lộn bên ngoài nổi nữa liền tới chỗ này của cậu ăn ké uống ké!”
Hướng Vãn cười cười, sau đó lại thêm chút lá trà vào ly thủy tinh rồi rót nước nóng vào.
Vừa đổ nước vào ly thì lá trà nằm dưới đáy ly bị đẩy dâng lên, chậm rãi lắng đọng trong nước, nước trà từ màu xanh lục ban đầu dần dần biến thành màu vàng nhạt.
Dương Điềm ngửi được hương trà nhàn nhạt, lại thấy trà trong ly ngâm đủ rồi, nhìn trà lá sen thập phần xinh đẹp, nhịn không được trực tiếp duỗi tay ra bưng lên uống.
Vừa ngửi được mùi hương thì cảm giác dầu mỡ trong cổ họng cũng tan đi một chút, chờ tới khi thổi khí nhập một ngụm trà vào miệng, trong miệng đầy ấp mùi thơm nhẹ nhàng, nước trà mượt mà chảy ra từ đầu lưỡi, dầu mỡ từ yết hầu tới dạ dày đều bị hương trà thay thế, mang lại cho cô cảm giác thư thái và sảng khoái tức thì.
Nhấp hai ngụm trà xuống bụng, mệt nhọc từ công việc cả ngày mang lại đều tiêu tan không ít.
“Tuy rằng mình không hiểu gì về trà hết, nhưng mà trà này của cậu uống cũng ngon quá đi!”. Dương Điềm cầm ly trà trên tay với vẻ mặt hưởng thụ.
Làm ra thứ gì đó mà được người khác yêu thích chính là chuyện làm cho mình cảm thấy cao hứng.
“Cậu thích là mình vui rồi, đây là làm thử thôi, nếu không ngại thì chút nữa cậu mang một ít về đi.”
“Vậy mình cũng không khách khí với cậu đâu, hí hí, chờ sau khi hai người kia biết được chắc chắn sẽ hâm mộ mình muốn chết…”
Ăn xong vịt quay bia lại uống một ly trà hoa sen, Hướng Vãn còn cho rằng cô ấy không thể ăn cơm chiều được nữa, nhưng mà cô cũng đánh giá Dương Điềm quá thấp rồi.
Mặc dù cô đã cố ý nấu ít cơm hơn thường ngày, chỉ làm thêm một món cà chua xào trứng, kết quả Dương Điềm ăn hết toàn bộ. Nếu không phải cô ngăn lại, cô ấy thật sự chuẩn bị uống cạn nồi canh xương sườn.
“No quá! Ăn tới suиɠ sướиɠ luôn!”. Dương Điềm ăn uống no đủ, vẻ mặt thỏa mãn tựa lưng vào ghế ngồi.
Thấy cô ấy ăn tới cái bụng nhỏ căng phồng lên, Hướng Vãn giận dỗi liếc cô ấy một cái: “Buổi tối ăn no như vậy làm cái gì?”
“Không có cách nào hết, ai bảo tay nghề của cậu tốt như vậy, mình muốn ở lì trong nhà của cậu không muốn đi rồi đó.”
“Vậy đêm nay cứ ở lại đi, tiện thể sáng mai mình dùng nước canh xương sườn còn dư lại nấu mì cho cậu ăn.”
Dương Điềm thực sự đồng lòng rồi, nhưng mà cô là cú đêm, sợ ảnh hưởng tới Hướng Vãn nghỉ ngơi. Nghĩ tới cô ấy thật vất vả mới có thể điều dưỡng thân thể tốt lên một chút, Dương Điềm cuối cùng vẫn khéo léo từ chối.
Biết là cô ấy đang băn khoăn chuyện gì cho nên Hướng Vãn đang định lên tiếng thuyết phục một câu, di động của cô lại vang lên âm thanh nhắc nhở, cô cầm lên kiểm tra thì phát hiện tất cả đều là thông báo yêu cầu kết bạn.
“Có chuyện gì sao?”. Dương Điềm thấy cô lộ ra biểu tình nghi hoặc cũng tò mò thò đầu qua xem, nhìn thấy danh sách xin kết bạn trên điện thoại đã hiện lên một hàng dài: “Vãi, chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Hướng Vãn lắc đầu tỏ vẻ không biết.
“Cậu chấp nhận vài người rồi hỏi thử xem chuyện gì trước”. Dương Điềm kiến nghị.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!