Tôi Chỉ Cương Lên Với Em!! - Chương 6: Lão đại
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
898


Tôi Chỉ Cương Lên Với Em!!


Chương 6: Lão đại


Đụng vào người phụ nữ của tôi nhất định phải trả giá

“Thưa boss, hôm nay anh có cuộc họp lúc 7 giờ và anh có người cần gặp ở ngoài cần gặp giám đốc”

“Ai?”

“Anh ta nói anh ta là Matthew”

“Cho anh ta vào”

Cô ra ngoài cửa mời anh ta vào, hắn ta mặt mũi trông có vẻ lãnh đạm điều quan trọng là đẹp trai, mà Matthew với hắn ta nhìn cũng hợp nhau lắm mà liệu có phải…. Không ta (cô là hủ nữ, cuồng đam). Matthew cười với cô rồi dõng dạc bước vào.

“Chào Vương tổng” anh cung kính chào

“Có chuyện gì?”

Cô đứng kế bên Tần Diệp Thần, cô nghĩ nếu 2 người có làm gì mà cô ở đây giống kì đà cản mũi quá

“Tôi xin phép ra ngoài trước”

“Ở đây”

“Làm gì? Đến giờ nghỉ trưa rồi mà”

“Ngồi với tôi”

“Nhưng….nhưng….tôi đói”

“Tý nữa đi ăn chung với tôi”

Hai người cứ nói qua lại cuối cùng ai mới là kì đà cản mũi đây

“Tôi có chuyện cần nói” Matthew

“Nói”

Có chuyện cần nói thì nói đi mắc mớ gì phải kêu tui ở lại tui còn phải đi ăn nữa chứ, đói quá

“Món hàng ta đang bị trục trặc, vì sự cố nào đó, tôi nghi bên ta có gián”

“Đã xử lý chưa”

“Đã tìm được nhưng chúng ta cũng đã bị mất món hàng lớn”

“Ai cử gián?” Anh vẫn bình tĩnh nói chuyện

“Bên Lục tổng” Matthew bắt đầu lo lắng

“Được rồi! Rút lại tất cả các hợp đồng mình đã hợp tác với bên họ, vì thế họ sẽ sụp đổ”

“Vâng, thưa lão đại, tôi đi trước” Matthew cung kính chào rồi đi ra

Cô bắt đầu thắc mắt nghĩ thì ra anh không phải chỉ là 1 tổng tài không mà còn là lão đại lớn nữa

“Đi thôi” Anh cất hết hồ sơ vào rồi đứng dậy

“Ờ” Cô đi ra ngoài mở cửa

Lúc đi xuống dưới cô chỉ im lặng như đang suy nghĩ tò mò 1 cái gì đó nhưng lại không để suy nghĩ của mìnn lọt ra ngoài

“Anh ăn ở đây ạ?”

“Chứ ở đâu”

“Vâng”

Cô lại lấy 2 khẩu phần ăn đưa cho hắn ta rồi đi ra chỗ khác ngồi nhưng bị anh nắm tay lại

“Ăn chung với tôi”

“Nhưng…mọi người”

“Nhanh”

Cô cuối cùng cũng bị bắt buộc ngồi xuống trước những ánh mắt kì thị của mọi người

Nhưng khi ăn đồ ăn cô không quan tâm đến những ánh mắt đó nữa

“Ăn từ từ thôi” Anh lấy khăn giấy lau miệng cho cô từ tốn

“Tui không phải con nít”

“Ừm” Anh nhếch môi cười

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN