Tôi Chưa Từng Biết Yêu
Chương 20 - Chương 18
Cùng Giang Tục tan rã trong không vui, trở lại phòng ngủ, Lâm Tây vẫn còn khó chịu trong người. Thong thả bước đến trước bàn Phó Tiểu Phương, cô nàng đang cắn hạt dưa xem phim Hàn《 hồ ly ơi, ngươi sao thế 》, thấy Lâm Tây đã trở lại, cô tự giác đưa một nửa phần hạt dưa trong tay cho Lâm Tây, một bên vừa cắn hạt dưa vừa nói: Phụ nữ lớn tuổi chưa yêu bao giờ thật đúng là đáng thương, cậu nhìn nữ chính này xem, đã không làm được chuyện lớn gì, cũng không có bạn trai, haiz, còn bị ung thư tử cung.
Lâm Tây bỏ một hạt dưa vào trong miệng, thấy trong phim nữ chính Cao Bỉnh Hi, cho rằng bản thân bị ung thư tử cung, ôm một tấm phim chụp hình tử cung, ngồi ở ga tàu điện ngầm khóc to.
Trong nháy mắt đó, cô phảng phất thấy được hình ảnh bản thân vào đời trước, không khỏi có vài phần đồng cảm.
Cậu cho là cô ấy muốn như vậy sao? Cậu cho là yêu đương dễ dàng như vậy sao! Cậu có hiểu được cảm giác của một người phụ nữ lớn tuổi không?
… Phó Tiểu Phương bị Lâm Tây chất vấn dở khóc dở cười: Mình mới hai mươi tuổi, sao có thể hiểu được! Cậu uống nhầm thuốc sao, thật quái gở mà. Phó Tiểu Phương than thở nhíu nhíu mày, liếc cô một cái, tiếp tục cắn hạt dưa.
Phó Tiểu Phương không để ý Lâm Tây nữa, Lâm Tây đứng sau lưng cô, càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi. Trả lại nắm hạt dưa cho Phó Tiểu Phương, xoay người lại đi tới bàn của mình, mở sách tham khảo thi cấp bốn ra.
Lúc trước, cô cũng lãng phí thời gian học đại học, cảm thấy trong đại học không có được mấy kiểu con trai. Sau này cô ra ngoài xã hội, gặp được vô số loại đàn ông đáng khinh, cô mới hối hận, lúc trước trong đại học, đều là tinh phẩm a!
Không phải thi cấp bốn trên năm trăm năm mươi điểm sao? Muốn Lâm Tây này biết khó mà lui? Lâm Tây cứ không biết đó!
Bản thân vùi đầu học tập mấy ngày, không hề có tiến triển.
Lâm Tây không thể không đánh chủ ý tới trên người Lâm Minh Vũ.
Vài ngày không thấy Lâm Minh Vũ, Lâm Minh Vũ cũng rất khó hoàn toàn không tới làm phiền cô, như thế làm cô có chút ngoài ý muốn rồi. Gọi cho Lâm Minh Vũ, anh cũng không nghe điện thoại, Lâm Tây không thể không tìm cách khác, đi lên lớp học của anh cắm chốt ở đó.
Thật vất vả mới tìm được anh, anh lại vội vàng đi ngay, bảo là muốn đi xếp hàng mua vé ca nhạc.
Bạn gái đầu tiên của Lâm Minh Vũ là fan của S. H. E, đời trước Lâm Minh Vũ cũng từng xếp hàng đi mua vé, nhưng lúc đó anh cũng không có mua được.
Nghĩ đến kế hoạch Thoát kiếp độc thân của mình, Lâm Tây đồng loạt bắt được áo Lâm Minh Vũ: Em mua được vé cho anh, có phải anh sẽ có thời gian dạy Anh văn cho em không!
Lâm Minh Vũ nửa tin nửa ngờ liếc mắt nhìn Lâm Tây một cái: Em có thể mua được?
Anh có đồng ý hay không!
Chỉ cần em mua được, anh cam đoan dạy Anh ăn cho em, em muốn thi cấp bốn bao nhiêu điểm anh dạy cho em được bấy nhiêu điểm!
…
Lâm Tây dám khoe khoang khoác lác như vậy, là vì Lâm Tây nhớ tới, mẹ của Quyển Quyển trong phòng cô, vừa hay là công ty công tác tài trợ, có vé nội bộ. Lâm Tây dưới yêu cầu của Lâm Minh Vũ mua bốn vé. Lúc đưa vé cho anh, Lâm Tây nhịn không được hỏi một câu: Anh mua nhiều vé như vậy làm gì? Lại còn mua cách xa như vậy, là còn mua giúp ai sao?
Lâm Minh Vũ rút một vé đưa cho Lâm Tây: Lần này em có công lớn giúp anh, chắc chắn cũng phải mang em theo trải nghiệm.
Phi, tưởng gì, thì ra là sợ em làm bóng đèn. Lâm Tây khinh bỉ trừng mắt nhìn Lâm Minh Vũ: Anh cho em một vé, một mình em đi sẽ rất nhàm chán, em dẫn Tiểu Phương đi cùng.
Vé kia đưa cho bạn anh, không được.
Lâm Tây liếc mắt nhìn anh: Lại là bạn của Tiểu Khả đây mà, cắt. Tuy rằng khó chịu, vẫn là thật không khách khí nhận tấm vé. Lâm Minh Vũ xuống tay hào phóng, vị trí đều mua ở hàng trước, không đi xem mới lạ.
Thứ bảy, Lâm Tây đi sớm, tới sân vận động tổ chức nhạc hội. Lâm Tây chẳng phải là fan, nhưng cô đối những ca sĩ cùng trải qua thời thanh xuân táo bạo như Châu Kiệt Luân, Thái Y Lâm, S. H. E, Lâm Tuấn Kiệt, vẫn luôn tràn ngập cảm
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!