Tối Cường Chưởng Môn Hối Đoái Hệ Thống - Chương 1: Nhận chức chưởng môn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
141


Tối Cường Chưởng Môn Hối Đoái Hệ Thống


Chương 1: Nhận chức chưởng môn


Nghiêm húc khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, một tay gối lên đầu, chăm chú nhìn bảng hiệu phía trên cung điện, hai mắt xuất thần.

Trên Tấm bảng có 3 chữ lớn ” Thiên hạo Tông ” liền một mặt uy lực, nếu để ý thì xung qoanh có linh khí lượn sóng mập mờ.

Chỉ tiếc chữ viết Bạc kim đã bị bóc ra từng mảng khá nhiều, bên góc viền bảng hiệu có vài vết nứt to bằng ngón tay, trên nóc điện thì được bao phủ bởi mạng nhện và bui, toàn bộ trong đại điện thì có vài cái bàn cũ kĩ,mục nát không thể tả.

Từ mấy trăm vạn năm trước, Thiên hạo tông ở vạn hư sơn mạch trong vòng vài trăm dặm cũng được coi là một đại môn phái đứng số một số 2, đệ tử tử thì vài ngàn người, hương qỏa vô cùng cường thinh.

Khai sơn tổ sư hạo thiên chân nhân có tu vi trúc cơ đại viên mãn, chỉ thiếu chút nua la bước vào vào kim đan cảnh, truyền xuống một bộ công pháp.

Không biết tại sao từ lúc hạo thiên chân nhân Tạo hóa,thì Trong tông môn không có ai trúc cơ thành công, môn phái ngày càng giảm sút, cho tới bây giờ Ngô chưởng nắm trong tay chức trưởng môn đời thứ 8 thì cơ nghiệp đã không còn lại mấy.

Không chỉ thế mấy ngày trước, Ngô chưởng môn đã đánh nhau với người ta và đã bị trọng thương, hiện tại tính mạng đang hấp hối. Đến mấy ngày nay thì môn phái trên giưới hoang mang.

Trầm tư một lúc lâu nghiêm húc không khỏi thở dài một tiếng.

Vốn nghiêm húc không phải người thế giới này, ở địa cầu cậu ta chỉ là một học sinh phổ thông bình thường.

Bình thường Nghiêm húc chỉ chơi gam, đọc truyện tranh và tiểu thuyết, lo tiêu chí của hắn.

Cần dùng các động tác hay các game đấm đá thì cậu ta không thích, Trái lại những game như sạch lược,kinh doanh hay miu meo thì cậu tai lại rất khoái ( sở thích vui ha ==)) ).

Trước khi xuyên qoa thì nghiêm húc đang chơi một loại game, tu chân kinh doanh trên điện thoại.

Tu trân Thông thương và trong game không giống nhau vì trong game không chú trọng chính nghĩa hay đấu một mình, mà thân phận chưởng môn một môn phái phải chú trọng bồi dưỡng môn phái mình.

Ở trong game, quan trọng nhất là phát triển thực lực môn phái, thu thập linh thạch, pháp bảo, linh dược và các tài nguyên, đào tạo và cùng bồi dưỡng đệ tử thiên tài, xây dựng địa bàn môn phái với những kiến trúc đẳng cấp, dưỡng linh thú, luyện đan dược, như vậy từng chút, mới có thể Ngạo thị thiên hạ.

Là một game thủ, nghiêm húc dựa vào cơ chí , nhanh chóng phát triển đứng đầu trong môn phái.

Giữa lúc nghiêm húc đang chơi đến đoạn hưng khởi, thì trên màn hình điện thoại hiện lên một dòng chữ.

” chưởng môn hối đoái hệ thống đã lắp đặt thành công, ngài xác định muốn tiến vào? “

Cho rằng game ra sự kiện phiên bản mới nghiêm húc không ngại ngùng ấn vào ” xác định “.

Bỗng dưng nghiêm húc căm thấy mặt tối sầm lại, cả người bị hết vào một dòng xoáy khổng lồ.

Khi tỉnh dậy nghiêm húc phátt hiện l, mình đã bị xuyên không đến một thế giới khác, hơn nữa nghiêm húc cảm thấy mình sống trên một cơ thể thiếu niên xa lạ, mà lại trùng tên.

Sau khi dung hợp tàn ảnh kí ức thiếu niên này, nghiêm húc nhận ra đây là một nơi của tu chân giới tên là ” La thiên đại lục”, mà nơi ở của cơ thể mới này là thiên hạo tông.

Thiên hạo tông thực lực thấp kém, đem Ngô chưởng môn tính cả mới chín cái môn nhân. Ngô chưởng môn đã hơn năm mươi tuổi, mái đầu bạc trắng, tuy rằng ngày ngày khổ luyện, có thể thực lực vẫn còn đang luyện khí tầng bốn bồi hồi không tiến lên.

Mười mấy ngày trước, một tên là Tề Hải tán tu dẫn đám người xông tới thiên hạo tông chủ phong, muốn chiếm địa bàn, cũng tuyên bố thiên hạo tông môn người nếu không lập tức lăn xuống sơn, liền đuổi cùng giết tận.

Ngô chưởng môn ngược lại có mấy phần huyết tính, lúc này trùng quan giận dữ, cùng Tề Hải đánh nhau chết sống.

Chỉ tiếc, thân là đứng đầu một phái Ngô chưởng môn, lại đánh không lại đồng dạng luyện khí tầng bốn tán tu, liều cái mạng già mới thương tổn được đối phương cánh tay trái, nhưng chính lao bị thương nặng, liền thổ huyết mấy cái, suýt chút nữa chết tại chỗ.

Tề Hải bưng cánh tay trái bị thương, không nắm chắc được Ngô chưởng môn thương thế có mấy phần thật giả, lại lo lắng thiên hạo tông đệ tử cùng nhau đồng thời xông lên liều cho cá chết lưới rách, quyết định chủ ý nói:

– Lão thất phu! Để ngươi lại sống thêm hai ngày. Chờ ta tĩnh dưỡng ba tháng trở lại. Nếu ta khôi phục mà mạng chó của ngươi vẫn còn, ta nhất định để ngươi sống không bằng chết.”

Mấy ngày nay, Ngô chưởng môn thương thế không chỉ không có chuyển biến tốt, trái lại càng ngày càng nặng, lúc nào cũng có thể tắt thở. Thân là Ngô chưởng môn thương yêu nhị đệ tử, Nghiêm Húc thực lực vẻn vẹn luyện khí tầng một, tọa ở trong đại điện minh tư đọc sách, nhưng cũng hết đường xoay xở.

— ” Nhị sư huynh! Nhị sư huynh!”. Đột nhiên, nghe được ngoài cửa lớn có người gọi mình.

Nghiêm Húc xoay người lại nhìn xem, người đến trên người mặc quần áo màu đỏ, là sư muội Ninh Thải Điệp.

Thải Điệp khóe mắt mang theo nước mắt, bước nhanh chạy đến trước người nghiêm húc, một phát bắt được cánh tay hắn lôi ra lơi lại, vội vàng nói:

— “Hai, nhị sư huynh, sư phụ e sợ không xong rồi, ngươi mau mau đi xem xem đi!”

Nghiêm húc thầm ngĩ qỏa nhiên ko chịu đượng nỗi sao haizz.

Nghiêm Húc căng thẳng trong lòng, vội vàng ngồi dậy đến, cùng Thải Điệp đồng thời chạy tới phòng ngủ Ngô chưởng môn.

Đẩy cửa ra, bên trong các đại đồ đệ Điền Phong ở bên trong đều đã đến đông đủ, mặt khác còn có, phụ trách hằng ngày tục vụ Tiền bá, chiếu Cố chưởng môn sinh hoạt thường ngày Cố đại tẩu cùng hai gã tạp dịch khác, phân ra đứng hai bên giường Ngô chưởng môn.

Ngô chưởng môn nữa nằm ở trên giường( kiểu tựa vao then giường ý -.-), sắc mặt tái nhợt, khí tức hao hụt, thấy Nghiêm Húc vào nhà, hơi giơ tay ra hiệu hắn đến trước giường lão.

—“Húc nhi, ta, ta có vài câu, muốn giao cho ngươi…”chuẩn bị nói vài câu, Ngô chưởng môn liền đại khí trực thở.

Ngô chưởng môn nắm tay chặt hai tai nghiêm húc, ánh mắt lờ đờ, đợi một hồi lâu mới cố gắng thốt Lên, nói rằng:

— “Sư phụ liền muốn không xong rồi, hôm nay ta đem thiên hạo tông, chức chưởng môn truyền cho ngươi.”

Nghiêm Húc nghe được cả kinh, sợ đến suýt chút nữa rút tay về được, cũng không biết Ngô chưởng môn từ khí lực ở đâu ra hắn chăm chú kéo lại.

—Từ nay về sau, ngươi chính là chưởng môn nhân đời thứ 9 của thiên hạo tông.

Ngô chưởng môn nói tới thở không ra hơi, vẫn cứ cầm lấy Nghiêm Húc không buông nói tiếp.

–“Đáp ứng sư phụ, nghĩ tất cả biện pháp bảo vệ thiên hạo tông, không thể để cho mấy trăm năm cơ nghiệp hủy ở trong tay ngươi và vi sư, thầy trò ta trên tay…”

Vừa nghe Ngô chưởng môn nói, Nghiêm Húc trong lòng có nỗi khổ không nói Lên được.

— “Cái gì gọi là hủy ở ngươi và trên tay thầy trò ta, mới vừa tiếp nhận chính là một đống hỗn loạn! Sơn môn bỏ hoang, thực lực thấp kém, còn có tán tu Tề Hải mắt nhìn chằm chằm, sau ba tháng giết tới sơn môn. Ngươi ngược lại tốt, hất tay liền mặc kệ! ( Tốt nói dứt khoát lắm cu =) )

Tuy rằng trong lòng vạn phần không muốn, nhưng nhìn Ngô chưởng môn nước mắt ngang dọc nét mặt già nua cùng hai tay đầy nhăn nheo, lại xuyên qua sau bộ thân thể này dung hợp ký ức ảnh hưởng, Nghiêm Húc thực sự không đành lòng từ chối một vị không còn sống được bao lâu.( ông này rai vl =)).

Thấy Nghiêm Húc không có từ chối, Ngô chưởng môn từ trong lồng ngực lấy ra một túi gấm, giao vào trong tay nghiêm húc.

—“Trong tông còn lại một chút item giao cho ngươi, tuyệt đối không thể rơi vào trong tay người khác. Cắt, ghi nhớ kỹ!”

Ngô chưởng môn chậm rãi nghiêng đầu, nói với những người có mặt tại đây rằng:

— “Ta đã đem thiên hạo tông chức chưởng môn truyền cho Nghiêm Húc, các ngươi còn không mau tới bái kiến chưởng môn!.” Chắc ro hồi quang phản chiếu, Ngô chưởng môn câu nói này lại còn nói đến thẳng thắn lưu loát, đem theo mấy phần sư phụ uy nghiêm, hiển nhiên là muốn lần cuối để giúp Nghiêm Húc được chức chưởng môn uy tín.

—“Tham kiến chưởng môn!”. Mọi người nghe xong Ngô chưởng môn lên tiếng, dồn dập quỳ xuống cui đầu.

Chỉ có Đại sư huynh Điền Phong, đứng tại chỗ ổn bất động, ánh mắt liếc nhìn một bên, sắc mặt âm lãnh, để ngoài tai.

—Húc nhi, thiên hạo tông có thể không bảo đảm, giữ được, liền dựa cả vào ngươi. Chớ để sư phụ chết, chết không nhắm…” Trả lại chưa đem cái chữ cuối nói xong, Ngô chưởng môn liền nuốt khí đi.

Nghiêm Húc mới vừa định rút tay về bị Ngô chưởng môn nắm chặt hai tay, lúc này, trong đầu đột nhiên truyền đến một trận kỳ ảo một âm thanh ki la trong não.

Tinh tinh! Thành công thu được thiên hạo tông chức chưởng môn, chưởng môn hối đoái hệ thống mở ra.”

“Tinh tinh! Phân tích La thiên đại lục xong xuôi, vui lòng người mới nhận quà nội dung.”

Tinh! Thu được chưởng môn tín vật, xin mời tra thử hệ thống bưu kiện, có hiệu quả bảy ngày.” Mỗi ngày tiếng trung.

*Lời nói chăn chối dịch giả:

Ae thấy hay thì hãy để lại bình luận để mình dịch Tiếp nhé =))

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN