Tối Cường Hệ Thống Manga Tại Dị Giới - Chương 1 : Xuyên Không
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Tối Cường Hệ Thống Manga Tại Dị Giới


Chương 1 : Xuyên Không


Thiên Linh Đại Lục?

Tu giả?

WTF @@ Ta là tại sao ở nơi này ?

Việt Nam XX/XX/2020

Tại trong một căn phòng trọ , một thanh niên tại TPHCM, năm nay hắn ta 22 tuổi, một sinh viên đại học ngành tin học. Hôm nay là ngày ra mắt open beta trò chơi thực tế ảo của nhà phát hành garena. Trò chơi dự kiến open beta khoảng một tháng và chỉ phát hành 100 bản thử nghiệm cho những người chơi nhanh nhất. Hiển nhiên hắn cũng là một trong những người chơi nhanh chân được thử nghiệm bản giới hạn này.

Hắn ta phải bỏ ra nhiều thời gian để được bản giới hạn. Cụ thể là phải thức trắng đêm đứng trước cổng của nhà phát hành game để là người nhanh nhất được mua. Sau một thêm thức trắng đôi mắt hắn ta đều thâm đen. Người khác nhìn thấy thì chỉ có phụt cười mà nói :

– Haha con gấu trúc hình người.

Hắn tên Trảm Phong một thanh niên điển trai, thân hình cao ráo nhìn thoáng như một nam thần vậy. Hắn còn là một tên nghiện game, nhất là dòng game kiếm hiệp, hơn nữa lại còn là một cao thủ trong thể loại game huyền huyễn, kiếm hiệp.

Mũ game giả lập đưa con người vào thế giới ảo nhờ vào khả năng kích hoạt sóng não, làm cho người ta có cảm giác như thật sự trong thế giới này.

Trảm phong cầm trên tay chiếc mũ giả lập cười lớn :

– haha hôm nay lão tử sẽ là người đầu tiên thưởng thức trò chơi này.

Nói xong hắn ta lập tức nằm lên chiếc giường, đội trên đầu một cái mũ, cái mũ tựa như loại mũ của trò chơi trong anime SAO mà hắn từng xem.Trảm Phong nhắm chặt mắt lại hét lớn :

– Khởi động hệ thống.

Vừa dứt tiếng nói, một âm thanh ” tinh tinh ” vang lên trong đầu , một lúc sau, hắn xuất hiện tại một không giang trắng trơn, không nhìn thấy điểm tận cùng tại nơi này.

Lúc này hắn còn hoang mang thì từ trên trời không gian nứt ra, một hòn đá cổ quái xuất hiện. Trong hòn đá phát ra một giọng nói :

– Chào mừng ký chủ đến với thế giới ảo cảnh, nơi đây gọi là Thiên Linh Đại Lục. Còn ta là hướng dẫn viên của hệ thống.

Trảm Phong giật mình, hắn trong lòng thầm nghĩ cái tên hướng dẫn viên kiểu gì mà toàn nói chuyện cọc lốc như vậy, chả giải thích cái đếch gì về Thiên Linh Đại Lục kia cả.

Trong lúc Trảm Phong đang thầm mắng thì tên hướng dẫn viên lại cất tiếng nói :

– Ký chủ đã đến mong đừng chậm trễ. Nhanh chóng đặt tên nhân vật đi a.

Trảm Phong gật gật đầu :

– Ta tên Trảm Phong.

Hệ thống van lên hai tiếng “tinh tinh”

– Tên nhân vật đã được đặt, ký chủ mau mau lựa chọn huyết mạch.

Huyết mạch? Trảm Phong giật mình đáp :

– Hệ Thống có bao nhiêu huyết mạch?

Hệ thống chưa kịp đáp lời thì bổng biến cố xảy ra. Lại một tiếng “Tinh tinh ” phát ra, lúc này không thể nghe hệ thống nói rõ, chỉ nghe những tiếng “xẹt xẹt”

– Thông……thông…. báo khẩn cấp, nguồn điện bổng nhiên biến mất, hệ thống gặp vấn đề lớn, ký chủ mau đăng xuất.

Trảm Phong lúc này khuôn mặt tái mét :

– Đăng xuất hệ thống.

“Xẹt xẹt Eror…. eror” không thể đăng xuất, tiếng nói vang lên trong đầu Trảm Phong, lúc này khuôn mặt trắng bệch dữ dội.

Lúc này một cổ lôi điện cực mạnh đánh vào trong đầu Trảm Phong, hắn la hét trong đau đớn.

Ta sẽ chết sao ta sẽ chết thật sao aaa. Lúc này Trảm Phong không dám thừa nhận rằng năm nay hắn chỉ mới 22 tuổi, đang lúc tuổi trẻ, hắn còn chưa có bạn gái.

– Ta không thể chết aaa.

Tiếng nói cuối cùng vừa dứt, hắn ta hoàng toàn mất đi ý thức.

Thế nhưng người hắn lại lung lay, ý thức dần dần trở lại, nghe thấy tiếng ai đó đang kêu gào bên tai :

– Tiểu Phong, tiểu Phong, người không được chết a, ngươi mà chết thì lấy ai bầu bạn với ta, ngươi mà chết thì ta biết ăn nói với phụ thân đây huhu.

Ôi đệch tên chết bầm nào đang lãi nhãi bên tay lão tử vậy. Đệch mợ nó nhứt hết cả tai.

Trảm Phong dần mở mắt ra, một tên tiểu tử ngồi trước mặt hắn khóc lóc ôm sồm. Bỗng nhiên một loạt ký ức ùa vào trong đầu Trảm Phong, hắn giật mình, cổ ký ức này là của một tên tiểu tử tên họ giống y như hắn.

– Aaa tiểu Phong ngươi tỉnh rồi. Làm ta sợ chết vía.

Tiếng của tên nhóc đó lại vang lên.

Trảm Phong chầm chậm ngồi dậy, lúc này đầu vô cùng nhức nhối. Hắn ta mở miệng ra nói :

-Tiểu tử ngươi là ai?

Thấy tiểu tử đó giật mình xong lại nói :
-Tiểu tử ngươi là ai?

Thấy tiểu tử đó giật mình xong lại nói :

– có phải người bị ngã đến mất trí không ? Bổ đại gia là tri kỷ từ bé tới lớn của ngươi đây.

Trảm Phong lục lại trí nhớ thì biết rằng tên này là Vương Lâm. Là thiếu gia của Vân Yên thành, là tên tri kỷ của hắn.

Trảm Phong vốn là cô nhi, nhưng cơ may lại được Vương Sơn (Thành chủ) của Vân Yên thành nhận nuôi. Lúc Vương Sơn gặp được hắn thì trên người hắn đã có một miếng ngọc bội, khắc hai chữ Trảm Phong.

Ngẫm nghĩ một hồi lâu thì Vương Lâm lại lên tiếng :

– Tiểu Phong chúng ta về thôi, trời sắp tối rồi đấy. Nhất định sẽ có yêu thú hại người.

Trảm Phong nghe vậy liền gật gật đầu đáp một tiếng :

– Ừ, về thôi.

Trong lòng Trảm Phong lúc này kinh ngạc, hắn vậy mà lại thật sự xuyên không rồi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN