Tối Cường Vô Thượng Tông - Chương 3: Thu đồ Đệ thế nào!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
94


Tối Cường Vô Thượng Tông


Chương 3: Thu đồ Đệ thế nào!


Lâm Mặc lần nữa mở ra bảng thông tin nhân vật.

Kí chủ: Lâm Mặc.

Thân phận: Tông chủ Vô Thượng Tông Môn.

Đẳng cấp: Bất nhập lưu.

Tu vi: Tiên Thiên cửu trọng đỉnh phong.

Thể chất: Thiên Sinh Đạo Thể.

Công pháp: Hỗn Độn Huyền Công.

Vũ kỹ: Thanh Phong Kiếm Quyết.

Thần thông: Tạm thời chưa có.

Đệ tử: Tạm thời chưa có.

Nhiệm vụ chính tuyến: Suất lĩnh Vô Thượng Tông Môn quật khởi, xưng bá Huyền Hoàng đại lục.

Cường đại!

Lâm Mặc không khỏi chăm chú nắm quả đấm mình, trong đôi mắt lóe qua vẻ hưng phấn.

Bởi vì giờ phút này…

Hắn chỉ cảm thấy trong thân thể mình rất cường đại, Tiên Thiên đỉnh phong thực lực, đủ để hắn khinh thường toàn bộ Đại Quân vương triều!

Đồng thời…

Công pháp hiện tại trong cơ thể hắn đã chuyển thành vô thượng công pháp Hỗn Độn Huyền Công!

Cũng bởi vậy mà thể nội linh khí của Lâm Mặc hùng hậu kinh người!

Lâm Mặc thậm chí còn cảm thấy, nếu như lúc này chiến đấu với người cùng tu vi, cho dù hắn không xuất thủ, linh khí trong cơ thể hắn cũng đủ mài chết đối thủ!

Huống chi bây giờ Lâm Mặc còn có Thiên Sinh Đạo Thể!

Trời sinh thân cận với ba ngàn đại đạo, lĩnh ngộ cái kia pháp tắc chi đạo chỉ là việc trong vài phút mà thôi, ba ngàn đại đạo quả thực tùy ý hắn chọn lựa…

Cái này còn không phải vô địch?

Lâm Mặc đôi mắt hiện lên vẻ mừng rỡ, tân thủ đại gói quà này quả thực quá cường đại!

“Đinh!”

“Xin mời kí chủ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ trước mắt, thu nhận một đệ tử thiên phú dị bẩm!”

Mà vào lúc này, trong đầu Lâm Mặc truyền đến tiếng nhắc nhở của hệ thống, điều này khiến cho Lâm Mặc nhớ ra, hắn vẫn còn một nhiệm vụ chưa hoàn thành!

“Có điều, đi đâu tìm người có thiên phú dị bẩm a?”

Lâm Mặc khẽ nhíu mày.

Bất quá ngay sau đó, hắn nhìn quảng trường trước mắt, không khỏi liền cười nhẹ lên.

Quảng trường này, là quảng trường chiêu đồ.

Hôm nay lại chính là ngày mà tám đại tông môn trong Đại Quân vương triều, chiêu thu đệ tử!

Ngay từ lúc đầu là chín đại tông môn!

Lúc đó Vô Thượng Tông Môn cũng coi như một tông môn, đáng tiếc về sau tông môn này xuống dốc…

Đến bây giờ!

Trong tông môn chỉ còn lại một người Lâm Mặc, có thể biết Vô Thượng Tông Môn hiện tại lăn lộn thảm bại bao nhiêu, cũng chính bởi vậy, Vô Thượng Tông Môn đã bị các tông môn khác hợp lực xóa tên…

Bởi vậy đến hiện tại mới trở thành tám đại tông môn.

Nhưng trên thực tế, Thiết Kiếm Trang, Long Nha Phủ, Tử Quang Lâu, Thiên Ma Tông… tám đại tông môn này so với Vô Thượng Tông Môn của Lâm Mặc cũng không khá hơn chút nào!

Toàn bộ đều chỉ là tông môn bất nhập lưu, cho dù một tông môn cửu phẩm cũng không có!

Chỉ bất quá đám bọn hắn vẫn còn tốt hơn Vô Thượng Tông Môn một chút là, bọn họ không lấy cái tên bá đạo như Vô Thượng Tông Môn không biết xấu hổ này mà thôi!

Nói đến cái tên này…

Lâm Mặc liền xấu hổ sờ mũi một cái, tự nhủ: “Dù sao danh tự không phải ta lấy, không liên quan đến ta.”

Cùng lúc đó, trên quảng trường này, người khác không nhiều, nhưng người muốn bái nhập tông môn lại đa số là trẻ tuổi, trong đó thiên tài tự nhiên cũng không ít!

Lâm Mặc dùng mắt quét qua quét lại nhìn trên quảng trường, hiện tại trên quảng trường, rất nhiều người tuổi trẻ toàn bộ đều đang lựa chọn tông môn để báo danh.

Đương nhiên…

Vô Thượng Tông Môn không tính, không có người nào báo danh gia nhập Vô Thượng Tông Môn!

Tại giờ này khắc này, dưới tấm bảng hiệu của tám đại tông môn khác, những người trẻ tuổi đều đã xếp hàng lên, nhộn nhộn nhịp nhịp, nhưng xem xét Lâm Mặc bên này…

An tĩnh!

Trống trải!

Không có bất kỳ ai!

Dù sao Vô Thượng Tông Môn của Lâm Mặc sớm đã xuống dốc, hiện tại thậm chí chỉ có một mình hắn, thiên tài nào sẽ đến báo danh Vô Thượng Tông Môn?

Nhưng hiện tại cũng không giống!

Lâm Mặc vừa mới đột phá, thanh thế to lớn, hấp dẫn ánh mắt rất nhiều người!

Mà bây giờ…

Thừa dịp lực chú ý còn chưa tiêu tán, ánh mắt còn chưa chuyển rời, làm chút động tác lớn chẳng phải là càng tốt hơn?

Suy nghĩ một lát.

Khóe miệng Lâm Mặc rốt cuộc vòng lên một tia mỉm cười, lẩm bẩm nói: “So với để ta chủ động đi thu đồ đệ, chẳng bằng để những người này tự động tới…”

Vô Thượng Tông Môn xuống dốc quá lâu!

Hiện tại cũng đã đến lúc để nó một lần nữa dương danh trở lại!

Nghĩ liền làm, lúc này Lâm Mặc không nói hai lời liền mạnh mẽ rút kiếm ra khỏi vỏ…

“Keng!”

Một giây sau, âm thanh kiếm thép vang vọng toàn bộ quảng trường thu đồ đệ.

Tất cả mọi người gấp rút ghé mắt nhìn nhau.

Lại vào lúc này…

Chỉ thấy lúc này nhìn cũng không nhìn thấy, Lâm Mặc mạnh mẽ chém ra một kiếm, mục tiêu đánh vào là một bia đá lớn trong quảng trường!

“Oanh!”

Kiếm vừa xuất ra, bia đá đoạn đứt!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN