Tôi Đã Sống - Phần 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1319


Tôi Đã Sống


Phần 17


Đã bao giờ anh tự hỏi bản thân anh rằng liệu thật sự trong lòng anh còn yêu em hay không?giây phút này tôi chỉ còn cảm nhận được hương thơm và hơi ấm từ người anh ta…và rồi tôi mê man đi ngủ và có lẽ ngủ 1 giấc thật sâu…cho đến khi có tiếng gọi
_Dậy thôi Trà ngủ mãi vậy ( tôi mở mắt thấy đang nằm ở nhà đồ trên người còn nguyên,chị đang đứng trc đầu giường)
_Chị về khi nào vậy ,em nhớ hôm qua em ngủ ở ( tôi định nói rồi lại thôi)
_Ngủ ở đâu chị vè nhà đã thấy em ở nhà rồi mà
_Vậy sao có lẽ em mơ ( tôi gãi đầu cố nhớ rõ ràng hôm qua mình ngủ thiếp đi trên giường anh ta mà)…chạy vội tới trường vào học hôm nay không thấy Thuý đi học,cậu ta ốm sao …tan học tôi gọi điện nhưng Thuý k nghe máy…tôi ngồi ở sân trường thở dài và đang cố nhớ về chuyện hôm qua,khi đó anh ta làm gì vậy nhỉ,tôi nhắm mắt lại cố nhớ dường như ai đó nói cùng tôi ngắm bầu trời đêm nay ,,,tiếng nói đôi môi đó ,,,tôi vội mở mắt …anh ta đúng là đã nói như vậy tại sao nhỉ,,,ôi đau đầu quá,tôi thấy cô gái mà Thuý nói là bạn thân tôi vội gọi
_Sara cho mình nhờ chút ,Thuý ốm sao?
_Mình không biết sao lại hỏi mình?
_ vậy không phải cậu ở cùng sao?
_Đâu có Thuý đâu có ở cùng,mình có nói chuyện chứ không thân đâu ( tôi lặng người)…
_Vậy có lẽ mình nhầm ( tôi vội đến nhà Thuý đang ở ấn chuông 1 người đàn ông mở cửa)
_Cô tìm ai?
_Cháu tìm Thuý bạn ý sống ở đây?
_Nhà này tôi mới mua lại rồi chủ trước là ai thì không biết ( tôi quay đi và khó hiểu)…về nhà chị tôi đã nấu ăn xong cho tôi ..
_Sao về muộn vậy vào nhà ăn đi em?
_Em đi tìm bạn,cái Thuý tự dưng biến mất ( chị vội đứng yên ấp úng)
_Em tránh xa cô ta ra thì hơn
_Sao vậy em và bạn ý là bạn mà,hôm chị bị như vậy có bạn ý ở cùng em đấy
_Em nghĩ nếu chỉ đơn thuần là bạn em cô ta có thể vào đấy sao ?
_Ý chị là sao ?
_Ăn nhanh đi chị sẽ đi dự lễ cưới bây giờ
_Vâng mà ai cưới vậy chị
_Em không cần biết
_Vậy bh chị xin rút khỏi tổ chức đó
_Đừng nhắc lại chuyện đó nữa nếu k chị sẽ tự kết liễu ( nghe chị nói tôi sợ cúi đầu ăn)
_vậy sao chị lại nói em tránh xa Thuý ( chị đứng dậy k ăn nữa)

_Có nhiều thứ k biết sẽ tốt hơn cho em ,chị phải đi trang điểm đây …tôi cứ phân vân mãi về lời chị nói …ăn xong giúp việc ra dọn dẹp ,,,chị đang muốn tôi được sống tốt nhất sao…đứng lên đi ra bàn rượu của chị thấy 1 tấm thiệp màu đỏ rất đẹp gắn đá kì công,chưa bao giờ mình thấy tấm nào đẹp như vậy …vừa mở ra xem tôi thấy “Mời Bạn Đến Dự Lễ Thành Hôn Của Boss”
Chú rể: Vũ Ngọc Lâm
Cô dâu: Trần Diệu Thuý
Tôi tự cười 1 mình …không thể nào là cậu ý được chắc Thuý khác rồi và vợ anh ta là Trang mà ,,,không thể nào…tôi sẽ tự chứng kiến…anh ta không thể quên tôi 1 cách tàn nhẫn như vậy được…tôi chạy đi rất nhanh đến đó vệ sỹ cản
_Cô có giáy mời không thưa cô
_Có đây ( tôi đưa cho họ)…chạy qua hàng cây những chiếc siêu xe những nhà tài phiệt phóng viên đứng đầy bên ngoài …tôi chạy tới chợt có bàn tay kéo tôi là David
_Em đi đâu vậy hãy đi cùng anh nếu không sẽ không dc vào đâu,sẽ chỉ dc đứng ở đây theo dõi qua màn ảnh to kia mà thôi …
_Hãy cho tôi vào nói với tôi đó k phải là Thuý người bạn đi cùng tôi đi ( David lặng yên k nói)
1 người đàn ông đeo dây đỏ đi ra
_Ông chủ của chúng tôi nói cánh phóng viên và nhà báo sẽ dc tiếp đãi ngay tại đây và sẽ kín đáo cám ơn mn đã đến với hôn lễ của chủ tịch Vũ Ngọc cám ơn mọi người…( tôi bám tay David)
_Vào thôi ( David giữ chặt tay tôi vỗ vỗ)
_Đã đến lúc em cần đối diện sự thật…( tôi bc qua cây cầu tiến vào trong mắt đỏ ngầu nhưng tôi vẫn cắn răng và nghĩ khác về vấn đề,dù kể cả anh có lấy vợ hãy nói đó k phải là bạn tôi đi)…tiến vào trong tôi thấy chị đang đứng nhìn thấy tôi chi chợt đi ra
_Em đi về đi ( tôi gạt tay chị)
_Hãy để em kết thúc thứ tình cảm còn xót lại trong em,dc không?( chị biết vội thở dài)
_Em nên quên từ lâu rồi mới đúng …tiếng người dẹp lễ đường…anh ta và cô dâu bước ra…anh ta khuôn mặt không vui cũng k buồn chỉ nhìn 1 đường thẳng còn cô dâu …đúng là Thuý cậu ta đang cười rạng rỡ ( tôi ngã khuỵ david đỡ)
_Em k sao chứ Trà ( bọn họ cúi đầu khi a ta đi qua chỉ còn riêng tôi vẫn ngẩng nhìn họ nước mắt rơi tôi vội gạt,,,Thuý nhìn thấy tôi vội quay đi…và lại 1 lần nữa tôi chứng kiến người đàn ông này đi lấy vợ…giây phút anh ta đi cùng vợ tiến vào lễ đường giờ đây tôi cảm thấy tất cả thật sự đã kết thúc,tiếng mọi người vỗ tay chi tôi đứng bên hàng bên kia lắc đầu ý muốn tôi quên đi và thật bình tĩnh…tôi cũng vỗ tay nhưng nc mắt k ngừng rơi…tôi bước tới chỗ Thuý …rút bông hoa cài trên ngực khi vào đây tôi được david gài …tôi đưa cho Thuý

_Chúc mừng cậu dù sao cũng phải bảo mình 1 tiếng cậu lấy chồng chứ ( cậu ta cúi đầu tôi k thèm nhìn anh ta và quay đi xuống chỗ david) anh làm ơn đưa tôi ra khỏi đây ,tôi đứng k vững nữa làm ơn
_Được rồi anh sẽ đưa em ra bên ngoài chờ anh khi nào hôn lễ xong xuôi anh sẽ ra đón em ( tôi quay đi david đưa ra bên ngoài và tôi k ngoái lại lần nào nữa)…sẽ mãi mãi không bao giờ ngoái lại nữa…ra bên ngoài David quay vào tôi đi qua dòng người phóng viên…nhìn qua màn ảnh lớn thấy ai ai cũng khen họ đẹp đôi …tôi gạt nước mắt quay đi ,,,người đó k xứng đáng để mày buồn Trà ạ ( chợt đứa bé ôm chân tôi rồi cười là Thomas)
_Con đi chơi ?
_Sao con lại ra đây mau vào đi k lạc đấy,lại trốn họ đi chơi đúng không?
_Bố cưới ( nghe thấy con trẻ nói mà tôi thấy buồn thêm)
_Mẹ của con đâu
_Thomas k có mẹ ( tôi xoa đầu có lẽ anh ta và Trang đã chia tay)…
_Vậy để cô dắt con về nhé
_K thomas muốn xem cá
_vậy thomas chưa dc xem bao giờ sao?
_Chưa bố cấm dc ra ngoài
_Cô cũng có con đấy có lẽ nếu còn cũng bằng Thomas bây giờ đấy ( tôi kéo áo thằng bé rồi cúi đầu vào áo thằng bé khóc tutu,thomas xoa đầu tôi vậy là tôi phải dựa vào 1 đứa bé ngay lúc này nhưng tôi cảm thấy ấm áp hơn trong lòng bé )…
_cô khóc xong chưa?( tôi ngẩng lên nc mũi mắt nhễ nhại bé rút trong túi 1 chiếc khăn đưa cho tôi,khiến tôi bạt cười)
_Cô đưa con vào nhé họ sẽ sợ nếu k tháy con đấy ( tôi dắt bé đi vào thomas chỉ đường lên phòng bé trên tầng 8 …cô đưa con vào đến đây cô phải về rồi ( thomas kéo áo tôi dụi mắt người làm đi tới sợ hãi )
_Cậu chủ đây rồi thật may quá,cám ơn cô giờ thì cô đi dc rồi tôi sẽ giữ kín ( họ giật tay thằng bé khỏi tay tôi giây phút này tôi thấy như mất đi thứ gì đó vậy) …thomas khóc àm lên
_K cô kia cơ ( tôi bảo chị giúp vc)
_Đừng lo lát tôi sẽ lẳng lặng ra đi tôi vào dc đây thì kp khách thấp kém rồi đúng không?nên chị để tôi ru thằng bé ngủ cho
_Cái này ( chị này ấp úng)
_Vào phòng đóng cửa là được mà đúng không?tôi cũng làm mẹ nên đừng để thằng bé cô đơn thêm nữa ( thằng bé ôm chân núp sau lưng tôi)
_Vậy cô ru đi tôi ngồi ở đây ,thomas tội nghiệp lắm tôi cũng coi như con ( tôi cười rồi bế Thomas lên giường nằm rồi kể chuyện thằng bé ngủ ngon lành trong tay tôi)…xong tôi đứng dậy đúng lúc Bác gái bước vào thấy tôi bác gái ngạc nhiên
_Trà con ơi ( bà ôm lấy tôi chị người làm cúi đầu)
_Phu nhân đa về …
_Con tới khi nào vậy?ai đưa con tới đây vậy
_Chị con làm việc cho anh ta mà Bác kb sao?
_À cái đó bác biết ( bà ấp úng)
_Cháu xin phép về trước ( tôi đi ra bà giữ tay)
_Ở lại nói chuyện với bác 1 lát dc k con?( tôi và bác ngồi nhìn vào giường Thomas ngủ thật ngon)…về tới nhà là Bác phải gặp thằng bé ngay nhớ nó k chịu nổi
_Vâng thằng bé thật dễ thương,cháu và bé chắc có duyên…
_Vậy với bố bé thì sao?
_Cháu k còn yêu anh ta nữa và Trang đâu rồi bác…sao cô ta k nuôi con
_Nó đã tư động bỏ con lại để đổi lấy mạng sống cho bố nó,dù sao chia cách mẹ con nó là điều k đúng nhưng Lâm nó đã quyết k ai cản được và Trang khi Thomas dc 8 tháng nó đa ra đi cũng k bao giờ gọi hỏi han thằng bé …
_Tôi nghiệp thằng bé dễ thương vậy mà ( tôi cúi đầu)…người làm chạy vào bảo bác
_Phu nhân ông chủ huỷ bỏ lễ cưới rồi ạ
_Sao vậy sao lại vậy?sao nó đổi ý liên tục vậy
_Dạ nghe ông chủ nói sẽ giữ cô Thuý ở lại nhưng k cưới nữa ạ giờ đang nháo nhác hết cả
_Càng tốt ( bà cười ha ha tôi ngạc nhiên) con đừng nghĩ gì nhé Trà nếu hai đứa k còn tình cảm thì làm bạn ( vâng làm bạn dc) đột nhiên nó muốn cưới con bé đó rồi giờ đột nhiên Huỷ bác cũng k hiểu nổi nó nghĩ gì?…
_Chắc anh ta thích rồi
_Nó thiếu gì đâu con k hiểu sao lại vậy ( bà chợt thấy nói hớ vội xoa)…Thuý cô gái đó bác chỉ gặp có 2 lần ,từ đợt bên Ý ngày đó Lâm nó đưa bác sang đó tình cờ thấy Thuý bị nhóm người đòi nợ nghe nói bố mẹ con bé mất hết rồi bme nợ con phải trả ,Lâm nó đưa tiền cho sau lúc đó bác đi trước và sao lai cưới như bh thì bác cũng k hiểu nổi?
_Vậy sao con gặp là bay từ Việt Nam qua đây du học mà
_cái đó bác k rõ nữa con ạ vì sau này tại sao lại liên lạc thật sự bác k biết…

_Vâng thôi bác nghỉ ngơi đi còn về nghỉ ngơi đây có lẽ con sẽ quay về Việt Nam luôn bác ạ ,ở bên này k hợp với con con mất niềm tin vào mọi thứ rồi,về đó có gì con nghĩ ở đâu đó con còn người thân sẽ vui vẻ ngay thôi ( tôi rơi nc mắt)
_Con còn yêu nó sao?
_không đâu có con có bạn trai rồi ( tôi nói dối bác gái thở dài)
_chờ bác chút bác có thứ này muốn đưa cho con ( bác đi ra tôi ngồi ở phòng thomas ra giường nhìn thằng bé rồi ngủ gật bên cạnh lúc nào k hay)…đến khi bác gái lay người ) chiếc khăn này bác để dành 2 năm nay rồi bác thấy nó hợp vs con và bác chỉ hy vọng có ngày gặp lại đưa cho con ( tôi cầm chiéc khăn rồi ôm ba)
_con cám ơn bác,tự dưng thấy Bác con lại nhớ mẹ …
_Thi thoảng gọi cho Bác nhé số bác đây ( bà đưa tờ giấy tôi quay lại nhìn thomas rồi cúi chào ra về)…người làm đưa tôi xuống vừa xuống đến sảnh lầu 1 bên ngoài vườn tôi thấy Thuý đang đứng khuôn mặt u buồn…tôi đi qua cậu ta chợt cậu ta quát lên…
_Trà nghe mình nói đi ,mình thật sự kb cậu quen anh Lâm
_K đúng cậu biết và dù có thế nào đó cũng là quá khứ rồi mình k quan tâm nữa,,,,
_Cậu và anh Lâm thật sự có từng yêu nhau đúng không?
_Cái đó k qtrong và mình k thể trả lời cậu được ( cậu ta giữ tay tôi)
_Lễ cưới hnay đã bị huỷ ngay sau khi cậu xuất hiện cậu nói đi ( tôi gạt tay)
_Cậu hãy tự đi hỏi anh ta đi ( cô ta gào lên)
_Anh Lâm là của mình cậu hiểu không ( chợt chiếc khăn bác đưa trên tay tôi bay bay tôi quay lại phía sau ,thấy Lâm anh ta đang tóm chiếc khăn trên tay nhìn tôi k cảm xúc…
Lâm: Cuộc sống con người cũng giống như chiếc khăn này vậy ,khi nào đến thời cơ phải tự biết hoà cùng gió để mà phất lên k phải sao ( a ta nhìn Thuý nhếch mồm)…tôi quay đi bc đi vài bước rồi quay lại ra chỗ anh ta giật chiếc khăn trên tay anh ta rồi quay đi …trực thăng tới Thư kí lại tới choàng áo cho anh ta
Thư kí: Tuyết rơi roi thưa ông chủ ( tôi bc đi anh ta đi tới từ sau kéo tay tôi khiến tôi ngạc nhiên còn Thuý đứng im lặng nhìn)
_Anh làm gì thế hả có bỏ tay ra không vợ anh đang nhìn kia kìa ,anh muốn tôi làm kẻ thứ 3 đến bao giờ
_Ai nói đó là vợ tôi ( Tôi giằng tay anh ta mãi k dc anh ta kéo tôi lên trực thăng tôi gào lên nhưng do gió cánh quạt nên có lẽ tôi gào như không)…lên trên trực thăng anh ta vẫn giữ tay tôi và tôi cứ gào 1 mình cho tới khi tới nơi…tôi giật tay
_Đồ biến thái sao anh cứ ép tôi vậy hả ( a ta đi xuống 1 chiếc du thuyền trực thăng đang đỗ trên mặt nước ngó 4 xung quanh đen ngòm)…đây là đâu vậy lại gì nữa đây ( tôi thở dài bước xuống )…trực thăng bay đi anh ta đi vào khoang thuyền 1 chiếc du thuyền thật đẹp đầy đủ tiện nghi như ở nhà chỉ có đièu nó đang lên đênh ở giữa biển tôi đứng bên ngoài tuyết rơi k dám vào …lúc sau rét đến mức tôi thấy lông mi nặng trĩu nhưng vẫn kiên quyết k vào …anh ta vào đó rót rượu như bình thường ngòi uống rượu ăn hoa quả và xem tivi…tên khốn kiếp hắn lôi mình đi để làm gì toàn củ hành mình ,anh thù tôi thì làm gì làm đi lôi ra giữa biển thế này làm gì ( tôi vẫn lỳ ngòi ngoài cửa …anh ta ra mở cửa tôi thấy hơi ấm từ máy sưởi bên trong khoang hắt ra )
_Vào đi tôi tắt đèn đi ngủ đây
_Anh điên roi anh gọi tôi đến xem anh ngủ ư ?
_Tuỳ cô thôi ( a ta nói bụng tôi sôi lên vì đói)…tôi lò dò đi vào trong ấm tôi bỏ áo khoác vì nóng thấy có mùi thơm anh ta đang nấu mỳ cho tôi ăn…khoảnh khắc này giống như ngày đầu tôi gặp anh ta vậy…anh ta đặt bát mỳ lên bàn tôi với ,,,anh ta đập vào tay tôi
_Sao anh đánh tôi
_Cái này cho tôi k phải cho cô
_Ơ ….( tôi quay mặt đi anh ta ăn ngon lành,,dc rồi biết là thù hằn nhưng mà đói thế này sao chịu được) còn gói nào không vậy ?( a ta k trả lời tôi lò dò đi ra tủ mở ra thấy mỳ lièn sướng nấu hẳn 2 gói ăn xong vã mồ hôi cởi nốt lớp len nữa bên trong mặc áo hai dây)…đi qua mặt anh ta ra rót nước uống…chợt nghe tiếng sấm chớp bên ngoài mưa…tôi sợ ôm đầu …sóng thần sẽ tới bất cứ lúc nào đấy mau lái thuyền về bờ đi ( a ta k trả lời rồi tắt đèn lên giường đi ngủ) này nghe tôi nói không tôi sợ sấm chớp từ bé đấy đêm nào sấm chớp tôi k ngủ dc cả đêm đâu ( a ta ném chiếc gối vào người tôi)
_Đi đâu cô cũng mặc thế kia sao?
_Mặc …( tôi cúi xuống thấy mặc hai dây liền chạy đi với áo len mặc) a cấm dc nhìn đấy ( khổ bà còn son quá )…đi qua giường anh ta kéo tay nằm tôi tim đập thình thịch …
_Tim đập nhanh quá sẽ dãn tới nhồi máu cơ tim bất cứ lúc nào đấy ( tôi đẩy)
_Anh định làm gì tránh ra đi ( a ta nhồm lên người tôi)
_Tận hưởng đêm nay đi đáng lẽ tôi đang có 1 đêm tân hôn vui vẻ bên người mới chứ nhỉ ,dùng lại hàng cũ k khoái lắm ( tôi tát anh ta rồi rơi nước mắt)
_Làm ơn tôn trọng người khác đi tôi không đáng để anh sỉ nhục thế này ( thấy tôi khóc anh ta biết bản thân nói quá nên buông tay tôi vội ngồi dậy)…đi ra lấy áo len và nằm ở ghế …nằm khóc tu tu…đến nửa đêm ngay cả khi tôi ngủ cũng vẫn nấc ..thấy anh ta bế lên tôi mở mắt a ta đặt xuống giường…tôi ngồi dậy a ta ôm …
_Đã bao giờ cô đặt bản thân vào vị trí của tôi để cảm nhận chưa,tôi đã từng yêu cô rất thật lòng vậy mà tất cả đã tan biến …tan biến tất cả ( a ta vuốt tóc tôi tôi cúi đầu vào vai anh ta)
_Tôi kb nói gì ngoài câu xin lỗi vì những gì bố tôi đã gây ra ( a ta hôn tôi tôi đẩy) đừng chúng ta không thể được anh đang coi tôi như 1 trò đùa thôi …
_Cô chưa bao giờ nói yêu tôi đúng vậy không?
_Tôi …( tôi lúng túng đúng là tôi chưa bh nói yêu Lâm) cái đó phải nói ra mới dc sao?cái đó chỉ cần cảm nhận kp sao?( a ta hôn tôi rất nhanh và tay bỏ quần tôi giữ)…k thể được anh đang trả thù tôi thì đúng hơn ( a ta nhếch mồm)
_Vui đi đếm nay hãy vui cùng tôi
_Tôi k phải tới để mua vui cho anh
_Cô quên à nếu cô làm tôi vui tôi nhất định sẽ loại chị cô khỏi tổ chức
_Nhất định anh ép tôi đánh đổi hay sao ( chưa kíp nghe tôi nói anh ta đã trèo lên tôi chiếc áo hai dây của tôi a ta kéo đứt dây rồi cắn vai tôi) đau quá sao a cứ cắn tôi vậy ( a ta mặt đỏ lên hai chúng tôi nhìn nhau tôi ngại anh ta bóp mặt tôi xoay lại hôn tôi rồi hôn lên ngực tôi)…bên ngoài trời lại mưa sấm chớp qua ánh cửa kính …anh ta đang cố cho vào để quan hệ tôi cảm giác đau như lần đầu vậy…tôi đau lắm ( măt tôi nhăn anh ta hôn trán tôi)
_4 năm qua cô vẫn gặp tên Tùng đó đúng k?
_Là bạn thôi tôi ngoài anh ra còn chưa biết ai thứ hai cả ( tôi nói rồi ngại quay đi anh ta cười)
_tốt tôi biết ( cho vào dc tôi thở anh ta ôm hôn tôi ,)
_Nhẹ thôi …đau lắm …và rồi tôi và anh ta quan hệ đêm đó 3 lần đến mức tôi k còn sức nằm im anh ta quay sang tôi ngại quay đi…tôi muốn xin anh 1 việc ngoài việc cho chị tôi ra khỏi đó còn 1 việc nữa,anh có thể nào bế Thomas đưa thằng bé đi chơi không?thằng bé k có mẹ lại thiếu tình cảm của bố nữa ( thấy im im tôi quay lại anh dang chống tay nhìn) tôi xin vậy thôi còn về Thuý ( a ta ngắt lời)
_Đáng lẽ nó k nên dc sinh ra là con của tôi
_Anh nói thế mà dc ư ( tôi bật dậy chăn lại tụt ra anh ta cười)
_Cô vẫn vậy nhỉ ( a ta sờ má tôi gạt)
_Thằng bé sinh cùng ngày với Tom của tôi ( anh ta kéo tay tôi trợn mắt)
_Nói lại xem nào ai sinh cùng ngày
_Đêm đó khi tôi vừa sinh Tom thì Trang cũng sinh thomas ( tôi thấy Lâm với máy gọi cho ai đó như anh thư kí)…
_Tại sao k ai nói với tôi Trang sinh con cùng ngày vs Trà
_Dạ thưa hôm đó ông chủ bỏ đi k nghe may 1 tháng sau mới quay về nên lúc đó phu nhân đã xác nhận rồi ạ ( Lâm rơi máy bụp..)
_Sao vạy Trang sinh cùng thì làm sao anh nói tôi biết đi ( Lâm rơi nc mắt nhìn tôi anh ta đang nghẹn gì đó ở cổ như k nói nên lời)….và giây phút này lại 1 lần nữa tôi đang phải lắng nghe những giọt nước mắt trên khuôn mặt anh …chúng đang nói gì tại sao vậy?….


Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN