Tôi Diễn Bừa Mà Các Anh Cũng Coi Là Thật - Chương 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
94


Tôi Diễn Bừa Mà Các Anh Cũng Coi Là Thật


Chương 7


Trên màn hình bình luận có người còn cho là mắt mình có vấn đề rồi: [Tình huống gì đây? Trước đó chưa từng nghe nói qua nha.]
[Trước đây đúng là có tin tức cô ấy hay ra vào bệnh viện, nhưng cô ấy chưa từng đề cập đến nó trong bất kỳ nội dung nào.]
Vì sao lại không thể nhắc tới, dùng đầu ngón chân cũng nghĩ ra, dựa theo tính tình của bọn anti-fan, chắc chắn sẽ lại mắng cô ấy đang bán thảm.
Màn hình an tĩnh một lúc.
Cuối cùng có người nhịn không được lên tiếng: […!Nếu như đây là sự thật, vậy mấy người trước đây mắng chửi thật đúng là thiếu đạo đức, người ta kiếm tiền trả tiền thuốc men cho người nhà, mấy người lại nói trong đầu người ta toàn là tiền.]
[Còn chỉ trích người liên hệ duy nhất của cổ, cô ấy có thể là không còn ai khác để điền, mới điền tên người đại diện, chút chuyện nhỏ như vậy các người cũng cắn chặt không buông.]
Hiện tại có rất nhiều chương trình giải trí, mỗi cái chương trình đều có fan hâm mộ chia phe cánh.
“Thời hạn rung động” đã rất hot từ khi chính thức công bố, khách mời đều là người nổi tiếng, số lượng fan hâm mộ rất đông, lấn áp hết các chương trình khác, thậm chí trước thời gian phát sóng còn được kéo thẳng lên hot search.
Rất nhiều người cảm thấy hứng thú đối với tình yêu nhưng đối với showbiz thì như người qua đường chỉ dừng lại xem bọn họ tranh cãi với nhau, mấy nhà mắng đến mắng đi cuối cùng thường thì Thẩm Phất là người bị mắng nhiều nhất, bởi vì địa vị của Thẩm Phất thấp nhất, fan hâm mộ có sức chiến đấu yếu nhất.
Nhưng những người qua đường này và những fan hâm mộ của nhà khác đối với Thẩm Phất không hiểu rõ lắm, cho dù cảm thấy không hiểu, nhưng sẽ không lún sâu vào trong vũng bùn này.
Chỉ là từ khi phát sóng đến giờ, bọn họ đều tận mắt thấy, Thẩm Phất có đôi khi chẳng làm gì cả nhưng fan hâm mộ của các nhà khác đã bắt đầu khiêu khích ở trong khu bình luận.
Người qua đường muốn nói cái gì, bọn họ sẽ nhảy ra cản trở, bất kể trên trời dưới đất, bàn tay vươn rất dài.
Làm vậy rồi thần tượng của họ có được tung hô hơn không?
Trước đây cũng có một số khán giả không quen nhìn Thẩm Phất bị mắng chửi, chỉ là lười lên tiếng, lười bình luận khi xem chương trình giải trí.
Nhưng bây giờ nhìn thấy cô gái nhỏ trên màn hình sau khi rửa mặt thì ngồi xếp bằng trên giường trả lời tin nhắn, cô đã quen với việc nợ nần, so với những người bình thường bôn ba lao lực như bọn họ không có gì khác biệt, trái tim họ lại dịu đi một chút.
Những người tính khí nóng nảy không khỏi mắng: [Mẹ nó, tôi không chịu nổi tôi phải mắng trước, đám người bêu xấu Thẩm Phất tụi mày thật là hèn hạ, mỗi ngày rảnh rỗi như vậy không bằng đi bới đống phân trước cửa thôn ấy.]
Đám người anti Thẩm Phất này, ngoại trừ bất bình với fan của người ta, phần lớn đều là chó hùa, thật sự không ngờ được loại tình huống này.
Nhất thời tâm trạng phức tạp, thậm chí quên chửi lại.
Hải Đăng Chạy Băng Băng nhìn màn hình, trong lòng không tin được, tình trạng hiện nay của Thẩm Phất ngay cả người yêu bí mật trong ba năm của cô ấy còn không biết.
Cậu ta do dự một lúc, mở hộp thư xem lại ip đã nhờ người kiểm tra, lại xác nhận một lần nữa thì ip cho thấy tài khoản này căn bản không phải của Thẩm Phất, càng có thể là do một fan cuồng nào đó của Chử Vi.
Dưới góc phải là một đám người đang rất dữ dội.

Đó là một nhóm nhỏ fan hâm mộ của Chử Vi, có khoảng hơn chục người trong đó, tất cả đều là vì giúp đỡ Chử Vi đề phòng Thẩm Phất trong chương trình giải trí lần này.
Một người nào đó trong nhóm tên Eyth lên tiếng: Hướng gió bị thay đổi rồi chúng ta nên làm gì bây giờ?
Trưởng nhóm anh đâu rồi?
Hải Đăng Chạy Băng Băng chưa phản hồi, hai tay của cậu đặt ở trên bàn phím, nhưng đầu óc có chút hỗn loạn không biết nên trả lời sao.
Dung Hiểu Trăn và hàng chục người hâm mộ trong nhóm vẫn đang theo dõi buổi phát sóng trực tiếp còn choáng váng hơn.
Tại sao ngay cả fan hâm mộ như bọn họ cũng không biết điều này?
Nếu không có tình tiết bất ngờ này, bọn họ thân làm lão fan hâm mộ của Thẩm Phất gần ba năm nay mà còn không biết.
Những người hâm mộ trong nhóm vẫn còn đang theo dõi cuộc tranh cãi ầm ĩ trên mạng, vành mắt đỏ lên.
“Bọn họ khi dễ người khác quá mức rồi.”
“Không thể để mọi chuyện tiếp tục như vậy được.” Dung Hiểu Trăn kìm nén nỗi xót xa trong lòng, bàn luận ở trong nhóm: “Trước đây chúng ta quá rộng lượng, có thể không trêu chọc nhà khác thì không trêu chọc, tránh gây rắc rối ảnh hưởng đến Thẩm Phất.

Nhưng càng nhỏ bé thì càng bị bắt nạt, hiện tại nhà chúng ta đã bị khinh thường tới mức nào rồi?”
“Từ nay về sau ai chửi chúng ta trước chúng ta liền mắng lại.” Dung Hiểu Trăn cố gắng cho đầu óc tỉnh táo lại, mở vở ra lấy bút bắt đầu ghi chép: “Hiện tại chị sẽ phân chia nhiệm vụ một chút.”
Trong nhóm này đã gom được rất nhiều fan cứng tận ba năm, hiện tại gần như tất cả đều ở đây, sau khi nghe Dung Hiểu Trăn nói, hàng chục người trong nhóm nhiệt liệt hưởng ứng.
“Tiểu Chân, nhà chúng ta vẫn còn mấy fan rải rác bên ngoài, số lượng gộp lại cũng không nhỏ, em đi tập hợp lại hết tất cả mọi người đi.”
“Tiểu Tiền, thống kê hết nhân viên phụ trách quản lý thời gian, để bọn họ dẫn theo một ít fan hâm mộ của nhà chúng ta, từng nhóm thay phiên canh chừng livestream, đồng thời thống kê số liệu một chút.”
“Bá Vương Hoa, cậu kết hợp với các trạm tuyến đầu, thử liên lạc một chút với một vài chủ kênh có trình độ tương đối tốt nhưng không quá đắt, có tay nghề chút, chúng ta sẽ mua một đợt video biên tập cá nhân.”
“Không thành vấn đề.”
“Cứ vậy đi.”
Hiện tại mọi người đang bị ngược đến mức sôi máu gà, hận không thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ trước bình minh.
Tất cả đều được phân phó hợp lý, Dung Hiểu Trăn muốn tự mình đi liên lạc với người đại diện của Thẩm Phất.
Hiện tại đã đến nước này, Lương Hiểu Xuân cũng nên xuất lực.
Gần như ngay sau khi Dung Hiểu Trăn vừa chia xong công việc, liền có người trong nhóm phát hiện ra lượng fan hâm mộ của nhà bọn họ tăng vượt mức.
Các group fan lớn trước đây trên Weibo đã hạ nhiệt từ lâu, nhưng lúc này lại bất ngờ hoạt động sôi nổi trở lại, mỗi phút đều có mấy trăm tin nhắn thông báo, còn có mấy chục fan mới xin vào làm thành viên nhóm.
Cùng với các vị vương hậu khác tất nhiên không so sánh được, nhưng đối với các cô ấy thì đây là tin tức làm phấn chấn lòng người.
Tiểu Chân phụ trách quản lý nhóm fan hâm mộ cũng trở nên kích động, nhưng không quên căn dặn mấy quản lý của nhà mình: “Xem xét cẩn thận, nhất định phải cẩn thận xét duyệt, nhất định không cho bọn anti giả thành fan trà trộn vào.”
Bên này fan hâm mộ của Thẩm Phất bận túi bụi, bên kia livestream vẫn còn tiếp tục.
Những phòng khác còn đang sáng đèn, nhưng phòng của Thẩm Phất đã tối thui, cô theo thường lệ dùng mũ chặn camera.
Hải Đăng Chạy Băng Băng đặt ngón tay trên bàn phím hơn nửa ngày, cứ cảm thấy nên vì chuyện vừa rồi mà nói gì đó, nhưng trong lúc nhất thời không biết nên viết cái gì.

Cậu ta liền nói hươu nói vượn: [Cô ấy rất healthy nha, đi ngủ sớm như vậy.]
Chỉ là không ngờ một câu ôn hòa như thế lại lập tức bị người ta mắng: [Lăn con mẹ mày đi, lại tới gây sự.]
Hải Đăng Chạy Băng Băng:…???
Cậu ta chưa nói cái gì mà, Thẩm Phất tại sao lại đột nhiên có fan rồi?
Nhưng cậu ta cũng tự biết mình đuối lý, rụt người lại, không tiếp tục lên tiếng.
Chỉ là hướng bình luận mới thay đổi một chút, chẳng mấy đã bắt đầu có người hoài nghi đây là biện pháp lăng xê: [Làm sao có chuyện trùng hợp cô ta nhận được tin nhắn thanh toán chi phí như vậy? Lại nói, ai sống mà không gian khổ chứ? Có mình Thẩm Phất không dễ dàng sao? Anh tôi lần đầu tiên quay phim còn gãy xương hai lần trong cùng một tháng kìa!]
[Với lại vừa rồi máy quay tia nhanh như vậy, ai biết cái vị ở trên hồi nãy có nhìn chính xác hay không, chỉ là một cái tin nhắn mà thôi, chưa chắc là sự thật.]
Dung Hiểu Trăn biết đám người này anti chuyện không đúng, nhưng hiện tại thực lực fan hâm mộ nhà bọn họ vẫn còn yếu, trong màn hình bình luận kia ngoại trừ người qua đường ra thì hầu như tất cả đều là fan của nhà khác.
Loại chương trình giải trí về tình cảm này tất cả mọi người đều là quan hệ cạnh tranh, cho dù bọn họ với những fan nhà khác trước kia không có mâu thuẫn, mấy fan nhà khác thấy Thẩm Phất lộ diện cũng phải tới giẫm một cước.
Việc bọn họ cần làm hiện tại là nghỉ ngơi dưỡng sức, ra sức đề cử, phát triển fan club ngày càng lớn mạnh.
“Đêm nay chị sẽ viết cho xong văn bản đề cử*.” Cô nhanh chóng phân phó bên trong nhóm: “Chúng ta phải chuẩn bị tốt tâm lý mất mát, ngày mai nếu như không có ai đến đón Thẩm Phất của chúng ta, chúng ta sẽ bình luận một chút như “Đau lòng muội muội”, “Muội muội đẹp nhất”, tóm lại là mọi người sẵn sàng sao chép và dán, chúng ta nhất định phải dần dần kiểm soát khu bình luận.”
*Nguyên văn: 安利: đề cử một thứ gì đó để ủng hộ idol.

Màn gió tanh mưa máu trên livestream vẫn không ngừng diễn ra, nhưng Thẩm Phất đối với mấy cái này không biết gì cả.
Hôm nay là ngày đầu tiên, tạm thời không có tin nhắn trao đổi gì mới, Thẩm Phất gối đầu lên hai tay nằm ở trên giường ngẩn người.
Bên trong chương trình cuồn cuộn sóng ngầm, nói thật là cô có chút lo lắng về ngày mai.
Nếu không ai đến đón cô thì đúng là có mất mặt nhưng chủ yếu sau đó thì sao, ngày mai liệu trời có mưa không, nếu như trời mưa phải chờ ở bên ngoài cả ngày thì quá vất vả.
Không biết nếu như không đợi được ai đến, chương trình có đồng ý cho phép về sớm tắm suối nước nóng không.
Trở về ngâm suối nước nóng, xem phim rồi ăn những món do ekip tự chuẩn bị thì thật tuyệt vời nhỉ?
Mà lỡ đâu có người tới đón cô đi hẹn hò thì cũng khiến cho người ta nhức đầu.

Ba người trước chẳng tên nào là đèn cạn dầu, cô tránh được thì nên tránh, nhưng nếu như hẹn hò riêng, vậy sẽ tránh không khỏi.
Còn có Giang Thứ.
Thẩm Phất nghĩ đến khả năng anh tự lái xe đến, suy nghĩ lung tung trong đầu bỗng đứt đoạn.
Ngoại trừ Giang Thứ không biết đã đi đâu, tất cả khách mời khách đều đã về phòng, nhưng ngược lại không ai tắt đèn sớm cả.
Hướng Lăng Vân còn thức đêm xem bóng đá.
Trên màn hình bình luận cả đám đều sặc cười: [Anh trai anh cuối cùng là muốn bóng hay là lão bà?]
Chử Vi tựa ở đầu giường xoay khối Rubik.
Rubik là sở trường của cậu ta, nửa phút đã có thể xếp xong một góc một phần tư lại với nhau.
[Cậu ta muốn ở trong tất cả các chương trình giải trí đều phải ra vẻ một lần sao.]
[Liên quan gì đến chuyện của cậu? Tôi cảm thấy nó rất dễ thương đó.]
Tả Mân và Ôn Tranh Hàn một người đọc sách một người xem kịch bản, khu bình luận lại dập đầu một lượt.
Cố Thanh Sương thì đang trải đệm tập yoga trong phòng.
[Má ôi tỷ tỷ dáng người quá đẹp rồi, ch4y nước miếng.]
Tất cả mọi người có chút lo lắng, dù sao đều là người nổi tiếng, tiết mục đầu tiên trong chương trình mà không có ai chọn trúng sẽ rất xấu hổ.
Khách mời nữ sợ đợi không ai tới, khách mời nam cũng sợ xuất hiện đồng thời cùng người khác trước mặt một khách mời nữ thì người được chọn sẽ không phải mình.
Bọn họ đều tính toán ở trong lòng một lát.
Cố Thanh Sương chính là người đang lo lắng nhất lúc này, hôm nay mặc dù cô ấy có tặng cho mọi người chút lễ vật nhỏ, nhưng bởi vì muốn duy trì hình tượng ngây thơ trong sáng nên không giao lưu với mọi người nhiều.
Nhất là Ôn Tranh Hàn và Hướng Lăng Vân, gần như không tiếp xúc với cô.
Chử Vi ngược lại thì rất tốt, sạch sẽ tỏa nắng thích cười, trước khi ăn cơm ở phòng khách còn nói chuyện cùng cô một lúc, nhưng trước khi Cố Thanh Sương đến có từng nghe nói, Chử Vi với Hứa Điều Điều hình như có ràng buộc cp – mặc dù không biết tại sao hôm nay không hề nhìn thấy tia lửa giữa hai người.
Mũi tên của Ôn Tranh Hàn lại tương đối nhọn.
Về Hướng Lăng Vân bên kia, Hứa Điều Điều có vẻ đã có tâm tư, sau khi quy tắc được công bố nửa đùa nửa thật như vậy, Hướng Lăng Vân không đi đón cô ấy thì dường như cũng không tốt.
Càng nghĩ, Cố Thanh Sương càng cảm thấy vẫn là Giang Thứ tương đối ổn.
Trước đó ở buổi họp mặt gia tộc đã gặp gỡ qua, mà bữa tối anh còn ngồi đối diện với mình.
Có lẽ ít nhất anh ấy sẽ vì giao tình của hai nhà mà cho mặt mũi nhỉ.
Nghĩ tới đây, Cố Thanh Sương thả điểm tâm xuống.
Còn có, lúc ăn tối cô có nói hôm nay cô hơi cảm lạnh, mà sau khi quy tắc được công bố xong thì Giang Thứ liền lái xe đi, cũng không biết đi đâu.
Lúc cô ấy nói, Giang Thứ hình như có ngẩng đầu nhìn cô ấy một chút.
Từng xem qua vô số tình tiết yêu đương lãng mạn, trong lòng Cố Thanh Sương âm thầm nổi lên chờ mong.
Không phải là mua thuốc cảm cho cô đấy chứ?
Khu bình luận cũng phát hiện điểm này: [Tôi nói tại sao lại không thấy cảnh quay nào của thái tử gia cả, người biến đâu mất rồi? Xe cũng biến mất?]
[Không phải đã nói khách mời không thể ra ngoài sao? Mịa nó có thật đúng là cho anh ta phá lệ không?]
[Có phải đi mua thuốc cảm cho Cố Thanh Sương rồi không?]
[CMN người ở trên đúng là có duyên, tôi cảm thấy rất có thể!]
[Aaaaaaaaaaa không thể nào? Các người đừng như vậy, anh ý có thể lắm! Trái tim nhỏ của tôi bắt đầu nhảy rồi!]
Trong khu bình luận cũng có người nhìn đám gà cắn thuốc này cảm thấy chả ra sao: [Mắc cười, chuyện còn chưa xảy ra mà các người đã cho là có duyên?]

[= = Không phải thì D đi ra ngoài làm gì? Tôi thấy anh ta tới chương trình này không có thèm đếm xỉa tới các khách mời nữ, chỉ có Cố Thanh Sương là còn có chút ý tứ.]
Trong khu bình luận kịch liệt bàn luận, dưới lầu biệt thự vang lên tiếng gầm xe.
[Quay về rồi?]
[Có VIP nào xem được anh ta xuống xe có cầm theo túi đồ nào không?]
[Có, aaaaaaa, phía trước, anh ấy có cầm một cái túi giấy!]
Cố Thanh Sương đương nhiên nghe được tiếng động cơ xe, không nén nổi chờ mong, dường như muốn lập tức nhìn xem một chút, nhưng camera trong phòng vẫn chưa tắt, làm như vậy thì quá mức không kiềm chế.
Cô ấy nhịn một chút, cố gắng bình tĩnh hết sức tập xong đoạn yoga này.
Sau khi kết thúc, cô mặc một chiếc áo dệt kim, cầm cốc lên, giả bộ như đang đi lấy nước, tới phòng khách.
Giang Thứ đang thay giày từ bên ngoài trở về, thân hình cao lớn anh tuấn kéo một cái bóng thật dài trên mặt đất.
Cố Thanh Sương liếc nhìn túi giấy anh cầm trên tay phải.
Tim của Cố Thanh Sương đập nhanh.
Cô không chào hỏi trước, đi đến quầy bar lấy nước, chờ Giang Thứ chủ động đi tới.
Một bước hai bước ba bước.
Giang Thứ cách ngày càng gần.
Không chỉ Cố Thanh Sương khẩn trương, mà người xem trong khu bình luận cũng khẩn trương đến ngừng thở.
[Aaa đôi này thật sự có thể thành nha!]
Sau đó chỉ thấy Giang Thứ đi ngang qua người Cố Thanh Sương.
Cố Thanh Sương: ?
Nhìn còn chẳng nhìn Cố Thanh Sương lấy một cái.
Màn hình: [?]
Nụ cười trên mặt Cố Thanh Sương chậm rãi cứng đờ, lập tức có chút hoài nghi nhân sinh, cô ta lúng túng nhìn về phía bóng lưng Giang Thứ, chủ động lên tiếng chào: “Giang tiên sinh, anh đi đâu vậy? Mua đồ sao?”
Giang Thứ lúc này mới dừng bước, không hiểu liếc nhìn cô ta một cái: “Có việc?”
Cố Thanh Sương: “À.

không có.”
Giang Thứ sải bước trở về phòng, màn hình vẫn còn im lặng một mảnh.
Có khán giả sắp chết cười, nhịn không được bình luận: [“Anh ý có thể lắm”]
Đám người lâm vào trầm mặc một hồi, bỗng nhiên có VIP chú ý tới dưới biệt thự xe thể thao màu bạc đã đổi thành một chiếc SUV Land Rover.
[?]
[Đổi xe?]
[Mắc cười muốn chết, cho nên đại thiếu gia trở về là đi đổi xe sao???]
[Cũng không hẳn là như vậy.] Có người chụp ảnh lại đoạn Giang Thứ xuống xe trả lời: [Trong túi của anh ấy hình như có đồ gì đó, không biết có phải là chuẩn bị cho khách mời nữ ngày mai hay không.]
Trên màn hình lại lần nữa bùng nổ.
[Quay lại lấy đồ??? Đáng ghét, ngày mai có phải anh ta sẽ không đi đón Cố Thanh Sương hay không? Hiện tại không tìm hiểu rõ ràng con mẹ nó chứ tối nay không ngủ!].

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN