Tôi Diễn Bừa Mà Các Anh Cũng Coi Là Thật - Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
112


Tôi Diễn Bừa Mà Các Anh Cũng Coi Là Thật


Chương 9


Khách mời nữ trước cửa hàng hoa không phải là Thẩm Phất thì là ai?
Ống kính vừa mới dời qua, màn đạn bên trên màn hình ngay lập tức đều có cảm thấy chỉ có thể là cô.
Ngoại trừ cô ra thì còn có nữ nghệ sĩ nào dám tùy tiện chọn cửa hàng hoa làm bối cảnh chứ?
Không sợ bị mùa xuân phồn hoa như gấm bao phủ hả?
Nhưng hết lần này tới lần khác cô cứ đứng ở nơi đó, tóc đen môi đỏ, cổ tay trắng như tuyết, sợi dây màu đỏ quấn quanh mắt cá chân trắng bé nhỏ, thật sự giống như đang phát sáng vậy.
Số lần Thẩm Phất mặc váy ít đến đáng thương, cho dù là đi thảm đỏ, phần lớn cũng chọn áo yếm quần dài khiêm tốn làm chủ đạo.
Khung cảnh quý hiếm, anti fan không nhịn được lặng lẽ chụp ảnh màn hình.
Sau đó lại tức giận.
Nhân phẩm thì cần phải tranh luận lại, nhưng cứ mỗi lần so về chân, so về tay, so về bóng lưng, Thẩm Phất thật sự không thua ai hết.
Ngay cả sau gáy sinh ra cũng đẹp hơn người khác rất nhiều, trở thành mô bản đầu của vô số blogger y học thẩm mỹ.
Mẹ nó có còn công lý hay không?
Sau khi trố mắt nghẹn họng ngắm suốt ba phút, cuối cùng màn đạn cũng có người phản ứng lại: [Cho nên…!Là Thẩm Phất sao? Cười chết mất, lúc nãy mấy người cứ khen mắt cá chân cô ta lên đến tận trời, cuối cùng lại là của Thẩm Phất.]
[A a a a không muốn đâu.] Màn đạn nhất thời kêu rên: [Tại sao anh trai tôi lại chọn Thẩm Phất chứ?!]
Thậm chí còn có fan nóng nảy thẳng thắn mắng: [Đầu óc anh ta không phải bị rỉ sét thì chính là bị mê hoặc rồi! Mẹ nó, cứ tiếp tục như vậy, ông đây sẽ cởi quần ngay lập tức.]
[Người trên, cậu có bị bệnh không? Cậu thích cởi thì cứ cởi đi, đừng tưởng rằng là fan của anh ấy là có thể khoa tay múa chân với lựa chọn của anh ấy, cậu nghĩ mình là ai?]
[Mọi người đừng kích động, chỉ là anh trai nhớ tình xưa nghĩa cũ thôi, chắc anh cho rằng Thẩm Phất không có người nào chọn, không đành lòng thấy cô ta xấu hổ nên mới lái xe tới đây, chẳng phải lúc anh ấy ra khỏi biệt thự dáng vẻ đã rất thong thả không có vẻ gì sốt ruột à?]
[Anh trai thiện lương như vậy, mấy người còn anti, chịu luôn.]
Màn đạn lôi kéo nhau thành một đám, thậm chí còn có fan Chử Vi muốn cứu vãn tổn thất của thoát fan, bắt đầu rưng rưng khen Thẩm Phất: [Thật ra chọn Thẩm Phất cũng không có gì không tốt, ít nhất cô ta xinh đẹp, còn nhà Hứa Điều Điều ha ha = = Nhiều chuyện lại lẳng lơ.]

Fan Hứa Điều Điều phản ứng lại, nhanh chóng đáp trả, màn đạn lâm vào hỗn loạn.
[Ha ha ha, điểm chú ý của tôi nằm ở trên người D kìa, anh ấy làm sao vậy? Cho dù lái xe sáu mươi cây số thì vẫn phải chạy tới hả?]
[Lúc trước là ai đột ngột đoán anh ấy ghét Thẩm Phất nên từng đuổi Thẩm Phất ra khỏi nhà hử? Xem ra sự thật không phải như vậy rồi, cậu đến đây xem tôi có đánh chết cậu không.]
Với tư cách là trưởng đoàn hậu viện, Dung Hiểu Trăn bận rộn đến mức không có thời gian xem livestream.
“Chờ ống kính chuyển đến nhà chúng ta, thì nhanh chóng bắt đầu gõ “Không có người chọn thì không có người chọn, tôi cứ mặc kệ một mình đơn độc”, nhớ kỹ phải đổi giọng một chút, tốt nhất là giả bộ như người qua đường nói vài câu…”
Lời còn chưa dặn dò xong, tin nhắn trong nhóm đột nhiên giảm đi một nửa.
“Không phải, chị Tiểu Dung, chị mau xem livestream đi, có người chọn có người chọn rồi, mặc váy màu xanh lá mới là nhà chúng ta.”
Dung Hiểu Trăn đột nhiên sửng sốt.
Cô vội vàng đóng khung tin nhắn trên màn hình máy tính, chuyển qua livestream.
Đang muốn kích động thì đã thấy có người nói: [Có phải mấy người xem chương trình yêu đương ít quá rồi không? Lựa chọn đầu tiên không có nghĩa là thích đâu, rất nhiều lúc đều là do tính cách lễ phép có hiểu không? = = Để tôi nói cho mấy người nghe sự thật một chút, hai người này trước đây đều quen biết Thẩm Phất, có thể xem là quan hệ cũ, có khi đều cho rằng ngoại trừ mình ra thì sẽ không có ai chọn Thẩm Phất, cho nên mới theo lễ tiết lái xe tới một chút mà thôi.]
Có phải vậy không?
Trái tim kích động của Dung Hiểu Trăn đột nhiên nguội lạnh hơn phân nửa.
Lúc này là livestream riêng biệt, ba địa điểm còn lại cũng đang phát sóng trực tiếp, siêu vip có thể tự do chuyển ống kính, nhưng hầu như ngoại trừ fan trung thành của mấy đôi khách mời ra thì tất cả các khán giả còn lại đều tràn vào bên này, trong khoảng thời gian ngắn khiến livestream bị lag.
Ba chỗ còn lại ngoại trừ một chọn một, thì hiển nhiên chính là không có người chọn, nào có kích thích như hai chọn một bên này?
Đừng nói khán giả không lường trước được tình huống như vậy, chính Chử Vi cũng không nghĩ tới cuộc chiến hai chọn một khốc liệt lại rơi vào đầu mình.
Giang Thứ tới làm gì?
Đừng nói là anh ta cũng có hứng thú với Thẩm Phất chứ.
Chẳng lẽ là do trước khi xuất phát, mình vui sướng khi người gặp họa nên bị anh ta ghim? Cuối cùng thành ra tự mình gây chuyện?
Chử Vi lặng lẽ liếc nhìn con xe Land Rover khiến người khác phải chú ý của Giang Thứ, lại nhìn xe BenBen mini tiện nghi của mình, cậu ta cố gắng duy trì nụ cười cứng ngắc trên mặt.
Sớm biết thế thì dù có ra sao cậu ta cũng phải nhờ công ty đổi cho cậu ta một chiếc xe hơi hàng triệu trở lên mới được.
“Đến lượt khách mời nữ lựa chọn, hai vị khách nam có muốn tranh thủ một chút cho bản thân hay không.” Đoàn làm phim theo dõi biết đây là cảnh tượng đỉnh cao, ống kính vội vàng kích động đuổi theo.
Chử Vi đang muốn hạ cửa sổ xuống xe thì đã nghe thấy một tiếng cửa xe đóng lại, Giang Thứ bước xuống xe, vẻ mặt dưới mắt kính râm màu lam đậm nhìn không rõ biểu tình, trước tiên anh ngoắc tay với Thẩm Phất một cái: “Ngớ ra làm gì? Cô đến đây cho tôi.”
Thẩm Phất: ?
Màn đạn sắp cười chết luôn: [= =D Mẹ nó, xin anh nói chuyện dễ nghe giùm cái, đây là cách mời nữ sinh, hay nói cách khác là muốn hẹn hò với người ta sao hả?]
[Ha ha ha mặt Thẩm Phất cũng đen xì rồi.]
Giỏi thật, không ngờ lại giành trước một bước.
Chử Vi cũng vội vàng có một học một bước xuống xe.
Cậu ta vịn tay vào cửa xe chưa đóng, lộ ra một nụ cười ngại ngùng với Thẩm Phất: “Thẩm Phất, cửa xe của anh mở vì em đấy.”
“…” Thẩm Phất lúng túng.
Màn đạn cũng lúng túng theo.
[Cứu mạng, anh trai tôi bị làm sao thế này?]
Học theo người khác giỏi thật.
Khiến Giang Thứ sắp tức chết.
Chử Vi cũng không ngờ tới mình lại nói ra những lời như vậy, thật sự quá căng thẳng.
Nhưng trước kia khi hai người ở bên nhau, Thẩm Phất đã nói thích dáng vẻ thiếu niên của cậu ta, chắc bây giờ cô vẫn thích cậu ta như vậy.
Thẩm Phất ngồi xe buýt tới đây nên hiện tại vẫn còn say xe chưa kịp bình tĩnh lại, bởi vậy cũng không mở miệng.
Cô đang ở trung tâm xoáy nước, bản thân cô có những cân nhắc riêng của mình.
Tổ chương trình sắp xếp một nhiệm vụ ẩn cho các khách mời nữ thành công ghép cặp hẹn hò, vừa rồi khi chờ ở cửa hàng hoa, Thẩm Phất đã nhìn thoáng qua tin nhắn mà tổ chương trình gửi tới.

Nhiệm vụ ẩn rất phức tạp, yêu cầu không được báo cho khách mời nam rằng có nhiệm vụ như vậy, để cho khách mời nam lần lượt mua bảy tám thứ, bao gồm bánh gạo nếp ở trung tâm thành phố, bánh kếp ở tòa nhà Marriott, và một số loại thuốc tiêu hóa không thể giải thích được.
Hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ tích được điểm phần thưởng riêng biệt dành cho các khách nữ.
Điểm số là tiền sau khi chương trình kết thúc.
Với tính tình nóng nảy như chó kia của Giang Thứ mà chịu mua cho cô mấy thứ này sao? Có khi anh ta sẽ trừng mắt nhìn cô rồi ném cô ấy sang một bên không chừng.
Xác suất chọn Chử Vi để hoàn thành nhiệm vụ có lớn hơn không?
Tuy Chử Vi thiếu quyết đoán, nhưng tính tình kiên nhẫn có thể xem như là một ưu điểm của cậu ta.
Đoàn làm phim tiếp tục quy trình: “Xem ra khách mời nữ của chúng ta vẫn chưa chọn được, nếu không hai vị khách mời nam thử nêu ra những lý do vì sao mà khách mời nữ nên chọn mình đi? Hai bạn có thể kể ra ưu điểm của mình.”
[Ha ha ha ha tổ chương trình biết cách chơi ghê, mọi người xem biểu cảm biến hóa khó lường của thái tử gia kìa.]
[D: Chuyện này có hợp lý không? Tại sao không có ai muốn cua tôi?]
[Mẹ nó mẹ nó, cậu học theo Giang Thứ, nghi ngờ có hợp lý hay không chính là nội tâm thái tử gia lúc này đấy.]
Đến đoạn cạnh tranh khốc liệt này, người qua đường thích xem tạp kỹ yêu đương rõ ràng đã vượt qua fan, trên màn hình đều là những người tích cực thảo luận nội dung của show, trong khoảng thời gian ngắn không có chỗ cho fan chèn ép.
Tuy fan Chử Vi hầu hết đều chán ghét Thẩm Phất, nhưng lúc này so với việc mắng Thẩm Phất, thì chuyện quan trọng hơn chính là anh trai bọn họ không thể thua.
[Có ý gì, Thẩm Phất không được chọn anh trai tôi à? Chỉ có Thái tử gia của các người là đẹp trai nhiều tiền nên người khắp thế giới đều yêu thích anh ta sao?]
[= = Thẩm Phất rõ ràng thích anh trai tôi hơn, ánh mắt cũng rơi trên người anh tôi khá lâu đấy.]
Có người thích Giang Thứ: [Có phải ánh mắt fan Chử Vi các người đều có vấn đề hết rồi không?]
[Fan Thái tử à, có muốn xem lại bản ghi rồi đếm xem anh ta xuất hiện trong tầm mắt Thẩm Phất bao nhiêu giây hay không?]
[Kỹ xảo lật mặt của fan Chử Vì có thể đi đóng kịch hát Tứ Xuyên đấy.] Trong nhóm Dung Hiểu Trăn bắt đầu có người chửi bới.
Thích nhìn người ta lúng túng lắm, đúng không?
Giang Thứ hung hăng trừng mắt nhìn đoàn làm phim trên nóc xe một cái.
Xác suất cô chọn anh vốn không lớn rồi, không phải làm như vậy thì càng khiến cho Chử Vi có cơ hội hơn sao?
Tổ chương trình các người không ham tiền, có đúng không?
Thấy Thẩm Phất nhìn qua, ngón tay Giang Thứ siết chặt thành quyền, mất tự nhiên lạnh lùng nói: “Đừng do dự, tùy cô chọn ai cũng được, không sao cả, cô chọn vị bên cạnh này thì tôi có thể nghỉ ngơi một ngày.


Thẩm Phất: ?
Thẩm Phất xoay người xách túi đi về phía Chử Vi.
Chử Vi vui vẻ ra mặt.
Giang Thứ: ???
“Chờ chút.” Giang Thứ tức giận nói: “Vừa rồi có lẽ khách mời nữ không nghe rõ, tôi trình bày lại một lần nữa.


Màn đạn sắp cười chết rồi: [Giả vờ bị sét đánh.]
“Đến lượt tôi.” Chử Vi cười cười, nói: “Không biết nội dung hẹn hò hôm nay là gì, nhưng tôi tin mình đã chuẩn bị đầy đủ, Thẩm Phất, anh tin mình có thể cho em một trải nghiệm hoàn mỹ.”
Ngay cả cậu ta cũng muốn vỗ tay cho mình, như thế mà còn không chọn cậu ta thì chờ làm gì nữa?
Sắc mặt dưới kính râm Giang Thứ biến đổi không ngừng.
Thẩm Phất thấy anh còn có chuyện muốn nói, ung dung dừng lại chờ anh, chỉ nghe thấy Giang Thứ mất nửa ngày mới ép ra được một câu từ sau kẽ răng: “Xe của tôi tốt.

Thẩm Phất: “…”
Giang Thứ: “Tôi lái xe nhanh hơn.”
Thẩm Phất: “…”
Giang Thứ Tư suy nghĩ một chút, lại tiếp tục nói: “Không nhìn xe, chỉ bàn tới chuyện nhìn mặt thôi thì cũng nên chọn tôi.”
Thẩm Phất: “…”
[Cười chết tôi rồi, mặt trái của kỹ năng theo đuổi nữ sinh xin tham khảo người đàn ông đeo kính râm màu xanh.]
Thẩm Phất một lời khó nói hết, ở trong lòng nói với hệ thống: “Có thể châm chước cho tôi một chút được không, đổi đối tượng tấn công thứ tư thành người khác đi mà, cậu xem vị này có giống đã mở mang tầm mắt rồi hay không? Củ sen còn hiểu biết hơn anh ta nhiều.”
Chử Vi nghe thấy những lời này, nhất thời cảm thấy yên tâm hơn.
Cậu ta vòng hai bước về phía đầu xe, đã chuẩn bị mở cửa ghế lái phụ cho Thẩm Phất.
[Tôi hoàn toàn không nghĩ tới, buổi đầu hẹn hò lại thành ra là Thẩm Phất và Chử Vi.]
[Ngày xuân hẹn hò bên nhau, chuẩn bị bữa tối trong phòng bếp lại cùng một nhóm, chắc hai người này muốn phá kính quay lại rồi.]
“Chờ chút.” Giang Thứ cuối cùng không kiềm chế được nữa, tháo kính râm treo trên vạt áo, buồn bực nói: “Chỉ có cậu có chuẩn bị thôi hả? Tôi cũng đã chuẩn bị rồi.


Anh đi vòng qua cốp xe rồi lấy ra một túi giấy kraft khổng lồ.
Sau đó lại lấy ra một túi giấy nhỏ từ trong túi giấy kraft, giọng điệu trầm thấp, hơi mất tự nhiên: “Thẩm Phất, lại đây.”
[Là thứ thái tử gia mang tới biệt thự ngày hôm qua, bên trong có gì vậy?]
[Mẹ nó tò mò ghê, ống kính mau di chuyển qua đi.]
[Có khi nào là thẻ đen không, D: Cô gái, em không thể thoát khỏi lòng bàn tay của tôi đâu.]
[Ha ha ha ha, người bên trên làm tôi cười muốn chết.]
Thẩm Phất chần chờ một lúc, sau đó lại đi tới nhìn.
Khán giả trước màn hình chỉ thấy Thẩm Phất nhận túi giấy, vẻ mặt ngẩn người.
Sau đó cô ngẩng đầu nhìn Giang Thứ một cái.
Một giây sau cô lên xe Giang Thứ.
Chử Vi còn đứng trước cửa ghế lái phụ: ?
Màn đạn: [?]
Giang Thứ lại đeo kính râm lên lần nữa, khóe miệng khẽ nhếch, anh liếc Chử Vi một cái.
Xe của Giang Thứ nghênh ngang rời đi trong lúc màn đạn còn chưa kịp phản ứng gì.
[Mẹ nó??? Cứ bỏ lại tất cả ở phía sau như vậy á, cuối cùng là vì sao, có chuyện gì mà VIP tôn quý chúng ta không thể xem???]
Trong lúc nhất thời, không còn ai nhớ đến chuyện mắng Thẩm Phất nữa, tất cả đều đang gãi tim gãi phổi muốn biết diễn biến tiếp theo..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN