Tôi Không Phải Là Vampire,tôi Còn Hơn Vậy Nữa.
Chương 28 : Couple
Ánh nắng ấm áp kêu gọi cô chủ xinh đẹp thức dậy, ánh nắng lần mò từng ngóc ngách trong căn phong trắng lạnh lẽo và dừng lại ở gương mặt cô chủ xinh đẹp. Ánh nắng nâng niu và mân mê tựng lọn tóc đen óng ả và trượt dài trên làn da mịn màng và trắng trẻo. Như hiểu ánh nắng đang gọi mình, cô thức dây, tiện tay vuốt nhẹ một lọn tóc của mình. Cô nhẹ mỉm cười, đúng rồi, từ hôm nay đã có người yêu mình rồi nhỉ? Có nên vui không? Lấy tay vỗ nhẹ mặt, cô bước xuống giường và đi làm vệ sinh cá nhân.
Hôm nay cô sẽ thay đổi, không mắt kính, không đầu xù tóc rối nữa, phải sống thật với bản thân thui. Mái tóc buộc vổng lên để lộ vầng trán cao rộng, người vẫn mặc đồng phục của trường nhưng được biên đổi chút ít. Chiếc áo vest màu xám tro được nó quăng vào sọt rác, chiếc váy đen kẻ caro cũng được nó thay bằng chiếc vay trắng viền xanh lam nhạt và nó cũng gỡ luôn cái cà vạt vướn víu mà thay vào đó là một vái nơ đen làm điểm nhấn. Chân mang đôi giày bata màu trắng tinh khôi, nó khá hài lòng với mình trong gương. Hôm nay nó không đem theo sách cổ ngữ nữa mà thay vào đó là chiếc laptop đời mới hàng hiệu số lượng có hạn. Nhìn nó ngừoi ta phải thốt lên
“Chuẩn không cần chỉnh”
Bước ra xe Franky đã đợi sẵn, anh khá bất ngờ trước bộ dạng của nó hôm nay, bồ đồ mang phong cánh tao nhã của trường đã được bàn tay của nó làm thành bộ đò ai ai cũng muốn mặc. Lên xe đi đến trường, và đương nhiên điều không thể tránh đó chính là nhưng lời bàn tán xôn xao về nó. Nhưng đương nhiên là nó cũng mặc kệ. Nó hiện giờ chỉ đang mong một người.
-KAMI!!!!!-tiếng kêu Aya vang lên làm nó hơi giật mình.
-Cậu….cậu…hôm qua dám cả gan bỏ mình, thật xấu tính mà..-cô phụng phịu, tay khoanh trước ngực.
-Xin lỗi nhak, cho Aya kẹo nà, chịu hok?-nó lôi trong túi ra nhưng viên kẹo màu trắng trắng,hồng hồng, lai có chút xanh dương nhưng viên kẹo lại trong suốt. Trông ngon mắt vo cùng, bởi vì thế Aya mới thích và đặc biệt kẹo cực kì ngon nên cô lcs nào cũng nài nó cho kẹo.
-Nè!!!-tiếng hắn vang lên. Nó giật mình quay lại, hắn đang đi lại chỗ nó vơi gương mặt hơi bực dọc
-Chuyện gì?-nó tròn mắt hỏi.
-Sao cho cô ấy kẹo mà không cho anh là sao? Em hơi bị thiên vị nhak!!-Hắn phồng má trông yêu cực. Các học sinh xung quanh nhìn chằm chằm.
Nó bụm miệng, bật cười trước hành động của hắn. Hơ, trông nó,lúc này…đẹp quá!
-Rồi nè, cho anh đó-dúi ba viên kẹo vào tay hắn. Hắn cười mãn nguyện, bá vai nó.
-Phải vậy chứ!!-bỏ một viên vào miệng còn hai viên cất vào túi. Tất cả các học sinh, người thì mắt mắt tròn mắt dẹt, người thì trố mắt ra.
“Xưng hô anh…em. Hắn bá cổ nó, và quan trọng là NÓ CƯỜI” Không lẽ….Tụi nó là COUPLE?
-Khá chính xác đó-nó nói.
Các học lại một phen sửng sốt. Còn nó với hắn thì cùng nhau đi tới lớp trong tình trạng, tay trong tay. Thông tin đương nhiên là được truyền ra khắp trường, ai ai cũng biết, ai cũng biết tụi nó là couple. Chó dù vậy, lượng fan của tụi nó vẫn tắng lên không ngừng. Fan boy liên tục tặng chocolate cho nó thì bị hắn ăn sạch bách, còn tặng hoa hồng thì hắn thẳng tay vứt sọt rác. Hắn cũng vậy, các fan girl tặng gấu bông thì nó lấy đem về nhà chưng, tặng nhưng thứ khác thì không biết bằng cách nào chỉ lơ món quà đi một chút là nó biến mất hoặc trở thành mây bụi. Hai người trở thành một đôi đẹp nhất mọi thời đại. Và đương nhiên trong một câu chuyện cổ tích thì không thể nào thiếu được thành phần xấu xa. Lý Mộc Kim đã nghe được tin này, người mà cô không ngờ sẽ là người chiếm lấy tình yêu của mình nhất. Thật không cam tâm, nổi tức giận vì bị nó tước mất danh hiệu Nữ Hoàng-Người đẹp nhất chòn chưa nguôi thì bây giờ nó còn đoạt luôn cả người cô yêu.
-Đáng giận!-Nghiến răng ken két cô rủa. Tay nắm chặt thành hình nắm đấm.
-Tôi không có được Ken thì không ai có quyền được có!!-mắt cô long lên sòng sọc.
———————tôi là đường phân cách thời gian và không gian——————–
-Kami, anh đói~~!!!-Hắn lay vai nó(au:anh này càng ngày càng có vấn đề về giới tính)
-Thế tự đi mua đồ ăn đi-nó nói, giọng lạnh băng.
-Em nói thế mà nghe được hả? Em phải đi cùng em chứ!-anh làm nũng, phồng má lên trông rất đáng yêu.
-Đi mà, nha!-anh mỉm cười toả nắng làm nó hơi đỏ mặt.
Đưa nguyên bàn tay ụp lên mặt hắn mà đẩy ra.
-Đi thì đi!-nó đứng dậy bước đi. Hắn thì sau khi nó đi thì hắn cũng chạy lại và nắm lấy tay nó. Tay nó mềm mềm và mịn màng như cục bột làm hắn cứ muốn nắm mãi.
Hai người dắt tay nhau bước xuống căn tin làm xáo động cả hành lang. Và…Nhân vật phảm diện đã xuất hiện
-Ken-sama~~~!!-Tiếng nói vừa vang lên, tất thảy các học sinh xì thành tiếng. Một thân ảnh màu vàng vàng lao đến đến ôm cổ Ken.
-Nè bỏ ra, bỏ ra đi chứ!!-hắn lấy tay đẩy Mộc Kim ra. Nhưng Mộc Kim vẫn dai dẳng không chịu buông. Bỗng bàn tay hắn bị siết chặt, rất lạnh, chỉ một cái nắm tay đã làm anh cảm thấy như chu du ở tuyết sơn.
-Bỏ..ra-nó nói, giọng lạnh băng, nhưng hình như nó đang cố kiềm nén.
Mộc Kim hơi hoảng, hơi thả lỏng tay chứ chưa buông hẳn. Vẫn cố gắng nghênh mặt.
-Không, anh ấy là người yêu tôi mà-cô hất mặt.
Bàn tay nó lại càng siết chặt, cố gắng kiềm chế cô gằn từng chữ
-Bỏ ra-giọng nói lạnh đến mức tưởng chừng ngợp thở, đóng băng cả giác quan.
-Tôi không bỏ, anh ấy là người tôi yêu, cô là người vô liêm sỉ cướp người yêu tôi lại còn dám lên mặt. Ba mẹ cô có dạy cô không vậy. Tôi nghỉ ngày xưa ba mẹ cô cũng thuộc dạng cướp người yêu của người khác nên sinh ra loài tạp nham như cô vậy phải không?-Mộc Kim sổ một tràng.
Mắt nó trợn lên, bàn tay nắm chặt tay hắn buông lõng. Xúc phạm nó, nó có thể bỏ qua, nhưng xúc phạm ba mẹ nó thì nó hoàn toàn không thể tha thứ. Ngước đôi mắt màu vàng rực lên nhìn Mộc Kim, mái tóc cũng bắt đầu chuyển màu.
-Cô…nói…gì…nói lại xem…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!