Tôi Không Phải Là Vampire,tôi Còn Hơn Vậy Nữa. - Chương 38 - Dã Ngoại 5_Ngày Vui Choy:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
44


Tôi Không Phải Là Vampire,tôi Còn Hơn Vậy Nữa.


Chương 38 - Dã Ngoại 5_Ngày Vui Choy:


Lại một ngày mới bắt đầu, đâu tiên au xin lượt bỏ phần đánh thức hai anh vào buổi sáng. Tụi nó hôm nay không xuống dưới nhà hàng ăn vs trường mà tự nấu nướng ăn. Nó không phản đối vì món nó ăn rất đơn giản nên việc chỉ là của Aya. Rất tội cho hai tên con trai bị Aya lôi vào bếp cùng làm chứ không cho ngồi chơi xơi nước.

“Bộppp! Kenggg! Xoảng!!!” Một chuỗi các tiếng ồn phát ra từ trong bếp.

-Ấy chết rồi, máu me tùm lum rồi sao đây?-Tiếng Na Hee

-Trời đất ơi! Sao cắt miếng thịt nát bấy vậy nè!-Tiếng Aya nói khi thấy thành quả của Ken.

-Ê ê! Định giết người hả! Bỏ xuống-Anh Ken la lối.

-Chết rồi lỡ làm bễ dĩa rồi!-Anh Na Hee tiếp tục.

40p sau

-XONG!!!-Cuối cùng cả ba đã cho ra đời một món ăn cực kì “Hoành Tráng” nếu phải đặt tên thì chắc chắn nó sẽ đặt là “Bầy Nhầy!”

-Nhìn vầy thui chứ ngon lắm đó nha!-Ken nói. Gắp một đũa:

-Itadakimasu!-Anh ngoặm một phát, nhai nhai nuốt, sắc mặt không thay đổi, anh bật dậy, chạy qua chỗ nó, nói nhỏ vào lỗ tai nó cái gì đó để nó đưa anh một cái bọc trắng. Aya và Na Hee thấy lạ nên bèn thử, mỗi người cắn một miếng.

Đùng đùng!-Một món ăn thật sự là quá sức tưởng tượng…Dở không tả nỗi.

-Ngon hok?-Ken hỏi, mặt đểu giả.

-Hức, cho tôi nước-Aya kêu, chạy lại phía tủ lạnh.

-Ple ple-Na Hee lấy tay quệt lưỡi.-Gớm quá! Anh Ken sao anh không nói!!

-hề hề!!! Xin lỗi!* ngoàm nhoàm”

-Cậu ăn cái gì vậy Ken?-Aya hỏi

-Mỳ!-Ken trả lời

-Của Kami hả?sao cậu ăn được?

-Xin! Vả lại vắt chút máu động vật vào nên ngon số dách-Ken cười tít mắt.

1-2-3

-Kami à! Còn không cho mình ăn với!/Chị cho em một gói đi mà!!-cả hai nhao nhao lên. Nó im lặng chỉ tay sang bên hắn. Cả hai người đồng loạt nhìn về phía hắn một cách gian tà, còn bạn Ken thì vẫn ngây thơ ngồi ăn một cách say sưa.

-Hửm?-Bạn ấy ngước mặt lên.

-Mỳ?-Cả hai đồng loạt hỏi.

-Ai biết!-Bạn ấy lại tiếp tục ăn.

-Này thì không biết!-Cả hai nhào vào Ken, thọc cù lét đủ mọi chỗ, đặt biệt Aya còn nhéo một phát mạnh ngay eo làm Ken giật bắn. (Au:Thiện tai! Thật là thốn quá đi! Làm người ai làm thế! MẠNH VÀO!) Sau lời động viên của tác giả thì anh Ken trở thành đống lùi giẻ rách sau màn “Lột xác” theo đúng nghĩa đen của Aya và Na Hee. Các bé đã có đồ ăn còn bạn Ken thì nôn tất cả những gì đã ăn. (Au xin được lượt hết phần sau)

Không ngoài dự đoán, nhóm nó là nhóm trễ nải nhất, tụi nó phải lãnh đủ màn thuyết giáo của bà cô trên xe nhưng chả có đứa nào thèm để ý, chỉ coi như ruồi muỗi vo ve.

-Hôm nay chúng ta sẽ đi thăm Chùa Vàng Kinkakuji nhak sau đó là rừng trúc Rừng trúc Arashiyama. Các em tập trung tại xe lúc 11h trưa chúng ta đi ăn và các em chơi tự do.-Cô phổ biến lịch trình, các học viên nghe răm rắp. Mọi học viên đều làm theo lịch trình duy chỉ có nhóm 4 tụi nó là khác người, Chùa Vàng tụi nó liếc một cái, từng trúc thì nhìm một chút rồi cũng đi chơi tự do chả thèm đá hoài gì tới nữa. Bước tới một cái ghế đá, hai thằng con trai chạy đi mua đồ ăn, 10p sau hai tên quay về cầm trên tay bốn 4 ly.

-Kakigori đó! Ăn đi!(au:cho bạn nào chưa biết kakigori là đá bào với sữa đặc và siro khác nhau , tráng miệng ở bên Nhật hen! Mấy bạn cứ lên mạng là biết mà!)

-Xong rồi!-nó nói làm cả đám há hốc mồm, nhanh dữ, tụi hắn mới ăn có 3 muỗng thì nó đã hoàn thàng nhanh gọn rồi.

-Giờ chúng ta đi kiếm gì chơi đi hen!-Aya lên tiếng.

-Ok!-Mọi người hưởng ứng.

Pingggg Pongggg!

-Ai đó ra liền!-một phụ nữ trung niên bước ra.

-Ủa? Có ai đâu!-bà nhìn quanh rồi quay vào nhà.

Pinggggg Pongggg

-đợi chút! Tôi ra ngay!-một chàng trai tầm 20 đi ra

-Hể? Ai vậy ta!-anh nhìn quanh rồi lắc đầu vào nhà

-Tới cậu đó Ken! Đi lẹ lên!-Aya nói nhỏ.

-Nhưng mà nhưng mà…-Ken ấp úng

-Lẹ Lên-Cô giương chân đạp một phát Ken nhào ra, tay bấm luôn chuông cửa.

Pinggg Pongggg

-Lại thằng nào phá chuông nhà bà đấy!-một người phụ nữ hầm hầm bước ra! Ken thì không kịp trở tay vì vẫn còn hơi ê cái cước mà Aya tặng.

-Chạy đi bà con!-Đám kia xách dép chạy. Ken lấy lại tinh thần cũng chạy luôn. Bà kia không phải dạng vừa, bà ấy bắt đầu…THẢ CHÓ!! Chạy được một quãng, nó bắt đầu chậm dần.

-Xin lỗi nhak!Aya!!-Nó đưa tay cho Aya, cô nắm lấy.

-Bye bye!-nó nói

-Dịch chuyển!-nó nói làm Na Hee và Ken ngoác mồm.

-NOOOO!CHƠI KHÔNG ĐẸP!TÁNH KÌ!!!-Ken la to! Mặt ngước lên trời, làm sao anh bay được khi đây toàn là con người, thế là anh dốc hết sức mà chạy,kể cả Na Hee cubgx chịu chung số phận.

—————–tôi là đường phân cách thời gian——————-

-Ramen ở đây ngon thiệt đó Kami*Nhoàm nhoàm*

-Uhm!-nó cũng tán thành.

-Không biết hai tên kia giờ sao ha!-Aya nói

Tại một góc nào đó.

-Damm it! Mệt quá-Ken đang nằm úp mặt xuống nên đường. Bốn con i nư kia đã được cột vào một cột điện.

-Kami!Em chết với anh-Ken tiếp tục nói.

-Đi! Đi tìm hai người họ!-Na Hee giục.

-Ờ!-Ken cũng đứng dậy.

Quay lại chỗ nó–

-Mình đi thôi! Ông chủ tiền tôi để trên bàn nhak!-Aya nói.

Vừa bước ra khỏi quán Ramen thì.

-Kami/Aya!!!!-tiếng của hai chàng trai vang lên.

-Chào!!-nó tỉnh bơ.

-Chào cái con cào cào! Sao dám bỏ tụi tui lại HẢ!!!!-Cả hai quát lớn.

-Thích!-vẫn cái giọng coi trời bằng vung ấy làm ai đó tức điên lên.

-Haizzz nè!-Aya chìa ra hai cái Taiyaki(au:Bánh cá nhak!)

-Woa có Aya là dễ thương nhất!-Na Hee reo lên. Aya mặt hơi đỏ. Ken cũng hậm hực lấy một cái mà ăn.

-Giờ chúng ta làm gì đây, giờ là 12h…-Tất cả rơi vào im lặng, hình như tụi nó quên một cái gì đó khá quan trọng.

-Cô kêu tập trung lúc mấy giờ nhỉ?-Aya lên tiếng.

-HỚOOOOO!!Thôi chết rồi! Cô kêu tập trung lúc 11H!Chạy về lẹ!-Cả đám quýnh quáng.

-Cái tội phá chuông rồi bị chó rượt!!-Na Hee la lên.

“Bấm chuông! Chó rượt? Chạy!” Pưng! Một ngọn đen được thắp sáng.

-Aya!!-Nó la lên. Aya nhanh chóng vịnh lấy nó.

“Sao cái này thấy quen quen!!?”

-Xin lỗi lần nữa! DỊCH CHUYỂN!!-nó lại biến mất.

-NOOOO!!!!NỮA SAO TRỜI!!!!CHẾT TIỆT!!!!KAMIIIIIIIIIII!!!!!-Tiếng kêu của hai chàng trai vang vọng khắp nơi.

-Chúng em xin lỗi cô!-Cả hai tụi nó và Aya cuối đầu.

-Hừ thôi được rồi!các em về phòng đi!-Cô đẩy nhẹ gọng kính.

-XIN LỖI!!!!TỤI EM ĐẾN TRỄ!!!!-Tụi hắn cũng chạy về.

-CáC EM LÀM GÌ MÀ GIỜ MỚI VỀ!- bà cô quát! Chả còn kiêng nể gì Ken nữa

-Xin Lỗi-Na Hee xin lỗi! Ken thì vẫn phớt lờ.

-Haizzz thôi về phòng đi! Hôm nay dì gì cũng là ngày cuối nên các em thu dọn đi là vừa.-bà hạ giọng

-Rồi rồi rồi!-Tụi hắn lết lên lầu 6. Mệt quá nên cũng chẳng đá hoài gì tới tụi nó.

-Đi tắm thôi!-Aya nói với nó.

-Uhm! Hai cậu! Cấm có hành động biến thái gì!-nó đi mà còn cảnh cáo một câu làm hai anh lạnh sống lưng. Hai cậu cũng đi tắm luôn.

“Trong lúc tắm…”

-Kami à! Cậu thật sự sẽ trở về nơi đó khi nguyên tố thứ tư tỉnh giấc ư?-Aya hỏi, giọng buồn buồn.

-…-nó im lặng, cái im lặng cho biết câu trả lời.

-Không được, mình se ngăn không cho nguyên tố thứ tư bộc phát!-Aya cương quyết. Nó nở một nụ cười nhẹ, nụ cười đẹp mê li, đây đúng là thứ mà người ta gọi là tình bạn.

Tắm rửa xong, hôm nay nó diện lên một bộ váy trắng tinh khôi với bông hoa hồng xanh ngay eo làm nó trở nên đẹp ma mị, một vẻ đẹp lạnh lùng khó cưỡng. Hắn vẫn như vậy, đen thui từ trên xuống dưới nhưng vẫn rất đẹp, cực kì tuấn mỹ. Aya thì mặc váy hồng thêm cái áo hoodie trắng làm cô càng dễ thương. Cuối cùng là Na Hee, anh vẫn quần jean và áo thun màu xanh lá, rất đơn giản nhưng vẫn tôn được nét đẹp của anh lên.

-Bây giờ tụi mình làm gì đây?-Aya hỏi.

-Hay là tụi mình ra bờ sông gần đây đi!-Na Hee đưa ra ý kiến, lập tức ý kiến đó được đồng tình.

Thả bộ thong dong trên đường đi, chẳng mấy chốc tụi nó đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, đặc biệt là người con gái màu trắng vfa người con trai màu đen, một sắc nước hương trời, chim sa cá lặn, thiên tiên khó bì.

“Mình cứ cảm giác quên quên gì?!!!”-Ken nghĩ.

-Tới rồi!!-Aya nói lớn, cô chạy thẳng xuống bờ đê, tụi nó cũng chạy theo. Nó bắt đầu trải khăn, để một cái giỏ tre lên rồi nói

-Ăn!-chỉ một chữ là tụi kia hiểu, tụi kia biết là nó cực kì kiệm lời mà. Cái giỏ mà nó mang có hàng tá đồ ăn luôn nào là tempura( dạng giống tôm chiêm lăn bột) Sushi, có bánh dầy và bánh manju(bánh màn thầu nhật)… Và tưởng chừng như không thể nhưng tụi nó vẫn dọn dẹp hết đống đồ ăn.(au:kinh khủng khiếp)

-Mấy giờ rồi?-nó hỏi, Ken lấy điện thoại ra nhìn rồi nói.

-7h rồi!-Ken nói, tụi nó ra đây lúc 3h 30p, bây giờ là 7h vậy tụi nó đã ra đây 3 tiếng rưỡi.

-Ken,cho chút lửa!-nó nói, tay chỉ vào đống củi khô. Ken búng tay một cái, một ngọn lửa cháy lên bập bùng.

-Đúng là vam hệ Hoả!-Nó nói nhỏ.

-Đốt lửa trại nha!-nó phát động, cả đám háo hức.

-Uhmm…A!-nó như nhớ ra cái gì đó, đưa tay ra sau lưng rồi lấy ra móc khoá hình guitar màu nâu nâu.

-Gì vậy?-Aya hỏi.

-Guitar-Nó trả lời, ai cũng ngạc nhiên cho đến khi nó bấm cái nút màu trắng phía sau cái móc khoá thì cây guitar đột nhiên trở thành kích cỡ to.

-Woa! Hay thật, đồ của Kami toàn đồ tốt không hen!-Aya cười tít mắt.

-Nghe hok?-nó hỏi.

-Nghe!!-Tất cả đồng thanh. Nó bắt đầu hát.

Singing Radiohead at the top of our lungs
With the boom box blaring as we’re falling in love
I got a bottle of whatever, but it’s getting us drunk
Singing here’s to never growing up

Call up all our friends
Go hard this weekend
For no damn reason,
I don’t think we’ll ever change

Meet you at the spot,
Half past ten o’clock
We don’t ever stop,
And we’re never gonna change

Say, oh just say forever, stay
If you stay forever, hey
We can stay forever young

Singing Radiohead at the top of our lungs
With the boom box blaring as we’re falling in love
I got a bottle of whatever, but it’s getting us drunk
Singing here’s to never growing up

We’ll be running down the street, yelling kiss my

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN