Tôi Không Phải Là Vampire,tôi Còn Hơn Vậy Nữa.
Hiềm Khích Với Tiên Giới
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Sau những ngày cực khổ học tập và thi cử! Tác giả vẫn chưa dứt việc, chap này là dành tặng cho các độc giả thân yêu! Chụt! Hun một các bạn một cái! Ahihi! Thôi lảm nhảm đủ rồi, mọi người bắt đầu đọc nhak!
-Ta tuyên bố! Chủ Nhân mới của Băng Quang tộc! Băng Quang Tử Thanh!!-Giọng bà dõng dạc tuyên bố, làm thức tỉnh biết bao sinh vật đang chấn kinh dưới kia! Lập tức tứ phía rầm rộ hò hét! Chiếm ngưỡng sắc đep của vị chủ nhân mới, và trong lòng chắc chắn ai cũng muốn chiếm đoạt và mong muốn “cầu thân” với gia tộc này.
Sau buổi lễ, Băng Quang tộc nhân tất cả đều trở về chính điện. Nó quyền quy ngồi trên băng ngai, kế bên ở dưới thi tứ đại hộ pháp cùng bà cũng bắt đầu an toạ. Chỉ một lúc, một vị công tử tướng mạo bất phàm, lịch thiệp xuất hiện và chào hỏi.
-Tại hạ họ Hoàng hiệu là Võ Đại, xin ra mắt tân chủ nhân Băng Quang tộc!-Hoàng Võ Đại cung kính, vẻ mặt tươi cười nhìn nó.
-…-nó im lặng, nụ cười của Hoàng Võ Đại có chút méo, lập tức dồn dập.
-Chẳng hay vị trên kia tên gì?-Hắn tiếp tục khua mồm. Mắt nó vẫn không lay động, như có như không lộ vài tia khinh thường. Người của thiên giới, đại đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, đáng thất vọng.
-Hoàng công tử! Chuyện đó để sau đi! Chẳng hay công tử đến đây là để…?-Dương nhanh nhẹn đáp lại trước khi nó đá bay tên trước mắt.
-À!! Tại hạ chỉ có chút lễ mọn muốn tặng cho vị chủ nhân nhân ngày lễ nhận chức thôi!-Hoàng Võ Đại lập tức lộ vẻ đắc ý, tay dâng lên những viên linh đơn được cho là thần dược do chính tay Thái Thượng Lão Quân tinh luyện, những món đồ trang sức đắt tiền cùng nhiều vật mà không thể định hình được. Nhiệt độ giảm dần theo từng khắc, không khí thì không biết loãng dần hay cô đặc lại chỉ biết là sự khó thở đang dồn dập lên những người có mặt tại đây.
-*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm.-Kim khinh thường buông ra vài chữ. Hoàng Võ Đại đang vui vẻ lại giận tím mặt.
-Tiểu cô nương! Dù là người của Băng Quang tộc thì ta cũng đáng tuổi ca ca của cô đấy!-Hắn giận nhưng vẫn cố gắng tỏ thái độ nho nhã trước mặt nó.
-Hoàng công tử! Xin ngài giữ chút thể diện cho tiểu muội tôi! Cảm tạ quà của ngài nhưng chúng tôi không cần! Mời ngài quay về và gưi lời chúc sức khoẻ cho Thái Thượng Lão Quân!-Ayame lên tiếng.
-Tiễn khách!-cô tiếp tục, Hoàng Võ Đại ấm ức không cam tâm hậm hực bước ra khỏi của.
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
*Hoạ hổ, hoạ bì, nan hoạ cốt
Tri nhân, tri diện, bất tri tâm
Tạm dịch là:
Vẽ hổ, vẽ da, khó có vẽ được xương
Nhìn người, nhìn diện mạo, nhưng không thê nhìn được tâm tính-chắc các bạn đã hiểu rồi nhể!
Chương nhiệm vụ mật
Franky à! Chừng nào mới tới vậy?-Niran mèo nheo
-Chắc khoảng 15 phút nữa là tới rồi!-Franky mỉm cười.
-Nhưng thật sự nhiệm vụ lần này là gì vậy?-Mộc Kim không kìm lòng được mà hỏi.
-Uhm… Anh cũng không rõ lắm nữa… Chỉ biết là có dính dáng với Băng Quang đại tộc!-Anh buông câu một cách bình thản nhưng lại làm chấn động hết thảy 4 con vamp!
-Anh nói cái gì!!!??? B…Ba…Băng Quang tộc???-Abigail lắp bắp.
-Đúng!- Anh nói, không có ý gì là đang đùa.-Nhưng… Tuyệt đối chúng ta không được phép gặp mặt cung chủ!
-Tại sao?-Abigail thắc mắc
-Vì nếu làm phậc lòng người đó! Chúng ta có thể sẽ…chết!-Anh vẫn bình thản như không phán một câu làm 4 đứa kia tiếp tục kinh hoảng. Mọi người lập tức rơi vào im lặng, theo đuổi suy nghĩ của riêng mình.
-Franky,…có phải nhiệm vụ lần này của chúng ta là thiếp lập một mối quan hệ tốt với Băng Quang tộc không?-Ken im lặng một hồi thì rốt cuộc lên tiếng.
-Suy luận rất tốt nhưng anh cũng không chắc nữa!-Anh cười nhẹ nhàng.
-Em vẫn không hi..
-Tới rồi!-Franky lớn tiếng, dồng thời nhảy ra khỏi thuyền, mọi người cũng lân lượt mà nhảy theo.
-Trước khi đi nhận chúng ta cần đi gặp một người.-Anh rảo bước, để lại cho mọi người một dấu chấm hỏi to đùng.
Len lỏi qua từng hàng cây nhuôm ba màu Trắng Xanh Đỏ nhạt, cả đám người bắt gặp một thân ảnh cực kì quen thuộc.
-Na Hee? Na Hee!!!-Niran reo lên, vui mừng. Na Hee giật mình quay lại, lại thấy một đám người quen đang đứng đó!
-Mọi người!-Cậu vui vẻ chạy đến.
-Na Hee? Sao cậu lại ở đây?-Ken có chút không hiểu nhìn Na Hee rồi nhìn Franky.
-À gia tộc em tới dự lễ thay ngôi của Băng Quang tộc! Em thì không dự mà được Franky gọi đến đây.
-Tại sao?-Ken nhìn anh
-Thêm nguồn nhân lực thôi! Nào chúng ta đi thôi.-Anh vẫn tiếp tục cười nói
~*~*~*~*~tua qua đôi chút~*~*~*~*~
-Chúng ta đang đi đâu vậy?-Na Hee hỏi
– Đi gặp vài người!
Tụi hắn bước vào một băng phách điện rộng lớn nguy nga tráng lệ, phía trên là 5 con người cao quý Xanh lá, đỏ, tím, vàng và xanh trắng. 5 người tất cả đều che đi một nửa khuôn mặt chỉ chừa đôi mắt quyền lực.
Ánh mắt chợt đanh lại, thân ảnh màu xanh lá sử dụng tốc độ không kịp bưng tai phóng tới, tung một cước vào bụng
Ken. Hắn không kịp trở tay lại kinh ngạc mắt trân trân nhìn vào nữ nhân trước mặt.
-Ta cảnh cáo ngươi! Không được tới gần chủ nhân! Bằng không ta sẽ…
-Huyền Vũ hộ pháp, mau dừng lại!-Tiếng của một nữ nhân có tuổi vang lên làm câu nói của lục y nữ nhân dừng lại, thuấn di về chỗ ngồi.
-Xin lỗi về việc lúc nãy! Ta là người đã triệu tập các ngươi đến đây. Ta có việc cần nhờ.-Nữ nhân ngân lên giọng nói ấm áp.
-Việc ta cần nhờ là….
~*~*~*~thời gian dần trôi~*~*~*~
Mọi người kinh ngạc cùng sửng sốt. Tất cả nhìn nhau rồi nhìn nữ tử trên kia.
-Xin thứ lỗi! Tại sao ngài có 4 người bất phàm bên cạnh lại nhờ chúng tôi?
-Ngươi thật sự không cần biết!-Người ấy đổi thành chất giọng băng lãnh đến đáng sợ.
Mọi việc xong xuôi! Tụi hắn ra khỏi băng điện cùng Franky đi về phía các gia tộc đang trú tạm.
-Ôi con trai và con dâu tôi kìa!-Bà Tenwayu reo lên khi thấy vợ chồng hắn.
-Tụi con chào mẹ!-Abigail lễ phép, bà mỉm cười hài lòng.
-Cún con, con dâu, lại đây nào!-Cặp của Niran và Mộc Kim cũng không thoát khỏi mẹ.
-Chào mẹ ạ!-Cả hai cùng nhau đồng thanh,
-Sao hôm nhận chức chúng ta không thấy tụi con.-Cả hai bà mẹ cùng hỏi.
-Tại tụi con bận bé Santoso/Mizuki ạ!-Cả hai cặp nhanh nhẹn đáp.
-Ồ thế à! Thế là hai thằng bây may đấy! Vì nếu tụi bây có ở đây thì sẽ bị tân chủ nhân hớp hồn mất!-Hai bà cười khúc khích, còn hai thằng thì tỏ vẻ không mấy để tâm.
-Thôi được rồi! Mau nhập tiệc cùng mọi người đi tụi con!-Hai ngươi lôi 6 đứa vào buổi tiệc đang nhộn nhịp.
Nhiệm vụ đó là gì? Tại sao lại cần đến tụi Ken? Và quan trọng là nó có ảnh hương đến câu chuyện của chúng ta hay không? Các dấu hỏi được đặt tra đang chờ đợi câu trả lời thoả đáng! Mời mọi người tiếp tục theo dõi chap tiếp theo của câu chuyện nhé!!!!
P/s:Yêu các đọc giả nhiều!!! Hun *Chụt* chạy né tát!!! Ahihii
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!