Tôi Không Phải Là Vampire,tôi Còn Hơn Vậy Nữa. - Tiếp
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
23


Tôi Không Phải Là Vampire,tôi Còn Hơn Vậy Nữa.


Tiếp


Tụi nó cùng nhau quay trở về trường, tất cả đều tách nhau ra và tìm một nơi lí trưởng để có sự yên tĩnh riêng. Nó lại một mình bước lên sân thượng, vẫn cái lang cang đó, vẫn không khí đó, thật hiu quạnh. Những hạt tuyết cứ thế mà rơi, nhẹ nhàng mà mỏng manh đến lạ, chỉ vừa chạm tay nó thì đã tan ra, không khí lạnh cóng, lạnh đến tê tái nhưng vẫn không lạnh bằng linh hồn của người con gái. Đến bây giờ nó vẫn nghĩ, nó không sống, nó chỉ tồn tại thôi.

Cạch!! Tiếng cửa nhẹ mở, Ken bước vào, gương mặt thoáng ngạc nhiên khi nhìn thấy nó.nhưng ngay lập tức hơn hở chạy đến bên nó rồi ôm chặt lấy thấy hình nhỏ bé đó.

-Kami! Em đã đi đâu vậy?-Hắn thì thầm, giọng pha chút giận dỗi.

-Không…đi đâu cả!-nó lạnh lùng. Hắn càng ôm nó chặt hơn.

Cái ôm làm nó muốn khóc, rất muốn oà khóc nhưng lí trí vẫn không cho phép. Hắn sẽ ra sao? Khi nó rời xa…chắc chắn sẽ đau đớn lắm, thôi thì nó tình nguyện đóng vai ác, tình nguyện nói những lời đau đớn chứ không để hắn chịu sự mất mát. Hít một hơi sâu thật sâu, nó gạt tay hắn ra, cúi gằm mặt.

-Ken…
Hắn vẫn còn ngơ ngác vì nó gạt tay hắn ra

-Chúng ta…chia tay đi!-Nó gằn mạnh xuống. Hắn sững sờ tột độ khi nghe từng chữ thoát ra khỏi bờ môi ấy.

-Ha ha! Em giỡn phải hok! Không vui đâu!-hắn túm lấy vai nó.

-Không! Chia tay đi!-Nó lặp lại, tưng lời nói như cứa vào tim hai người. Hắn bàng hoàng, trái tim như bị ai bóp nghẹn, chia tay sao? Một mối quan hệ kết thúc dễ dàng quá nhỉ? Thật nực cười nhưng…hắn không cam tâm.

-Tại sao? Tại sao chứ!? Kami!!!-Hắn gào lên, túm chặt lấy hai vai nó.

-Buông ra…!Đau! Đau quá!-Nó cố dùng sức đẩy hắn ra, nhưng vô ích.

-Không không!! Kami!!! Em phải nói! Em phải nói! Nhìn vào mắt anh!! Hãy nói em không còn yêu anh!-Hắn lay thật mạnh nó. Nó đau đớn, nhưng vẫn cố nuốt vào trong, nhìn thẳng vào đôi mắt kiêm định đó.

-Tôi..Không Yêu anh!!-Nó kiên quyết.

-Không!! Tôi không tin! Tôi không tin!-Hắn như một con thú hoang thật sự, ham muốn chiếm đoạt nó trỗi dậy. Áp môi mình vào môi nó mà ngấu nghiến, hắn mạnh bạo đưa lưỡi minh vào trong từng ngóc ngách trong miệng nó mặc cho nó chống cự. Hắn bắt đầu di chuyển xuống dưới cổ, rồi vai, sau đó đưa nanh cắn một phát vào cổ nó.

-Á!! Đau ! Đồ đê tiện!!!-nó vùng vẫy, cố gắng thoát khỏi con thú kia.

-Em ghét tôi đến vậy sao? Em! Sẽ thuộc về con quỷ này mãi mãi!!!-Hắn càng tức giận hơn, tay xé mạnh vạt áo của nó.

-Tôi ghét anh!! Anh là đò sở khanh!-Nó lại càng cố gắng, không còn sức để sử dụng quyền năng.

Tong.!!

-Mặn?-Hắn bỗng dừng lại khi thấy mặn nơi đầu lưỡi. Ngước lên thì thấy gương mặt thiên thần kia, đang khóc, từng giọt nước mắt trong veo chảy dài trên gương mặt. Bỗng dưng hắn thấy mình thật tồi tệ, tồi tệ đến mức chỉ một chút nữa thôi là đã làm vấy bẩn người con gái kia. Nhìn gương mặt đầm đìa nước mắt mà hắn chỉ muốn chết đi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN