Tôi không thích... - Chương 10:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Tôi không thích...


Chương 10:


-Con hãy cho Alette ở tại nhà con đi, mẹ sẽ nói cho con bé _ Bác nó vừa uống trà vừa nói chuyện với 1 chàng trai cao ráo và đặc biệt là Tây
-Ồ con rất hoan nghênh con bé sẽ được ở đây luôn với con đấy
-Đừng chọc con bé quá đấy
-Tất nhiên ! Em gái iêu dấu ai dám trêu đùa lố được
-Ừm
-Mà mẹ có cho Phu nhân biết chưa ?
-Dấu thôi. Dù bà ta có hỏi con bé ở đâu hay làm gì thì cũng im bặt cứ coi như là con bé và mình đã chấm dứt tất cả
-Vâng
Còn nó vẫn đang nằm ngủ cho đến xế chiều, bỗng chuông đt nó reo lên
-Alo
-Khi nào mày mới về
-2 tuần
-Mua dùm tao vài thứ
-Không hỏi thăm có khỏe không ? Suốt ngày lải nhải mua mấy thứ gì đâu không
-Vì mày là bạn teo, gáy cmg đấy
-Không dám, kêu anh 2 tao mua đấy không rảnh lết xuống nông thôn mà mua
-Cđ
Nói xong nó tắt máy nhìn thông báo trong điện thoại thì thấy hắn và cô nhắn cả chục tin. Nó bật tin nhắn của hắn
-“Hẹn gặp em vào ngày mai”
-???
Nó đang chầm ngâm suy nghĩ thì thấy hắn nhắn lại ( ôi đitme nhắn cả 6 tiếng trước và giờ rep liền)
-“Là ngày Công chúa gia tộc Alette xuất hiện, em không có mặt sao ?”
-À ra là thế, mong được gặp
Nhắn xong nó liền vô vệ sinh để chuẩn bị đi xuống dưới nhà. Nó bước ra ngoài với bộ đồ giản dị, quần jean và chiếc áo hoodie và đôi boots
-Bác và anh Josh
-Ừm , em gái lâu năm không gặp _ anh liền tới khoác vai nó
-Mới gặp cách đây 1 tháng cơ mà
-Phải nói lố 1 chút chớ
-Mai con chuyển qua nhà anh Josh ở nhé với lại khi nào về VN anh Josh cũng sẽ theo con về luôn _ bác nó nói
-Vội vậy sao bác ?
-Ừm ngày mai cô ấy sẽ về đây ở
-Không sao qua nhà anh thì vẫn như bên này thôi, chỉ khác là nhà anh sẽ không có đầu bếp
-Uii không nhất thiết
-Con về đi, giờ mẹ với em sẽ vào bệnh viện
-Để con chở 2 người
-Ừm
Vừa đi vừa tán phét chuyện trên trời dưới đất, lâu rồi mới được nói chuyện như vậy cảm giác như 1 gia đình nhỏ vậy
——————
-Nè rep được chưa ? _ Anh 2 nó hỏi hắn
-Quá được _ Hắn nói mà giọng vui cực kì
-Mai được gặp lại rồi nhé
-Ừm mà mai mấy giờ bay nhỉ
-Khoảng 3h chiều, mà mày đi 1 mình ?
-Đi thay mặt bame thôi cũng tính không đi nhưng thôi nghĩ lại
-Đi để gặp crush
-Hmmm
—————
Tới bệnh viện, 2 người bước vào trong thang máy và đến ngay cửa phòng thì thấy mẹ nó đang chăm sóc rất tận tình
-Em dâu, vất vả quá rồi
-Ụa chị _ Mẹ nó vội dọn dẹp và đưa ghế cho bác ngồi
Còn nó thì đứng đầu giường nhìn cô ấy, nhìn cô lúc này trông có chút ngây thơ
-Mẹ định khi nào cho em ấy về nhà ? _ Nó vừa nhìn cô vừa nói
-Chắc ngày mai, mẹ sẽ dọn đồ em ấy về
-Con bé chắc sẽ mừng lắm nhỉ. Chị mong con bé ấy sẽ có thể thay Alette làm được tất cả
-Chị cứ yên tâm đi em sẽ dạy
-Quả là được mẹ dạy thì sẽ hơn đứa con cả của mình
Nó ngước nhìn lên đôi mắt bà, gương mặt mẹ nó có chút ngạc nhiên về câu nói đó
-Con nghĩ em ấy sau khi hồi phục không biết sẽ làm được trò gì hay là chơi hết cả thành phố rồi quay về ngôi nhà nhỏ nhỉ
-Được rồi nó sẽ không giống con đâu
-Ừm ! Mong là vậy
-Con cũng mau chuẩn bị bữa tiệc sắp tới đi _ Mẹ nó nói
-Con cũng rất mong tới ngày đó để xem em ấy ăn diện như thế nào đấy
Nói rồi nó quay mặt bỏ đi làm cho mẹ nó bất ngờ
-Tội lỗi của ai trước sau gì cũng là người đó gánh nên cẩn thận _ Bác nó nói xong cũng ra ngoài
Nó đứng bên ngoài chỉ biết lặng im, không hề cảm xúc. Bỗng lúc này có một bàn tay đặt lên vai nó và nói bằng tiếng Pháp
-Đừng lặng thinh như vậy
Giọng nói quen thuộc mà nó không bao muốn nghe lại
-Lại là anh sao ? _ Nó ngẩng mặt lên đối diện với gương mặt đẹp trai ấy
-Lâu rồi không gặp
-Quen sao ?
-Đừng vờ nữa, anh biết là em vẫn còn ghim chuyện đó
-Anh trai của cô em gái nằm trên giường bệnh ? Người từng yêu ? Đùa đủ chưa ?
-…
-Tôi đã từng nghĩ sẽ không cho anh nếm mùi hạnh phúc nhưng sau chuyện đó thì cô em bé bỏng sẽ đau lắm đấy
Bước đi trong lòng nặng nề, nó chưa hề muốn gặp người con trai đó. Giúp cô em được khỏe mạnh coi như là trả ơn anh ta vì đã cho nó biết yêu là gì. Cười với những điều đó
—————————–
-Thiếu gia, đã lâu không gặp
-Ừm, mà sao không ai ở nhà vậy ? _ Anh 2 nó vừa về tới nhà là hỏi
-Dạ, phu nhân và bà chủ đã ở bệnh viện còn tiểu thư mới về thì đã ra ngoài
-Bệnh viện ?
-Thật ra phu nhân đã ở bệnh viện được 1 tuần chăm sóc cho người thừa kế ngôi vị sắp tới
Ông quản gia nói mà không quên gì
-Sao không ai nói cho tôi hết vậy, lấy xe đến đó _ Anh nó bỏ vali xuống và chạy ra ngoài thì Bác nó cũng vừa về tới
-Con trai về rồi thì lên phòng nghỉ đi chứ
-Bác ! Sao không ai nói con biết
-vì muốn tốt cho bé con của ta, ta muốn nó hưởng thụ cuộc sống bình thường như bao người khác
Nói xong bà mỉm cười và bước lên phòng
-…
Anh nó cũng lên phòng và nghỉ ngơi sau chuyến bay dài
_Khách sạn ****_
-Alo
-Nghe nói anh đã tới nước Pháp thì phải_ Giọng nó bên đầu kia
-Phải mà sao nay em lại gọi được tôi thế
Hắn vui mừng không tả nỗi
-Chỉ là thay mặt người anh 2 đang mệt nên tôi chào hỏi, không được ?
-Được chứ
-Bye
-Ơ ! Tôi tưởng em mời tôi đi tham quan quê hương của em chứ
-Nay tôi bận, hẹn bữa khác
-Okkk
Nói xong nó cúp máy, có chút vui vui nhưng cũng không có gì. Còn hắn thì vui biết mấy rồi.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN