Tôi Là Ai - Chương 20
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


Tôi Là Ai


Chương 20



Sau trận đó, mọi người không ai dám hó hé gì về Vân Phi cả. Vân Phi lại tiếp tục trú tâm vô luyện tập.

Sau trận đó, Vân Phi càng tránh mặt Châu Kim Lăng hơn, cô không muốn có lời đồn đại nào nữa.

Châu Kim Lăng cảm thấy mình càng lúc càng thất bại, Châu Chí Thành cũng biết điều đó.

Một hôm, Châu Chí Thành gọi cháu trai ở lại nói chuyện.

“Con với Vân Phi thế nào? Con bé vẫn tránh mặt con sao?”

Châu Kim Lăng lắc đầu rồi gật đầu “Con không thể tiếp cận được cô ấy, chào một cái cũng không được. Sáng sớm khi thức dậy, con thường bước ra khỏi phòng trước cô ấy một giây, nhưng cô ấy vừa thấy cũng bỏ đi luôn. Con không biết phải làm sao hết ông à!” Châu Kim Lăng thở dài.

Châu Chí Thành suy nghĩ đắn đo một lúc rồi nói “Sau này tranh thủ thời gian, đưa con bé ra ngoài chơi. Sẽ dễ dàng xích lại gần nhau hơn. Cố lên. Ta không muốn mất đi đứa cháu dâu tốt này.” Châu Chí Thành vỗ vỗ vai Châu Kim Lăng rồi rời đi.

Châu Kim Lăng nghĩ, nói chuyện với cô ấy còn không được làm sao đưa cổ ra ngoài chơi đây?

Châu Kim Lăng suy nghĩ đắn đo mấy ngày liền, thì cơ hội cuối cùng cũng đến. Hôm đó, mọi người đang luyện súng, thì Vamos nói “Anh Lăng, đã lâu chưa ra ngoài chơi. Em nghe nói ngày mai có buổi đấu giá xe moto khá lớn ở phòng hội nghị khánh sạn năm sao lớn nhất thành phố. Nghe nói có một chiếc xe moto rất đặc biệt, đưa từ nước ngoài về đây, phụ kiện siêu đẳng, nhưng chủ nó lại không muốn dùng nữa, đem đi đấu giá. Chiếc xe đó tên là… ừm… gì nhỉ? Hình như là Báo Đen, cực cool. Ngày mai chúng ta đi xem thử đi.”

Chờ mãi cũng có dịp, Châu Kim Lăng nhanh chóng đồng ý “Được.” Anh liền quay sang rủ rê Vân Phi “Phi Phi, đi xem một chút không, tiện thay đổi không khí, ở trong căn nhà này hoài cũng không tốt lắm.”

“Chị Phi Phi, đi đi nha.” Vamos tiếp lời.

Vân Phi mặc dù cảm thấy ở trong căn nhà này rất tốt, chẳng có gì xấu cả, nhưng như Châu Kim Lăng nói vẫn nên thay đổi không khí. Cô đã nhốt mình trong đây hơn một năm rồi.

“Vậy được. Tôi sẽ rủ Vi Vi cùng Rein.”

Châu Kim Lăng có hơi hụt hẫn, đáng lí anh định bảo tên Vamos này tự đi riêng đi, anh muốn cùng cô có cuộc hẹn hai người để vung đắp tình cảm. Nhưng cô lại muốn rủ thêm hai người khác nên anh cũng đành chịu. Có đập một cái bóng đèn thì cũng xuất hiện hai cái bóng đèn khác, thôi thì chụm lại ba cái, cho sáng lóe cả mắt luôn.

Châu Kim Lăng gật đầu chấp nhận.

Buổi đấu giá chính thức bắt đầu từ lúc tám giờ tối. Những vị khách đến buổi đấu giá này đều là những người có máu mặt trong giới đua xe chợ đen. Ai nấy cũng phất khởi khi đến dự buổi đấu giá và luôn chuẩn bị sẵn sàng để giật chiếc xe yêu thích về mình.

Đoàn người Vân Phi nhờ có Vamos tinh ý bắt bọn họ phải mặc đồ cho thật ra dáng dân ăn chơi, có khí chất, nên bọn họ dù không ai đem một đồng nào cũng được vào dự.

Trước khi những chiếc xe moto được bày bán, không khí trong căn phòng này trở nên khá ảm đạm. Thường vẫn là những đối thủ trên đường đua, chuyên dùng tiểu sảo để có thể giành chiến thắng, nên bọn người này không ai ưa ai, trừ một số rất ít.

Bọn người Vân Phi tìm một góc còn trốn mà ngồi vào, ổn địn vị trí.

Ánh đèn sân khấu lóe sáng lên, mọi người đều tập trung lên đó. MC là một cô người mẫu khá bốc lửa với nước da hơi ngâm nhưng hé răng liền làm lóe mắt mọi người, hàm răng trắng sáng.

“Lady and gentlemen, chào mừng đến với buổi đấu giá moto quy mô lớn nhất thế giới.”

Một tràn pháo tay nồng nhiệt vang lên.

“Không để cho mọi người chờ lâu, buổi đấu giá của chúng tôi chính thức bắt đầu.”

Một tràn pháo tay rầm rộ hơn nữa. Các chiếc xe moto sáng bóng, siêu ngầu lần lượt được dắt ra, vô cùng bắt mắt. Giá khởi điểm cũng cao ngất ngưỡng. Giá chót lại cao hơn gấp chục lần.

Bạch Vi Vi tim đập theo từng tiếng ra giá vang lên, cảm thán “Chậc chậc. Chỉ cần trộm được một chiếc xe thế này, liền có thể trở thành triệu phú.”

Vamos cười “Cô nghĩ có thể trộm được sao? Mà cho nếu cô trộm được thì còn toàn thây để mang đi đấu giá? Nằm mơ giữa ban ngày.”

“Hứ. Sau này tôi sẽ trộm nhiều thứ giá trị hơn.” Bạch Vi Vi mạnh miệng nói.

“Được. Xem sau này cô làm thế nào.” Vamos tỏ vẻ khinh miệt.

“Đừng có khinh thường tôi. Sau này tôi giàu sẽ không nhớ đến anh đâu.”

“Tôi không cần tiền của đồ trộm cắp.”

Bạch Vi Vi tức giận “Anh.”

Vân Phi âm trầm nhìn hai người “Nếu hai người cứ cãi nhau lại làm phiền người khác như vậy thì đi ra ngoài mà cãi.”

Hai người kia sợ hãi, rụt cổ lại không hé nửa lời.

“Sau đây là chiếc xe cuối cùng, một siêu phẩm từ một chủ nhân khá trẻ tuổi. Chiếc Báo Đen của Dương Thắng.”

Chiếc Báo Đen mà mọi người ở đây đều mong đợi đã được dắt ra. Nó oai phong như một con báo – chúa tể của rừng xanh trị vị trên cao nhìn xuống, nó cao ngạo đáp lại những ánh mắt thèm thuồng dưới kia. Tiếp sau đó là người đàn ông chủ của chiếc xe bước lên sàn.

Vân Phi từ đằng xa nhìn đến, không thấy rõ mặt lắm, nhưng cô luôn có một cảm giác rất quen thuộc khi nhìn về người đàn ông đó.

MC ngại ngùng nói “Mọi người cứ việc lấy xe, chủ cứ để tôi.”

Làm một tràn cười cho quan khách.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN