Tôi Là Behemoth, Nhưng Bị Nhầm Với Mèo Con
Chương 22: Quyết đấu
“Vâng, nhờ anh cả đấy. Ana-san.”
Tại guild.
Các nhà thám hiểm khác nhanh chóng tập họp sau khi nghe về trận quyết đấu ấy.
Arnold là người hỏi thế, và sau đó anh bình tĩnh gật đầu.
“Vậy thì, chúng ta sẽ bắt đầu trận đấu giữa nhà thám hiểm Rank D, Aria cùng với thú cưng của cô ấy, đấu với nhà thám hiểm hạng C, Kassman, con trai của nam tước. Nếu Kassman chiến thắng, anh ta sẽ có được Aria làm vợ, còn nếu Aria chiến thắng, sắc lệnh giết thú cưng của cô ấy phải bị hủy bỏ ngay lập tức. Cả hai có phải đối gì không?”
Arnold đã trở thành trong tài của trận đấu theo yêu cầu của Aria, người đang giải thích luật lệ của trận đấu.
“Tât nhiên là không.”
“Không có.”
Chắc chắn Kassman sẽ không phản đối vì gã là kẻ ra điều kiện. Hắn ta cười toe toét trong khi trả lời.
Aria cũng không có bất kì lựa chọn nào khác ngoài chấp nhận.
Hoặc là một bên bị giết.
Hoặc là một bên bỏ cuộc.
Hoặc là một bên mất đi khả năng chiến đấu.
Kẻ thua phải đáp ứng yêu cầu của kẻ thắng là điều kiện tiên quyết của trận đấu này.
“Vậy thì, nếu cả hai đã sẵn sàng, BẮT ĐẦU!!!”
“Nyan (Icicle Lance)!!”
Sau khi Arnold vừa tuyên bố.
Tama lập tức đánh phủ đầu cùng với cơn giận dữ tột cùng.
Kĩ năng mà cậu lựa chọn để dùng là Icicle Lance.
Cậu nhắm đến ngực trái của hắn ta.
Vì mày đã làm chủ nhân thân yêu của tao phải khóc, mày sẽ phải…
Cậu có ý định sẽ giết chết Kassman để phòng trừ hậu họa.
Nhưng—
“Kukuku… Vô ích thôi.”
Kassman lại nở một nụ cười kiêu ngạo, vì lý do nào đó, hắn không thèm né đòn tấn công ấy.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, một lớp sương mù nhiều màu sắc phủ lấy hắn.
Thay vì đâm xuyên qua Kassman, Icicle Lance lập tức biến mất khi chạm phải lớp sương mù kia.
“Không… Thể nào?!”
Hắn ta hủy được kỹ năng của Tama.
Aria ngạc nhiên khi thấy được điều đó.
“Nhẫn bảo vệ Ma thuật… một trong những gia bảo nhà ta, cha ta trước đây cũng từng là là một nhà thám hiểm, và ông đã truyền lại vật này cho ta. Nó là môt vật phẩm ma thuật có thể hủy toàn bộ các kỹ năng ma thuật khác.”
Aria và Tama bị sốc khi nghe được điều đó.
Kassman, hắn đang khoe khoang về chiếc nhẫn này ở ngón giữ trên bàn tay phải của mình.
“Khốn kiếp… Ra là thế! Dù mình hy vọng hắn có át chủ bài nào đó khi thách đấu với chủ nhân, nhưng mình không ngờ hắn lại làm
thế này.”
Sau khi nghe lời giải thích của Kassman. Tama nghiến răng bực bội. Lúc này đây, cậ v ẫn bị hiểu lầm là một con mèo nguyên tố.
Vậy nên, những kỹ năng mà cậu có thể dùng chỉ giới hạn trong ma thuật nguyên tố.
Ngay từ đầu, Tama đã chẳng là gì đối với Kassman.
Đó là tại sao Kassman cho phép Tama chiến đấu cùng cô ấy.
“Vậy thì, Aria-chan! Con mèo nguyên tố ấy của em bất lực rồi. Hủy bỏ trận này thì thế nào?”
“Kuh… Đứng lên nào, Tama. Gia tốc!”
Làm như tôi sẽ bỏ cuộc vậy.
Aria tăng tốc lao về phía Kassman với mục đích để cứu Tama.
“Nhanh đấy!! Nhưng em vẫn còn ngây thơ lắm, Aria-chan.”
Ngay cả một nhà thám hiểm Rank C như Kassman vẫn phải ngạc nhiên trước tốc độ của cô. Nhưng sự ngạc nhiên đó chỉ kéo dài trong tích tắc. Hắn vung thanh kiếm của mình lên và chém về phía trước.
“……… Kuh?!”
Aria đột nhiên lùi lại.
Đòn tấn công của hắn sượt qua mạn sườn của và để lại một vết chém trên làn da trắng nõn của cô.
“Hể, em có thể né được đòn đó của ta à. Gia tốc của em đúng là nhanh như lời đồn nhr. Nhưng xem này!!”
Nói xong, Kassman nhảy về phía Aria. Giờ đây đã đến lượt hắn tấn công.
Chưa được.
Phản ứng lại việc đó, tay của Aria di chuyển về phía đùi. Cô rút con dao được đeo từ đó và ném đi.
BYUN!!!!
Nó cắt xuyên qua không khí và hướng về mặt Kassman.
“Ta đã nói rằng em vẫn còn rất ngây thơ, Aria-chan.”
Basa!!
Kassman giữ lấy góc áo choàng của mình vài kéo nó ra đỡ. Con dao đang lao tới chạm phải nó liền rơi xuống đất mà không thể gây ra bất kì sát thương nào.
Không chỉ thế.
Kassman lao đến và vung kiếm về phía cô.
Một đường chém lúc này đang nằm rõ trong tầm nhìn của Aria.
Aria không kịp phản ứng để né đòn tấn công ấy.
“Nyan (Chém tao này)!!”
Nhưng, cái khoảnh khắc lưỡi kiếm sắp chạm vào cơ thể của Aria thì—Tama lao vào giữa cô và thanh kiếm.
GAKINN!!
Âm thanh của kim loại va chạm vào nhau tạo ta một tiếng động vang dội. Thanh kiếm của Kassman chạm phải mũ bảo hiểm, một trang bị mới của Tama.
GUH….?! Hắn mạnh tay quá!
Tác động của cú va chạm ấy lan khắp cơ thể Tama. Và sau đó, cậu ngã xuống đất.
“……… TAMAAA! TẠI SAO EM LẠI LÀM THẾ!?…..”
Vì tôi là kĩ sĩ của cô, Chủ nhân. Tôi sẽ dùng cơ thể của mình để bảo vệ cô!
Aria đau khổ khi thấy Tama dùng chính cơ thể của mình để bảo vệ cô. Tama lại đứng lên những vẫn còn run lẩy bẩy vì vụ chấn động vừa nãy.
“Hồ…. Một con vật bảo vệ Aria-chan khỏi lưỡi kiếm của ta à. Hay đấy! Hãy chờ xem nó có thể chịu được bao lâu.”
Kassman vung kiếm. Và đòn tấn công ấy không phải tầm thường. Trên, dưới, trái, phải, hắn ta cứ nhắm vào điểm chí mạng. Kỹ năng tấn công ấy của hắn quả là phù hợp cho một trận tay đôi.
“Kuh… A…?!”
Hơn nữa, Aria đã phải vào thế phòng thủ. Vì cô chưa từng chiến đấu với thứ gì ngoài quái vật. Và cũng vì Kassman có kiếm thuật của quý tộc, và hắn cũng là loại kẻ địch tồi tệ đối với cô. Do đó, cô nhanh chóng ngã gục.
“KHỐN NẠN………!!”
Aria đang gặp nguy hiểm.
Tama lại nhảy vào giữa họ một lần nữa.
Cậu sẽ tiếp tục dùng cơ thể mình để bảo vệ Aria cho dù bao nhiêu lần đi nữa.
“Khôngggg!” Cậu bất chấp tiếng kêu đâu khổ của cô.
“Kukuku, ddos là những gì mà ngươi làm đươc ư?”
“N-Nyaa…..”
Kassman cười ngạo nghễ.
Tama vỡ vụn.
Trong nháy mắt, các bộ phận khác nhau của bộ giáp mà Tama đang mặc, đã có đầy những vết chém. Những đòn tấn công của Kassman đã trúng vào giáp của cậu quá nhiều lần.
Mình không cho phép…. Mình, nhất định, phải bảo vệ Chủ nhân!!!!
Tama cố gắng đứng lên một lần nữa. Nhưng cậu không thể, cậu đã mất quá nhiều máu.
“Không… Dừng lại đi mà……..Tama!”
Khi nhìn thấy Tama không chịu từ bỏ. Cuối cùng, Aria cũng lao đến và ôm chặt cậu vào lòng như thể bảo vệ cậu.
Cô làm thế trong khi nhìn vào Tama. Cô ghét bản thân mình yếu đuối, cô ghét mình vì không thể bảo vệ được cậu.
“Chuyện gì thế, Aria-chan, em sẽ đầu hàng chứ? Nếu em thề sẽ trở thành cô dâu của anh, anh sẽ chấp nhận mọi thứ, anh sẽ không giết con mèo nguyên tố ấy của em đâu.”
“….! Thật chứ ạ? Ngài thật sự sẽ buông tha cho Tama??”
“Phải. Ta là một người biết giữ lời hứa.”
Nước mắt của Aria ngừng chảy khi nghe thấy thế. Kassman thì gật đầu và nói với gương mặt hài lòng. Hắn ta chẳng thèm quan tâm gì đến mạng sống của Tama, mục đích của hắn là Aria. Hơn nữa, khi hắn đã dồn cô vào đường cùng, và rồi cho cô một ân huệ, việc đó xem như là hắn đã giúp đỡ cô, cô sẽ phải ngoan ngoãn nghe theo lời của hắn. Mọi việc đã nằm trong dự tính của Kassman.
Và lúc này đây, mọi việc mới bắt đầu.
Khi mà Kassman đang tưởng tượng về việc tận hưởng cô.
Do sự biến dạng cực độ trên gương mặt của hắn lúc này khi mà hắn nghĩ đế cuộc sống của mình sau khi có được cô, các nhà tham hiểm đang quan sát trận đấu cũng không thể không để ý.
Địa ngục!!! Mình sẵn sàng rời bỏ Chủ nhân có thể giết loại rác rưởi này!!! Mình sẵn sàng rồi…!
Một thứ gì như thể cơn phẫn nộ đang muốn phát nổ trong lòng của Tama khi thấy Kassman cười.
Thay vì để cái tên rác rưởi ấy làm ô uế cơ thể của chủ nhân cậu ấy…
“Kukuku… Nào, em hãy đầu hàng đi, Aria-chan, à không, Aria…..”
Kassman lao đến, tiến về phía chỗ Aria đang quỳ.
LÀ LÚC NÀY……
Khi hắn vừa bước được thêm một bước.
Tama kêu lên một tiếng meow——
“Nyan [Tiếng gầm thượng giới]….!!”
Ầmmm———mmmm
Đột nhiên, một cơn gió xuất hiện.
Kassman bị quật ngược lại.
DOSHA! GUSHA! BECHA!
Kassman, người đang lao về phía trước, mất thăng bằng và bị ném về phía sau, rồi đập mạnh xuống đất. Tay và chân của hắn bị uốn cong một cách kì lạ.
“Tama… Đừng nói với chị là… Em làm thế nhé?”
Chắc chắn rằng không thể nào là ai khác trừ chú mèo đang đứng trước mặt Aria. Cậu lúc này có thể bị xem như là một con quái vật.
Nhưng không sao.
Dù gì thì… Chủ nhân của cậu sẽ không bị làm ô uế bởi tên cặn bã kia.
Tama lúc này vẫn bình tĩnh.
“Ê, chuyện gì vừa xảy ra vậy?”
“Tôi chỉ biết một phần, khi tôi nghe thấy kêu từ chú mèo nguyên tố của Aria-chan, và rồi Kassman đột nhiên bị thổi bay trở lại!”
“Kệ đi, Aria-chan! Kết liễu hắn!!”
Các mạo hiểm giả bắt đầu ồn ào cả lên. Và những tên thích Aria thì la lớn nhất trong số họ.
Aria ngạc nhiên. Cô nhẹ nhàng đặt Tama xuống. Sau đó, hướng về phía Kassman, kẻ đang khóc lóc trong cơn hoảng loạn.
Và rồi——
“Tại—sao—ngươi—dám—làm—thế—với—Tama……”
Cô nhìn hắn bằng ánh mắt sắc lạnh, và rồi giơ một chân tuyệt đẹp lên cao.
“Khoan đã, Aria-chan! Đừng…. KHÔNG! LÀM ƠN DỪNG LẠI!”
Chân cô giơ cao quá đầu. Và Kassman cũng đã đoán được ý đồ của cô.
Đôi chân của hắn dang rộng. Có vẻ hắn đã trật khớp và không thể khép lại. Dù rằn hắn đã mất đi khả năng tiếp tục cuộc chiến, nhưng Arnold mặt xác hắn.
“Fufufu, tuyệt vọng rồi, phải không? Ta nghĩ rằng cái thứ đó của ngươi dù sao cũng vô dụng.”
Aria nói với nụ cười trên gương mặt. Cô đập tan hi vọng của Kassman.
Và sau đó.
“Vĩnh—biệt.”
Đôi chân cô hạ xuống.
Và ‘Rẹt’—ngay mục tiêu.
“Người chiến thắng là, ARIA!!”
Tên của người chiến thắng được xướng lên bởi Arnold.
Tất cả các mạo hiểm giả và nữ nhân viên của guild đều hò reo vui mừng.
Ngược lại, một số mọa hiểm giả nam nhìn Kassman, huýt sáo, và lấy tay che chỗ ấy lại với gương mặt tái nhợt.
“Tama! Đây này…. Uống lọ potion này đi!”
Aria trở lại sau khi kết liễu ‘bảo bối’ của Kassman. Cô lấy một lọ từ Arnold và đổ nó vào miệng Tama. Cảm nhận được vết thương của mình đang lành lại. Tama chìm vào giấc ngủ sau khi biết rằng cậu đã bảo vệ được chủ nhân của mình.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!