Tôi là con người hầu!Tôi không xứng với anh.
Chương 12.
Lớp 11a3 đang rộn ràng nói chuyện mặc cho bà cô đứng bên trên giảng hết enzim kèm theo những lời nói có cánh bay xuyên qua cửa sổ không hề bám bụi trần.
-Lớp im lặng,lớp im lặng…+Lớp 11a3 là top đầu lớp lì của khối,tậm trung những thành viên lì lợm và những người dạy lớp này cũng không phải dạng vừa nhưng cũng không trị được,ngoài những đứa lì thì vẫn còn những thành viên học được,học giỏi nhưng lại là người có máu mặt nên rất được coi trọng.
Khả Vy bước vào lớp thì liền thu hút sự chú ý của lớp nhìn cô và một khoảng không gian im lặng của lớp như ngừng thở,giáo viên cũng thẫn thờ nhìn cô.Nếu nhưng đây là một góc quay chậm thì khá là đẹp.Cô giống như ngoài hành tinh ai cũng muốn một lần nhìn cho rõ để không có gì hối tiếc.
Thấy không khí ngột ngạt cô đành lên tiếng để ngăn những ánh mắt này lại.
-Tiếp tục đi.
Vừa bước xuống đã thấy cặp tình nhân kia đang ngồi nói cười vui vẻ,tim cô nhói lên từng cơn.Cố những bước cuối cùng để đến chỗ ngồi mà sao nặng nờ thế.Cố tình không muốn nhìn nhưng con mắt lớn quá không thể nào che đi họ trong ánh mắt.Có lẽ vì yêu nhau nên cô nàng này đã chuyển sang đây học.Nhìn hai có vẻ đang chìm đắm những thứ gọi là yêu thương màu hồng đâu biết có người đang chìm đắm trong tình yêu đơn phương mà không thể dứt ra khỏi cơ thể.
Đặt chiếc cặp xuống bàn một cách mạnh bạo xóa tan những suy nghĩ điên rồ này,càng cố quên thì cô lại càng nhớ.Đeo tai phone nhìn ra ngoài cửa sổ cố quên đi hình bóng hai người họ nhưng những câu chữ họ cứ từ từ đi vào tai cô và nó lắng đọng rất lâu ở trong.Cơ thể cô không còn đủ sức để làm gì cả.Ngả người ra sau ghế,gác chân lên bàn khẽ nắm mắt thì những hình ảnh của hai người họ lại hiện ra trong đầu cô.
Tiếp tục lại thêm một chàng trai bước vào lớp nhưng rất lễ phép chào cô và các bạn với gương mặt rạng rỡ.
-Xin chào các bạn,mình là Tạ Nhật Huy,mong các bạn giúp đỡ.
Rảo bước xuống hai hàng bàn ghế và ánh mắt chỉ nhắm vào một mục tiêu là cô nàng bá đạo ở cuối lớp.Quên đi đứa em đang ngồi trên.Nhã Như vừa nhìn thấy anh mình thì thoáng giật mình sau đâm ra vui vẻ.Âu yếm với Thanh Phong.NHật huy bỏ cặp xuống đất ngồi trên một cái ghế kề cái ghế của cô đang ngồi.Thanh Phong vừa thấy Nhật Huy xuống bàn của cô,trong lòng có chút không vui nhưng sau đó nói chuyện với Nhã Như rồi cũng quên.
Khả Vy đang chìm đắm trong suy nghĩ không hề biết có người ngồi bên cạnh mình.NHhìn thấy cô không thèm để í đến mình,Nhật Huy đưa tay lấy chiếc tai phone ra đút vào tai mình.Bất ngờ có người lấy tai nghe cô mở mắt quay sang nhìn xem thằng nào to gan vậy.Và cô cũng đã biết ai.Nhắm mắt lại nói:
-Ngồi ở đây làm gì?
-Đi học phải ngồi chớ.+Anh chàng cười nhẹ khi thấy cô làm lơ anh.
-Biến.
-Anh hết chỗ ngồi rồi.Cho anh ngoài chung với.
-Đừng để tôi điên.
-Không đâu,bên anh sẽ vui chớ không điên.
Bỗng bà cô gõ bàn để thông báo ngày thi cuối năm của lớp 11 và các bạn yếu của lớp.
-Các em im lặng nghe cô nói 2 tuần nữa là sẽ thi cuối năm,năm nay cực kì khó và một số bạn phải cố gắng rất nhiều để lên lớp là:Phi Phong,Khả Vy,…Các em về nhà cố ôn tập để thi lên lớp 12 nếu không sẽ bị đình chỉ chuyển khu vực.
Vừa nghe thấy tên cô,Thanh Phong quay xuống nhìn cô,lúc trước anh đã từng hứa là sẽ đón cô đi học mọi ngày,sẽ cùng cô học tập sẽ mãi bên cô nhưng giờ bản thân không giữ lời hứa.Thật ra có nhiều lúc anh muốn nói chuyện với cô nhưng Nhã Như lại xuất hiện và lôi anh đi.Vừa nhìn thấy Nhật Huy thì Phong đã biết tên này đã thích cô khiến lòng anh khó chịu.
——Còn tiếp—-
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!