Tôi Là Thầy Khai Quang - Chương 20: Tác dụng phụ quá lớn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
338


Tôi Là Thầy Khai Quang


Chương 20: Tác dụng phụ quá lớn


Nghĩ tới việc vẫn còn phải đi tìm Ngọc Lam, sau khi dìu Lý Phương vào trong phòng chị ta và chuẩn bị rời đi thì Lý Phương bỗng chộp lấy tay tôi, vẻ mặt quyến rũ như năn nỉ: “Tiểu Thành, dìu chị lên giường đi, chị thật sự không đi nổi nữa rồi, toàn thân chẳng còn chút sức lực nào cả”.

Không còn cách nào, tôi đành dìu Lý Phương vào phòng ngủ.

Lý Phương ôm lấy cánh tay tôi khi ngã xuống giường, khiến người tôi đè lên người chị ta.

“Tiểu Thành, người chị khó chịu quá, cậu ở lại với chị đi”.

Lọ thuốc phiêu diêu dục tiên của Viên Khắc Lương đã xâm nhập hoàn toàn vào đầu, không chế ý thức của chị ta. Với sự lẳng lơ của Lý Phương, tôi còn ở thêm một phút nào thì sẽ thêm một phút nguy hiểm bị chị ta cưỡng ép đến đấy.

Mặc dù Lý Phương cũng là một món hàng xuất sắc nhưng chị ta là phụ nữ có chồng, lại tằng tịu với cả trưởng thôn nên tôi thật sự không muốn gần gũi.

Nghĩ như vậy tôi bèn bèn đẩy mạnh chị ta ra.

Không biết có phải do uống thuốc nên người phụ nữ đột nhiên trở nên mạnh hơn hay là vì nguyên nhân khác mà tay tôi bỗng không thể đẩy ra được, ngược lại khiến Lý Phương dính chặt hơn.

“Tiểu Thành…Chị nóng quá, khó chịu quá”, Lý Phương hơi dùng sức kéo lấy tôi, khuôn mặt đỏ ửng đến mê người.

Người phụ nữ như Lý Phương ở tuổi này, đúng là một cực phẩm, làn da trắng trẻo, trước vểnh sau cong, nhất là vẻ đẹp toát ra từ bên trong, khiến người ta muốn ngừng cũng không được.

“Chị dâu…Chị bỏ tay ra, chúng ta không thể…Không thể như thế này được”, mặc dù tôi nói nghe đàng hoàng lắm nhưng thực ra tôi biết mình sắp không kiểm soát nổi bản thân, người phụ nữ này thật sự tuyệt vời lắm, có một câu nói thể nào nhỉ, đàn ông là loại động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới. Tôi có thể cảm nhận thấy cậu nhỏ của mình đang có xu hướng ngóc đầu lên.

“Tiểu Thành,…Á á…, chỉ lần này thôi có được không? Cậu giúp chị nhé?”, Lý Phương chủ động nhấc tay trái của tôi lên, sờ vào chỗ đó của chị ta.

Tôi biết mình nên đẩy ra nhưng cứ như thể bị trúng tà, tay tôi bị chị ta dẫn từng chút từng chút vào bên trong cổ áo, sự kiên cường của tôi đã bị đánh đổ.

“Tiểu Thành…Chị sẽ khiến cậu thoải mái, sẽ không nói cho người khác đâu, chỉ lần này thôi được không?”

“Vào trong đi…”, đã tới nước này mà không làm thì có còn là đàn ông không chứ?

Lý Phương thấy tôi đồng ý bèn vội vàng kéo tôi vào chiếc giường bên trong.

Vừa tới giường, còn chưa ngồi vững, Lý Phương đã cuống cuồng kéo quần tôi xuống.

Trong chuyện này tôi không muốn là người kiểm soát, tôi muốn xem xem bản lĩnh và sức mạnh của Lý Phương như thế nào.

Lý Phương đứng dậy, cởi áo của mình ra, thân thể hiện ra trước mặt tôi, dường như cả bầu không khí đều có hương thơm mê người của cơ thể lan tỏa. Tôi thấy chị ta từ từ ngồi lên người tôi, bàn tay khéo léo lướt trên cơ thể, hơi thở của tôi cũng trở nên dồn dập.

Lý Phương cầm lấy ‘cậu nhỏ’ của tôi, chầm chậm ngồi xuống, có lẽ do tác dụng của thuốc mà bên trong chỗ đó của Lý Phương vừa mềm mại vừa ướt át, khiến tôi đâm vào trong hết sức dễ dàng.

“A a a…Ưm ưm a…Sơn Thành…”, Lý Phương nhấc lên rồi dập xuống, miệng kêu tên tôi, trong khoảnh khắc, cảm giác vinh dự của người đàn ông ngập tràn trong lòng tôi.

Cùng với động tác lặp lại của Lý Phương, tôi cũng duỗi eo, từng nhát từng nhát rút nhẹ rồi đâm mạnh. Lý Phương được tôi thông tới tận cùng thì rên la không ngớt, tiếng rên rỉ ngọt ngào khiến nửa thân dưới của tôi như tê dại.

“A a a…Nhanh thêm chút nữa…Đúng rồi, chính là chỗ đó!”, Lý Phương ngửa cổ, mái tóc đen xõa xuống cánh tay, trông càng quyến rũ, đưa tình.

Tôi càng đâm mạnh vào điểm G thì tiếng rên của Lý Phương càng mê người hơn.

“A a a…Ưm ưm…”, từ góc độ của tôi, những đường cong của Lý Phương trông đẹp đẽ vô cùng, cả chỗ xương quai xanh lộ ra nữa, mồ hôi lấm tấm trên đó, chiếc eo thon có thể được ôm trọn bởi hai tay, thật đúng là xuất sắc!

Tốc độ của tôi mỗi lúc một nhanh, Lý Phương lắc lư theo động tác của tôi, mỗi một cú đâm vào sâu bên trong, hai người đều đắm chìm trong đó, hòa quện vào nhau, không thể dứt ra được.

“Hãy sờ của chị… A a… Sơn Thành, sờ của chị có được không”, Lý Phương khẽ cầu xin tôi, dáng vẻ ngoan ngoãn của chị ta trông hết sức đáng thương.

Tôi vén lọn tóc đang dính vào eo của chị ta, mái tóc dài quết xuống đùi khiến tôi thấy hơi nhột. Tôi nhìn chị ta cầm bàn tay chai sạn do làm việc của tôi sờ soạng khắp cơ thể mình, cứ xoa bóp mãi khiến làn da trắng nõn trở nên đỏ ửng, hiện lên vẻ hồng hào đáng yêu, khiến người nhìn cảm thấy sục sôi trong lòng!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN