Trong bức ảnh, Giang Nguyên vừa bước ra khỏi cơ giáp, quần áo hơi lộn xộn, thấm đẫm mồ hôi dính chặt vào thắt lưng. Biên độ động tác khá lớn khiến cho một đoạn eo lộ ra, có thể thấy được rõ ràng từng đường vân cơ bắp hiện ra, thậm chí còn mơ hồ nhìn được hai bên xương hông trái phải.
Ánh mắt Thu Cảnh Minh tối lại, cậu ta nheo mắt nhìn bức ảnh Giang Nguyên thêm vài lần.
2
…
Tối hôm đó, Giang Nguyên về phòng, nhận được tin nhắn của Kế Dương gửi đến.
Kế Dương: Tui xem trận của cậu hôm nay rồi, mạnh, đỉnh của đỉnh luôn!
Giang Nguyên: Bây giờ sùng bái tui cũng chưa muộn đâu.
Kế Dương: Á sao cậu cũng bắt đầu tán tỉnh tui thế hả?
Giang Nguyên: Đây mà gọi là tán tỉnh à? Chẳng lẽ sự thật không phải thế sao?
Kế Dương: Pff, à đúng rồi, mấy ngày nay tui có chép lại bài giảng đấy, để tí nữa gửi sang cho cậu.
Giang Nguyên: Ok.
Kế Dương: Hôm nay thi đấu có mệt không?
Giang Nguyên: Vẫn ổn, mình không mệt lắm, trận đấu diễn ra khá là nhanh.
Kế Dương: Đúng thế! Cậu với Kỷ Dung đúng là kiểu dí người ta trên mặt đất mà đánh luôn, hôm nay mọi người trên diễn đàn đều phát cuồng hết!
Giang Nguyên: Do bọn họ chủ quan thôi.
Kế Dương: Tối nay cậu có online Star War không?
Giang Nguyên: Không chơi.
Kế Dương: Okie. Lúc nào rảnh thì kéo rank tui với nhé.
Giang Nguyên: Okie.
Giang Nguyên vừa đặt máy liên lạc xuống thì nó lại rung lên. Nghĩ rằng Kế Dương nhắn đến nên cậu chưa đọc vội.
Sau khi tắm rửa xong, Giang Nguyên mới cầm lấy máy liên lạc ở đầu giường, mở tin ra đọc.
Anonymous: Thi đấu giỏi lắm.
Anonymous: Cố lên.
Tin nhắn sau cách tin nhắn trước khoảng nửa tiếng.
Trên thiết bị liên lạc hiển thị là người lạ, Giang Nguyên chỉ nhìn qua số liên lạc cũng biết là ai.
Người này bị điên à?
Bọn họ đã không còn quan hệ gì từ lâu rồi, ồ, cũng không thể nói là không quan hệ gì, dù gì thì giờ tên này đã là chồng đứa em trai rẻ tiền kia của cậu.
Giang Nguyên thậm chí không thèm trả lời tin nhắn của Tống Di Thụy, tiện tay block luôn số liên lạc, từ chối nhận mọi thông tin từ đối phương. Lẽ ra Tống Di Thụy đã biến khỏi cuộc sống của cậu, cậu còn suýt quên luôn người này rồi. Nhưng giờ hắn ngoi lên bằng một tin nhắn làm Giang Nguyên nhớ đến một số chuyện.
Giang Nguyên lấy mũ chơi game ra, đăng nhập vào trò chơi, tìm thấy nhân vật Song Mộc Phi Lâm trong tài khoản của mình. Song mộc phi lâm, điền hạ hữu tâm kết hợp lại chính là hai chữ tương tư, cái tên này ban đầu là do Tống Di Thụy thấy có quá nhiều người muốn làm quen với nguyên chủ nên bắt nguyên chủ đổi thành ID tình nhân. Nguyên chủ không nỡ từ chối Tống Di Thụy nên mới đổi.
Khoảng thời gian này, vì bận bịu tập luyện, đã lâu Giang Nguyên không chơi game. Trước đó cậu quên bẵng đi mất, đến hôm nay thấy tin nhắn của Tống Di Thuy, cậu mới nhớ tới tên tài khoản game này.
Giang Nguyên mua một thẻ đổi tên, sau đó đổi về ID trước đây của nguyên chủ, từ Song Mộc Phi Lâm thành Giang Bất Hệ Chu (Giang Lang Thang)
2
[Thông báo từ hệ thống: Người chơi “Song Mộc Phi Lâm” đã đổi tên thành “Giang Bất Hệ Chu”, bắt đầu từ hôm nay.]
Nhìn thấy tin tức này, Giang Nguyên chợt thấy kênh bạn bè của mình có thông báo liên tục.
[Bạn bè]Tui Muốn Bước Vào Trái Tim Cậu: Alo, nhóc Mộc ơi, cậu đổi tên đấy à? Alpha hay ghen nhà cậu không ồn ào gì đấy chứ?
[Bạn bè] Người Qua Đường: Cậu đổi về tên cũ rồi nè. Thực ra tôi luôn thấy tên cũ của cậu nghe hay hơn nhiều *cười nhe răng*
[Bạn bè]Măm Măm: Bé Mộc ơi, lâu rồi cậu không online nên điểm cống hiến thấp quá, team kick cậu ra rồi. Cậu có chơi game lại không? Tui kéo cậu.
Giang Nguyên đọc tin nhắn của bạn bè, đây là những thành viên trong đội ban đầu của nguyên chủ nhắn cho.
[Bạn]Giang Bất Hệ Chu: Không cần kéo tôi đâu, tài khoản này tôi không chơi nữa.
[Bạn bè]Người Qua Đường:???
[Bạn bè]Măm Măm: Uiiii, cậu có chuyện gì à?
[Bạn bè]Tui Muốn Bước Vào Trái Tim Cậu: Nhóc Mộc không chơi nữa à?
[Bạn]Giang Bất Hệ Chu: Ừ.
Hôm sau.
Đa phần mọi người đều ở nhà xem thi đấu. Thực lòng mà nói, đến hiện trường cũng chỉ để hưởng thụ một chút bầu không khí thôi, chứ dưới sự trợ giúp của công nghệ ba chiều hiện đại, xem ở nhà có trải nghiệm hình ảnh, động tác và góc nhìn vô cùng ấn tượng.
Đặc biệt là được xem thi đấu bằng chính góc nhìn của tuyển thủ mình yêu thích, cảm giác như bạn chính là người chơi, người chơi chính là bạn vậy.
…
Trong vòng chưa đầy một tuần, vòng bảng đã kết thúc. Ngày hôm qua, Giang Nguyên cùng đồng đội đã thi đấu trận cuối cùng, đạt được thành tích thắng liên tục 21 trận. Đồng thời, Giang Nguyên, Kỷ Dung, Cố Bạch và Ciryl cũng thành công bước vào vòng bảng nội dung Solo.
Sáng sớm vừa tỉnh dậy, Kỷ Dung nhìn lên trần nhà, đầu óc vẫn đắm chìm trong giấc mơ đêm qua.
Trong mơ, Giang Nguyên chủ động hôn anh, lại còn nói là thích anh nhất.
Quả nhiên trong mơ cái gì cũng có.
Kỷ Dung nằm nguyên trên giường, nhắm mắt lại, một lúc sau mới dậy mặc quần áo xuống khỏi giường.
Rửa mặt xong, anh lại xem giờ, nhét máy liên lạc vào túi quần rồi mở cửa ra.
Giang Nguyên ở cạnh cũng đang mở cửa ra, trông có vẻ đã quen thuộc với việc vừa mở cửa đi ăn sáng là gặp được Kỷ Dung rồi đi cùng nhau luôn. Cậu đóng cửa lại, xoay người: “Tụi mình xuống dưới ăn sáng đi.”
Kỷ Dung nói: “Ừ.”
Ăn sáng xong, Giang Nguyên cùng đồng đội đi ra ngoài luôn.
Hôm nay là ngày diễn ra trận đấu cuối cùng của đội Christ, bọn họ định đến đấu trường cổ vũ cho Christ. Mùa này Christ thể hiện khá ổn định, chỉ xem cuối cùng có thể xếp đến hạng mấy. Đám tuyển thủ hai bên đã hẹn nhau sau khi kết thúc trận đấu thì đi đến khu trung tâm thương mại sầm uất nhất của Hoyt liên hoan một bữa.
Trận đấu cuối cùng kết thúc với tỉ số 2:1 nghiêng về Christ. Đội Christ giành thêm được 2 điểm nữa, đạt được vị trí đầu bảng, thành công lọt vào TOP16.
Sau khi phỏng vấn xong, đội Christ cùng Liên Bang đi thẳng đến địa điểm đã hẹn. Trên đường đi, Nolan đột nhiên quay sang nhìn Giang Nguyên và Kỷ Dung, cười hỏi: “Các cậu có biết bọn họ đang bàn tán gì không?”
Giang Nguyên lắc đầu.
“Lúc trước ai cũng bảo các cậu nằm chắc trong nhóm bị loại, cuối cùng cả đám đấy đều bị vả mặt.” Nolan tự nghĩ tự nói: “Bây giờ ai cũng nói về các cậu, bọn họ gọi các cậu là hạt giống số 2.”
Trừ Liên Bang ra, Hoyt cũng là đội đạt được 21 trận thắng liên tiếp, bọn họ còn là nhà vô địch liên tục 5 mùa giải rồi. Đội Hoyt chính là đội hạt giống số 1 của mùa giải này.
Cố Bạch nghe đến đây mới chợt bừng tỉnh, nhanh tay vào ngay diễn đàn giải đấu đọc tin tức. Đọc được một lúc, anh đột nhiên thốt lên: “Quào, mấy người trong này xấu tính quá! Cả đám đều đang trù cho tụi mình vào vòng 16 bốc thăm phải đội Hoyt! Xấu tính vãi!”
Từ lúc bắt đầu đến giờ, để đảm bảo các đội đều nắm được các chi tiết trong mỗi thông báo, một nhóm chat mới đã được lập ra.
Giờ nhóm chat này đã có 999+ tin nhắn.
“Liên Bang năm nay mạnh vãi, gần bằng Hoyt rồi ấy nhỉ?”
“Thắng liên tục 21 trận vòng bảng, cậu nghĩ sao?”
“Tôi nhớ lúc trước có người tuyên bố nếu Liên Bang vô địch sẽ trồng cây chuối ấy ấy đấy. Giờ Liên Bang đã là hạt giống số 2 rồi, ông có rén không? Nếu Liên Bang vô địch thật tôi nhất định sẽ @ông đấy nhé.”
“Há há há, tôi nhớ rồi, lúc đấy tất cả chúng ta đều @”
Phong Hỏa Bất Lưu: Mẹ kiếp, ông đây có thù với các người hay gì?
“Bọn tui có nói ông đâu…”
“?Em trai, em là ai?”
Phong Hỏa Bất Lưu:…
Phong Hỏa Bất Lưu thu hồi một tin nhắn
Phong Hỏa Bất Lưu thu hồi một tin nhắn
Giang Nguyên: “…”
Kỷ Dung: “…”
Mọi người: “…”
“Người anh em à, đỉnh thật đấy.”
“Tụi tui biết ông rồi nhé!”
“Trồng cây chuối ải chỉa!”