Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn - Chương 29: Thị trấn Siren (29)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
73


Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn


Chương 29: Thị trấn Siren (29)


Edit: Lyn

Trên đầu Bạch Liễu và Siren King là những quả cầu lửa rực cháy như mặt trời rơi xuống biển, dưới chân là vô số thi thể và xác tàu chìm nghỉm, từ trong biển nổi lên những mảnh vụn đen kịt sau khi cháy, không tiếng động dập dềnh ở giữa bọn họ. Tất cả những điều này trông có vẻ gió yên sóng lặng, nhưng báo động của hệ thống không ngừng vang lên lại nhắc nhở mọi người rằng cảnh tượng này không hề yên tĩnh như thoạt nhìn.

[Hệ thống cảnh báo: giá trị tinh thần của người chơi Bạch Liễu tiếp tục giảm xuống, giá trị tinh thần trước mắt là 6…]

[Hệ thống cảnh báo: giá trị tinh thần của người chơi Bạch Liễu tiếp tục giảm xuống, giá trị tinh thần trước mắt là 5…]

Trong màn hình TV nhỏ, cả khuôn mặt Bạch Liễu bị bao phủ hoàn toàn bởi lớp vảy dày, hai tay mọc ra vỏ ngoài cứng rắn như móng vuốt của loài bò sát, khớp ngón tay thứ hai cong lên, chi dưới dài ra, hoàn toàn biến thành đuôi cá, trông không khác gì đám quái vật kia.

Trái tim Vương Thuấn sắp nhảy ra khỏi lồng ngực: “Giá trị tinh thần còn có 5…”

“Bạch Liễu, anh có còn biết mình là một người chơi mà không phải là quái vật không?” Mục Tứ Thành ngẩng đầu nhìn khuôn mặt xấu xí lúc này của Bạch Liễu trên TV nhỏ, lẩm bà lẩm bẩm.

Đuôi cá của Siren King nhẹ nhàng đung đưa một cái, đến gần Bạch Liễu với một loại tốc độ bơi khó lường.

Từ TV nhỏ nhìn thấy chính là Siren King lóe lên một cái, một giây sau khi xuất hiện lại đã dán sát hai gò má của Bạch Liễu, quần chúng trước TV nhỏ kinh sợ thốt lên từng đợt, nhưng rất nhanh bị bọn họ che miệng ép xuống.

Thần sắc Siren King nhàn nhạt, tóc dài lướt qua sống mũi cao, anh duỗi ngón trỏ chạm lên ấn đường của Bạch Liễu, bờ môi nhạt khẽ khép mở, lại không hề có chút âm thanh nào, không ai biết Siren King đang nói cái gì, ngoại trừ Bạch Liễu.

“Ngươi đưa ta về với biển sâu, điều ước của ngươi là gì?” Siren King nói: “Ta cho phép ngươi nói ra điều ước của mình, ta sẽ ban cho ngươi.”

Đồng tử của Bạch Liễu co rút lại bởi cảm giác áp bức cực độ, khoảnh khắc Siren King đến gần, cậu cảm thấy đầu óc mình cứ như bị một chiếc máy trộn bê tông khuấy lên, lại giống như bị một chiếc xe lu đè nặng không cách nào nhúc nhích.

[Hệ thống cảnh báo: giá trị tinh thần của người chơi Bạch Liễu tiếp tục giảm xuống, giá trị tinh thần trước mắt là 1…]

Vương Thuấn gấp gáp đến sắp cắn nát tay mình: “A a a a —— !!! Chỉ còn 1!!! Chỉ còn 1!!! Đm đm đcm!!!”

Hô hấp của Mục Tứ Thành cũng nhẹ đi, hắn không nói gì, chỉ nghiêm túc nhìn TV nhỏ.

Bên những người xem khác lại là một vùng kêu la:

“Áu áu áu tôi không dám nhìn đâu!!”

“Tôi cần thở oxy!”

“Đệt, bao nhiêu năm qua tôi chưa từng thấy người chơi nào đến ranh giới sinh tử rồi mà còn khiến tôi không muốn bỏ đi, tôi luôn cảm thấy anh ta có thể tạo nên kỳ tích… Tim tôi đập nhanh quá đi mất…”

[Hệ thống cảnh báo: giá trị tinh thần của người chơi Bạch Liễu tiếp tục giảm xuống, giá trị tinh thần trước mắt là 1, cực hạn “cuồng bạo” ——]

[Tên người chơi: Bạch Liễu (cuồng bạo gia tăng bảng thuộc tính)]

[Giá trị thể lực: 655→955]

[Nhanh nhẹn: 733→1033]

[Công kích: 555→955]

[Sức chịu đựng: 776 →1209]

[Tổng hợp lực phòng ngự lực công kích tăng lên, tổng điểm giao diện thuộc tính vượt quá 4000, đánh giá là người chơi cấp A+, cấp bậc của người chơi Bạch Liễu tăng từ cấp A lên cấp A+]

Vương Thuấn vỗ mạnh đùi mình một cái, vừa tức vừa vội mà than thở: “Giao diện thuộc tính tăng đến cực hạn chỉ mới A+ ư! Vầy cũng cách S quá xa rồi! Giao diện thuộc tính cấp S phải hơn 10000 mới được!”
“Chênh lệch 6000, không có khả năng chịu được công kích của NPC cấp thần.” Mục Tứ Thành hiếm thấy mà cau mày, có chút tiếc nuối liếc nhìn Bạch Liễu trên TV nhỏ. “Một người chơi rất thú vị, đáng tiếc đây là màn chơi cuối cùng của anh ta.”

Đau đớn dữ dội ngược lại khiến cậu tỉnh táo không ít, khóe miệng và khóe mắt Bạch Liễu tràn ra máu tươi, cậu thờ ơ đưa tay lên lau, mỉm cười nói với Siren King từng chữ một: “Điều ước của tôi chính là, hãy tấn công tôi, ngay bây giờ.”

Trong TV nhỏ, Siren King dường như một hồi sau mới có phản ứng, đồng tử màu bạc chuyển động, nhìn chằm chằm Bạch Liễu: “Ta tấn công ngươi? Ngươi có thể sẽ chết đấy.”

“Ai biết được? Có lẽ sẽ không đâu.” Cung độ của nụ cười trên môi Bạch Liễu càng lúc càng lớn, mỗi một phiến vảy trên người đều bởi vì Siren King tới gần mà chảy máu run rẩy, hiện giờ cậu gần như giống y đúc một người cá.
Ở Siren King tồn tại một loại áp chế huyết mạch đối với cậu, từ sâu trong nội tâm Bạch Liễu không khỏi sợ hãi Siren King, nhưng nỗi sợ này cậu cũng chẳng để ý gì cho cam, trên mặt cậu lộ ra loại cảm xúc cực kỳ riêng rẽ, biểu cảm khuôn mặt bên phải là e dè sợ sệt không tự chủ được, nước mắt chảy dài, khóe miệng hạ thấp, dù rằng không nhìn thấy được.

Biểu cảm khuôn mặt bên trái lại là tự nhiên vô cùng, môi cười nhàn tản, trong mắt là vẻ không hề gì, khóe môi nhếch lên.

Bạch Liễu nhích lại gần Siren King đến một khoảng mà hai chóp mũi gần như kề cận, cậu rủ mắt, thì thầm như đang nói đùa: “Nhỡ mà anh không gϊếŧ được tôi thì thay vào đó, tôi sẽ nhận được thứ gì đấy từ anh nhé?” Chẳng hạn như phần thưởng, chẳng hạn như điểm.

Đồng tử nhạt màu của Siren King nhìn thẳng vào Bạch Liễu, thật lâu sau mới thu hồi ánh mắt của mình: “Lữ khách điên cuồng, như ngươi mong muốn, ta sẽ tấn công, nhưng ngươi đã đưa ta trở lại đáy biển, nếu như ngươi sống sót, ta nợ ngươi một điều ước, ngươi có thể tìm ta để đổi bất cứ lúc nào, chỉ cần ngươi nắm chặt một phần của cơ thể ta, gọi lên tên thật của linh hồn ta —— Tawil.”
“Cảm ơn nhiều.” Mày mắt Bạch Liễu cong cong.

Siren King chậm rãi bơi xung quanh Bạch Liễu một vòng, đồng tử của anh đột nhiên dựng đứng thành một đường thẳng, đuôi cá cuộn lại sau đó xoay người, thế không thể đỡ mà quật vào eo Bạch Liễu.

Sau khi bị Siren King đập mạnh, Bạch Liễu ở trong nước như một quả ngư lôi, “ầm” một tiếng bị ghim vào đáy biển, toàn bộ màn hình TV nhỏ đều nhất thời rung chuyển, đáy biển rung chuyển chấn động, vô số bùn cát bay lên nhuộm đen cả vùng biển này, đáy biển nứt ra từng khe hở, có thể nhìn thấy dung nham sôi sục bên dưới, bầy cá kinh hoảng chạy trốn tứ phía nhưng đều tránh xa Siren King đang lơ lửng giữa biển.

Siren King từ trên cao nhìn xuống, rũ mi mắt, tóc dài bồng bềnh tản ra trong nước, đuôi cá từng quật Bạch Liễu đung đưa nhẹ nhàng mà tao nhã, trong bối cảnh đáy biển tựa như ngày tận thế này, Siren King với vẻ ngoài thanh sạch không dính chút bùn lầy nào và vẻ mặt không hề có cảm xúc của nhân loại, có một loại cảm giác thánh khiết như thần linh giáng lâm.
Tất cả người xem trước TV nhỏ đều đồng thời nhắm hai mắt lại, không ai dám mở ra, chỉ có một người thấp giọng hỏi: “Đã chết rồi sao?”

Lòng Vương Thuấn tràn đầy phiền muộn, bất lực lại buồn bã mà thu hồi ánh mắt: “Giá trị tinh thần chỉ có 1, cho dù chống chọi được công kích của Siren King, giá trị tinh thần cũng sẽ về 0, hẳn là không còn mạng nữa.”

Mục Tứ Thành hai tay đút túi nhìn màn hình bị bùn cát nhuộm thành một màu đen kịt, thu lại vẻ mặt, cũng không biết là đang nghĩ gì, hiếm khi hắn không cho kẹo vào miệng, mà là nhẹ giọng “Ừm” một tiếng, thở dài tiếc nuối: “Còn tưởng rằng có thể chơi một ván chung với anh ta, Bạch Liễu này… rất thú vị.”

Vào lúc rất nhiều người xem chuẩn bị rời đi trong tiếc nuối, trong màn hình TV nhỏ màu đen, hệ thống đột nhiên phát ra một hồi tiếng “bíp bíp” cảnh báo yếu ớt như tín hiệu kém bị lag, hai giây sau TV nhỏ khôi phục lại bình thường từ trạng thái nhiễu sóng, chuyện này thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.
—— TV nhỏ không tắt, điều này chỉ đại diện cho một điều, Bạch Liễu chưa chết.

[Hệ thống cảnh báo: giá trị tinh thần của người chơi Bạch Liễu tiếp tục giảm xuống, giá trị tinh thần trước mắt là 0.1, xin người chơi hãy nhanh chóng qua màn]

[Hệ thống cảnh báo: giá trị tinh thần của người chơi Bạch Liễu tiếp tục giảm xuống, giá trị tinh thần trước mắt là 0.1, cực hạn “cuồng bạo” cuối cùng!!!!]

[Tên người chơi: Bạch Liễu (cuồng bạo đỉnh cao)]

[Giá trị thể lực: 955→??? (không xác định được)]

[Nhanh nhẹn: 1033→??? (không xác định được)]

[Công kích: 955→??? (không xác định được)]

[Sức chịu đựng: 1209→??? (không xác định được)]

[Tổng hợp lực phòng ngự lực công kích tăng lên, tổng điểm bảng thuộc tính không xác định được, không cách nào đánh giá cấp bậc của người chơi, đang báo với cấp trên… Cấp trên đang can thiệp xử lý… Dữ liệu video TV nhỏ của Bạch Liễu đã được niêm phong vào tài liệu mã hóa của trò chơi]
Vương Thuấn không thể tin mà trợn to hai mắt, anh ta ngơ luôn rồi, lời cũng nói không lưu loát được: “Còn, còn sống, giá trị tinh thần 0.1, đệt mợ —— !!”

Mục Tứ Thành cũng ngây cả người, hắn bước tới, tiến lại gần TV nhỏ, định bụng tìm Bạch Liễu từ trong đống tro bụi.

Siren King hình như cũng phát hiện người dưới đáy biển vẫn còn sống, anh từ từ chìm xuống, dùng đuôi quét lớp bùn trên bề mặt đáy biển.

Tay chân Bạch Liễu bị khảm xuống đáy biển trong tư thế méo mó, nửa thân dưới là đuôi cá bị đập trực tiếp biến mất không thấy đâu, chỉ có nửa thân trên trong bùn đất kéo dài hơi tàn, mắt mũi tai của Bạch Liễu đều chảy máu ròng ròng, thế nhưng cái tên này lại đang cười, cười đến vô cùng thoải mái vui vẻ, cười đến máu tuôn ra liên tục.

Nhìn thấy Siren King – kẻ suýt quật chết mình chỉ với mỗi cái đuôi, Bạch Liễu còn có hơi sức giơ cánh tay phải đã gãy gập thành 90° của mình lên, lười biếng chào hỏi: “Hi, Siren King.”
Vương Thuấn bị Bạch Liễu chọc cười, anh ta không thể tưởng được lại dở khóc dở cười: “Cái tên này không đau hay gì? Còn chào hỏi quái vật bằng cái tay gãy, thể nghiệm giác quan của trò chơi này là 100% đó!”

“Kẻ điên.” Mục Tứ Thành khoanh tay, giễu cợt bình luận.

Bạch Liễu đương nhiên là đau, toàn thân trên dưới đều đau đến sắp chết đi, nhưng thái độ của Bạch Liễu đối với cơn đau lại rất thờ ơ, như thể đau đớn là thể xác của cậu đau chứ không mảy may quấy nhiễu được sự tỉnh táo trên tinh thần và sự mãn nguyện đến từ việc sắp qua màn, cảm xúc của cậu độc lập với nhau, tựa như các màu sơn được đóng gói trong các ô nhỏ riêng biệt, không dính líu tới nhau chút nào.

Trên mặt Siren King không nhìn ra cảm xúc gì: “Ngươi còn sống.”

“Ừ.” Bạch Liễu cười, khoang miệng đầy máu tươi mở ra, người này vẫn còn tâm trạng trêu đùa: “Tôi đã nói nếu như anh không gϊếŧ được tôi, tôi có thể nhận được gì đó từ anh nhỉ?”
Siren King cúi người nhìn cậu, hàng mi dài nhạt màu buông xuống, dò hỏi: “Ngươi muốn nhận được gì từ ta?”

Ý thức của Bạch Liễu lúc này có chút mơ hồ, nhìn gương mặt quá đỗi đẹp đẽ của Siren King ở khoảng cách gần như vậy, cậu đột nhiên muốn ghẹo đối phương đôi chút.

Bạch Liễu nở nụ cười, dùng cánh tay đã gãy của mình nhẹ nhàng vuốt ve lọn tóc dài của Siren King, đặt trước đôi môi đẫm máu của mình, trêu chọc hôn lên một cái, cười nói: “Hay là một nụ hôn đi? Từ trước tới nay tôi chưa từng thấy sinh vật nào xinh đẹp như anh, bản thân tôi thiết kế mô hình cũng thiết kế không ra.”

Siren King cụp mắt: “Được.”

“?” Bạch Liễu nghĩ bụng “được cái gì cơ”, liền thấy Siren King khép mi mắt, kề sát vào cậu mà hôn xuống.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN