Tôi Rất Có Tiền Nha - Chương 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
204


Tôi Rất Có Tiền Nha


Chương 16


Edit & Beta: Melbournje & Chang.

Năm mới qua không lâu, Quan Tri Ý vào đoàn làm phim《 Triều Dã 》.

Ngày cô vào đoàn vừa đúng lúc《 Mỡ Ơi, Biến đi! 》sắp chiếu tập bốn, nên chương trình không phụ sự mong đợi của mọi người bước lên bảng xếp hạng các chương trình hot nhất gần đây.

Trước khi phát sóng tập một đại đa số cư dân mạng đến đều là vì Tiêu Nhiên, Lâm Giai Nhi, nhưng sau mấy tập, có một bộ phận rất lớn bởi vì Quan Tri Ý mà tới xem.

Nói về cái người Quan Tri Ý này, có một người đã đăng một đoạn văn được kha khá sự đồng ý của mọi người lên Weibo:

Nhìn ngốc ngốc, đáng yêu lại dễ chọc, thật ra bên trong và diện mạo cô ấy không hề tương xứng. Cô gái này có năng lực sinh hoạt cực kỳ mạnh, kỹ năng nấu nướng khỏi nói, phương thức giải quyết sự việc cũng đủ quyết đoán. Nếu nói trong chương trình Hầu Lộ và Hoàng Tiêu là cây cười vì hai người này đều là diễn viên hài, còn nếu cười vì Quan Tri Ý thì có chút không hiểu được, không phải vì cô ấy thật sự khôi hài, mà là nhìn có thiện cảm, lúc cô ấy nghiêm túc mua đồ ăn hay mặc cả đều làm người xem cảm thấy thực sự rất tốt. Tóm lại gương mặt tròn tròn nhỏ nhắn này thật sự quá có duyên……

Mức độ nổi tiếng của Quan Tri Ý cũng theo chương trình này mà tăng nhanh hơn, số fans trêи Weibo cũng tăng theo. Nhưng ở giữa một mảnh bình luận nào là【 đáng yêu 】, nào là【 thú vị 】, thì vẫn có một ít người lấy tác phẩm của cô ra nói.

Nhưng mà nói cũng không sai, mấy năm qua phim truyền hình cô đóng đúng thật là không được như mong muốn. Cho nên hiện tại điều cô có thể làm, chính là đem nhân vật Chiêu Dương này diễn cho thật tốt. Diễn viên mà không có tác phẩm tiêu biểu, bị mắng cũng không thể nói gì hơn.

Cảnh diễn của Quan Tri Ý trong《 Triều Dã 》không nhiều, thế nên không cần quay sớm. Vì lí do đó nên lúc cô vào đoàn làm phim, mấy diễn viên chính là Lý Huyền, Tiêu Nhiên, Triệu Trà Trà đã bắt đầu quay trước. Vai Triệu Trà Trà diễn chính là vai trước đó mà Trịnh Diệc Đồng muốn, kỹ thuật diễn của cô ấy vẫn luôn được mọi người tán thưởng, vì thế nên khi cô ấy thay thế Trịnh Diệc Đồng cũng không có ai nói hai lời.

Ở đoàn làm phim trừ tiếp xúc với người đã từng quay show chung là Tiêu Nhiên, thì đối với những người khác Quan Tri Ý đều không thân lắm, nên hầu như tất cả thời gian đều an an tĩnh tĩnh mà ở một góc xem kịch bản.

Mà sau khi cô đóng được một thời gian, Lưu Vân mang đến cho cô một tin tức ngoài ý muốn.

Cái gì, đổi ông chủ sao?” Quan Tri Ý kinh ngạc cực kỳ, đến nỗi quên ăn cả cơm hộp.

Lưu Vân nói: “Sao, em thật sự không biết một tí gì hết hả? Chị còn tưởng rằng Thích Trình Diễn sẽ nói cho em biết cái gì đó chứ.”

Lưu Vân còn đang ở trong ảo ảnh giữa cô và Thích Trình Diễn……

Quan Tri Ý nói: “Anh ta sẽ không nói mấy cái này với em đâu.”

“Vậy được, chị nói với em cũng thế cả, thật ra trước đây lúc chị biết tin này, chỉ là hợp đồng chưa jý, bọn họ cũng không cho tiết lộ ra.” Lưu Vân nói, “Thích thị đã thu mua Nghệ Tinh, về sau Nghệ Tinh chính là công ty mà bọn họ dùng để tiến quân vào giới giải trí.”

“Thật hay đùa vậy……”

“Vậy em cho rằng trước đây Thích Trình Diễn vì sao lại làm nhà đầu tư của《 Triều Dã 》, còn không phải bởi vì đây là IP do Nghệ Tinh mua sao.”

Quan Tri Ý vẫn có chút khó tiêu hóa, cô biết anh làm như vậy chắc hẳn là có lý do. Nhưng mà, cô đang muốn cách xa anh một chút, vậy mà anh còn thành ông chủ đứng trêи đỉnh đầu cô……

“Được rồi em cũng không cần suy nghĩ việc này nữa đâu, dù sao đối với chúng ta đều có lợi cả. Có Thích thị tài lực hùng hậu làm hậu thuẫn, Nghệ Tinh của chúng ta sẽ càng tốt hơn thôi.”

“Vâng……”

Loại việc thay đổi ông chủ này đúng thật không phải việc những người làm nghệ sĩ như bọn họ có thể can thiệp, Quan Tri Ý tuy hơi khϊế͙p͙ sợ, nhưng lúc sau cũng không hỏi nhiều, chỉ một lòng chuyên chú với quay chụp.

Vào đoàn làm phim được một tháng, cảnh diễn lớn của Quan Tri Ý sắp bắt đầu quay.

Phân đoạn này chính là lúc Tiêu Nhiên đóng vai Thẩm Tư Bá, tức Thẩm tướng quân, sau khi tử trận thì được đưa về, trong phủ phải làm tang sự cho chàng, Chiêu Dương công chúa mặc một bộ đồ màu trắng ra khỏi cung, ở trước quan tài Thẩm Tư Bá khóc rống.

Đây là bước ngoặt lớn nhất trong cuộc đời Chiêu Dương, giai đoạn trước đây nàng ấy hoạt bát đáng yêu, là hạt dẻ cười trong lòng mọi người đặc biệt là Thẩm Tư Bá. Sau đó, cũng chính là sau khi Thẩm Tư Bá chết, có nhiều bí ẩn xuất hiện, tâm của Chiêu Dương như tro tàn, tính tình cũng thay đổi cực lớn.

Quan Tri Ý nhớ rõ lúc trước khi cô đọc tiểu thuyết đến tình tiết “Thẩm Tư Bá mất, Chiêu Dương khóc rống” này xong thì lệ rơi đầy mặt, đọc xong cũng suy nghĩ một hồi lâu.

Cho nên muốn diễn cảnh này hiệu quả, đối với cô mà nói cũng là một khiêu chiến lớn.

Hôm nay, bắt đầu một ngày quay, cũng là cảnh của cô bắt đầu. Cảnh diễn của cô quay lúc chiều, cho nên toàn bộ buổi sáng Quan Tri Ý đều vượt qua trong trạng thái áp suất thấp.

Giữa trưa lúc nghỉ giải lao ăn cơm, phim trường bắt đầu ầm ĩ lên. Quan Tri Ý từ xa xa nhìn thoáng qua chỗ đông người, nhìn thấy rất nhiều nhân viên mang đồ ăn vào.

Đại khái là có người tới thăm ban?

Nhưng bây giờ cô chỉ nghĩ tới cảnh diễn buổi chiều, cho nên cũng không quản nhiều như vậy, chỉ đợi ở khu nghỉ ngơi bên cạnh phim trường mà ấp ủ cảm xúc.

Mà cách đó không xa, mấy diễn viên chính, đạo diễn đang đứng ở một chỗ, cùng chào hỏi với một người đàn ông

“Thích tổng, không nghĩ tới cậu lại về hôm nay, sao không nói trước với chúng tôi một tiếng chứ.” Đạo diễn nói.

“Không muốn quấy rầy mọi người, chỉ là tới đây thăm thôi.”

Người tới đúng là Thích Trình Diễn, hôm nay anh đến, phần lớn nguyên nhân là do hai ngày trước Tiêu Nhiên mời tới, rồi sau đó anh lại nghĩ đây là bộ phim Quan Tri Ý thực sự coi trọng, cho nên liền đến xem cô ở chỗ này thế nào.

Nhưng mà, hình như chưa thấy được cô.

“Tới cũng đã tới rồi, còn mang theo nhiều đồ ăn như vậy, không hổ là ông chủ.” Tiêu Nhiên trêu chọc nói, “Ầy, có đồ tôi thích nhất không đấy?”

Thích Trình Diễn nhìn anh một cái: “Cái cậu thích chính là?”

Tiêu Nhiên nói một hơi: “Không phải hai hôm trước tôi mới nói với cậu là tôi muốn ăn đồ ăn ở Hoàng Đông sao!”

“Phải không, đã quên rồi.”

“Ặc……”

“Được rồi Tiêu Nhiên, có ăn là tốt rồi, còn chọn gì chứ.” Người diễn vai hoàng đế Lý Huyền cười nói.

Tiêu Nhiên: “Được được được, tôi sai được chư, chết đói luôn rồi, ăn cơm đi mọi người.”

“Được rồi.”

Đạo diễn nói: “Thích tổng, cậu đến bên này ăn đi.”

“Không cần, mọi người cứ ăn đi, tôi tùy tiện đi lại một chút.”

Các diễn viên đều sẽ ở cùng một khu nghỉ ngơi ăn cơm, lúc mọi người cùng hướng đến khu nghỉ ngơi, Thích Trình Diễn kéo Tiêu Nhiên lại, “Cô ấy đâu.”

“Cậu nói Tri Ý sao.” Tiêu Nhiên nhìn xung quanh, chỉ chỉ cách đó không xa, “Kia, người mặc váy vàng nhạt kia, phỏng chừng là đang chờ ăn cơm.”

Thích Trình Diễn cũng thấy xa xa, “Tôi với mọi người cùng đi qua đi.”

“Được.”

Đồ ăn Thích Trình Diễn và vài người nữa mang tới đều đã dọn xong, diễn viên cùng nhân viên công tác đều vui vẻ phấn chấn, đã cầm lấy đũa chuẩn bị ăn. Nhưng mà vừa mới ăn một lát liền nhìn thấy Thích Trình Diễn đi tới bên này, lại nói tiếp, người đàn ông trước mắt tuổi tác không lớn, nhưng dù sao cũng là kim chủ lớn nhất của bọn họ, cho nên ở trước mặt anh khó tránh khỏi có chút câu nệ.

Nhưng câu nệ thì câu nệ, cũng phải ghé mắt nhìn trộm cái.

Sớm đã nghe nói tổng tài của Thích thị là một người đàn ông trẻ tuổi lớn lên tuấn lãng, khi gặp mới thấy đúng thật, đứng ở cạnh một minh tinh lưu lượng đang hot như Tiêu Nhiên cũng không có chút kém cỏi nào, ngược lại càng có một loại khí chất trầm ổn khó nói nên lời.

“Cùng nhau ăn chút đi.” Lý Huyền thấy người tới đây liền tiếp đón nói.

“Không có việc gì, mọi người cứ tự ăn đi là được.” Sau khi nói xong, ánh mắt Thích Trình Diễn dừng ở trêи người một người đang ngồi ở góc hẻo lánh kia. Người nọ thế nhưng lại chưa ăn gì, căn bản cũng không chú ý là anh tới. Chỉ lộ ra vẻ mặt uể oải, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.

Thân thể không thoải mái sao?

**

Quan Tri Ý thật ra cũng để ý tới ăn, nhưng một chốc một lát cô cũng không nhúc nhích, đại khái là áp lực quá lớn, hiện tại ngay cả động lực ăn cơm cũng không có.

“Tri Ý, sao không ăn đi.” Đúng lúc này, người đóng vai Hoàng Hậu là Triệu Trà Trà ngồi xuống bên cạnh cô, Triệu Trà Trà cùng Quan Tri Ý sẽ diễn với nhau rất nhiều, cho nên mấy ngày này hai người cũng thân quen hơn.

Quan Tri Ý: “Em không đói lắm.”

Triệu Trà Trà hiểu rõ: “Là bởi vì buổi chiều diễn sao?”

Quan Tri Ý bị nhìn thấu, có chút ngượng ngùng.

Triệu Trà Trà nói: “Cảnh này tuy quan trọng, nhưng chị tin em có thể đóng một cách nhẹ nhàng.”

“Vâng……”

“Được, ăn chút đi.” Triệu Trà Trà vui đùa nói, “Kim chủ ba ba đưa tới đó, vị không tồi.”

“Kim chủ ba ba?”

Triệu Trà Trà gật đầu, dựa đến bên cạnh cô nhỏ giọng nói: “Hình như là bạn khá tốt của Tiêu Nhiên, kìa…… Em xem, lớn lên thật đúng là đẹp trai, cùng với mấy ông chủ trong ấn tượng của chị không quá giống nhau ha ha.”

Triệu Trà Trà đang nói chuyện tào lao cùng Quan Tri Ý một chút mà thôi, nhưng cô không nghĩ tới chính là, cô vừa mới dứt lời, Thích Trình Diễn đã đi tới chỗ bọn họ.

Triệu Trà Trà sửng sốt một chút: “Chị, chị nói rất lớn sao?”

Triệu Trà Trà bị dọa rồi, trong lòng những người khác cũng kinh ngạc một chút. Bọn họ thấy Thích Trình Diễn đi tới phía Quan Tri Ý và Triệu Trà Trà, chờ đến khi thấy anh đang đứng trước bàn, ý nghĩ đầu tiên chính là, Thích Trình Diễn hình như có quen với tiểu Hoàng Hậu này thì phải

Bọn họ hoàn toàn không có ý gì nghĩ tới trêи người Quan Tri Ý, bởi vì Quan Tri Ý ở trong mắt bọn họ chẳng qua chỉ là một diễn viên nhỏ dạo gần đây có chút hot, mà Triệu Trà Trà chính là một nữ diễn viên chính quy, đương nhiên càng được Boss chú ý hơn.

Cho nên trêи mặt mọi người tuy không có gì, nhưng sự bát quái trong lòng đã dần dần thiêu đốt.

“Sao lại không ăn cơm.” Thích Trình Diễn đứng ở đó, hỏi một câu.

Triệu Trà Trà ngửa đầu nhìn anh, kinh ngạc nửa ngày xong, bỗng nhiên phát hiện người này căn bản không phải đang nói chuyện với mình.

Cô chậm rãi quay đầu nhìn về phía Quan Tri Ý bên cạnh đang sửng sốt……

“Thân thể không thoải mái sao?” Thích Trình Diễn lại hỏi một câu.

Quan Tri Ý lúc này mới lấy lại tinh thần: “Sao anh lại tới đậy ạ?”

“Thăm ban.”

“Ặc……”

Thích Trình Diễn lại lặp lại một lần: “Có phải thân thể không thoải mái hay không?”

“Không có.” Quan Tri Ý ngượng ngùng nói, “Chỉ là hôm nay em chưa ăn uống gì.”

“Vậy em muốn ăn cái gì không, anh nhờ người đi mua.”

Quan Tri Ý nhìn thấy mọi người đều đang nhìn về hướng này, vội vàng nói, “Không cần, em ăn cái này là được rồi, em ăn một chút đây.”

“Ừm.” Thích Trình Diễn thấy cô chịu lấy đũa, cũng không nói gì nữa, trực tiếp ngồi ở bên cạnh cô.

Tầm mắt Triệu Trà Trà di chuyển ở giữa hai người, yên lặng mà đứng dậy: “…… Tri Ý, chị đi lấy chút trái cây ăn đây.”

“Vâng ạ.”

Triệu Trà Trà cảm thấy chính mình giống như đã thấy chuyện gì đó không nên, chạy nhanh đi trước.

Cô đi rồi, bàn này chỉ còn hai người bọn họ.

Quan Tri Ý nhỏ giọng nói: “Ca ca, sao hôm nay anh lại đi thăm ban vậy?”

“Tiêu Nhiên vẫn luôn nhắc mãi, hơn nữa anh nghĩ em vào đoàn làm phim cũng rất lâu rồi, nên đến thăm.”

“Ra vậy……”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN