Tôi Tên Là Ark - Quyển 4 - Chương 8-1: Tận cùng chốn địa ngục (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
72


Tôi Tên Là Ark


Quyển 4 - Chương 8-1: Tận cùng chốn địa ngục (1)


‘Giờ thì sao?’.

Cậu cảm thấy mình đang lao xuống một khoảng không tối với tốc độ vô cùng nhanh.

Cứ như thể Ark bị hút vào một nơi nào đó vậy. Cậu không tính được mà đã rơi xuống được bao nhiêu hoặc còn bao lâu nữa mình sẽ chạm đáy. Tuy nhiên, có một điều chắc chắn rằng. Độ dài hố càng sâu, lượng sát thương rơi ngã sẽ càng khủng khiếp. Nếu không có thứ gì bám trụ trong vòng ít phút nữa…

‘Lượng máu bây giờ của mình là 150, thậm chí nếu có kỹ năng nội tại đặc thù của Miêu Hiệp Sĩ, mình sẽ chết. Nhưng, vấn đề sau đó mới nghiêm trọng’.

Cái địa ngục này thuộc về vùng đất của thành phố Cairo, nhưng cậu không biết rằng liệu nếu độ sâu vượt quá một kilomet, các cuộn giấy kia còn gây ãnh hưởng được lên mình nữa không.

Tuy nhiên, cuộn [Cướp Đoạt] vừa được sử dụng trước khi cậu rơi xuống không xác định khu vực hay giới hạn khoảng cách.

Nghĩa là, nếu như chết, Ark sẽ phải sẳn sàng tâm lý mất đi 1-2 trang bị. Đó sẽ là một tổn thất khổng lồ. Nhưng vấn đề ấy cũng chẳng thực sự là thứ khiến cậu quan tâm.

‘Andel’.

Cậu đã không cân nhắc bản tính của hắn.

Andel đã thuê sát thủ với vài trăm vàng. Hắn cũng truy tìm và theo dấu cậu đến tận đây.

Hắn đã từ bỏ làm nhiệm vụ và lên cấp.

Mục tiêu trở thành số một trong New World ngày nào bây giờ lại hóa chuyển thành khát vọng báo thù Ark.

‘Chừng nào hắn đinh ninh rằng nơi phục sinh của mình là Cairo, Andel sẽ túc trực canh gác tận vài ngày cho đến khi mình phục sinh thì mới thôi’.

Andel là một con người tầm thường như thế. Nhưng không chỉ có riêng Andel mà còn cả ba tên sát thủ chuyên nghiệp kia, sẽ thay phiên canh gác. Không còn đường nào để Ark có thể chạy thoát được.

Sau cùng, cậu sẽ phải đăng nhập vào game hoặc từ bỏ chơi hoặc chuẩn bị sẳn sàng bị PK.

Những Npc của thành phố vô pháp này sẽ không nhấc một ngón tay để giúp những người chơi. Ở trong một tình thế như đây, luật lệ không tồn tại.

‘Mình thực sự sẽ kết thúc như thế này sao?’.

Khi nghĩ đến đó, ngực Ark quặng thắt.

Thật điên khùng. Mình đã luyện Ark đến mức thế này rồi kia mà.

‘Lẽ nào mình thực sự không thể chơi được nữa chỉ vì Andel ư?’.

New World có thể chỉ là một trò chơi nhưng với Ark, đó là hiện thực, là cuộc sống, là kế sinh nhai. Cậu có thể được ăn cơm mỗi ngày và trả viện phí cho mẹ cũng đều là nhờ New World.

‘Mình đã tìm thấy nó, mình đã vô cùng tuyệt vọng để tìm ra được nó. Cách mà mình có thể sống, nơi mình muốn tồn tại. Mình sẽ không bò cuộc. Mình sẽ không bao giờ từ bỏ chỉ vì Andel’.

Cậu đã biết được bản thân mình muốn điều gì.

Cậu phải thật chai lỳ, phải thật gan góc.

Bởi vì đây chính là điều duy nhất mà Ark có.

‘Mày phải sống Ark à, phải bảo vệ chính bản thân mình khỏi Andel, mày không có lựa chọn nào ngoài việc cố gắng sống sót. Nghĩ đi Ark, nghĩ đi!. Nghĩ cách để sống được ngay lập tức. Đây không phải là sự thật. Không có gì là không thể trong New World. Nếu mày không bỏ cuộc, luôn luôn có con đường để mày tồn tại, Ark à’.

Cậu tuyệt vọng suy nghĩ thật lung.

Trong khi đó, Ark đang dần rơi xuống đáy vực và thậm chí, cậu cuối cùng cũng có thể thấy được mặt đất.

Cậu đang cố tiếp cận những cái cột đá được xây trồi lên trên mặt sàn. Tại tận cùng nơi địa ngục, chúng giống hệt những chiếc răng của lũ ma thú.

Một ý tưởng lóe lên trong tâm trí Ark.

‘Nanh địa ngục. Có lẽ…’.

Ark cố gắng giữ tư thế của mình trong không trung.

Cậu nắm thật chặt thanh kiếm và dồn sự tập trung của đôi mắt vào.

‘Cơ hội vô cùng mong manh. Chỉ cần sớm hơn hay trễ hơn dù là 0.1s thôi mình sẽ chết chắc’.

Cảnh tượng Ark đập đầu vào mặt đất làm cậu thấy kinh hãi. Toàn thân cậu sẽ vỡ tan như trái cà chua chín. Nếu cậu không canh cho đúng giờ. Song, Ark nghiến chặt răng và mở mắt thật to. Và khi vừa chạm đất.

‘Ripose’.

Ka Ka Ka Kak! Jiang…

Ark vung kiếm bằng tất cả sức bình sinh mình có.

Cậu đẩy thân kiếm vào trụ đất.

Khoảnh khắc đó, toàn bộ lực của cậu dều dồn trên cảnh tay và bả vai.

Xét khoảng cách của trụ đá đang mình đang đập vào với một gia tốc cực kì cao, chẳng khác nào đương đầu với một kẻ địch hung bạo. Nhưng khi cậu sử dụng Ripose, Ark hi vọng sẽ có một phản lực lớn xảy ra.

Hiệu ứng đặc biệt của Ripose là đẩy đối phương ra sau mười mét. Nhưng nếu kẻ địch quá vững chắc thì chấn động đó sẽ quay ngược trở về Ark. Sử dụng nguyên lý của Einstein về trọng lực, ta có thể dễ dàng biết được kết quả ra sao.

Bump!.

Toàn thân Ark tức thời dừng lại trong không trung khi Riposte tạo lực phản lên cậu.

Khoảnh khắc đó là thời điểm mà phần lớn lượng sát thương do cú rơi đã hầu như bị vô hiệu hoàn toàn.

Không lỡ cơ hội đó, Ark oằn người trên không trung, đạp cột đá để tạo đà, sử dụng tính đàn hồi và linh hoạt của cơ thể để giảm thiểu sát thương gây ra từ lần rơi thứ hai.

Cậu ngã xuống đất, bã vai và lưng chấn động dữ dội.

[Khả năng của Miêu Hiệp Sĩ đã giảm thiểu sát thương nhận phải đi 50%. Chỉ số linh hoạt giúp giảm thêm 30%].

‘Thành công rồi!’.

Nước mắt ứa trong mi Ark khi cậu nhìn thấy được tin nhắn thông báo.

Qủa thực, mỗi giờ phút cậu tập sử dụng Riposte để chiến đấu với lũ cướp cho đến khi cả đôi bàn tay phồng rộp lên vì đau, đã thật sự xứng đáng.

Nhờ có chỉ số linh hoạt và khả năng của Miêu Hiệp Sĩ, cậu đã tránh được phần lớn sát thương.

Thành tựu tuyệt vời này sẽ khiến Ark tự hào cho đến tận mai sau.

Thế nhưng, trước khi có thể kịp reo hò cho thành công của mình, một ánh đỏ lóe lên.

[Bạn đã bị Đĩa Hút Máu tấn công, mất 5 HP].

‘Cái, cái gì?’.

Ark thốt lên trong ngạc nhiên.

Khu vực xung quanh cậu là những con đĩa to bằng cả nắm tay. Một số chúng đã bám chặt vào cơ thể cậu và bắt đầu hút máu.

Sử dụng thanh gươm của mình, Ark đã chém bay ba đến bốn con. Hưng, hàng đống con khác cũng đang ùa lại.

Trong thoáng chốc, chúng đã bòn rút gần cạn máu của Ark và cậu chỉ còn mỗi 30HP.

‘Chết tiệt. Mình đã sống sót qua mọi thứ không phải chỉ để chết bởi lũ đĩa!’.

[Miêu Hồn] (Spirit of the Cat).

[Nyaaaaaah].

Đồng tử của Ark hóa màu vàng sáng và bóng hình một con mèo màu đen xuất hiện.

Cậu nhe cặp răng nanh sắc nhọn đã được miêu hóa và nhìn trừng vào lũ đĩa. Chúng tê cứng, buông cơ thể cậu ra và rớt xuống đất.

Spirit of the Cat gây tê liệt và kéo dài trong một phút đồng hồ.

‘Mình chỉ có một phút để giết toàn bộ lũ đĩa nhưng lại chỉ còn 30 HP và mana cũng đã cạn sạch. Nếu hiêu ứng tê liệt không còn, chắc chắn mình sẽ chết. Phải chạy ra khỏi đây trước khi kĩ năng hết hiệu lực’.

Ark dùng Miêu Nhãn để tìm lối ra. Cậu phát hiện thấy một cái hố đen xì chỉ vừa khít cho một người chui qua. Không còn con đường nào khác, cậu giẫm lên lũ đĩa và phóng vào lỗ. May thay, bọn đĩa đã không đuổi theo.

Ark chui sâu vào cái hố tìm kiếm không gian thông thoáng hơn. Song, cái hố thật sự sâu hơn những gì cậu nghĩ. Cậu cứ tiếp tục bò cả mấy phút liền trước khi đôi tay mình bị trượt đi. Như phần cạnh của một bể bơi, không gian xung quanh đột nhiên trơn tuột và một tin nhắn hiện lên trước mắt Ark.

Mê Cung Bên Dưới Địa Ngục.
Bạn đã tìm ra được một mê cung ngầm, thứ ám một mùi hôi kinh tởm, được xây bên dưới thành phố Cairo. Có lẽ nó tồn tại ở đây thậm chí trước khi Cairo được xây.
Không rõ mục đích của mê cung này là gì. Song, bởi vì nằm bên dưới Cairo,tất cả mọi thứ rác rưởi và xác chết đều được vứt, và đôi khi trôi vào mê cung này.
Vì mọi thứ rác rưởi đã bị thải vào nơi này, mê cung bốc ra một mùi hôi cực kỳ kinh khủng có thể che giấu bất kì sự hiện diện nào bên trong.
Bạn đã tìm ra một mê cung chưa được khám phá. Khi đăng kí lên Hall of Fame, bạn có thể sử nhận 1000 điểm kinh nghiệm và 70 Fame. Bạn có muốn đăng kí không?.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN