Tối Thượng Đa Tình Giả - Chương 16: Càn khôn đại na di
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
142


Tối Thượng Đa Tình Giả


Chương 16: Càn khôn đại na di


–” Vũ sư huynh ta cho huynh xem cái này”.

Trương Phi Vũ đem một lưởi kiếm nung đỏ nhúng vào nước chợt nghe Vô Minh từ xa đi tới.

–” Có chuyện gì”.

Hắn vừa đem lưỡi kiếm bốc khói lên vừa cười, cái sư đệ này hắn rất thích, mặc dù không thể tu luyện nhưng tính tình rất tốt, đặc biệt có thiên phú với luyện khí.

–” Ta mới chế tạo thứ này muốn cho huynh xem”.

Vô Minh vui vẻ cười.

–” Đệ Lại chế ra thứ gì”.

Phi Vũ không ngạc nhiên khi Vô Minh nói như vậy vì tên sư đệ này luôn làm ra những thứ kì quái, nhớ mấy hôm trước hắn làm ra một thứ hình chử L mà hắn gọi là Vô Tung Đạn( Một Khẩu HS2000), có thể đem hồn sư ngũ giai tùy ý bắn bỏ khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.

–” Ở đây không xem được, ra ngoài kia đi”.

Hắn mờ ám nói.

–” Ừm”.

Phi Vũ cũng mĩm cười, tò mò đi theo.

–” Chúng ta cũng đi nữa”.

Lúc này đằng xa, một nữ tử chạy lại, nữ tử vô cùng xinh đẹp vũ mị, nàng chính là tam sư tỷ của hắn Lý Hàn Như. Phía sau còn có hai nam tử, một là nhị sư huynh Trần Thế Mạc, một là tứ sư huynh Hồ Cận Khang.

–” Tam tỷ, cả các huynh cũng đi theo cho vui”.

Hắn khẽ cười rũ rê.

Năm người đi đến một quãng đất trống, phía xa xa có một chòm gồm năm sáu cây to bằng hai người ôm. Đến nơi Vô Minh lấy ra một thứ màu đen hình ống dài, to cở cổ tay, sau đó lắp vào một thứ khác hình ê líp nhọn( giống như bắp chuối) sau đó quay sang phía lùm cây, bóp cò.

–” Phằng, chíu..”.

Chỉ thấy một tia lữa xoẹt qua bay về phía lùm cây.

–” Ầm đùng”.

Phía xa vang lên tiếng nổ, lùm cây trong phúc chốc sụp đổ, rồi tan thành tro bụi trong sự kinh ngạc của các sư huynh sư tỷ, Phi Vũ há mồm nhìn chằm chằm về phía Vô Minh, đây còn là binh khí sao, dù là linh khí trung phẩm cũng không bằng.

Vô Minh nhìn cảnh tượng phía trước vô cùng hài lòng, lần đầu thử khẩu B40 hắn tự chế lại đạt uy lực như thế.

kinh ngạc qua đi tất cả lại quay về làm việc cả Vô Minh cũng không ngoại lệ.

–” Phanh phanh suy…”.

Đan điền Vô Minh vang lên một âm thanh trầm đục, khí thế một lần nữa kéo lên hồn sĩ nhị giai.

–” Phù”.

Hắn thở ra một ngụm trọc khí, tu vi một lần nữa thăng tiến, cvì có thể luyện thành tầng hai Cửu Dương thần công, nên hắn muốn luyện thêm bộ công pháp khác” Càn Khôn Đại Na Di”.

Bộ công pháp này chính là thành quả của hắn trong một lần đột nhập tàn kinh các của thiếu lâm tự. Phải nói tất cả các công pháp mà hắn biết điều nằm ở thiếu lâm tự, bên trong tàn kinh các có một mật thất, trong đó có vô số võ công thượng thừa của các bật tiền bối lưu lại, thế nhưng lại không có ai biết được, chỉ có hắn trong lúc vô tình lại mở ra được gian mật thất đạt được vô số võ công kinh điển mà thiên hạ đồn đãi, thế nhưng lại không thể tu luyện, Hắn đâu ngờ ở thế giới này lại có thể tu luyện.

Càn Khôn Đại Na Di, công pháp vận hành nội lực, có thể kích phát tiềm lực tối đa của nội lực, cũng có thể dịch chuyển ngàn cân, tu luyện đến cảnh giới tối cao có thể bài sơn đão hải. Điểm mấu chốt chính là phải đạt âm dương chi thể. Mà Vô Minh tu luyện Cửu Dương Thần Công đã sớm có được âm dương chi thể.

–” Vận chi bất ý, đạo khí suy kinh, âm chi khả dục, dương chi khả sí, âm dương ngịch đảo, càn khôn di bài”.

Vô Minh miệng đọc khẩu quyết, tay kết thủ ấn, bắt đầu vận công tu luyện tần thứ nhất của Càn Khôn Đại Na Di, công pháp này gồm có bảy tần, tần thứ nhất là tần dể nhất thế nhưng người bình thường cũng cần ba đến năm năm là có thể luyện thành, nhưng đối với Vô Minh lại là chuyện nước chảy mây trôi có thể trong vòng một ngày đem tầng thứ nhất này luyện thành, hết thảy là vì muốn luyện được môn công pháp này cần phải cảm nhận được âm dương chi khí trong thiên địa đem tụ lại rồi vận chuyển tạo thành càn khôn chi khí dùng đó làm điểm tựa, không tụ được càn khôn thì không thể luyện, Vô Minh trong người đả có sẵng âm dương chi khí nên tu luyện vô cùng dể dàng.

Hai thời thần trôi qua, Vô Minh cuối cùng củng vận xong một chu kì càn khôn, cũng có ngĩa là tầng thứ nhất đã hoàn toàn luyện thành, xong tầng đầu tiên đã làm chân khí trong đan điền vô minh vơi đi một phầm ba, phải nói nội lực của vô minh bây giờ đã khá hùng hậu vậy mà chỉ tu luyện một tầng đã hao tốn một phần ba, lượng tiêu hao này rất là lớn a, nếu như đang tu luyện mà thiếu hụt chân nguyên sẽ khiến kinh mạch rối loạn, nhẹ thì trở thành phế nhân, nặng thì mất mạng.

–” Phù”.

Hắn ngừng tu luyện, thở ra một ngụm trọc khí. Luyện thàn tầng thứ nhất khiến chân khí trong cơ thể hắn trở nên hùng hậu hơn, lưu chuyển cũng nhanh hơn, kinh mạch theo đó cũng mở rộng hơn trước ít nhất vài lần, đan điền củng được mở rộng hơn trước vài lần. Hắn mĩm cười thoã mãn, tuy tu vi không thăng tiến nhưng lại thay đổi về chất khiến lực chiến của hắn tăng lên, tu luyện xong thì sắc trời cũng tối, hắn thong thả trở về phòng, trên không những cánh chim đang vội vả bay về nơi tổ ấm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN