Tổng đài ngạo mạn yêu ta - Chương 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
77


Tổng đài ngạo mạn yêu ta


Chương 2


CÔ cứ thế chạy cứ chạy khi cô qua đường có 1 chiếc otô lao tới,không kịp chạy đi nên cô đã bị otô đụng trúng ,cô dần dần nhắm mắt lúc sắp ngất đi cô nhìn thấy 1 bóng người con gái đang cầm oto

…Vì vết thương không quá nặng nên chỉ mấy tuần sau là cô đã tỉnh…
-đây là đâu , mà mình …mình là ai _cô vừa bỡ ngỡ , vừa cố nhớ coi xem mình là ai

AA..A,đau đầu quá_Lam Nhi cố nhơ nhưng không được trái lại còn vô cùng đau đầu

Cạch tiếng cửa mở gia 1 cô ý ta bước vào
-Cô tỉnh rồi hả _cô ta nói bằng giọng điệu chua ngoa và khinh thường Lam Nhi

-Đây …đây là đâu _cô ngước lên hỏi cô y tá đó

-Đây ấy hả ,đây là bệnh viện dành cho những người bị bệnh tâm thần ,bây giờ chúng tôi sẽ đưa cô đi chị liệu.Được rồi đưa cô ta đi _cô ta lệnh cho mấy tên bảo vệ gần đó

Tôi …tôi không đi ,tôi không phải bị tâm thân_cô vùng vẫy và nói lớn

-Này con tâm thần kia mày hét lớn cái gì chứ
-Đưa cô ta đi

Nói là chữa bện cho cô nhưng đâu có phải ,họ hành hạ đánh đập cô vô cùng tồi tệ vết thương mới và cũ đầy mình ,họ có khi còn không cho cô ăn .giam giữ cô như 1 tên tội phạm

Lam Nhi không còn chịu được nữa nhân lúc họ sơ suất cô đã chốn đi
-Hộc hộc _tiếng thở cô mệt mỏi vô cùng vì không được ăn mà còn phải chạy xa như vậy

-Cô kia đứng lại,cái con kia đứng lại _còn bọn họ ở đằng sau cứ vừa hét lớn và đuổi theo cô

Cô gắng gượng đứng lên và cố chạy cô thấy 1 nhà kho nên vào bên trong ,lúc này cô thực sự đã kiệt sức cô ngấn đi và ngủ li bì

Cho đến khi cô dậy cô lại thấy mình như đang ở 1 nơi có mùi sát trùng mùi quá quen thuộc với cô cô bật đậy ngay
-Đâylại là đâu nữa vậy trời,hay bị bắt lại rồi _cô buồn vô cùng

có 1 người bước vào phòng cô và tự nhận họ là cha mẹ nuôi của cô (kiều vân,Phong tuấn )bố nuôi hiện giờ của cô là chủ tịch tập đoàn Phong Mã còn 1 người nữa là em gái cô tên là Tuyết nhi

Họ cũng đặt cho cô cái tên là Bạch Băng
Cô tưởng cuộc đời cô đã hết khổ cô sẽ sống thật vui vẻ bên gia đình hiện giờ và làm việc để báo ân

Nhưng mấy năm trôi qua cô thực sư không có nổi 1 ngày yên ổn

-ê Bạch Băng chị mau dọn dẹp cái bình hoa đó đi ,ba thích hoa đóa lắm lun nếu biết chị làm vỡ thì ~_Tuyết Nhi nói bằng cái dọng đanh đa

-Đây rõ ràng là do em ấy làm mà tại sao em ấy lại nói như vậy _Bạch Băng nghĩ thầm ,thôi dù gì em ấy cũng là em mình mình nên chiều 1 chút

Không chỉ có sự việc nhỏ nhặt này mà Tuyết nhi còn gọi Bạch Băng đến quan bar

-alo chị ak ,chị đến quan bar này nha địa chỉ xxx em đợi chị đó _Tuyết Nhi gọi đến cho Bạch Băng khiến cô vô cùng vui mừng nên đã đi đến địa điểm đó

-Yo chị gái của em đến rồi ak vào đây vào đây

Bạch Băng bước theo và với cô em gái của mình ,Tuyết Nhi cầm 1 chén rượu đưa cô uống ,Bạnh Băng không ngần ngại gì mà cầm chén uống ngay

-hừ _Tuyết Nhi cười đểu và nghĩ thầm trong bụng -hùm hôm nay cô chết chắc rồi Bạch Băng ơi là Bạch Băng

Uống xong li rượu đó đầu BạchBăng trở nên quay cuồng ,cô làm rơi chén rượu suống đất , và cô cũng mới biết đứa em gái này hại mình uống thuốc

-Ôi chị ak chị say rồi em đỡ chị vào phòng nha~

Bạch Băng nắm chặt tay và nghĩ mình cũng không cần phai báo ân cái gì nữa bao nhiêu năm nay mình phải làm như 1 con ở thế là đủ rồi

Tuy nghĩ thế cô vẫn theo Tuyết Nhi vì cô muốn xem làm đưa em gái này muốn làm cái gì

Tuyết Nhi đỡ Bạch Băng vào 1 phòng ở quán bar khi đưa cô vào Tuyết Nhi ra ngoài và khóa cửa lại

-Hừ hôm nay sẽ là ngày chị mất đi thứ quý nhất của người phụ nữ …haha_cô ta vôcùng tự đắc

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN