Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi
Chương 67: Còn sống còn tương phùng ( 2)
“Nếu cậu còn chưa đi, tớ đi trước đây!” Nhan Như Y giả vờ tức giận
“Y Y ——”
“Làm nũng cũng vô ích, nếu như cậu không muốn bạn trai được thưởng thức món ăn cay Tứ Xuyên, vậy cũng tốt! Tớ thay đổi chương trình, hôm nay ra ngoài ta hôm nay có thể đi bên ngoài đi dạo một chút ——”
“Y Y, tin tức này rất quan trọng, cậu biết công trình này là của công ty nào không?” Kha Văn giống như là con chuột nhìn thấy miếng bơ thơm ngào ngạt, con chó nhỏ nhìn thấy cục xương, con mắt lóe sáng dùng dằng không muốn rời đi!
“Tớ quan tâm gì đến chuyện công ty nào đầu tư ——”
“Là tập đoàn Hằng Viễn ——”
Hai chữ ‘Hằng Viễn’ nhưng khiến Nhan Như Y ngơ ngẩn trong nháy mắt, trong đầu lập tức hiện ra hình dáng Hoắc Doãn Văn!
Trái tim cô nhói lên một cái, tâm tình chừng nửa phút sau mới khôi phục: “Hằng Viễn cùng chúng ta có quan hệ gì? Tổng giám đốc là anh của cậu à? Hay là bạn trai?”
“Tổng giám đốc tớ cũng không cần, nhưng nếu là phó tổng thì tớ nguyện ý. Không đúng, không chỉ nguyện ý, tớ sẽ lập tức quỳ xuống cảm tạ Nguyệt lão đối với tớ quá ưu ái! Chờ một chút…, nói không chừng một hồi Hoắc Doãn Văn trong truyền thuyết sẽ xuất hiện, tớ còn chưa nhìn thấy chân dung anh ấy!” Kha Văn đôi tay đặt trước ngực, vẻ mặt mê mang, sau đó mân mê điện thoại trong tư thế chuẩn bị chụp!
Vừa nghe nói anh có thể sẽ đến, Nhan Như Y chột dạ, càng muốn rời khỏi chỗ này:”Cậu rốt cuộc có đi hay không, nếu không tớ đi trước!” Dứt lời, cô xoay người!
Thấy Nhan Như Y hối hả, Kha Văn thở dài: “Được rồi, được rồi, chúng ta đi mua thức ăn, đại tiểu thư cậu đừng tức giận!”
Nhan Như Y liếc bạn, hung hăng nói: “Ai tức giận? Vốn chính cậu bóc lột thời gian nghỉ ngơi của tớ, hơn nữa người ta mới vừa thất tình; cậu lại muốn tớ trở thành đầu bếp miễn phí, nấu nướng phục vụ hai người nói yêu nói đương. Hơn nữa, cậu cũng biết tớ sợ cảnh máu mê, lại không chịu nổi độ cao ——”
Nói liên hồi một phen, còn không khiến cho người vô tâm vô phế trước mặt không cảm động mới là lạ đó.
Quả nhiên, Kha Văn lập tức nói xin lỗi.”Nhan tỷ tỷ, tớ sai lầm rồi, tớ sai lầm rồi, có được hay không?”
“Hừ ——”
“Đi thôi ——” Kha Văn làm nũng lôi kéo Như Y, rời khỏi hiện trường!
Đang lúc ấy, nhân viên bảo vệ bắt đầu giải tán đám đông tụ tập trước cửa, giọng nói cứng rắn, ngay lập tức trấn áp đám đông đang ồn ào:”Tránh ra, tránh ra, nhường đường đi, xe ô tô đang vào —— chớ cản đường ——”
Họ bị xô đẩy sang một bên, muốn cũng không ra được!
“Bá bá, bá bá ——” bên ngoài vang lên tiếng xe, nghe âm thanh cũng biết cả một đoàn xe! Mấy chiếc xe lập tức lao vào, khói bụi cuồn cuộn.
Chiếc xe thứ tư là chiếc Benz vô cùng quen thuộc. Như Y theo bản năng quên cả nheo mắt lại tránh bụi, ngơ ngác mở to mắt ——
Là xe của anh ấy, bảng số xe toàn số 6 khí phách!
Anh đến rồi!
Chiếc Benz màu đen lướt nhanh qua Nhan Như Y, làm bay tung cả vạt áo của cô!
“Wey wey Wey, chạy băng băng, bảng số đặc biệt nha 66666, Như Y ——” Kha Văn ngẩn người, dùng sức lay tay bạn.”Đó không phải là chiếc xe đã từng đưa cậu về sao? Là ai vậy?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!