Nhưng hiện tại tất cả chứng cớ đều hướng về phía Tống Tâm Dao, chuyện kia thật sự là do cô làm sao?
Anh không biết có nên tin tưởng Cao Cầm Nhã đã tra được đúng tất cả mọi việc hay không hay là Cao Cầm Nhã chỉ muốn mượn chuyện này khiến quan hệ giữa hai người bọn họ xấu đi, hay là như thế nào?
“Anh tin tưởng hắn ta sao?” Tống Tâm Dao không trả lời thẳng vấn đề của anh, chỉ muốn xem thử, anh có tin tưởng tất cả những gì người đàn ông kia nói hay không . Cô cũng không phải là một cô gái nhiều mưu kế, càng không thể nào sẽ lấy lần đầu tiên của mình ra làm trò đùa, mà trước kia, cô căn bản cũng không biết Cung Hình Dực, đối với tin tức tài chính cô cũng không cảm thấy hứng thú chút nào, hoàn toàn không thể biết Cung Hình Dực là ai.
Lần đầu tiên nhìn thấy Cung Hình Dực, chính là trên sân khấu quán bar của anh. Sau khi bọn họ xảy ra quan hệ, cô chưa thấy rõ bộ dáng của anh, đã vội vội vàng vàng rời khỏi phòng trong khách sạn kia.
Cho đến sau khi sinh Kỳ Kỳ, một lần vô tình cô mới thấy Cung Hình Dực trong một bản tin. Lúc ấy nhìn thấy đôi mắt tím sắc bén của anh, cô cũng sợ hết hồn. Bởi vì, Kỳ Kỳ và anh giống nhau, đều có một đôi mắt màu tím.
Cô nhớ rất rõ, ngày đó có một ký giả hỏi anh, tại sao đôi mắt anh lại có màu tím nhạt . Câu trả lời của anh là: gia tộc di truyền, chỉ có người nhà họ Cung bọn họ, mới có đôi mắt màu tím.
Lúc ấy cô đã nghĩ, Kỳ Kỳ có phải là con anh hay không, nhưng cho tới bây giờ, cô vẫn không dám đi xác nhận.
Cho đến một ngày kia, Quách Y Y xuất hiện, đem toàn bộ khúc mắc của cô tất cả đều cởi bỏ.
Lúc đó cô mới biết, Kỳ Kỳ là con của Cung Hình Dực, không chỉ bởi vì nó cùng Cung Hình Dực đều có một đôi màu tím nhạt giống nhau, mà bởi vì trong tay cô ấy là báo cáo xét nghiệm DNA. Cô cũng không rõ, Quách Y Y làm thế nào lấy được tóc của Cung Hình Dực, nhưng báo cáo DNA này, là thật.
Lúc nhìn thấy bản báo cáo đó, cô cũng sợ hết hồn, coi như cô đoán Cung Hình Dực cùng Kỳ Kỳ có thể là cha con, nhưng cô không dám đi xác định, bọn họ có phải là cha con thật hay không.
“Anh muốn chính miệng em nói cho anh biết, đây không phải sự thật?” Cung Hình Dực chỉ muốn đáp án từ trong miệng cô nói ra, anh không muốn tin tưởng người đàn ông xa lạ đó. Nhưng mà anh lại không thể không tin tưởng, chẳng lẽ là bởi vì, trong tay của anh ta có dây chuyền của Tống Tâm Dao sao?
“Nếu như anh tin tưởng lời nói của hắn, như vậy thì cứ coi đó là sự thật đi! Trên tay anh ta có tất cả chứng cớ, cũng là nhân chứng cho việc em là chủ mưu đã bỏ thuốc anh năm đó. Hiện tại coi như em có một trăm cái miệng, cũng không thể cãi lại được, nếu như anh đã tin tưởng em, anh cũng sẽ không hỏi lại em như vậy! Anh hỏi em đã trả lời, anh hoàn toàn không tin em! Vậy em cần gì phải nói thêm nữa đây?” Cung Hình Dực cũng không rõ chính mình muốn gì, nên tin tưởng người đàn ông xa lạ đó hay là Tống tâm Dao, anh rất muốn tin tưởng Tống Tâm Dao, tuy nhiên anh lại không dám tin tưởng.
“Mẹ, con tin tưởng mẹ!” Kỳ Kỳ đứng ở một bên vẫn chưa mở miệng nói chuyện , đột nhiên nói.
Nó thật sự tin tưởng mẹ, nó biết mẹ không phải loại người như vậy, nếu như mẹ đã chọn trúng Cung Hình Dực, như vậy lúc đó bọn họ đều bị bỏ thuốc làm sao có thể biết, ông ấy sẽ kéo mẹ vào xe.
“Kỳ Kỳ, cám ơn con! Cám ơn con đã tin tưởng mẹ!” Tống Tâm Dao ôm Kỳ Kỳ, rất cảm ơn nó đã tin tưởng cô chưa từng làm những chuyện như vậy.
“Mẹ, coi như trên thế giới này tất cả mọi người đều không tin mẹ, Kỳ Kỳ vẫn sẽ tin tưởng mẹ!” Kỳ Kỳ nép ở trong ngực cô, cảm thụ sự ấm áp được mẹ ôm trong ngực.
“Ông già, tôi mặc kệ ông có tin tưởng mẹ hay không, nhưng tôi không cho phép ông tổn thương mẹ tôi, nếu như ông đã không tin tưởng mẹ, vậy ông hãy xoay người rời đi.” Kỳ Kỳ có thể nhìn ra được, Cung Hình Dực cũng không tin tưởng Tống Tâm Dao, bộ dáng của ông ấy cũng đã bán đứng chính mình, nói cho bọn họ biết rằng ông ấy không tin Tống Tâm Dao.
“Anh chỉ muốn từ trong miệng em biết được, em thật sự có làm chuyện kia hay không, nếu như em nói em không làm, anh sẽ tin tưởng em!” Chuyện này, đến bây giờ anh vẫn không thể hoàn toàn tin tưởng, cũng không thể không tin, anh sẽ cho người đi thăm dò. Cho đến khi tra ra chân tướng sự tình, anh sẽ chỉ tin tưởng đáp án anh đã tra ra.
“Anh vẫn nên tự mình tìm hiểu đi, nếu như tra ra thật sự là em làm,anh muốn xử lý như thế nào, em cũng sẽ không nói một câu!” Tống Tâm Dao không muốn nói nhiều hơn nữa.
“Kỳ Kỳ, chúng ta về nhà!” Ôm lấy Kỳ Kỳ, vòng qua Cung Hình Dực, sau đó đi ra ngoài.
Vô luận anh có tin tưởng, hay là không tin, đều là suy nghĩ của anh, cô không thể nào xen vào được. Cô vốn nghĩ rằng, Cao Cầm Nhã sao lại dễ dàng đồng ý giải trừ hôn ước như vậy. Bây giờ nhìn lại, cô ta giải trừ hôn ước, vẫn có mục đích riêng.
Chỉ là, cô thật là không ngờ, cô ta sẽ làm như vậy. Tìm một tội danh gắn lên người cô, khiến cho giữa cô và Cung Hình Dực xuất hiện vấn đề lớn như vậy.
“Dực. . . . . .” Chị Thu vẫn luôn núp trong bóng tối, từ lúc bọn họ vừa đến, cô đã đứng ở lầu hai nhìn bọn họ như thế nào. Chỉ là không nghĩ đến, Cao Cầm Nhã sẽ chạy tới đây, còn dẫn theo một người đàn ông tới đây. Người đàn ông kia cô biết, là tay chân trong bang Hỏa Long. Cho tới bây giờ, vẫn luôn tìm kiếm con mồi bên trong “Tử Mị”.
Người phụ nữ bị hắn nhìn trúng, bình thường đều rất xui xẻo. Trong tay hắn có rất nhiều thuốc, đều là sau khi người phụ nữ kia mê man,hắn mới giở trò.
Mặc dù, bốn năm qua, hắn đụng đến đều không phải là người phụ nữ nghiêm chỉnh gì, nhưng thật không nghĩ tới, năm đó Tống Tâm Dao cũng là mục tiêu của hắn.
Thật không nghĩ đến, hiện tại hắn lại đứng ra làm chứng Tống Tâm Dao năm đó bỏ thuốc Cung Hình Dực. Thật không biết Cao Cầm Nhã cho hắn bao nhiêu quyền lợi, để cho hắn làm như vậy. Hắn thật sự không biết, chỉ cần đắc tội Cung Hình Dực thì mạng nhỏ của hắn cũng không bảo vệ được sao.
Thân phận của Cung Hình Dực cho tới nay, đều rất thần bí, có rất ít người biết thân phận của anh. Cô biết thân phận của anh cũng do một lần vô tình mà được biết. Nhưng mà sau khi Cung Hình Dực biết cô đã biết, lập tức bắt cô giữ bí mật.
Thân là người dưới quyền Cung Hình Dực, cô đương nhiên có thể giúp anh giữ bí mật, cho nên chuyện này đến bây giờ, chỉ có cô biết, cũng không có người thứ hai biết thân phận của Cung Hình Dực.
“Chị Thu, phái người đi điều tra người đàn ông vừa nãy, tôi muốn biết chân tướng sự tình.” Chị Thu không chỉ là người quản lý quán bar mà còn là một tai mắt Cung Hình Dực an bài bên ngoài. Thực lực của chị Thu so với trợ lý của anh, chỉ có hơn chứ không có kém.
“Được!” Chị Thu đáp một tiếng, chẳng qua cô thật sự giúp anh tra ra chân tướng, vậy thì như thế nào.
Cô biết người bỏ thuốc anh khi đó cũng không phải Tống Tâm Dao, nhưng mà lần này, cô muốn ích kỷ một lần.
Cung Hình Dực tin tưởng chị Thu sẽ đem chuyện anh giao cho giải quyết tốt, cho nên, anh xoay người rời khỏi quán bar!
Chị Thu nhìn anh rời đi, nhỏ giọng nói: “Thật xin lỗi! Xin cho tôi ích kỷ một lần đi! Chỉ một lần này là tốt rồi!” Âm thanh của cô cực nhỏ, chỉ có mình cô biết cô đang nói gì.
Hết chương 30