Tổng Giám Đốc Cường Sủng: Đọc Thế Khó Thuần Phục - Chương 10-1: Về sau liền gọi là Tiết Nhu (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
146


Tổng Giám Đốc Cường Sủng: Đọc Thế Khó Thuần Phục


Chương 10-1: Về sau liền gọi là Tiết Nhu (1)


Ngồi trong xe, tâm tình của Vân Như có vẻ không tốt lắm, bàn tay nắm lấy tay con gái dùng rất nhiều lực, Tiết Tuyết lại giống như không hề phát hiện, khóe môi thủy chung mang theo tươi cười, lúc Vân Như cúi đầu liền thấy thậm chí ngay cả đầu ngón tay của con gái cũng đã xanh tím, bà ta nhíu mày, nghĩ muốn xin lỗi, nhưng liếc mắt nhìn Tiết Tuyết một cái, lại không nói thêm gì.

Chuyện này ảnh hưởng rất lớn đến bà ta, nhiều năm như thế rất không dễ dàng gì mới đánh bại được đối thủ, làm sao có thể để cho một ngày đối thủ hãnh diện đứng trước mặt mình được!

Nhưng đúng là nhà họ Cơ, nhà họ Cơ chỉ cần thổi khí cũng có thể khiến cho mọi thứ của bà ta tan thành mây khói, sao có thể để địch thủ đoạt được trước, không được, tuyệt đối không được!

Tuy biết rõ rành rành chuyện này không liên quan gì đến con gái, nhưng trong lòng vẫn cứ loáng thoáng trách cứ cô không tốt, rõ ràng đã ưu tú như thế, vì sao không thể ưu tú hơn nữa để cho tiểu thiếu gia của nhà họ Cơ mất đi phòng bị mà chủ động dâng lên tận cửa?

Đối với ánh mắt của mẹ, Tiết Tuyết làm như không hề nhìn thấy, đôi con ngươi tràn ngập ánh sáng thoáng khép lại, dường như đang chợp mắt một chút.

Quá nhiều lòng tham, thật sự mẹ cô có quá nhiều lòng tham, cô đã cực kỳ cố gắng trở thành dáng vẻ mà bà ta muốn, nếu còn tham lam hơn nữa, mẹ sẽ phải chịu trừng phạt đó, mẹ biết không.

Mắt thấy cảnh sắc quen thuộc từ từ xuất hiện trong mắt, dường như tâm tình của Vân Như mới bình tĩnh lại một chút, nhìn con gái đang nhắm mắt nghỉ ngơi bên cạnh, cho dù chưa mở mắt, nhưng ngũ quan xinh xắn giống như được điêu khắc ra, vô cùng hoàn mỹ.

‘Tiểu Tuyết.’

Bên tai đột nhiên truyền tới tiếng nói ngắt dòng suy nghĩ, Tiết Tuyết mở mắt ra, liền thấy ánh mắt gấp gáp của mẹ mình.

‘Mặc kệ con dùng phương pháp gì, lần này, nhất định phải thu hút được sự chú ý của tiểu thiếu gia nhà họ Cơ!’

Dáng vẻ con gái xinh đẹp như thế, lại hoàn mỹ như vậy, bất cứ ai nhìn thấy đều không tiếc lời ngợi khen, tiểu thiếu gia của nhà họ Cơ nhất định cũng sẽ như thế, huống chi loại thiếu niên đang ở thời kỳ trưởng thành này, chỉ cần con gái có thể thông suốt thường xuyên cùng nhau ra ngoài, còn có gì mà không thể tóm được?

Nếu như nói ngay từ đầu, tâm tư của Vân Như muốn gả Tiết Tuyết cho nhà họ Cơ chỉ có 10%, vây bây giờ đã bị kích thích đến 200%, thậm chí hận không thể để cho con gái còn chưa đầy mười sáu tuổi trực tiếp lên giường của Cơ thiếu gia.

Nhìn hai mắt tràn ngập dã tâm của bà ta, Tiết Tuyết chậm rãi mở miệng.

‘Nhưng người nọ là tiểu thiếu gia của nhà họ Cơ.’

Từ nhỏ sống ở gia đình giàu có, còn loại mỹ nhân nào mà anh ta chưa từng thấy qua? Nếu lỗ mãng dùng thủ đoạn hạ lưu, khẳng định sẽ bị nhà họ Cơ phát hiện…

Bị lời nói của con gái làm cho tỉnh táo, nhưng Vân Như lại thủy chung không muốn buông tha cho ý nghĩ của mình.

‘Nhưng, trong số những gia đình phú quý, chỉ cần có thể gả cho nhà họ Cơ, cả đời chúng ta đều không cần phát sầu rồi.’

‘Mẹ, hiện giờ chúng ta đã cả đời không cần phát sầu rồi.’

Tiết Tuyết lặp lại câu nói của Vân Như, Vân Như nhíu mày quả quyết nói.

‘Con biết cái gì, vốn dĩ không đủ! Nếu có thể gả vào nhà họ Cơ, con có thể tùy ý đùa giỡn mọi người trong mắt con, càng đừng nói đến việc xử lý loại mặt hàng hạ lưu này, hừ, thực cho rằng chính mình có thể nắm chắc thắng lợi trong tay sao?’

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN