Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ - Chương 106
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
54


Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ


Chương 106


Edit: Tuyen83~DĐLQĐ

“Nhiều năm như vậy không gặp, Mặc Hàn giống như có năng lực hơn so với trước kia.”

An Dữ Kình ngồi đối diện An Mặc Hàn, híp đôi mắt nhìn An Mặc Hàn, cũng rất giống như đang nghiên cứu, còn thỉnh thoảng nhếch miệng, lộ ra nụ cười có chút hứng thú.

Chỉ là, đối mặt với quan sát của An Dữ Kình, An Mặc Hàn cũng không né tránh, nếu đã quyết định mở cuộc chiến, dĩ nhiên An Mặc Hàn sẽ không giấu đi thực lực của mình.

“Tất cả điều này vẫn phải cảm ơn chú rất nhiều rồi, thật ra thì, Mặc Hàn có ngày hôm nay nguyên nhân cũng bởi vì chú không phải sao?”

An Mặc Hàn cười, cười lạnh lẽo, cười khát máu.

“Ha ha ha……”

An Dữ Kình tự tin cười lớn tiếng mà không hề báo trước, An Mặc Hàn cứ nhìn An Dữ Kình cười như vậy, cũng không có biểu hiện gì khác, ngược lại chú Trần đứng ở ngoài thư phòng, đang nghe thấy tiếng cười An Dữ Kình thoải mái như vậy khẽ nhíu mày một cái, chỉ là, rất nhanh đã khôi phục vẻ mặt như ban đầu không chút thay đổi đứng ở ngoài cửa vẫn không nhúc nhích.

“Mặc Hàn, mẹ cháu bà ấy có khỏe không?”

Thật ra thì nếu như nói không khí mới vừa rồi coi như lạnh, như vậy sau lúc An Dữ Kình mới vừa hỏi về Lãnh Hạ, không khí chỉ có thể coi là lạnh lẽo.

An Mặc Hàn nhếch môi, trong mắt phóng ra ánh sáng lạnh lẽo, trên mặt toát ra nụ cười khát máu, thấy An Mặc Hàn lúc này, An Dữ Kình chẳng những không sợ, mà vẻ mặt ôn hòa nhìn An Mặc Hàn.

“Bà ấy rất tốt, không cần chú phải bận tâm, nếu như không có việc gì, tôi đi xuống trước, chú cũng sắp xếp ra ngoài một chút, dù sao đây là bữa tiệc mà chú đã tổ chức, nếu như chủ nhân tới trễ vậy cũng không tốt.”

An Mặc Hàn nói đến chỗ này liền đứng dậy đi ra ngoài, khi tay anh mới chạm đến tay nắm cửa, An Dữ Kình gọi anh lại.

“Mặc Hàn.”

“Chú, còn có chuyện gì?” An Mặc Hàn cười, cười lạnh lẽo và khát máu.

“Nghe nói cháu muốn đính hôn với Dĩ Mạch.”

Nghe được An Dữ Kình nói, An Mặc Hàn nhanh chóng xoay người, ánh mắt sắc bén bắn thẳng về phía An Dữ Kình.

“Đến lúc đó, mời chú tới tham gia, tôi nghĩ, Dĩ Mạch nhìn thấy chú, chắc cũng sẽ rất vui vẻ.” Chỉ sợ đến lúc đó ông đã không có mạng để tới.

Cuối cùng câu này là An Mặc Hàn nói ở trong lòng, nhưng điều này cũng đúng là anh đang định làm.

Sau khi An Mặc Hàn rời khỏi thư phòng liền đi thẳng tới bên cạnh An Dĩ Mạch, nghe An Mặc Hàn kể về cuộc nói chuyện giữa anh và An Dữ Kình, Toàn Ti Dạ hơi nhíu mày, còn An Dĩ Mạch thì trầm mặc.

Bọn họ đều là người thông minh, dĩ nhiên cũng đều biết An Dữ Kình nhắc tới chuyện đính hôn của An Dĩ Mạch và Mặc Hàn, xem ra An Dữ Kình ông ta đã biết sự kiện kia.

“Mặc Hàn, ông ta biết rồi.”

An Dĩ Mạch khẳng định nói, thấy An Mặc Hàn gật đầu một cái, An Dĩ Mạch cảm giác đột nhiên cả người rét run, thật ra thì, cô lạnh cũng là trái tim của cô.

An Dữ Kình, chú của bọn họ, từ nhỏ là người bọn họ kính nể nhất trừ An Dữ Triết, không nghĩ tới hôm nay giữa bọn họ thế nhưng đi tới tình cảnh như vậy, An Dĩ Mạch lạnh lùng cười, thật ra thì, cô biết, ngay từ lúc An Dữ Kình bắt đầu thiết kế An Dữ Triết, bọn họ cũng đã mất đi người chú này.

Mới vừa, An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn theo như lời của An Dữ Kình bọn họ biết ý nghĩa thật sự và mục đích chính của An Dữ Kình nhiều năm như vậy, ông ta không chỉ muốn có được Lãnh Hạ, ông ta còn muốn lấy được Mặc Mạch quốc tế.

Dù sao, năm đó ông ta và An Dữ Triết hai nguời cố gắng xây dựng Mặc Mạch quốc tế, mà lúc ban đầu ông ta cũng vì Mặc Mạch quốc tế mà mưu hại anh trai ruột của mình, mặc dù, đã nhiều năm như vậy, mặc dù hôm nay An Dữ Kình là chủ tịch tập đoàn Hạo Thiên, nhưng ở trong lòng của ông ta, ông ta muốn nhất vẫn là Mặc Mạch quốc tế.

Mặc Mạch quốc tế có 45% cổ phần ở trong tay An Mặc Hàn, cho nên, An Mặc Hàn xứng đáng trở thành chủ tịch, trong tay An Dữ Kình có hai mươi phần trăm cổ phần, là cổ đông lớn thứ hai của Mặc Mạch quốc tế, còn hai mươi phần trăm cổ phần ở trong tay một số thành viên trong ban giám đốc, những người đó đều là những lão cổ đông do năm đó cùng sáng lập Mặc Mạch quốc tế với An Dữ Triết và với An Dữ Kình, chỉ là, An Dĩ Mạch nhìn dòng người hôm nay, cô biết, những đổng sự kia đều ở đây.

Chỉ là, An Mặc Hàn không lo lắng những thứ này, dĩ nhiên An Dữ Kình cũng sẽ không để ý những thứ này, mặc dù hai mươi phần trăm cổ phần này đối với anh mà nói rất quan trọng, nhưng đây đều là vấn đề thời gian sớm hay muộn, nhưng thật ra An Mặc Hàn không quan tâm đối với hai mươi phần trăm cổ phần này, bởi vì anh hiểu biết rõ, coi như An Dữ Kình lấy được hai mươi phần trăm cổ phần này ông ta cũng không làm được chủ tịch Mặc Mạch quốc tế.

Thật ra thì, nhiều năm như vậy, An Dữ Kình cũng dốc lòng tìm 15%  cổ phần còn lại, mới đầu ông ta cho là ở trong tay Lãnh Hạ, cho nên, ba năm này ông ta cũng chưa từng cắt đứt với biệt thự Ly Sơn để thăm dò tình huống, chỉ là, người của Toàn Ti Dạ lại theo dõi rất chặt chẽ, điều này làm cho An Dữ Kình càng thêm xác định những cổ phần kia đứng tên Lãnh Hạ.

Nhưng là, ba năm, vẫn không có bất kỳ tin tức gì, về sau, ông ta biết ông ta bị đùa giỡn, lần này, ông ta thật sự bị An Mặc Hàn đùa giỡn, qua Lục Viêm bí mật điều tra, ông ta mới biết, 15%  cổ phần này An Dữ Triết đã sớm để cho An Dĩ Mạch.

Cho nên ông ta trở lại, trở lại thu hồi 15%  cổ phần này, sau đó cùng An Mặc Hàn phân cao thấp.

“Yên tâm đi, ông ta tìm không thấy, cũng sẽ không có cơ hội kia.”

An Mặc Hàn ôm An Dĩ Mạch nhẹ nhàng nói, đối với mục đích của An Dữ Kình  anh luôn cho rằng, tập đoàn Hạo Thiên thật ra thì cũng chính là một ngụy trang, là An Dữ Kình ngụy trang lần nữa trở về Mặc Mạch quốc tế, phải biết,   trong tay An Dữ Kình vẫn có 20% cổ phần Mặc Mạch quốc tế, chỉ là, An Mặc Hàn lạnh lùng cười, chỉ mong An Dữ Kình ông ta có thể đủ khả năng bảo vệ những cổ phần kia, nếu không, anh cũng sẽ không khách khí.

“Mặc Hàn, có phải anh đã sớm biết hay không, anh đã lên kế hoạch?”

Toàn Ti Dạ nhìn An Mặc Hàn cười mà cho anh cảm giác lạnh từ đầu đến chân, anh dám khẳng định, An Mặc Hàn nhất định đã sớm biết những thứ này, hơn nữa, anh giống như cũng biết anh ấy sắp xếp xong xuôi, sẽ chờ thu lưới, nhưng mà Toàn Ti Dạ không rõ, An Mặc Hàn cậu ta là như thế nào trực tiếp lấy được tin tức này đấy.

An Dĩ Mạch nghe được Toàn Ti Dạ hỏi cũng nhìn An Mặc Hàn một chút, chỉ có điều không có nói gì, giống như chỉ cần có An Mặc Hàn ở đây, tất cả mọi thứ cũng có thể giải quyết.

“Ti Dạ, An Mặc Hàn, chính là một con hồ ly, con mèo chắc là sẽ không hiểu thế giới của hồ ly.” An Dĩ Mạch nhìn nét mặt Toàn Ti Dạ thất bại tốt bụng an ủi, chỉ là, Toàn Ti Dạ nghe đến có thể không phải an ủi, nhưng anh có thể làm được gì, An Mặc Hàn tôn đại thần này đang ở bên cạnh An Dĩ Mạch nha, anh cũng không thể kích động, sau đó, anh đã im lặng, cũng nhận thức được cách nói cùng với một con mèo. 

“Dĩ Mạch, tổng giám đốc Thượng Quan cũng đến đây, chúng ta đi chào hỏi thôi.”

An Mặc Hàn thấy được Thượng Quan Niên ở nơi xa đang cùng Toàn Lịch cha của Toàn Ti Dạ ở chung một chỗ nói chuyện, hỏi An Dĩ Mạch, An Dĩ Mạch nhìn bóng dáng Thượng Quan Niên ánh mắt trầm một cái, cuối cùng vẫn gật đầu một cái đi tới, thấy cha mình cũng ở đây, Toàn Ti Dạ cũng vội vàng đi theo.

“Chú Thượng Quan, chú Toàn.”

“Chú Toàn.”

“Chú Thượng Quan. Ba”

An Dĩ Mạch không biết nên gọi Thượng Quan Niên như thế nào cho nên cũng chưa có gọi, nhưng đôi mắt cũng nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Niên, nhìn thấy trên đầu ông đã có có chút tóc trắng, vốn tinh thần phấn chấn bừng bừng hôm nay gương mặt có vẻ có chút xanh xao, An Dĩ Mạch nhìn thấy cái bộ dáng này của Thượng Quan Niên nhất thời trong lòng đau nhói, mắt không nhịn được chua xót lên.

“Haizz……”

Toàn Lịch và Thượng Quan Niên nhìn thấy bọn họ cũng đều vui mừng gật đầu một cái, ngược lại khi Thượng Quan Niên nhìn thấy An Dĩ Mạch muốn nói điều gì, tuy nhiên ông không nói ra.

“Chú Thượng Quan, chúng ta đi bên kia nói chuyện một chút thôi.”

An Mặc Hàn nhìn thấu vẻ mặt An Dĩ Mạch và Thượng Quan Niên, đã chủ động mở miệng, Toàn lịch và Toàn Ti Dạ cũng hiểu vấn đề tồn tại giữa bọn họ, cho nên cũng không có ngăn cản, vừa lúc, An Dữ Kình và chú Trần đang chậm rãi đi về hướng Toàn Lịch, Thượng Quan Niên cũng đi theo An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch đi tới ghế salon bọn họ mới vừa ngồi nói chuyện phiếm.

“Mời chú ngồi.”

An Mặc Hàn đối với Thượng Quan Niên rất nhiệt tình, rất tôn kính, vốn là anh có ấn tượng với Thượng Quan Niên không tệ, hiện tại ông vừa là cha ruột của An Dĩ Mạch, đương nhiên anh phải tôn kính hơn.

“Chú có uống chút gì không?”

An Mặc Hàn hỏi, Thượng Quan Niên muốn một ly rượu đỏ, An Dĩ Mạch không muốn uống gì cả, nhưng cứ nhìn Thượng Quan Niên và An Mặc Hàn như vậy, không biết vì sao, cô cảm giác Thượng Quan Niên có vẻ mệt mỏi.

“Có chuyện gì phiền lòng sao? Gần đây con cũng hơi bận rộn, cho nên không có đi thăm người.”

An Dĩ Mạch mở miệng, nghe được An Dĩ Mạch nói chuyện, Thượng Quan Niên có chút kích động, mặc dù đoạn thời gian trước bọn họ vẫn ở cạnh nhau ăn cơm, Mặc Hàn và Dĩ Mạch bọn họ cùng ông nói chuyện phiếm, chỉ là, An Dĩ Mạch lại không chủ động nói chuyện với ông, hiện tại, An Dĩ Mạch chủ động quan tâm ông, làm sao ông không vui mừng đấy.

“Không có gì, công ty có một số chuyện.”

Thượng Quan Niên qua loa nói, ông không nói, nhưng An Dĩ Mạch biết ông không muốn làm cho cô phiền lòng, An Dĩ Mạch nhìn An Mặc Hàn một chút, sau đó An Mặc Hàn gật đầu với cô một cái.

“Em đi xem Tiểu Hạo một chút chuẩn bị thế nào rồi, Mặc Hàn, hai người cứ nói chuyện.”

“Được.”

Thượng Quan Niên biết An Dĩ Mạch là cố ý tránh đi, nhưng đây cũng là điều ông mong muốn, có một số việc, ông không muốn làm cho An Dĩ Mạch phiền lòng.

“Chú, có phải công ty gặp phải phiền toái gì hay không.”

An Mặc Hàn chủ động mở miệng, thật ra thì anh cũng đã sớm nhận được tin tức, cùng tập đoàn Thượng Quan hợp tác cạnh tranh đấu thầu mảnh đất trống kinh đô kia vốn đã thành công rồi, chỉ có điều, tập đoàn Thượng Quan lại đột nhiên rút tiền vốn, vừa đúng lúc châu báu Mạch Duyên cũng đã đi vào quỹ đạo, Mặc Mạch quốc tế cũng có đầy đủ tiền bạc để lấp đi số tiền thiếu hụt này.

Anh biết Thượng Quan Niên tuyệt đối không phải là người không giữ lời hứa, đột nhiên rút tiền, xem ra chính là tập đoàn Thượng Quan đã gặp phải vấn đề.

“Cái gì cũng lừa không được cháu, Mặc Hàn, chú liền nói thiệt cho cháu biết, gần đây có người thần bí đang vụng trộm thu mua cổ phiếu lẻ của tập đoàn Thượng Quan, tốc độ rất nhanh, hôm nay, tập đoàn Thượng Quan cũng đã có 40%  cổ phần bị thu mua rồi.”

Thượng Quan Niên thật ra khiến cho An Mặc Hàn kinh hãi, anh nghĩ tới tập đoàn Thượng Quan gặp vấn đề, nhưng không nghĩ tới chuyện nghiêm trọng như thế này, không ngờ, hiện tại tập đoàn Thượng Quan đã có gần một nửa cổ phần rơi vào trong tay người không rõ lai lịch.

“Chú, việc này bắt đầu từ lúc nào.”

“Một tuần trước.”

Khi đó ông cũng kinh ngạc, hơn nữa cũng hoảng loạn, mấu chốt là cả người đang vụng trộm thu mua cổ phiếu ông đều không biết là người nào, nhưng Thượng Quan Niên danh tiếng của ông cũng không phải là giả, ông phái người đi thăm dò, kết quả lấy được tất cả chứng cớ đều chỉ hướng Thượng Quan Hồng, điều này làm cho ông rất khó tiếp nhận.

“Chú tra ra được lai lịch của người kia đúng không, một tuần lễ không ngắn, cháu nghĩ, nên chú cũng đã tra ra được lai lịch của người kia, nhưng cháu không hiểu rõ, tại sao chú không ra tay.”

Vừa lúc Thượng Quan Niên thay đổi nét mặt, An Mặc Hàn cũng biết anh đã đoán đúng, thật ra thì, anh thật không có nắm chắc, nhưng nếu một tuần lễ chỉ có 40%  cổ phần bị mua đi, vậy đã nói rõ Thượng Quan Niên đã tra ra được người kia, mà người kia biết mình bại lộ, cho nên cũng chưa có ra tay lần nữa.

Chỉ là, anh không hiểu tại sao Thượng Quan Niên không ra tay hay là nói, ông đang chờ chủ mưu đứng phía sau.

“Mặc Hàn, con bé không có năng lực để làm chuyện này, chú nghĩ, ở đây còn có chủ mưu khác đứng phía sau.”

Thượng Quan Niên nghĩ đến Thượng Quan Hồng, ông không phải không muốn trừng phạt cô, mà là, ông biết, Thượng Quan Hồng một mình cô sẽ không có năng lực như vậy, nên ông nghĩ Thượng Quan Hồng chỉ bị lợi dụng.

“Thượng Quan Hồng?”

An Mặc Hàn đột nhiên mở miệng, Thượng Quan Niên kinh hãi xuống, sau đó bất đắc dĩ gật đầu một cái, đối với cách làm của Thượng Quan Hồng ông thật sự rất thất vọng.

Mặc dù, Thượng Quan Hồng không phải con gái ruột thịt của ông, nhưng là, hai mươi mấy năm qua, Thượng Quan Hồng là được ông cưng chiều mà lớn lên, ông cũng đã sớm xem cô trở thành con gái ruột thịt của mình, cho nên, sau khi ông và Đường Uyển ly dị cũng không có nói ra thân thế của Thượng Quan Hồng, cũng vẫn để cho cô ở nhà Thượng Quan, cô vẫn là  đại tiểu thư của Thượng Quan gia, chỉ là, ông thật sự không có nghĩ đến Thượng Quan Hồng làm sao sẽ biến thành cái bộ dáng này, để cho ông vô cùng thất vọng và đau lòng.

Ông còn nhớ rõ ngày đó khi người của ông tra ra được cái người mua đó, nói cho ông biết người mua bí mật kia, ông kinh hãi, ông cứ ngồi trong thư phòng ba tiếng như vậy, nhưng là, đến cuối cùng, ông vẫn không cách nào đi tiếp nhận, ông không tìm Thượng Quang Hồng để nói chuyện, cũng giả bộ như không biết người đó chính là cô, nhưng ông đã mua những thứ cổ phần khác trên danh nghĩa của mình, sau đó, Thượng Quan Hồng cũng đã không có hành động.

“Chú cảm giác người phía sau cô ta sẽ là ai, tập đoàn Thượng Quan là tập đoàn toàn xếp hạng thứ mười thế giới, có thể một hơi liền mua 40%  cổ phần tập đoàn Thượng Quan người đang sau lưng của chú nhất định có tài lực và thực lực rất hùng hậu, cháu nghĩ chú Thượng Quan có thể dùng phương pháp bài trừ xem một chút, rốt cuộc là tập đoàn nào có tài lực và năng lực đi thu mua cổ phần của tập đoàn Thượng Quan, dĩ nhiên, quan trọng nhất vẫn là mục đích của người kia rốt cuộc là cái gì.”

An Mặc Hàn nhấc lên một chân khoác lên một chân khác, lười biếng vùi ở trên sô pha, so sánh với Thượng Quan Niên không bình tĩnh, An Mặc Hàn có vẻ quá mức bình tĩnh.

Anh nhếch môi, một đôi mắt hoa đào xinh đẹp nhìn về phía Thượng Quan Hồng và Tô Nguyệt bên kia đang trò chuyện với nhau, sau đó, lạnh lùng cười, Thượng Quan Niên chú ý tới ánh mắt của An Mặc Hàn, sau đó theo ánh mắt của anh ông cũng nhìn thấy Tô Nguyệt và Thượng Quan Hồng đang trong lúc nói chuyện với nhau, sau đó ông giống như đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhíu nhíu mày, cuối cùng cũng không nói cái gì.

“Nói xong rồi? Như thế nào?”

Khi An Dĩ Mạch đến đây Thượng Quan Niên đã đứng với An Dữ Kình và Toàn Lịch nói chuyện với nhau, An Dĩ Mạch nhìn bóng dáng Thượng Quan Niên có chút xanh xao tràn đầy nghi ngờ, mà chút nghi ngờ này, cô chỉ có thể tìm An Mặc Hàn tới giải đáp.

“Cướp nhà khó phòng.”

An Mặc Hàn nói bốn chữ này, sau đó kéo An Dĩ Mạch ngồi ở trong ngực của anh.

“Có ý gì?”

An Dĩ Mạch không hiểu, mặc dù cô biết ý nghĩa của cướp nhà khó phòng, nhưng cô hỏi chính là chuyện của Thượng Quan Niên.

Sau đó, An Mặc Hàn nói chuyện giữa anh và Thượng Quan Niên nói cho An Dĩ Mạch nghe, đang trong quá trình nghe, chân mày An Dĩ Mạch nhíu lại càng sâu, nhìn Thượng Quan Hồng ánh mắt càng ngày càng âm trầm.

Không ngờ Thượng Quan Hồng thế nhưng lại làm ra chuyện như vậy.

“Mặc Hàn, chuyện này, anh phải nhúng tay sao?”

An Dĩ Mạch khẽ chau mày hỏi vẻ mặt lười biếng của An Mặc Hàn, An Mặc Hàn nhìn cô một cái, vui vẻ ở trên môi của cô ấn xuống một cái hôn, sau đó lắc đầu một cái.

“Anh không có ý định nhúng tay, nhưng chuyện này đối với em mà nói cũng là một cái cơ hội tốt, anh nghĩ, em nên nghĩ được người sau lưng Thượng Quan Hồng, như thế nào, có hứng thú kề vai chiến đấu với anh hay không?”

An Mặc Hàn nói qua đôi mắt hoa đào nhìn An Dĩ Mạch tràn đầy thâm tình và tình yêu sâu đậm, sau đó ở trước mặt của An Dĩ Mạch đưa ra một cái tay, An Dĩ Mạch nhìn anh đưa ra một cái tay, sau đó nở nụ cười tà mị, tưởng tượng nụ cười kia với An Mặc Hàn không được bình thường, cuối cùng đưa một cái tay của mình vào tay An Mặc Hàn.

“Rất vui lòng.”

Sau đó hai nguời nhìn nhau cười, cười vô cùng tà mị và xinh đẹp, dù sao, khi An Thần Hạo vẻ mặt bi thương đi đến đây liền nhìn thấy An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn hai nguời nắm tay của nhau, cười vô cùng tà mị, chỉ là, An Thần Hạo nhìn  nụ cười bọn họ cũng cảm giác cả người rét run, sau đó ở trong lòng nghĩ đoán chừng lại có người nào gặp họa.

Nhưng lúc này cậu không quản được nhiều như vậy, vấn đề của cậu còn chưa được giải quyết đâu, sau đó, cậu liền nhanh chóng đi tới ngồi xuống bên cạnh An Dĩ Mạch, vẫn không quên khóc lóc kể lể.

“Chị Dĩ Mạch, hu hu, em thất tình……”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN