Tổng Hợp Đam Mỹ | RAPE - CAO H - NP | - Chương 97: Điều giáo cảnh sát phụ thân (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2415


Tổng Hợp Đam Mỹ | RAPE - CAO H - NP |


Chương 97: Điều giáo cảnh sát phụ thân (2)


Sau khi Nguyên Thăng biến thành nô lệ của Quốc Cường, bọn họ liền thỉnh thoảng ở trong nhà chơi các trò chơi SM. Một ngày thứ hai, Nguyên Thăng nghỉ ngơi ở nhà, Quốc Cường dĩ nhiên cũng tìm một lý do nghỉ làm, ở nhà cùng y.
Hắn đem y cởi trần quần áo, chỉ đội cảnh mạo rồi mới xuất ra một đống dụng cụ SM. Nguyên Thăng thẹn thùng, sợ hãi, nhưng cũng có chút ít khát vọng, biểu lộ mê người khiến Quốc Cường một trận phát ngứa. Hắn đem hai tay y phản trói sau lưng, dùng dây thừng vòng qua cổ, giao nhau tại cơ ngực, lại vòng về phía sau trói trên lưng, rồi mới dùng dây thừng xuyên qua giữa hai chân, thít lấy gốc tinh khí y, thắt lại dây. Hắn treo hai bàn tay bị trói sau lưng của y lên cao, một mực kéo đến khi y chỉ có thể gắng sức kiễng chân chạm đất, sau đó lại nâng đùi phải y treo lên, khiến y chỉ có thể chạm đất bằng mũi chân trái. Sức nặng toàn thân y đều dồn đến cổ tay, y chỉ có thể liều mạng kiễng chân mong giảm thiểu thống khổ, trầm thấp phát ra tiếng rên rỉ.
[Tinh khí: Dương vật]
Quốc Cường hỏi Nguyên Thăng: “Thế nào? Ba thấy thoải mái sao?”. Nguyên Thăng nhắm mắt, lắc lắc đầu. Quốc Cường cũng không để ý, bôi loạn thuốc bôi trơn vào cúc huyệt y, cầm một cây giả dương vật lấp đến bên trong cúc huyệt lại phát hiện giả dương vật đã hết pin. Quốc Cường không khỏi bực bội: “Chết tiệt!”
Quốc Cường dặn dò: “Ba trước ngoan ngoãn ở trong này, con ra ngoài mua pin.”
Nguyên Thăng sợ hãi: “A Cường, rất khó chịu.”
“Haha, làm một nô lệ còn có thể phản đối sao.” Quốc Cường không nói khác, dùng một cái khóa miệng hình tròn lấp đến trong miệng Nguyên Thăng, nói: “Con đi đây.”
Nguyên Thăng ư ư tránh né, lại giống như nói với theo: “Nhanh nhanh trở về!”. Quốc Cường đóng cửa, đi ra ngoài. Sau khi mua được pin, hắn cực kỳ hứng thú đứng trước cửa cổng dự định lặng lẽ tiến vào cho ba một bất ngờ. Đột nhiên, hắn phát hiện khóa cửa đã bị người động qua. Quốc Cường trước khi đi khóa cửa không quá chặt, hắn đặt giữa khe cửa một khối giấy, vì lý nào đến giờ lại không thấy nữa?
Suy nghĩ thoáng xẹt qua, có người đến nhà? Hoàn toàn không có khả năng! Nguyên Thăng bị trói trong phòng, không có khả năng di chuyển sẽ không thể đi ra ngoài. Quốc Cường không dám khinh thường, nhẹ nhàng mở cửa, nhón chân đi đến phòng liền nghe thấy từ bên trong truyền ra tiếng cười dâm đãng. Quốc Cường nghĩ, hỏng rồi, nhất định có trộm! Hắn lặng lẽ tiến vào nhà bếp, cầm lấy một con dao, từ song cửa trong nhà bếp vụng trộm nhìn về hướng phòng ngủ.
Cảnh tượng trước mắt khiến Quốc Cường kinh ngạc. Nguyên Thăng vẫn bị trói chặt như vậy, một gã đàn ông ước chừng ba mươi tuổi, làn da ngăm đen, trên mặt râu ria lồm xồm đứng trước mặt Nguyên Thăng, bộ dáng như vậy xem ra là kẻ trộm. Một tay gã cầm dao, một tay dày xéo cơ ngực Nguyên Thăng, còn không ngừng cười dâm đãng. Quốc Cường khi ấy nghĩ muốn đi lên, nhưng lại nhìn đến hung khí trong tay người nọ, sợ hãi nếu hắn đi vào phòng, thứ kia sẽ làm bị thương Nguyên Thăng. Hơn nữa Quốc Cường không biết xảy ra chuyện gì, đột nhiên có một loại cảm giác xúc động kỳ quái, hy vọng được chứng kiến một màn gì đó, ma xui quỷ khiến hắn ở lại trong bếp “xem thưởng”.
Gã đàn ông áo đen cười dâm đãng nói: “Trói thành cái dạng này trông cũng dâm loạn lắm, haha, cảnh sát dâm loạn.” Nguyên Thăng lo lắng tránh né, vặn vẹo thân thể, bất quá y bị trói quá chặt, chỉ có thể để người khác nhìn càng thêm hưng phấn. Gã tiếp theo nói: “Ai bảo mày đụng đến bố mày đâu. Tao với cảnh sát có thù oán, ở trong tù ngây người mấy tháng, đang thuận tay muốn đi chơi hoa, không ngờ lại chơi được một cảnh sát. Hahaha, tao sẽ chiếu cố mày thật tốt. Mày không cần phải hy vọng có người tới cứu, tao rất nhanh sẽ chơi xong. Cho dù có người trở về, hừ hừ, để xem tao có cho nó một nhát không.” Nói xong, gã quơ quơ con dao nhỏ trên tay.
Nguyên Thăng sợ hãi lắc đầu, kêu lên ư ư mấy tiếng. Gã áo đen ôm chặt Nguyên Thăng, điên cuồng mơn trớn y, còn mơ hồ nói: “Thân thể này thật lớn, không giống lão già tao đụng trong trại giam. Lúc ở trong đó, chúng tao đã sớm muốn đem cảnh sát bọn mày làm thế này rồi, nhưng mà chỉ có thể trơ mắt nhìn, lần này tao sẽ hưởng thụ tốt haha.” Gã ngậm đầu nhũ y vào miệng, dùng sức hút vào, ngón tay duỗi tiến vào bên trong cúc huyệt y đào sâu. Gã không ngừng hôn xuống phía dưới, hôn lên tinh khí y, tham lam liếm mút. Nguyên Thăng rất nhanh liền có cảm giác.
Gã áo đen nói: “Haha, hóa ra là dâm đãng thế này, bình thường mày ở bên ngoài đều diễu võ giương oai.” Nguyên Thăng xấu hổ hồng má muốn nói, nhưng vì miệng bị bịt bằng khóa miệng, âm thanh truyền ra bên ngoài ngược lại càng trở nên dâm đãng, nước miếng cũng từ khóa miệng chảy lên cơ ngực, phía dưới, tinh khí run rẩy chảy ra dâm thủy, còn có nước miếng của gã áo đen, thấm ướt đùi trong trắng nõn.
Gã áo đen đem Nguyên Thăng cởi xuống, hai tay vẫn bị trói chặt sau lưng, gã ép y quỳ xuống trước mắt hắn rồi mới từ trong quần lôi ra côn thịt thô to: “Cảnh sát dâm đãng, mày hẳn là muốn rồi đi. Đến, liếm cho tao.” Nguyên Thăng xấu hổ, hai má đỏ hồng, gã áo đen xem xét hừ một tiếng, cầm lấy roi trên bàn hướng Nguyên Thăng đánh lên. “Chát Chát Chát”, thật sự dùng sức quất ba cái. Nguyên Thăng bị đánh ngã trên mặt đất vặn vẹo, ư ư rên rỉ, trên làn da chậm rãi xuất hiện vết roi hồng sắc khiến Quốc Cường thấy được không khỏi bóp chặt nắm tay, thế nhưng côn thịt phía dưới lại không tự chủ trướng lên.
Gã áo đen túm lấy tóc Nguyên Thăng, ép y ngẩng mặt: “Thế nào, bình thường đều là mày đánh người, hôm nay cho mày nếm thử cảm giác bị đánh!” Nguyên Thăng vô lực rủ đầu, gã áo đen nâng cằm y lên, đem dương vật của mình mạnh mẽ lấp vào miệng y, bởi vì có khóa miệng, hắn cũng không sợ bị cắn đến.
Nguyên Thăng phát ra tiếng “Ư… ư…” yếu ớt. Đỉnh đầu trước sau bị lắc mạnh, gã áo đen mỗi lần tống vào đều để má y chạm tới bụng gã, không ngừng nói: “A… A… Dâm đãng, mày thật lợi hại, một cảnh sát lại giúp tao mút liếm, sướng chết… haha, đâm chết mày…” Nguyên Thăng khuất phục dưới dâm uy, gã áo đen cấp tốc thở dốc, dồn dập đút vào bên trong, hắn dùng toàn lực đâm sâu, run rẩy một trận, ở bên trong miệng Nguyên Thăng toàn bộ bắn ra. Gã hô một tiếng thỏa mãn, xoa nắn miệng y nói: “A, mau sảng khoái ăn hết cho tao, haha, đồ cảnh sát dâm đãng.” Nguyên Thăng không có cách nào nhổ ra đành phải nuốt xuống, một phần từ khóa miệng chảy ra.
Gã áo đen cởi quần áo của mình, lộ ra một thân ngăm đen, dưới ánh sáng đèn càng trở nên bóng loáng, còn có côn thịt mất thăng bằng trong không khí. Gã bế Nguyên Thăng lên giường, đặt con dao nhỏ ở bên cạnh phòng bị công kích, gã tách mở hai đùi y, cười hi hi nói: “Bây giờ sẽ để mày nếm kĩ thuật tao khổ công mài luyện trong tù, tao từng làm qua nhiều người, đều bách chiến bách thắng hahaha”.
Gã đem côn thịt hướng chính xác cúc huyệt, hung hăng đâm tiến vào. Nguyên Thăng ư một tiếng, gã bắt đầu mãnh liệt hành hạ y, qua không bao lâu, tốc độ cùng nhịp điệu đưa đẩy trở nên bất đồng, gã dùng kinh nghiệm phong phú tìm kiếm điểm mẫn cảm của y, rồi mới phát động từng đợt từng đợt tấn công. Tinh khí Nguyên Thăng lay động, gã áo đen biết rõ y đã bị mình làm đến sảng khoái, càng thêm hưng phấn. Nguyên Thăng ư một tiếng, vật nhỏ bắn ra tinh dịch, vấy lên khắp người, nhục bích thì chặt chẽ bao lấy côn thịt gã áo đen, gã hưởng thụ khoái cảm nói: “Dâm đãng, bình thường bộ dạng đạo mạo cái mẹ gì, còn không phải là bị tao thao đến sướng, con mẹ nó, kẹp tao sảng khoái chết.”
Gã lại cười nói: “Tao mới chỉ bắn qua một lần, mới không dễ dàng để mày kẹp đứt, tao muốn thao chết mày.”. Gã đem Nguyên Thăng thay đổi tư thế, không ngừng cường bạo người cảnh sát trung niên khốn khổ bị vây trói chặt chẽ. Gã cũng thay đổi vài tư thế làm tình, một mặt làm Nguyên Thăng, một mặt hô lên sung sướng, triệt để hưởng thụ trung niên cảnh sát cường tráng dưới thân, căn bản đã quên chính mình ở nơi nào, cũng không quản người khác có nhìn thấy cảnh gã đem Nguyên Thăng làm cho rên rỉ, ở trong lòng gã cực đại thỏa mãn hay không. Quốc Cường ở bên ngoài chứng kiến ba mình bị làm đến không còn sức sống lại hưng phấn không thôi, trong đầu tự động ghi nhớ một ít chiêu thức làm tình. Gã áo đen làm Nguyên Thăng đến xuất tinh, chính mình cũng bắn tinh dịch vào sâu bên trong thân thể y.
Ngay tại lúc đó, đột nhiên một chiếc xe cảnh sát xuất hiện trong khu phụ cận, tiếng còi xe dọa cho gã áo đen run rẩy. Gã lặng một hồi, buông Nguyên Thăng ra, hoang mang bối rối mặc lại quần áo, xong cầm lấy kỉ vật mẹ Quốc Cường trước khi qua đời để lại chạy mất, trước khi đi còn kịp ngắt nhéo cơ ngực Nguyên Thăng một cái.
Chờ gã đi, Quốc Cường ngay lập tức chạy vào phòng ngủ xem Nguyên Thăng. Y yếu ớt nằm trên giường, hai bàn tay bị phản trói sau lưng, trong miệng bịt khóa miệng còn mang theo tinh dịch, trên người lưu lại ba vết roi đánh cùng tinh dịch của chính y, tinh dịch gã áo đen chầm chậm chảy ra từ cúc huyệt sưng đỏ. Y trong mắt tràn đầy mệt mỏi, Quốc Cường đau lòng cởi bỏ trói buộc, lấy đi khóa miệng, giúp Nguyên Thăng lau miệng. Nguyên Thăng vô lực ngã vào lòng Quốc Cường. Quốc Cường bây giờ vừa hận gã ăn trộm vừa… cảm thấy hưng phấn. Hắn lấy nước thuốc bôi loạn lên miệng vết thương của y rồi mới dìu y nằm nghỉ ngơi.
Buổi tối đi mua thức ăn, hắn phát hiện phía trước tụ kín người, hỏi thăm một hồi mới biết, có một gã ăn trộm đang trộm đồ thì chủ nhà trở về, gã thấy chủ nhà là một ông lão 74 tuổi mới định đánh ngã rồi bỏ chạy, ai ngờ ông lão học Thái cực quyền, gã trộm ăn đau, phi thân ra ban công lầu bốn, kết quả… cả người treo lủng lẳng trên lan can. Thi thể gã đã được chở đi, cảnh sát đang chụp ảnh hiện trường lấy bằng chứng. Quốc Cường biết gã trộm xui xẻo kia đích thực là kẻ đã cường bạo Nguyên Thăng, bởi khi khám xét túi đồ của gã trộm, cảnh sát phát hiện ra món trang sức kỉ vật nhà hắn bị mất.
Hừ, đáng lắm! Bất quá trước khi chết gã cũng được ăn không ít quả ngọt rồi!! Phải trở về nói mới ba, tránh cho ba quá mức khổ sở!

————————-

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN