Tổng hợp đoản ngôn tình hay( HE; SE; sủng: ngược,....)
Chương 2
Đoản 4: (SE) Cô gái đáng thương
Cô từ nhỏ luôn luôn sống dưới cái bóng của chị gái mình, cho dù cô có cố gắng thế nào thì trong mắt ba mẹ chị gái cô vẫn là nhất..
Năm đó, cô cùng chị gái cùng đỗ một trường đại học danh tiếng, nhưng điều kiện gia đình không cho phép ba mẹ cô liền không ngần ngại xé bỏ giấy trúng tuyển của cô, dành quyền cho chị gái cô di học.
Ba mẹ cô rất hãnh diện về chị gái cô,suốt ngày hoe khoang về thành tích của chị ấy trong khi nhắc đến cô thì lại bĩu môi chán ghét.
Chị cô có một người yêu giàu có nhưng đến ngày cưới thì gặp được tình yêu đích thực của mình cô ta liền hông ngần ngại cùng tình nhân bỏ trốn…
Ba mẹ cô vì muốn giữ sĩ diện liền ép cô gả thay.
” Thứ không được ăn học tử tế như mày được gả chồng giàu là quá may mắn rồi’ Mẹ cô đay nghiến nói.
Nhưng đâu ai biết được cuộc sống hôn nhân của cô có biết bao cay đắng. Cha mẹ chồng khinh bỉ cô khôg có ăn học, chồng cô chán ghét cho rằng cô ham giàu nên gả thay…
Mỗi ngày cô phải làm việc như một ôsin chăm sóc cho cả nhà chồng nhưng vẫn bị chửi bới , hành hạ…
Đỉnh điểm khi chị gái cô trở về với đôi mắt mù, cô ta ìm đến anh chồng của cô khóc lóc cho rằng năm ấy bỏ anh đi chẳng qua là vì biết em gái mình thương anh, nên thành toàn cho em gái…
Những lời cô ta nói khiến anh càng căm ghét cô hơn, nhưng anh đâu biết chị ta gặp tai nạn bị mù nên gã người yêu bỏ cô ta. Bây giờ cô ta tìm cách quay về bên anh. Không dừng lại ở đó, anh cò bắt cô phải hiến giác mạc cho chị gái mình. Cô không đồng ý liền bị anh đánh cho ngất xỉu…
Khi cô tỉnh dậy xung quanh chỉ toàn bóng tối,ngày chị gái tháo băng cả anh và ba mẹ cô vui mừang khôn xiết,chị gái cô thẹn thùng nép vào ngực anh…
Còn cô,trải qua nhiều đau khổ cuối cùng chỉ nhận được một tờ giấy ly hôn. Bị đuổi khỏi nhà với đôi mắt không nhìn thấy gì nữa.
ĐOẢN 5: Đợi em tốt nghiệp
Thầy giáo hướng dẫn đề án cho nó là một thầy giáo rất đẹp trai và vui tính. Nó mừng mãi cuối cùng thì ông trời cũng đáp ứng lời cầu nguyện của nó mấy ngày nay.
Chiều hôm ấy thầy đưa nó về nhà, nhà thầy có phòng thí nghiệm riêng, cũng có đầy đủ hóa chất,thầy cho nó xem mấy bản mẫu thầy đang làm…Thế là nó muốn cám ơn thầy,tối ấy mời thầy đi ăn, nó bỗng buột miệng hỏi:
-Thầy, vậy cô đâu hả thầy?
– Cô?
– Vâng..ý em là vợ thầy..
– Năm nay tôi 27. Em thấy già lắm rồi à?
– Hơ..dạ không,không ạ_ Nó mừng thầm, thầy chưa có vợ
– Nhưng cũng sắp có rồi, chỉ là…
– Chỉ là…?_ Nó nhắc lại hóa ra thầy đã có người yêu rồi à…
– Chỉ là tôi dợi cô ấy tốt nghiệp, nhưng cô ấy lại nghĩ tôi đã có vợ, em nói xem, tôi nên giải thích thế nào đây?
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!