Tổng hợp những cảnh H hay trong truyện Ân Tầm - Đại Hoàn Dư 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2078


Tổng hợp những cảnh H hay trong truyện Ân Tầm


Đại Hoàn Dư 4


“Là nàng!”
Giọng nói trầm trầm của Hách Liên Ngự Thuấn vang lên mang theo sự khẳng định, “Từ đêm qua, nàng đã chính thức là người của bản vương, thân thể nàng mỗi chỗ đều thuộc về bản vương, kể cả trái tim nàng cũng vậy.”
Thanh âm trầm ấm của hắn giống như loại rượu ngon đầy mê hoặc, dịu dàng nhưng bá đạo. Vừa dứt lời, bàn tay to cũng trượt xuống phần ngực tròn đầy của nàng. Dưới tấm chăn gấm, Sở Lăng Thường không có chỗ trốn tránh, cũng không thể ngăn cản bàn tay hắn. Bàn tay nam nhân to lớn mang theo nhiệt nóng khiến gò má nàng nhanh chóng ửng đỏ. Cảm nhận sự run rẩy của thân thể mềm mại dưới lòng bàn tay khiến hô hấp của Hách Liên Ngự Thuấn lại càng tăng thêm. Hắn cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ, một tay vẫn tiếp tục vỗ về thân thể nàng, tay kia lặng lẽ trượt xuống, châm lên từng hồi lửa nóng trên thân thể nhỏ bé.
“Không! Ta không muốn…”
Sự biến hóa của thân thể nam nhân khiến Sở Lăng Thường hoàn toàn tỉnh táo lại, nghĩ tới cảnh tượng triền miên đêm qua khiến nàng vội vàng đưa khuỷu tay chống lên ngực hắn. Vừa ý thức khép chặt đôi chân lại thì nàng cũng cảm nhận được dã thú của hắn đã lần nữa thức tỉnh. Cự thú cuồng dã kia thực khiến nàng sợ hãi.
“Đừng sợ, ta sẽ khiến nàng vui vẻ!”
Dục vọng của Hách Liên Ngự Thuấn lại thêm một lần khởi phát, hắn dịu dàng trấn an nàng rồi đem thân thể nhỏ bé hơi nhấc lên, khiến đôi chân thon của nàng tách ra vòng qua hai bên hông hắn.

***

Nàng  là của hắn, đáng ra phải là của hắn từ lâu rồi.
Nữ nhân trong lòng không ngừng nức nở, giãy giụa nhưng không cách nào thoát khỏi sự kìm kẹp của bàn tay to của Hách Liên Ngự Thuấn.
Trải qua tối hôm qua, hắn đã sớm quen thuộc thân thể nàng, càng thuần thục với việc phải làm gì để nàng nói không nên lời, chỉ có thể thở hổn hển, thừa nhận sự thăm dò cùng xâm chiếm không ngừng nghỉ của hắn.
“Bé cưng, nàng nên sớm quen với ta mới phải!”
Từ yết hầu hắn bật ra tiếng cười trầm khàn, ngón tay cũng nhẹ nhàng lay động, đột ngột kích thích khiến thân thể Sở Lăng Thường lập tức cứng đờ.
Những lời đùa bỡn tà mị không ngừng vang lên bên vành tai nhỏ bé khiến Sở Lăng Thường cảm thấy cực kỳ xấu hổ, kinh suyễn kêu lên một tiếng, không có cách nào kìm nén phản ứng kịch liệt ở nơi vừa bị hắn bỡn cợt. Sự đụng chạm của hắn khiến trong cơ thể nàng dâng lên một cảm giác tê ngứa kỳ lạ, giống như hạ thể bị ngọn lửa thiêu đốt. Nàng hơi ngửa đầu, đôi môi không tự chủ bật ra tiếng rên rỉ mê hồn.

Con ngươi màu hổ phách của Hách Liên Ngự Thuấn cũng tràn ngập sự yêu thương, động tác cũng trở nên dịu dàng hơn. Thân thể non nớt hoàn toàn không chống đỡ nổi, từng hồi tê dại không ngừng dâng lên từ giữa hai chân Sở Lăng Thường, hội tụ thành một cơn sóng mãnh liệt, khiến cho nàng bị hãm sâu trong đó không cách nào kìm chế, chỉ có thể bật ra những tiếng ngân nga kiều mị.
“Tiểu cô nương, chịu không nổi rồi?”
Hách Liên Ngự Thuấn cất tiếng cười nhẹ bên tai nàng, ngón tay dài tà ác liền đó xoay tròn, đột ngột tăng thêm kích thích khiến nàng không kìm được mà hét thành tiếng, thân thể mềm mại không tự chủ được bắt đầu vặn vẹo, ánh mắt tràn ngập màn sương mờ mê man nhìn hắn như ẩn hiện ý cầu xin.
“Đừng!”
Nàng thật sự sợ loại cảm giác này, theo sự biến đổi trong ánh mắt Hách Liên Ngự Thuấn thì không khó để nhận ra ý đồ của hắn.
Trải qua chuyện tối qua, nàng đã rõ ràng ham muốn kinh người của hắn. Hắn hết lần này tới lần khác đem nàng trầm luân trong biển dục vọng đã khiến lý trí nàng sớm tiêu tán, nàng sợ hãi loại cảm giác chìm nổi như vậy, sợ hãi cảm giác bị hắn chiếm giữ triệt để. Sự giãy giụa của mỹ nhân trong lòng đủ để kích thích dã thú dưới thân Hách Liên Ngự Thuấn sưng đau đến điên cuồng. Hắn không chút ngần ngại cúi xuống si mê hôn lên đoá hoa diễm lệ đang không ngừng nở rộ. Sự xấu hổ đã khiến toàn thân Sở Lăng Thường ánh lên một màu hồng mê người, bàn tay mềm mại che đi khuôn mặt nhỏ nhắn.
Chất dịch ấm áp theo đoá hoa mỹ lệ không ngừng tiết ra khiến nàng càng lúc càng cảm thấy tê dại, làm cho nàng cảm thấy trong cơ thể phảng phất như có một con dã thú ngủ đông đang sẵn sàng lao ra, đôi mắt đẹp tràn ngập màn sương mờ toát lên vẻ câu hồn khiến Hách Liên Ngự Thuấn không cách nào kìm chế thêm nữa.
Bàn tay to của Hách Liên Ngự Thuấn khéo léo nắm lấy phần mắt cá chân tinh tế của Sở Lăng Thường, ánh mắt cũng tràn ngập mê đắm như đang thưởng thức một khối mỹ ngọc. Hắn hơi dùng sức tách hai chân nàng ra, đầy yêu thương đem dáng vẻ của nàng thu vào trong tầm mắt rồi thẳng lưng xông tới thánh địa đã cho hắn một đêm tiêu hồn. Sở Lăng Thường nhịn không được hét lên thành tiếng, toàn thân lại lần nữa thẳng tắp rồi co rút lại, nàng vẫn không cách nào thừa nhận hắn.
Sức mạnh khồng lổ xâm chiếm thân thể khiến nàng thực sự cảm thấy khó chịu, bàn tay nhỏ bé cũng nắm chặt lại. Trong mắt Hách Liên Ngự Thuấn tràn ngập ý cười, khuôn mặt cũng hiện rõ vẻ ẩn nhẫn. Nữ tử trong lòng thực quá mức nhỏ bé. Tuy rằng đã trải qua cả đêm cuồng nhiệt nhưng nàng vẫn quá nhỏ không thể dung nạp hết dã thú dưới thân hắn. Cố nén cảm giác muốn điên cuồng vận động, một tay của hắn cố định phần eo thon của nàng, tay kia nhẹ nhàng mơn trớn những nơi nhạy cảm, đồng thời cúi đầu hôn lên nụ hồng mai trên bầu ngực tròn đầy, dịu dàng đưa đầu lưỡi đùa bỡn.
Thân thể Sở Lăng Thường đã hoàn toàn mềm nhũn, từng cơn sóng không ngừng nghịch chuyển đem theo sự thoả mãn cùng đau đớn truyền vào trong cơ thể, khiến nàng không kìm được cắn chặt làn môi, cố nuốt xuống tiếng kêu kinh suyễn.

“Ngươi….tên xấu xa….bại hoại…”
Sở Lăng Thường không ngờ tới giữa thanh thiên bạch nhật cũng bị hắn bắt nạt, trong lòng không khỏi cảm thấy thống hận, nâng tay lên cố sức đánh vào ngực hắn. Rất nhanh chóng, hai bàn tay nhỏ bé không an phận của nàng bị bàn tay to của hắn giữ lại, đan vào mười đầu ngón tay hắn, lực đạo của hắn tuy nhẹ nhưng lại khiến nàng không cách nào giãy ra.
“Buông ra…”
Nàng chỉ vừa mới thốt ra hai từ này thì đôi môi đỏ mọng đã bị làn môi hắn mạnh mẽ bao phủ, đồng thời, động tác của hắn cũng dần trở nên điên cuồng. Sự va chạm mạnh mẽ khiến nàng kinh hãi hét thành tiếng, tim đập dường như cũng lạc đi vài nhịp, sau đó dần dần bị hắn đồng hoá, thẳm sâu trong thân thể dâng lên một cảm giác lâng lâng khó tả, khiến cho toàn thân nàng nóng rực lên, nhịn không được đưa đầu lưỡi liếm nhẹ làn môi, đôi môi anh đào cũng vô lực run rẩy.
Thần thái đầy mị hoặc của nữ tử trong lòng là thứ độc dược trí mạng thúc giục Hách Liên Ngự Thuấn thêm điêm cuồng, ngọn lửa dục vọng cơ hồ thiêu đốt lý trí hắn. Khàn khàn kêu tên nàng, hai tay có chút thô bạo siết lấy đầu gối nhỏ bé, động tác của hắn càng lúc càng thêm mạnh mẽ. Sự ma sát đến nóng rực cơ hồ đem Sở Lăng Thường hoà tan. Hơi thở của hắn như bao trùm hô hấp khiến nàng chỉ có thể cong người đón nhận, vô thức hoà vào với sự cuồng dã của hắn, nàng đã không cách nào phân biệt được đây là sự thống khổ hay thoải mái. Mỗi một lần hắn tiến tới đều như muốn xuyên thấu thân thể nàng, lần lượt tiến tới tận nơi sâu thẳm của linh hồn nhỏ bé, sự giao hoà đến kinh tâm động phách khiến nàng run sợ mãi không thôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN