Tổng tài ác ma cưng chiều bảo bối
Chương 1: Trong một đêm mà gặp được những hai cực phẩm
Nơi đây thật thích hợp cho việc tìm nhân tình, thật hỗn loạn.
Những người con gái đã vào đây, khẳng định không ai là có thân thể trinh trắng chứ đừng nói đến là đầu óc trong sáng. Từ chỗ của cô có thể nhìn thấy rất rõ những cuộc giao dịch mờ ám giữa mấy cô gái làm cái nghề ấy. Bán thân – hai từ nói rõ nên sự rẻ mạt của họ.
Cô phải công nhận mình là một người cực kì đen tối, nhưng lại chưa hề bị bóc tem. Nếu để giới truyền thông biết cháu gái trưởng của Lục gia tới những nơi như thế này, không biết ông nội sẽ đánh cô bao nhiêu gậy nữa.
– Bạch Vu, cô không sao chứ? Nhìn cô có vẻ không ổn đâu
– Ổn, bà đây vẫn rất ổn
Mặc cho Lâm Vận có khuyên can cỡ nào, cô cũng nhất quyết không chịu nghe. Mà phải nói đến cô gái này, tại sao lại bám theo cô ngày đêm như vậy. Đi đâu cũng thấy mặt cô ta, rốt cuộc cô cũng không biết cô ta có mục đích gì. Nhưng xem ra cô ta cũng không có ý xấu, kệ vậy.
– Tôi đưa cô về nhé?
Lâm Vận đỡ Lục Bạch Vu, cơ thể của cô lập tức đổ nhào về phía cô ta. Xem ra tối nay hơi quá chén rồi
– Thật là… tôi nói này Bạch tiểu thư, cô là con gái đấy, uống nhiều như vậy còn ra thể thống gì nữa?
Bạch Vu không trả lời, Lâm Vận còn tưởng cô đang ăn năn hối lỗi, nhưng không… một lúc sau lập tức liền nghe thấy tiếng gáy nhẹ, Lâm Vận mặt đầy vạch đen
– Bạch Vu, cô thật là…
Tuy là rất bực bội nhưng Lâm Vận thực sự rất thích cô gái này, cô cũng không nỡ để cô ấy lại một mình bèn mang cô ấy gửi vào phòng khách ở tầng trên.
Khác hẳn với vẻ náo loạn, nhộn nhịp ở tầng dưới, tầng nghỉ dành cho khách này rất yên tĩnh. Dù sao cũng là quán bar hạng sang, tiền phòng thực sự rất đắt. Lâm Vận chỉ là một bác sĩ, ban nãy lại vào cùng Bạch Vu nên không phải trả tiền, bây giờ muốn thuê phòng phải thanh toán chi phí. Trời đất, một đêm ở đây những 5 vạn. Bố khỉ, thật không hiểu nổi thế giới của kẻ có tiền.
Vậy là cuối cùng, Lâm Vận cắn răng trả 3 vạn, cũng là tiền lương 1 tháng của cô để đặt cọc, số còn lại Lục tiểu thư đây khi tỉnh dậy sẽ thanh toán nốt.
Đặt Bạch Vu xuống giường, Lâm Vận thở dài đi tới bàn, viết một mẩu giấy nhỏ để lại cho cô rồi rời đi. Đêm nay cô còn một ca trực, không thể ở lại lâu hơn được nữa
Lục tiểu thư ngủ không sâu, ngay khi Lâm Vận đi được vài phút thì cô đã tỉnh dậy do quá nóng. Chết thật, cứ uống rượu vào là lại thấy nóng.
Bạch Vu nhìn tờ giấy trên bàn, thật tình, đưa người ta vào phòng rồi thì cũng phải bật hộ cái điều hòa chứ. Con nhỏ này đúng là không để ý gì cả…
Lầm bầm vài câu, Bạch Vu đi tới cửa sổ kéo rèm ra, từ đây có thể nhìn thấy rõ ràng khung cảnh Đế Đô tuyệt đẹp với màu sắc lung linh, huyền ảo. Cũng đã 3 năm rồi nhỉ, kể từ khi vụ hỏa hoạn đó xảy ra…
” Cộc cộc “
– Quý khách gọi phục vụ phải không ạ?
Bạch Vu đi ra mở cửa, cô nhìn nhân viên một lượt rồi lắc đầu.
– Tôi không gọi
Cô phục vụ ngây người một lát rồi cúi đầu xin lỗi:
– Thực xin lỗi quí khách, đã làm ảnh hưởng đến quí khách
– Không sao, cô thanh toán luôn phòng này cho tôi đi
Sau khi thanh toán nốt 2 vạn, Bạch Vu bước ra khỏi quán bar. Chuyện cô đi bar tuyệt đối không được để lộ cho người nhà biết. Cũng may là cô không hay xuất hiện trước báo chí, chứ không thì nhất định có người nhận ra cô rồi.
Nhưng số phận thật là nghiệt ngã, mới đi có hai bước đã gặp ngay em gái yêu quí. Chết tiệt!!
Bạch Vu quay mặt tránh đi, nhưng muộn mất, Bạch Hoa đã nhìn thấy cô mất rồi
– Ara, chị gái thân mến, chị làm gì ở đây vậy?
Khốn nạn, cô thầm rủa 18 đời tổ tông nhà nó, mà nhà nó chính là nhà cô mà, tội lỗi tội lỗi
– Em gái, trùng hợp thật đấy
– Đúng a~
Đúng cái đầu cô. Nhưng chưa chửi xong, Bạch Vu đã nhìn thấy bên cạnh Bạch Hoa còn có thêm một người nữa. Người đàn ông cao lớn, tuấn tú, thật phong độ nha~
– Ây, bồ mới à?
– Chị…
Thấy cô ta tức giận, Bạch Vu hả hê cười trong bụng…
Lâm Phong quan sát cô chăm chú, một mĩ nhân hiếm có. Khoan đã, cô ta là chị gái của Lâm Bạch Hoa, tức là người thừa kế gia sản nhiều nhất của Lục gia? Thú vị thật,
– Chị không sợ tôi báo lại với ông sao?
Bạch Hoa nhếch môi cười quyến rũ, cô khinh.
– Cô cũng đang ở đây đó thôi
– Chị…
Bạch Hoa như xù lông lên, cô ta nắm chặt tay, tức giận đến mức không thốt nên lời.
– Cô ấy có thể không được, nhưng tôi thì có thể đấy, tiểu thư!!
Lâm Phong nhìn cô đầy ám muội. Bạch Vu đề phòng, tên này hoàn toàn có thể đạp chết cô. Nếu hắn mách ông nội vậy chẳng phải cô sẽ tiêu đời sao?
– V..Vậy anh không sợ tôi báo cáo cả bạn gái anh sao?
– Đối với tôi chuyện đó không quan trọng
Bạch Hoa ngây ngốc nhìn anh ta, ả bám lấy tay Lâm Phong, nũng nịu
– Phong…
– Thế nào tiểu thư? Cô thấy sao khi tôi báo cho Lâm lão gia gia?
Anh ta dường như không thèm quan tâm đến Bạch Hoa, chỉ quan sát thái độ của Bạch Vu…
– Bớt đùa giỡn
Đột nhiên khí áp giảm xuống, lạnh đến đáng sợ. Bạch Vu rùng mình chạy về phía Lâm Phong, quay đầu lại thì nhìn thấy người đàn ông có khí thế bức người kia. Cái đm, tên này còn đẹp trai hơn cả tên kia nữa. Một tối mà gặp được hai cực phẩm, có chết cô cũng cam lòng
Nhưng sao cảm thấy tên cực phẩm mặt lạnh kia có chút quen mắt ta~
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!