Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con - Chương 12: Lại ngủ thêm lần nữa
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
433


Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con


Chương 12: Lại ngủ thêm lần nữa


Lại ngủ thêm lần nữa

Lâm Xuyên gật đầu lia lịa: “Xem ra cách hiểu của cô về nhân vật này cũng khá chính xác, cho dù là người trước kia từng đọc bộ tiểu thuyết cũng cảm thấy con người Tường Vi này quá yếu đuối”

Nghe đạo diễn Lâm Xuyên nói như vậy, hai vị phó đạo diễn bên cạnh cũng vội vàng hùa theo: “Đúng vậy, mặc dù cô bé này là người mới, nhưng vừa rồi cảm xúc thể hiện ra cực kì tốt”

“Không chỉ cảm xúc diễn tốt, biểu cảm lúc đọc thoại cũng cực kì mãn nhãn, đặc biệt là nước mắt cứ rưng rưng mãi, đến cuối cùng mới rơi xuống!”

Lâm Xuyên gật đầu: “Được, vậy nhân vật này chọn cô rồi, sau này chúng tôi sẽ thông báo cho người quản lí của cô”

Tô Lạc Ly cười khó xử: “Tôi không có người quản lí, cũng không kí hợp đồng với công ty nào, vì thế, lúc bắt đầu quay, gọi cho số điện thoại tôi để lại là được”

Lâm Xuyên có phần nghi ngờ, người trẻ tuổi bây giờ, lớn nhỏ gì, phần lớn đều kí với công ty chủ quản rồi, cô bé này có vẻ bề ngoài, có kĩ năng diễn xuất, vậy mà còn chưa kí hợp đồng.

“Vậy được, sau này sẽ thông báo sau”

“Cảm ơn đạo diễn” Tô Lạc Ly cúi thấp người, không ngờ cô lại giành được vai diễn này một cách đầy kịch tính!

Tô Lạc Ly rời khỏi căn phòng, vẫn cảm thấy bước chân lâng lâng như đang nằm mơ.

Ôn Khanh Mộ tiến lại gần: “Sao rồi?”

Tô Lạc Ly nhìn Ôn Khanh Mộ, không chút biểu cảm: “Tôi được chọn rồi! Tôi giành được vai diễn này rồi!”

Ôn Khanh Mộ thở phào nhẹ nhõm, giơ tay gõ lên trán cô một cái: “Cô định cảm ơn tôi thế nào đây?”

Tô Lạc Ly võ vai Ôn Khanh Mộ: “Tôi mời anh ăn cơm nhé!”

“Được, chẳng qua, trước khi ăn cơm, vẫn nên đến bệnh viện một chuyến trước” Ôn Khanh Mộ đã thấy vết thương trêи người Tô Lạc Ly.

Lúc này Tô Lạc Ly mới chú ý, lúc cô bò lên bò xuống trong căn phòng dưới tầng hầm kia, không cẩn thận làm cánh tay và đùi đầy vết thương, còn đang rớm máu.

“Không đáng ngại, chút vết thương nhỏ này, quay về mua chút thuốc khử trùng là được”

Hai người cùng nhau ra ngoài, Ôn Khanh Mộ vẫn lái chiếc xe LaFerrari như thường, đi theo hướng dẫn của Tô Lạc Ly đến một quán… lê đường.

Phải, đúng là một quán lề đường.

Vừa nhìn môi trường xung quanh, cặp mày của Ôn Khanh Mộ liền nhíu chặt lại.

Với thân phận của anh, nào đã từng đi vào môi trường như này chứ?

Tô Lạc Ly cực kì quen thuộc chào hỏi với chủ quán lưng gù, gọi một đống xiên nướng, còn có hai món hầm nhỏ, đối với cô mà nói, bữa ăn này đã coi như rất ổn rồi.

Ôn Khanh Mộ ho một tiếng: “Ờ, Tô Lạc Ly, cô có cảm thấy xe của tôi với nơi này có phải không quá phù hợp không?”

Tô Lạc Ly nhìn qua chiếc xe LaFerrari màu xanh sapphire kia, chiếc LaFerrari đỗ bên đường quả thực không ăn nhập với môi trường thấp kém vừa loạn vừa bẩn trong mắt người đời này.

“Thế nhưng, ở chỗ khác tôi không mời nổi anh!” Cô bất đác dĩ nhún vai: “Tôi rất nghèo, nếu tôi nói với anh, ví tôi còn sạch hơn mặt tôi, anh có tin không?”

Ôn Khanh Mộ khẽ hừ một tiếng, không nói dì.

“Sao anh biết tôi tên là Tô Lạc Ly?”

Tô Lạc Ly nhớ rằng lần đầu gặp mặt, cô lo lắng sau này sẽ dây dưa không dứt, vì thế, không hề nói ra tên của mình, lần thứ hai gặp mặt cũng vội vàng tạm biệt, căn bản không nhắc đến tên của mình mà.

“Cái đó..” Ôn Khanh Mộ nhất thời nghẹn lời, anh vốn không định gọi tên cô, nhưng trong tình huống ngày hôm nay, anh chỉ đành gọi †ên của cô, nghĩ kĩ lại, đúng là cô chưa từng nhắc đến tên mình với anh: “Cô quên là ở thư viện, cô quẹt thẻ đi vào, còn tôi tùy tiện nghe ngóng một chút, không phải biết ngay ân.

“Cái bà chị kiểm tra quẹt thẻ ở cửa thư viện gặp được trai đẹp, đúng là cái gì cũng không để ý nữa!” Tô Lạc Ly nhịn không được oán trách một câu: “Đúng rồi, tôi còn không biết anh tên là gì?”

“Ừm… Cô gọi tôi A Khanh là được rồi” Ôn Khanh Mộ còn không muốn cô biết mình là chồng của cô nhanh như vậy, dù sao chuyện anh muốn thăm dò còn chưa thăm dò được đâu!

“Ừ, anh làm nghề gì?”

Ôn Khanh Mộ quả thật không biết trả lời thế nào, ngay vào lúc anh chần chừ chưa đáp…

Tô Lạc Ly bỗng đập bàn: “Tôi biết rồi, anh là trai bao, đúng không?”

“Trai bao?”

“Đúng vậy, nhìn xe của anh tốt như thế, nhưng quần áo trêи người lại là hàng chợ, hơn nữa còn ở nơi hỗn tạp như quán bar, vẻ ngoài đẹp trai, dáng cũng đẹp, chắc chắn là trai bao!”

Tô Lạc Ly híp mắt nói.

Trước kia Tô Lạc Ly từng nghe bạn học nhắc đến, ở quán bar có không ít trai bao.

lui tới, vì thế, cô muốn sinh con liền đến quán bar, mặc dù rất nguy hiểm, thế nhưng, cũng chỉ có trai bao mới không quấn lấy cô.

“À..” Ôn Khanh Mộ quả thật một lời khó nói hết.

Quần áo trêи người anh, mặc dù chỉ là áo phông đơn giản, nhưng đây đều là hàng may đo cao cấp của thương hiệu nổi tiếng mà, không sai, đến một chiếc áo phông đơn giản của anh cũng đều là hàng may đo cao cấp!

“Không cần thấy ngại, tôi tuyệt đối không kì thị anh” Tô Lạc Ly phóng khoáng vỗ vai Ôn Khanh Mộ.

Ôn Khanh Mộ cũng không phản bác.

“Hôm nay quả thật cảm ơn anh nhé” Tô Lạc.

Ly cười xán lạn.

Ôn Khanh Mộ chờ một lúc, vẫn không chờ được đoạn phía sau của Tô Lạc Ly: “Hết rồi?”

Đôi mắt Tô Lạc Ly đảo một vòng: “Hết rồi”

“Cô cảm ơn tôi mà chí nói câu cảm ơn là hết rồi?” Thật sự lần đầu tiên mới biết cảm ơn người khác có thể đơn giản đến thế.

“Không phải còn mời anh ăn xiên nướng rồi thây!”

Ôn Khanh Mộ chẳng thèm ngó tới, lắc đầu: “Cô đừng quên cô còn có một tấm ảnh trong tay tôi, cộng thêm lần này tôi cứu cô, nếu không có tôi, nói không chừng vai diễn hôm nay cô cũng không giành được, về tình về lý, không phải cô nên báo đáp tôi sao?”

Tô Lạc Ly vốn cho rằng tạo quan hệ tốt với người đàn ông này, nói không chừng chuyện tấm ảnh có thể miễn cưỡng cho qua, ai ngờ tên này vẫn còn nhớ chuyện này.

“Vậy anh muốn tôi báo đáp anh thế nào?”

“Lần trước tôi đã nói rất rõ ràng rồi” Ôn.

Khanh Mộ sáp lại gần Tô Lạc Ly: “Ngủ với tôi thêm lần nữa: Tô Lạc Ly cắn môi: “Tôi nói này, cái nghề này của anh mỗi ngày có thể ngủ với rất nhiều người, hơn nữa còn kiếm được tiền, anh ngủ với tôi có ý nghĩa gì chứ?”

“Đương nhiên có ý nghĩa rồi, cô non nớt này, nghề của tôi đều phải ngủ với phú bà, ai nấy đều là bà thím trung niên, có ý nghĩa gì sao? Hơn nữa, tôi cũng có thể cho cô tiền!”

Cô nói anh là trai bao, anh liền thuận theo ý cô là được.

“Chúng ta không thể làm bạn bè bình thường được sao?”

“Vô vị Tô Lạc Ly thở dài một hơi: “Tôi biết nghề của các anh chắc chắn không có bạn bè gì, tôi cảm thấy chúng ta có thể làm bạn bè, tôi không chê anh”

Ôn Khanh Mộ xua tay, không thích nghe trò này: “Tô Lạc Ly, lần trước lúc cô ngủ với tôi không phải vẫn ổn sao? Ngủ một lần với ngủ hai lần có gì khác nhau chứ? Hơn nữa, lần trước cô ở trêи giường không phải cũng rất hưởng thụ à?”

Tô Lạc Ly lập tức xanh mặt.

Nếu cô không ngủ với anh ta một lần, đoán rằng ảnh của bản thân sẽ bị tiết lộ ra ngoài chứ không còn nghỉ ngờ gì nữa.

Ôn Khanh Mộ nhìn biểu cảm của Tô Lạc Ly, biết có trò hay rồi!

– ——————

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN