Tổng Tài Bá Đạo Và Vị Hôn Thê Khó Chiều - Chương 4: Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
43


Tổng Tài Bá Đạo Và Vị Hôn Thê Khó Chiều


Chương 4: Chương 4


“Hạo đầu heo!”
Ngải My ngồi ghế bên cạnh gọi Hạo Thiên, anh vừa nghe xong đã thấy không có chút thiện cảm nào với cái tên này.

Anh hơi lườm cô, lạnh nhạt hỏi
“Em đang gọi tên ai vậy? Hình như người đó không có trong xe”
Cô biết ngay là anh sẽ tìm cách để cô đổi cách xưng hô kia mà.

Trong xe chỉ có hai người, dù biết là cô đang gọi mình, nhưng với biệt danh này thì anh đành từ chối nhận.

Ngải My hắn giọng
“Hạo Thiên này! Hôm nay anh sao thế?”
“Sao là sao?”
“Thì..hôm nay anh đến đón em này..còn..có những cử chỉ kì lạ nữa”
Anh biết là cô đang muốn nhắc đến chuyện ở cổng trường khi nãy, nhưng anh không trả lời, mà muốn chính cô nói ra, những cử chỉ kì lạ đó của anh rốt cuộc là gì? Có ảnh hưởng gì đến cô?
“Cử chỉ kì lạ gì?”
“Anh không biết hay sao mà còn hỏi?”
Cô khoanh tay quay mặt nhìn ra cửa xe.

Bỗng đột nhiên cô cảm thấy có một hơi ấm ở rất gần mình, nhìn lại mới phát hiện ra khuôn mặt Hạo Thiên ở gần trong gang tấc
“Anh làm gì vậy? Sao không lái xe đi?”
“Em quên là xe anh có chế độ tự động lái rồi sao? La Ngải My?”
Cô hậm hực bực mình.

Thật là biết tranh thủ thời cơ để trêu ghẹo mà
“Anh đừng có lợi dụng chuyện đấy mà làm bừa! Chức năng đó chỉ đi được đường thẳng thôi đấy! Vẫn nên tự lái đi!”
Quả đúng như cô dự đoán, nó chủ tự động lái khi đi trên đoạn đường thẳng.

Đã gần đến cua quẹo rồi, nhưng dường như Hoàng Hạo Thiên vẫn chưa chú ý đến đám cây phía trước.

Ngải My vô tình nhìn thấy vội vàng hét lên
“Cẩn thận phía trước!”
Hạo Thiên nghe xong liền vội vàng giữ lấy vô lăng rồi bo một vòng.

Suýt nữa thì rồi đời.

“Này,em đã bảo rồi mà?”
“Xin lỗi! Đã làm em sợ rồi!”
Lần này cho anh nếm trải mùi vị của sự nguy hiểm, xem anh còn dám giở trò nữa không? Sau khi đưa Ngải My về nhà,Hoàng Hạo Thiên lập tức trở về công ty.

Cuộc họp khẩn cấp được triệu tập, chủ yếu để nói về vấn đề Vương thị hồi sinh, đó là chuyện mà anh vẫn luôn cảm thấy đau đầu.
“Vương thị hồi sinh sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến tập đoàn của chúng ta,vì vậy tôi mong mọi người sẽ nỗ lực và đừng hoang mang về chuyện này!”
Lục Thần trong cuộc họp đã đề ra ý kiến với mọi người.

Dù vậy, Vương thị và Hoàng thị cũng đã từng cạnh tranh với nhau, khó tránh khỏi lần này khi nghe tin Vương thị hồi sinh bọn người trong tập đoàn sẽ xôn xao
“Nhưng trước kia tập đoàn của chúng ta đã có những cạnh tranh rất gắt với Vương thị, e là họ sẽ không để cho chúng ta yên”…
Hoàng Hạo Thiên lên tiếng
“Dù gì thì cũng chỉ là một tập đoàn mới vừa hồi sinh, cũng giống như một quả trứng vừa mới nở, phải còn rất lâu mới có thể cạnh tranh lại với chúng ta.

Các người liệu mà làm đi!”
Anh nói xong liền đứng dậy lấy áo vest rời khỏi cuộc họp.

Lục Thần đi theo phía sau anh, sẵn sàng chờ anh ra bất cứ điều lệnh nào.
Anh đi một mạch xuống dưới quầy lễ tân, nhân viên lễ tân liền cung kính gọi
“Hoàng thiếu gia! Có một thư mời vừa mới gửi đến khi nãy”
“Lục Thần!”
“Dạ”
Lục Thần đưa cho anh tấm thư mời.

Kiểu cách thư mời cũng sang trọng thế này, xem ra là mời đến để dự một buổi tiệc lớn nào đó.

Ngoài bìa thiệp ghi rằng:”Kính mời thiếu gia Hạo Thiên +”..
Anh hơi nhếch môi.

Ý như vậy là sao nhỉ? Người mời anh đến dự tiệc lần này muốn anh dẫn thêm người theo để giới thiệu sao? Là mẹ anh? Hay là La Ngải My?
“Thiệp mời loại mạ vàng bên ngoài này chỉ có thể là tập đoàn Đại Siêu”…
“Thiếu gia..vậy có nên dẫn”…
” Không cần.

Để cô ấy ở nhà vẫn là tốt nhất.

Tôi sẽ đi một mình.

Cậu sắp xếp lịch làm việc giúp tôi, 7h tối nay tôi sẽ đến đó!”
Quay trở về nhà, Hoàng Hạo Thiên nhìn thấy nhà mình hôm nay bỗng nhiên yên tĩnh khác thường.

Anh đi chậm rãi, lườm liếc xung quanh.

Bỗng nhiên Ngải My xuất hiện, còn đeo một chiếc mặt nạ Joker kề sát vào anh khiến anh giật mình
“Ngạc nhiên chưa?”
“Em làm anh giật mình đấy!”
Anh đã bị doạ giật mình thật.

Cô tháo mặt nạ xuống cười đắc ý
“Anh mà cũng biết giật mình à?”
“Chơi những trò như em thì có là gan sắt cũng phải giật mình đấy!”
Cô đột nhiên nhìn anh mãi, còn mỉm cười, hai mắt chớp mắt.

Anh vừa nhìn đã đoán ra được, dáng vẻ này, chắc lại là muốn thỉnh cầu điều gì rồi đây.

Anh thở dài một cái rồi hỏi
“Có chuyện gì thì cứ nói đi!”
Ngải My thích thú vỗ tay
“Vẫn là anh hiểu em nhất! Hạo Thiên, 7h tối nay anh rảnh không? Đưa em đi chơi đi!”
Hạo Thiên liền không do dự gì mà từ chổi thẳng thừng
“Không được! 7h tối nay anh có một cuộc hẹn quan trọng rồi!”
Cuộc hẹn quan trọng? Mỗi lần mà anh nói rằng có cuộc hẹn mà lại còn quan trọng, thì cô cứ dự cảm không lành, đó lại là một đối tác nữ nào đó xinh đẹp gợi cảm.

Cô nhìn anh chằm chằm, ánh mắt này của cô thật khiến người ta phải hết hồn.
Anh quay sang nhìn thấy liền biết cô lại suy nghĩ lung tung, liền khổ sở giải thích
“Em đừng có nghĩ lung tung.

Là tập đoàn Đại Siêu mời anh đến dự tiệc mà thôi!”
“Dự tiệc hả? Em cũng muốn đi!”
“Không được”
“Tại sao?”
“Đây là buổi tiệc họp tác giữa các công ty, tập đoàn lớn, không phải tiệc sinh nhật, em đi theo làm gì?”
“Nhưng mà..em nhất định phải đi”
Hạo Thiên dán mắt vào cô hỏi
“Tại sao nhất định phải đi?”
Ngải My suy nghĩ một lúc, rồi dựa vào câu hỏi của anh mà bắt đầu phân tích một cách cặn kẽ
“Một buổi tiệc lớn như vậy..có chắc là sẽ không có phụ nữ hay không? Nếu họ đi được thì em cũng phải đi được”
“Anh đã bảo không được.

Ở nhà cho anh”
Hạo Thiên nói dứt khoát xong liền bỏ cô ở lại phòng khách rồi lập tức đi lên phòng.
Ngải My nổi cáu, cô vừa định ném chiếc áo vest của anh đi thì một chiếc thiệp mời rơi ra.

Vừa nhìn thấy bìa thiệp ngoài tên anh ra còn có một dấu cộng, cô càng tức tối hơn, cô cằn nhằn như bà cụ non
“Hoàng Hạo Thiên thối tha! Dám nói dối mình! Được lắm! Anh không cho em đi thì em sẽ tự đi!”
….
Tối đến, Hạo Thiên mặc một bộ vest trắng viền cổ đen sang trọng, cổ áo còn cài một chiếc nơ màu đen.

Ngải My vẫn ngồi ở phòng khách với đầy ám khí, thấy anh ăn mặc như thế,cô liền đánh giá
“Anh mặc như thế là định đi đón dâu à?”
Anh phớt lờ câu hỏi của cô, chỉ dặn dò rằng
“Ngoan ngoãn ở nhà cho anh đấy!”
Anh nói xong liền để cô ở lại mà rời đi.

Ban đầu anh còn thấy lạ rằng hôm nay cô thật biết nghe lời, không đòi đi cùng nữa mà cũng không nhõng nhẽo.

Thật lạ.

Nhưng anh cũng mau chóng quên đi những suy nghĩ ấy mà rời khỏi nhà
Hoàng Hạo Thiên anh lại không biết rằng, ngay khi anh vừa đi, Ngải My liền sửa soạn váy áo, trang điểm xinh đẹp như công chúa và cũng lập tức đi theo…
Khu nhà hàng sang trọng Long Cẩn
Đây là khu nhà hàng tổ chức các buổi tiệc đắt đỏ dành cho giới kinh doanh nhà giàu.

Để vào được nơi này đều phải có thẻ VIP.
Buổi tiệc hôm nay do tập đoàn Đại Siêu bao trọn gói vì họ vừa mới thu về một khoảng lợi nhuận lớn từ bảng hợp đồng ở Châu Âu.

Dĩ nhiên ở đây cũng sẽ không thiếu những nhân vật tầm cỡ, trong đó có Hoàng thiếu gia của tập đoàn Hoàng thị.

Xe anh vừa dừng trước thảm đỏ, các cô gái mặc váy dạ hội đứng gần đó lập tức đổ dồn hết ánh mắt vào.

Đến khi anh bước ra,thù họ cứ như đang lơ lửng trên mây.

Ai nấy đều sáng rỡ đôi mắt, quả nhiên là thiếu gia giàu có bậc nhất Bắc Kinh.
“Hoàng tổng! Mời vào!”
Anh đưa thẻ VIP cho nhân viên rồi thong dong đi vào trong, bắt đầu hoà vào đám người của giới kinh doanh, làm quen và trò chuyện.

Đa phần họ đều đến bắt chuyện với anh, hỏi han đủ thứ, chủ yếu cũng chỉ là để lấy lòng.

Anh cực kì ghét những loại người như vậy, nên khi họ vừa chuẩn bị đi tới, anh đã lạnh lùng đi đến ngồi bên bàn rượu, uống rượu một mình.
Một cô gái mặc chiếc váy đỏ kiêu sa với mái tóc xám khói cầm ly rượu đi về phía anh
“Chào anh! Hành tổng! Tôi là Kiều Khả Khả, con gái của Kiều tổng tập đoàn Đại Siêu, rất vui được làm quen!”
Cô gái này tên là Kiều Khả Khả,thiên kim tiểu thư của Kiều gia, con gái độc nhất của Kiều Mã hiện đang sở hữu tập đoàn Đại Siêu, chủ của buổi tiệc hôm nay, cũng là một nhân vật tầm cỡ.

Anh nhìn cô ta thờ ơ, rồi kình ly với cô ta một cái
“Chào cô!”
Lúc này ở ngoài cửa, Ngải My cũng đã đến buổi tiệc, cô mặc chiếc váy trắng tinh đính hoa nổi, đeo dây chuyền ngọc trai, mái tóc vàng buộc nửa hời hợt khiến cho bao chàng trai phải điêu đứng
“Cô gái này đẹp quá!”
“Đúng là đẹp thật!”
Ngải My của hôm nay thật là lạnh lùng và kiêu kỳ, cô bước xuống xe, đi trên thảm đỏ rồi đưa thẻ VIP cho nhân viên, từ từ bước vào trong.

Để đề phòng Hoàng Hạo Thiên nhận ra cô ngay từ đầu, cô đã đeo một chiếc mặt nạ hoá trang có lông vũ trắng rồi thong thả bước vào.
Cô đảo mắt nhìn xung quanh, nơi đây đúng là sang trọng, cũng thật là đông người, đủ để thấy những kẻ nhà giàu ở Bắc Kinh này không hề ít.

Tìm Hạo Thiên thật là khó, cô đã đi xung quanh rồi mà vẫn không định vị được anh ở đâu
Đã đi với cô nào rồi sao?
Một nhân viên đến mời rượu, cô liền vội từ chối.

Tửu lượng cô rất kém, nói thẳng ra là không biết uống rượu, uống vào sẽ say ngay mất..
Khi vô tình đi gần đến quầy rượu, chợt Ngải My trông thấy có một cặp nam nữ đang nói chuyện với nhau.

Nhìn kĩ thì mới thấy, đó chính là Hoàng Hạo Thiên
Hoàng Hạo Thiên..Anh lại lừa tôi????
Ngải My hăm hở đi được vài bước thì chợt khựng lại
Không được! Nơi đây đông người, không được hành động lỗ m ãng.

Phải kiềm chế! Nhất định phải kiềm chế! La Ngải My! Mày nhất định sẽ làm được!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN